Cứu rỗi (KinnPorsche)

tới công chuyện



Kinn

Sau khi thoã mãn được người anh em của mình. Tôi mãn nguyện ôm Pors vào lòng, gục lên vai em lấy lại sức. Bỗng cửa nhà vệ sinh mở ra. Tiếp theo đó là giọng nói hết sức hãm của thằng Time vang lên

Time"hello người......à ...ờm"

Pors sợ hãi hét lên nép chặt mặt em vào lòng tôi, tôi cũng theo quán tính che cơ thể trần truồng của em sau lớp áo khoác. Đcm, thằng Time vào lúc nào không vào lại vào lúc này.

Time"tao nghĩ là tao tới không đúng lúc rồi. Tao ra ngoài đứng chờ mày"

Nói xong thì nó ba chân bốn cẳng chạy đi mất. Bỏ lại tôi với bộ mặt chưa hiểu được gì. Pors đánh vào người tôi, em đỏ mặt từ từ run rẩy đứng dậy. Lôi người anh em của tôi ra khỏi lỗ nhỏ ấm áp

Kinn"ơ, mới có một hiệp mà"

Nghe tôi nói Pors quay ngoắt lại, trừng mắt nhìn tôi xù lông phòng vệ

Pors"anh còn muốn làm, thằng khốn. Đi làm bạn với bàn tay anh cả đời đi"

Nói xong Pors lạnh lùng rời đi, nhìn theo cái tướng đi hai hàng khập khiễng của Pors, lòng tôi dâng lên chút cảm giác lạ. Cảm giác của sự tự hào. Đúng là hàng của tôi tốt thật mới một nhái mà Pors đã chết mê rồi. Hehe chưa lục nghề chưa lục nghề

Ra bên ngoài gặp Time để hỏi tội. Lần này thì nó chết với tôi rồi, dám phá rối chuyện tốt của tôi.

Vỗ đầu Time từ đằng sau tôi quát

Kinn"có việc gì"

Time ăn đau quay lại nhìn tôi, vội vàng lấy tay vuốt lưng tôi hạ hoả

Time"khoan đã bạn hiền khoan hả nóng tao biết tao đến không đúng lúc nhưng có chuyện quan trọng"

Tôi nhìn Time với ánh mắt nghi ngờ xác thực một lần nữa thằng này không kiếm tôi vì mấy chuyện tào lao. Time giữ bộ mặt nghiêm túc. Nó bắt đầu vào truyện

Time"mày còn nhớ đám người ý không. Lô hàng trước bị chúng nó cướp nay có manh mối rồi."

Kinn"lấy về chưa"

Time"Đang xử lý. Nhưng tao tìm thấy Tawan ở chổ chúng nó"

Tim tôi như dừng một nhịp

Kinn" Tawan?"

Time"ừm. Không biết sao nó lại nằm trong khu buôn người của tụi Ý. Nó biết thông tin của lô hàng nhưng nhất quyết không nói"

Kinn"giờ em ấy ở đâu?"

Time"ở nhà tao. Mày muốn gặp? Kinn đừng quên chuyện cũ. Sau này có chuyện gì đừng trách tao không nhắc trước"

Kinn"tao chỉ hỏi vậy thôi. Mày cứ để Tawan bên đấy. Tao cần thời gian suy nghĩ"

Time"Được vậy cũng tốt. Nhưng Tawan làm loạn bên chổ tao nhất quyết đòi gặp mày cho bằng được. Mày có muốn tao xử nó bằng một viên kẹo đồng không"

Kinn"Đừng manh động. Cho tao chút thời gian được chớ Time"

Time nhìn tôi hồi lâu thở dài và rời đi. Trước khi đi nó vẫn cố quay lại nói thêm

Time"Không ai tắm hai lần trên một dòng sông đâu Kinn, đừng để bản thân trở thành con rối thêm lần nữa. Nhẫn tâm lên, mày đang hành xử như mấy con đàn bà. Có chuyện tình cảm lo cũng không được"

Tôi không mắng nó, đơn giản vì nó nói đúng. Tôi quá nặng tình nói đúng hơn là lụy. Nó là điểm yếu của tôi, sống quá tình cảm. Một khi đã yêu tôi sẽ cho đi tất cả niềm tin, dù biết bị lừa dối nhưng nếu còn cảm xúc tôi vẫn sẽ tình nguyện lao đầu vào. Mù quáng đến đáng thương. Thứ cảm xúc này không nên có trong một người lãnh đạo. Quá yếu đuối và cảm tính. Tôi ghét nó nhưng nó là một phần bản chất trong con người tôi.

Cũng chính vì thứ xúc cảm ngu ngốc đó tôi đã cho Tawan bỏ trốn dù biết em phản bội mình. Ngày tôi biết sự thật trái tim tôi đã vụn vỡ. Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ bị người thân cận nhất đâm từ sau lưng. Bán thông tin công ty cho đối tác. Cảm xúc lẫn lộn giữa tuyệt vọng và bế tắc. 10 năm tình cảm cứ thế mà vỡ vụn trong giây phút tôi biết sự thật. Đứng giữa lựa chọn giết người mình yêu hay chịu sự trừng phạt từ chính gia. Cuối cùng tôi vẫn chẳng thể bóp cò cứ thế nhìn Tawan chạy thoát. Tôi dùng hàng ngàn lí do để biện minh cho sự phản bội của Tawan nhưng vẫn phải chịu thua lý trí của mình. Tôi biết em phản bội tôi đó là một sự lựa chọn không thể chối cãi. Cho đến bây giờ vết thương Tawan gây ra cho tôi vẫn còn rỉ máu. Tôi cũng chẳng dám đặt niềm tin cho ai. Sợ họ sẽ một lần nữa đến và làm đau con tim yếu đuối bên trong mình. Tôi thà rằng mình không yêu để không đau đớn. Không có tình cảm để không mắc sai lầm. Một lần đã là quá đủ để tôi sống trong nghi ngờ cả một đời

Nhưng bây giờ tại sao Tawan lại quay trở lại. Cuộc sống của tôi đang rất tốt. Tôi không muốn nó bị xáo trộn bởi bất kỳ một ai. Hơn nữa bây giờ tôi có Pors, tôi không muốn mọi chuyện thêm phức tạp. Nhưng cảm giác xao xuyến trong tim tôi vẫn còn. Chẳng biết bản thân đang muốn gì, bức bối khó chịu đến phát điên

Gạt những suy nghĩ vớ vẫn qua một bên tôi đến phòng ba để báo tin về lô hàng

Cốc cốc

Korn"vào đi"

Mở cửa bước vào

Kinn"ba"

Korn"ngồi đi"

Tôi ngồi xuống ghế sofa. Nhận lấy tách trà nóng từ tay ba

Kinn"tìm được manh mối lô hàng bị đám người ý lấy cắp rồi ba"

Korn"tốt. Bây giờ nó đang ở đâu"

Kinn"chưa xác định được. Manh mối nằm trong tay Tawan"

Korn"Tawan?"

Kinn"Dạ"

Ba nhìn tôi hồi lâu bằng ánh mắt dò xét. Ông nhâm nhi ngụm trà nóng.

Korn"Đem về chính gia. Việc này giao cho con. Lần này đừng khiến ta thất vọng"

Tôi nhìn ba, ý ông là sao. Ông muốn tôi xử lý Tawan

Kinn"nhưng.."

Korn" không cần nói thêm, cứ như vậy mà làm. Cũng đến lúc con kết thúc mối quan hệ này rồi. Lựa chọn ra sao do con quyết định ta sẽ không can thiệp. Suy nghĩ kĩ trước khi con hành động điều gì đó ngu ngốc, có thể con sẽ đánh mất tất cả. Kinn con không nên yêu ai hơn chính bản thân mình đâu"

Nói xong ba ngoắc tay ý bảo tôi ra ngoài. Tôi chào ba. Bước về hướng phòng mình

Suy nghĩ trong tôi như một mớ hỗn độn, từng kí ức cũ ùa về. 2 năm không phải là một thời gian dài để tôi có thể quên hết tất cả kỉ niệm về Tawan. Nỗi đau vẫn còn và những hồi ức vẫn như mới hôm qua. Tôi đã mất rất nhiều thời gian để vượt qua cú sock ngày đó. Nhưng tôi không dám chắc rằng mình có thể xem Tawan như người lạ. Hơi, mớ suy nghĩ phiền phức này thật mệt mỏi. Bây giờ tôi không muốn suy nghĩ đến nó nữa. Biến đi, quên hết tất cả đi. Trả lại cho tôi một buổi tối yên bình

..............................................

Cạch

Cửa phòng mở ra, Pors bước vào sau một ngày tập bắn súng. Em mệt mỏi cởi đồ rồi bước vào phòng tắm.

Pors dọn về phòng tôi sống cũng lâu rồi, kể từ sau buổi hẹn đầu tiên. Nói chung cũng chẳng có ai bàn tán gì, bởi phòng tôi là tuyệt mật. Không ai được ra vào nên cũng chẳng ai biết sự hiện diện của Pors.

Lật mấy trang sách trên tay, tôi lớn giọng hỏi Pors

Kinn"hôm nay của em sao rồi, có nhớ tôi không"

Pors hét lên từ nhà tắm

Pors"nhớ cái cùi lôi nhà anh. Không phải mới gặp sau. Đừng có mà dở trò với em. Em còn ghim vụ pí Time đấy"

Nghe được điều kỳ lạ trong câu nói của Pors tôi khó hiểu hỏi lại em

Kinn"cái gì? Em kêu thằng Time là pi á."

Pors"không lẻ lại kêu bằng thằng. Dù gì cũng lớn tuổi hơn em"

Tôi khó chịu thở hắt, cái gì mà lớn tuổi cái gì mà pi. Tại sao? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Đối với tôi thì em lại xù lông bật chế độ mỏ hỗn 24/7 nhưng đối với người khác em lại dịu dàng. Tôi có điểm nào thua người khác chớ. Tôi mới là người nuôi em.

Pors bước ra từ phòng tắm, trên người chỉ quấn có cái khăn ngang eo. Em bước lên giường tựa mái tóc ước vào lòng tôi.

Pors"đang đọc gì đó?"

Kinn"Đọc sách cách để người yêu chỉ yêu mình mình"

Pors xoa xoa lên cánh tay tôi cười rạng rỡ

Pors"anh ghen hả"

Bị nói trúng tim đen tôi hắng giọng vài cái

Kinn"đừng có tự mà suy diễn . Ai thèm"

Pors nhìn thấy độ của tôi lại cười lớn hơn. Cảm thấy có chút quê nhẹ, tôi đẩy em ra một bên. Quay lưng đi nơi khác.

Pors choàng tay ôm sau lưng tôi em tựa đầu lên cổ tôi thì thầm

Pors"em chỉ có anh thôi, em còn có thể quen được ai khác nữa. Yên tâm, cả trái tim và thân xác em điều bị anh mua rồi"

Nói xong em hôn nhẹ lên má tôi. Đặt tay tôi lên mặt em

Pors"tất cả điều là của anh. Cho anh hết, cả người em điều cho anh"

Tôi hài lòng hôn lên má Pors, em nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn nhẹ. Sau đó Pors nằm ngoan trong lòng tôi.

Pors"Kinn, vết sẹo sao lưng anh tại sao lại có vậy"

Pors mân mê vết sẹo dài trên lưng tôi, em hôn nhẹ lên nó

Pors"nhìn sợ thật, anh còn đau không"

Tim tôi nhẩy lên một nhịp, nhịp đập của hạnh phúc. Pors thật biết cách làm tôi yêu em.

Kinn"không đau nữa, phạm chút sai lầm nên bị phạt thôi"

Pors mở to mắt ngạc nhiên nhìn tôi

Pors"ngài Korn đánh anh?"

Tôi kẽ gặp đầu xác nhận với em. Mắt Pors hiện lên chút gì đó chua xót, em xoay người ôm chặt tôi. Vỗ vỗ nhẹ lên lưng

Pors"không sao, không sao. Anh đã rất mạnh mẽ rồi. Từ nay không cần chịu đựng nữa. Nếu muốn cứ tỏ ra yếu đuối với em. Em sẽ không chọc quê anh đâu"

Bật cười trước sự đáng yêu của mèo nhỏ. Tôi hôn lên tóc em, hít lấy mùi hương quen thuộc. Thì thầm vào tai người trong lòng

Kinn"cảm ơn em"

Pors cười rạng rỡ trong lòng tôi. Em ôm chặt eo tôi tựa đầu vào ngực áp tai vào nơi tim. Lắng nghe tiếng con tim tôi đập vì em.

Căn phòng ngày thường vốn lạnh lẽo nay lại ấm áp lạ thường. Một thứ cảm xúc gì đó đang dâng lên trong tim tôi. Có lẽ lần này tôi lại biết yêu rồi. Yêu con người đơn thuần, nhỏ bé này. Mãi mãi là của tôi dù có chuyện gì sẽ ra nhé. Pors

Hello

Tập sau có biến nhe

1p quảng cáo

Mấy bà có nhu cầu mua túi in theo yêu cầu thì vào link nhe, tui bán

https://shp.ee/eqbjirn
https://shp.ee/hixqxfz









Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật