[4 chòm sao] Sống Sót Vào Ngày Tận Thế Zombie

Chương 7



"Ôi mẹ ơi, cái quái gì thế này?!"

Trong bức ảnh kia, một bé gái tóc dài mặc đầm trắng dài qua đầu gối, khoác áo cardigan màu hồng phấn, trông giống con nhà gia giáo, vô cùng ngoan ngoãn đáng yêu. Lướt qua tấm ảnh khác, vẫn là bé gái đấy nhưng mặc sơ mi đóng thùng trong váy đồng phục, đứng trên sân khấu nhận giấy khen thưởng và cờ giải ba học sinh giỏi môn Vật lí trong cuộc thi cấp trường.

Bọn họ nghệt mặt nhìn bé gái rụt rè dễ thương trong ảnh, rồi quay sang nhìn lại Nhân Mã. Tóc mullet bù xù, hai con mắt lờ đờ thâm quầng như mấy ngày không ngủ (quả thực bọn họ cũng đã mấy ngày không ngủ), trên người tùy hứng mặc quần đùi kaki và áo ba lỗ của bố. Rõ ràng ngoại trừ vài đường nét khuôn mặt có phần tương tự thì người trong ảnh và ngoài đời chả giống nhau tí nào, thậm chí trái ngược hoàn toàn.

"Cứ như sự khác biệt giữa ảnh shop gửi và ảnh nhận hàng ý nhỉ?" Bạch Dương dụi dụi hai con mắt.

"Ừ. Cảm giác giống như đặt một em gái đáng yêu, nhưng nhận từ shipper về một bà chị cọc cằn vậy?" Ma Kết liếc lại ảnh Nhân Mã hồi nhỏ, tự dưng trong lòng có chút tiếc nuối.

"Không. Tao thấy nó giống hình minh họa của người trước và sau khi nghiện café thuốc lá vì chạy deadline hơn." Thiên Yết lật nhìn thêm vài bức ảnh nữa. Nhưng xem đi xem lại, vẫn chỉ quanh quanh vài bức lên bục nhận giải, vài bức đọc sách ôn bài, hết.

Càng nhìn kĩ, Thiên Yết càng cảm thấy bé gái trong ảnh cười rất máy móc giả tạo, giống như nụ cười công nghiệp của người làm nghề dịch vụ vậy. Hơn nữa, ngoại trừ đồng phục, tất cả quần áo em gái mặc đều sáng màu và kín cổ cao tường. Thiên Yết nhận ra không hề có một bộ đồ nào sát nách, hay ngắn trên đầu gối hết.

"Đừng nói là phụ huynh mày vẫn luôn quản chặt cả việc ăn mặc nhé." Mặc dù đã đoán ra được phần nào, Thiên Yết vẫn muốn hỏi.

"Thế mày nghĩ bộ đồ hồng phấn mày mặc là lấy từ đâu ra."

"Tao còn dám cá chuồng cọp ở ban công tầng hai tầng ba đều là bố mẹ nó làm để ngăn không cho nó tìm cách trốn đi chơi ấy chứ." Bạch Dương đã gặp qua khá nhiều đứa có phụ huynh quản chặt, hắn ta không ngạc nhiên lắm. 

"Đại khái là bố mẹ tao vạch ra kế hoạch yêu cầu gì thì chạy chương trình đạt thành tựu đấy. Cứ thế máy móc sống qua ngày, vậy thôi." Nhân Mã nghe hắn nói vậy hơi chột dạ, qua loa nói.

"Thế rốt cuộc hồi đó tại sao chị bị đuổi khỏi nhà vậy? Không đạt giải theo yêu cầu? Hay đánh nhau gây gổ?" Ma Kết ghé vào.

"Yêu sớm."

Nhân Mã đơn giản phun ra một cụm động từ hai chữ hai tiếng ngắn ngủn. Nhưng ba người còn lại ai nấy đều đồng thanh "Hả".

"Từ từ. Cái người đã từng giết chết biết bao trái tim thiếu nữ, cái người mà lập tức ghosting (1) khi thấy đối phương bắt đầu có chút tình cảm với mình là mày, lại bị đuổi khỏi nhà vì yêu sớm á?" Bạch Dương cảm thấy không muốn tin.

"Tin tức này quá lớn, tao dung nạp không nổi." Thiên Yết nhổm người dậy, cắn cái bánh bích quy uống thêm miếng nước để giữ bình tĩnh. "Có khi nào bị đuổi khỏi nhà vì yêu sớm nên bị bóng ma tâm lí nên sau này không dám yêu nữa không?"

"Vờ lờ chấn động đấy." Ma Kết nghe vậy cười ỉa.

"Không cần phải sốc. Sơ sơ thôi, làm quá nó lố lăng, làm quá nó ô dề. Cũng không hoàn toàn là do tao yêu sớm, mà là có người thích tao." Nhân Mã nhăn nhó.

"Người khác thích mày mà mày bị đuổi khỏi nhà?" Thiên Yết tò mò.

"Đại khái năm cuối cấp, người ta thích tao, công khai theo đuổi, nhưng tao giải thích và từ chối khéo. Đối phương cũng lịch sự hiểu cho. Sau đó bọn tao quyết định làm bạn bè bình thường trong hòa bình thôi."

"Mọi thứ rất ổn thỏa cho đến khi có một thằng dẩm ất ơ nào đấy biết chuyện và bổ não vớ vẩn. Xong nó phong cho mình một chức vụ giảng hòa mà đếch ai cần hết. Thằng dẩm đấy add bọn tao và cả lớp vào nhóm chat. Sau đó khuyên nhủ ầm ĩ lên như thể mình là người trong cuộc." Nhân Mã cáu kỉnh nhớ lại. "Tài khoản của tao do bố mẹ quản lí. Ông bà già nhìn thấy thì đếch thèm hỏi tao lấy một câu, tự cho là tao yêu sớm, mắng tao tí tuổi đã đĩ thõa lăng loàn. Sau đó chạy đến trường chửi cậu bạn thích tao ầm ĩ một trận. rồi đuổi tao khỏi nhà, vậy thôi."

Nhân Mã kể một lèo rồi không biết moi từ đâu ra một chai soju nho đưa cho Thiên Yết ủ lạnh, rồi điềm nhiên tu ừng ực nửa chai cho đỡ khát.

"Mặc dù vỡ kế hoạch bị đuổi sớm hơn dự đoán một chút. Nhưng vẫn xoay sở tiền nong được."

"Hả? Tức là mày đã sớm lên kế hoạch khác để bị đuổi ra khỏi nhà?" Bạch Dương đang ngả ngớn trên ghế sofa, nghe vậy thì bật người lên như lò xo.

"Chính là định đi gây gổ đánh nhau như bọn mày vẫn tưởng đấy." Chị ta cười khẩy. "Tao vốn đã tích kha khá tiền nhờ làm bài và viết luận thuê rồi. Bộn tiền."

"Đệt, liều quá nha."


(1) Ghosting: dùng để chỉ trạng thái bơ toàn tập ai đó bằng cách cắt đứt liên lạc, không trả lời cuộc gọi, tin nhắn mà không đưa ra bất cứ lời giải thích nào.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật