AllDenji | Cưa

6. Reze x Denji | Shh!



Khuyến cáo trước khi đọc:

Girl x Boy; Top!Reze x Bot!Denji; Reze chủ động và Denji bị động; có yếu tối Blow Job,Rimjob.

Top! Reze x Bot! Denji

Reze x Denji.

Nếu không đọc được thể loại này xin hãy click-back!

_____________________________________

Bomb! Chỉ cần một âm thanh đủ để hai ta biết và cảm nhận cho riêng mình.







Khuôn mặt Reze đỏ ửng, gò má thấm lên một màu bụi phấn chẳng thể nào che dấu được vẻ ngại ngùng cũng như sự hạnh phúc trên khuôn mặt xinh đẹp. Bàn tay nàng đón lấy bó hoa của người mình yêu, bàn tay mảnh khảnh siết chặt lấy nó như thể đóa hoa trọng tình của mình quan trọng tới mức nào. Ánh mắt nàng rực rỡ chan chứa một nụ cười tươi rói bao trùm lấy không khí xung quanh như chỉ có hai họ đang ở trong một không gian riêng biệt. Đôi chân nàng nhón lên, trao tặng cho đối phương một nụ hôn thay cho lời cảm ơn.

"Em thích điều đó Denji ạ."

Gò má đối phương đỏ ửng như một màu con tôm mà Reze thường thấy ở các nhà hàng chế biến, mái tóc chàng rũ rượi che đi một nửa ánh mắt nhưng nàng có thể khẳng định đối phương đang rối bời trong sự ngượng ngùng.

Nếu như bản thân không phải giữ một hình tượng duyên dáng, có lẽ Reze đã không kiềm lòng được ôm lấy tim bản thân và hét ầm lên rằng người nàng thương quá mức dễ thương.

"Denji!"

Bàn tay nàng vòng lấy cánh tay đối phương, cả người dựa gần bên như muốn được cảm giác thân mật của những cặp đôi bình thường mà Reze thường nhìn thấy.

"Chúng ta hẹn hò đi!"

Ừm, đối phương lại đỏ mặt nữa rồi và nàng lại thấy người thương của mình dễ thương quá mức độ rồi.

"T-Tất nhiên rồi…"

"Chúa ơi, anh thật dễ thương!"

Đầu nàng tựa vào vai đối phương, nhẹ nhàng kéo Denji theo bước chân tiến của mình.

"Em cũng vậy Reze."

Hôm nay nàng lại được hẹn hò với người mình thương rồi.

Reze thương Denji.

Nó không phải là thích và cũng chả là yêu, nó tồn tại và đơn giản chỉ là thương, một chữ thương trong bất kỳ mọi hoàn cảnh và lớn hơn gấp bội hai câu sến sẩm đó, bởi những câu nói sẽ trở nên tầm thường khi chỉ toàn: "Em yêu anh."

Đối với nàng, Denji là một chàng trai dễ thương quá mức, quá mức và quá ngớ ngẩn. Ngu ngốc mà lại có một sức hút riêng, ngờ nghệch vậy mà rất ngọt ngào một cách vụng về. Nói chung nếu để nói điểm yếu và điểm bắt bài của đối phương thì có lẽ Reze sẽ chẳng thể nào kể nổi. Nhưng đồng thời với điều đó, để có thể liệt kê được hết những gì khiến nàng thương Denji hay câu hỏi rằng tại sao nàng có thể chọn một tên đại ngốc thì Reze có cô độc chết mãi trong hàng ngàn nhát chém thì nàng cũng chẳng thể bày tỏ ra hết được sâu bên trong trái tim mình đang gào thét tới mức nào, nó nhiều hơn những điều xấu đó.

Đơn giản là Reze thương Denji và Denji chính là Denji mà thôi, là người thương của nàng. Chỉ cần hai người họ biết và đủ hiểu nhau là được.

Shh!

Mỗi lần cả hai người họ đi hẹn hò, Reze đơn giản là chỉ muốn ở bên cạnh Denji mà ngắm nhìn đối phương hạnh phúc. Nàng thích một cái cười ngớ ngẩn, thích bàn tay đó vụng về hái từng nhánh hoa, thích đôi môi kia nhai nhồm nhoàm thức ăn như một kẻ chết đói, thích những đốt ngón tay ngồi lẩm nhẩm đếm lên nhau với một bài toán khó nhằn, thích cơ thể đằng sau lớp áo đó đang xoay vòng làm trò chỉ để làm nàng vui.

Mọi thứ rất đơn giản và hạnh phúc, chẳng cần cầu kì vì tất cả thế giới đã quá vội vã chỉ còn hai ta ngất ngây trong cuộc chơi của chính mình là quá tuyệt diệu.

"Denji."

Đôi tay nàng đưa ra, cả người lả lơi như thể phó mặc bản thân ngã xuống thảm hồng đỏ rực như màu son trên môi nàng ở sau lưng.

"Hãy nhảy cùng em chứ?"

Bàn tay nhỏ đón lấy bàn tay lớn chai sạn, đôi môi nàng đặt lên đó những vết hôn âu yếm muốn gửi lớn đón chào đến chủ nhân của nó.

Và chủ nhân của bàn tay đã đỏ mặt chỉ biết vô thức gật đầu theo ý chỉ của Reze.

Chẳng cần nhạc, chẳng cần giai khúc được ngân lên trong những tòa nhà sang trọng hay một ngôi nhà đơn sơ ngập ngụa khắp tình yêu được phát lên bởi một bản nhạc ngọt ngào nào đó. Reze chỉ cần Denji là đủ. Chỉ cần nghe theo nhịp đập nơi trái tim, men vào lối lạc nơi xào xạc đến từ chính bước chân họ phát ra, cảm nhận những cảm xúc viển vông trong chính tâm chí đôi bên, nó đã quá đủ cho một bản khúc tuyệt vời chẳng thể nói thành lời rồi.

Thảm hồng đỏ rực đắm chìm lấy cơ thể ta, những nhọn gai hoắt héo ghim bặt lên lớp vải như muốn níu giữ cặp đôi đừng hủy hoại lên chúng, để rồi khi chẳng thể kiềm lấy tình yêu đang lên ngôi, chúng chỉ còn cách cứa mạnh lên lớp da màu nhợt của con người để thứ mềm mại đó ứa ra những giọt máu thoang thoảng hòa vào màu đỏ rực rỡ của hoa hồng.

Cảm giác đau đớn không thể níu giữ Reze và người nàng thương. Tâm trí nàng mịt mờ, cảm xúc nóng bừng lên một ngọn lửa nhen nhóm. Nàng chẳng biết nhảy chỉ có thể tưởng tượng lại hình ảnh trên tivi mà mình thường nhìn thấy mà bắt chước và đối phương giống như nàng. Hai kẻ thương vụng về trao cho nhau những bước nhảy học lỏm chẳng ra đâu vào đâu, chân người nọ dẫm lên người kia, người nữ thì nhảy bước nam và ngược lại nhìn trông thật thảm hại. Vậy mà Reze lại nghĩ rằng đó là điệu nhảy tuyệt vời nhất mà nàng có được.

Mọi thứ thật sự lung linh.

Chỉ có nàng mới nhìn thấy, nhìn thấy điều tuyệt diệu đang ở ngay trước mắt mình. Denji chẳng đẹp cũng chẳng xấu nhưng đối với Reze đối phương quá mức dễ thương, thế mà ngay giờ phút này nàng mới biết chàng cũng có thể xinh đẹp tới mức vậy. Xinh một cách lung linh và kỳ lạ, đôi mắt vàng cùng màu với mái tóc ánh rực lên như nổi bật giữa thảm hồng, cơ thể đơn thuần bị che lấp bởi trang phục nhưng làn da lại bị cứa ra bởi những chiếc gai nhọn hoắt đỏ hằn lên một mùi máu tanh thoang thoảng. Rõ ràng là nàng thấp hơn đối phương nhưng dường như bấy giờ Reze lại nhận ra rằng Denji mới thật nhỏ bé làm sao, nhỏ bé tới mức nàng muốn cất gọn vào trong trái tim. Đau đớn nhưng chàng vẫn cười, vẫn cười một cách ngọt ngào mà nhìn chằm chằm lấy Reze.

Đúng vậy, chỉ mình nàng mới thấy được sự xinh đẹp này.

Denji của nàng, của mình nàng, chàng là chỉ là riêng nàng thôi.

Reze-Denji. Hai cái tên là vừa đủ để ngây ngất trong cuộc chơi chỉ ở đôi bên. 

Bàn tay Reze đưa tới, chạm nhẹ lên ánh mắt vàng rực rỡ đang rối rắm với tình cảnh, ngón tay nàng xoa lấy đuôi mắt từ từ kéo dãn nó ra. Bàn tay còn lại của nàng siết chặt eo đối phương kéo mạnh chàng càng thêm lại gần kề mình hơn.

"Reze-"

Đầu ngón tay nàng khẽ chạm lên môi chàng.

"Shh!"

Mái tóc tựa vào vai chàng, bàn tay từ từ trượt xuống bộ phận vòng ba chạm lấy nó một cách nhẹ nhàng.

Mùi của cơ thể, mùi của cỏ dại phảng phất vào cánh mũi nàng đủ khiến Reze đắm chìm.

"Denji…"

Hơi thở nàng thầm thì lên làn da, cảm nhận bờ vai mình chạm vào khẽ run lên một cách đáng yêu.

"Đến một nơi với em nhé?"

Màu tóc vàng chạm khẽ lên màu tím và nàng biết chàng đã đồng ý.

Người ta nói rằng Denji giống một con chó. Một con chó tội nghiệp chỉ biết vẫy đuôi và hạ mình trước một người phụ nữ hoặc thậm chí trở thành một chiếc ghế ngồi đơn sơ cho bất kỳ kẻ nào đó cho nó tiền. Một con chó thảm hại làm bất chấp mọi thứ chỉ đơn giản là tiền, là gái, là thức ăn miễn phí, là tình yêu giả mạo đến từ lời câu bông đùa.

Shh!

Reze đã bật cười khinh thường.

Quả đúng như đã nói: "Người tính chẳng bằng trời tính."

Bỗng dưng nàng lại hiểu ra câu nói ẩn ý xưa, con người xung quanh trong mắt nàng bỗng trở nên mịt mù, những kẻ từng vút qua cuộc đời Denji nàng lại thấy chúng thật thảm hại và thấp hèn. Thực ra chúng luôn vậy ghê tởm thật sự, nàng ghét bất cứ kẻ nào đó thân cận lấy chàng thương của nàng.

Chúng không hiểu và vĩnh viễn ngu ngốc trong định kiến duy nhất tạo dựng lên bởi nhiều điều trước mắt đều dối trá, bởi con người sẽ chẳng thể nào thấu tâm hồn nhau, bởi những kẻ bần tiện đó có phá tan linh hồn trong thể xác xé nát thì chúng cũng không thể nhìn thấy được vẻ đẹp đến từ Denji của nàng.

Chàng của nàng giống một chú mèo ướt sũng của trời mưa, bẩn thỉu gầy yếu khiến con người xa lánh chẳng muốn động vào và chỉ có Reze, chỉ có nàng mới thấy con mèo đó đáng yêu, bị thu hút bởi vẻ ngoài của chàng để rồi khám phá tâm hồn trong đẹp tới mức nào, chàng của nàng có thể xinh đẹp tới ra sao, một cơ thể lung linh mức nào. Mọi thứ đều hoàn hảo hệt như một khoảng trời chỉ dành riêng cho Reze.

Bomb!

Một cú nhảy lớn, mặt nước bắn thẳng lên cao và cơ thể Denji ngập chìm trong nước. Cả người chàng ướt sũng, mái tóc vàng đã vào nếp giờ rũ rượi xuống gần như che hết đi đồng tử cùng màu. Thân người không quá to, không quá nhỏ nhưng lại khá gầy yếu giống hệt một người phụ nữ. Giờ phút này cho dù quần áo cũng chẳng thể nào che đậy được chàng bởi chính ánh trăng đã tự bóc trần từng đường nét trên thân hình tuyệt đẹp đó, lánh lấp làn nước chỉ cô đọng dâng hiến lên chàng. 

Chàng của Reze thật xinh đẹp.

"Anh thật xinh đẹp."

A, nàng lỡ cất lên lời nói mình rồi.

"Reze!"

Khuôn mặt đối phương đỏ bừng có lẽ vì sinh khí, cũng phải thôi chẳng ai lại không giận dỗi khi có người ném mình xuống nước chứ. Nhưng chàng lại đẹp quá nên Reze chẳng thể cảm nhận được sự tức giận đó.

"Anh rất đẹp."

Reze chẳng màng để ý tới xúc cảm đối phương mà chỉ đơn giản là tiếp tục ngắm nhìn vẻ đẹp người thương mình dưới ánh trăng mờ ảo kia. Ánh trăng thắp rọi lên vẻ đẹp chàng.

Cả người Reze vô thức thả xuống hồ bơi, nàng bơi một cách nhanh chóng vồ vập tiến tới người tình mình như một quả bom hẹn giờ chờ chực phát nổ. Ánh mắt nàng hằn lên vẻ mông lung, rối ren, mơ hồ cuỗm lấy.

"Reze?"

Dường như Denji cũng cảm nhận được Reze đang trở nên kỳ lạ. Để rồi khi chẳng thể để ý tới nàng đã đến bên cạnh từ lúc nào.

"Reze em sao vậy-"

"Shh!"

Ngón tay nàng một lần nữa đặt lên đầu môi đối phương, kêu lên một tiếng khẽ. Ánh mắt Reze rọi thẳng lên đồng tử Denji như thể đang xuyên thấu tâm can khiến đối phương cũng vô thức ngẩn người có thể đã nhận ra được điều gì đó, vì sâu trong tròng mắt kia của nàng hằn lên quá rõ. Có lẽ chẳng có lời nói nào cần thiết vào ngay lúc này nữa, đừng nói gì cả, tốt hơn hết là giữ im lặng thế này.

Bàn tay Reze chạm vào gò má đối phương, chậm rãi vuốt ve hệt như xoa nắn một con mèo. Đầu nàng ngẩng lên, nhìn chằm chằm lấy đôi môi nứt nẻ đã trở nên ướt mềm khi tiếp xúc với nước và rồi đặt môi mình lên đấy một nụ hôn.

Một nụ hôn và nàng nói rằng: "Em thương anh."

Lời nói đã được nói đi, nói lại rất nhiều lần nhưng mỗi khi ta ở cạnh nhau nàng luôn cảm giác nó thật đặc biệt như thể chỉ mới được xảy ra.

Một tay Reze nắm lấy vai Denji đẩy xuống để có thể dễ dàng chủ động trong nụ hôn. Môi nàng vốn nhỏ nhưng kinh nghiệm chắc chắn hơn đối phương, vậy nên Reze có thể dễ dàng nắm bắt được sự mềm yếu. Lưỡi lợn thâm nhập vào bên trong xảo trá cuộn lấy xung quanh nhưng nhất quyết không để phần lưỡi chính chủ được ngọ nguậy, nước bọt tiết mạnh do cơ miệng bị mở quá lâu cũng như phải mau chóng làm ướt khoang bởi vì Reze đã cuỗm lấy hết nước bọt Denji vào bên trong cổ họng mình. Nàng uống một cách hăng say, muốn hút hết tất cả như thể nàng đã lạc trên sa mạc rộng lớn và Denji chính là liều nước cứu sống nàng.

"R-Re-"

Một con mèo nhỏ trước người lạ sẽ xù lông nhưng trước nàng sẽ là con mèo non nớt nương theo động tác của chủ nhân.

Đầu môi Reze mút mạnh lấy lưỡi đối phương hòng không cho chàng được phép mở cửa. Bàn tay nàng mò xuống dưới, thoát ẩn thoát hiện mơn theo dọc sống lưng rồi dần dần hạ cánh thẳng vào cảm giác đàn hồi thô sơ đến từ phần mông đối phương. Chiếc đai quần bó sát nhưng có lẽ đã dễ dàng len lỏi hơn khi tiếp xúc với nước. Tay nàng nhẹ nhàng luồn vào bóp nhẹ lên một cái, đủ làm đối phương thác loạn bên trong cơn mụ mị cũng phải tỉnh dậy.

"Đ-Đừng mà Reze."

Thoát khỏi nụ hôn trượt dài, rõ ràng sức mạnh Denji hơn rất nhiều nàng nhưng dường như say mê trong nụ hôn, chìm đắm trước Reze đã làm Denji trở nên yếu ớt như một thiếu nữ run rẩy.

"Shh!"

Ngón tay Reze đặt lên môi đối phương, len lỏi luồn nó vào bên trong một lần chặn họng lại. Đốt ngón ấn mạnh lên khoang trước cố ý dùng móng gảy nhẹ như gãi ngứa, chốc chốc còn cố tình ủi xuống lấy đường sần sùi gần mép hàm. Một ngón nữa được cho vào nhưng lần này lại cuộn lại, đập đập vào lưỡi rồi rê mạnh qua lại thụt vào hòng cho nước bọt có thể được tiết mạnh, chảy hẳn cả ra ngoài. Để rồi khi chán chê, hai ngón tay cùng lúc banh ra kéo giãn hai lớp thịt gò má khiến tổng thể bên ngoài nhìn vào trông vô cùng kỳ dị.

Xinh đẹp.

Tròng mắt Denji mở to, đồng tử giãn ra ướt đẫm bởi nước mắt do sinh khí, gò má đỏ bửng duỗi theo từ mép tai xuống dọc đường cổ, khuôn mặt ướt át nhìn trông vô cùng khó chịu có lẽ đã vì quá lạnh do ngâm nước.

Chàng của nàng lần này chẳng có thể diễn tả được gì nữa rồi, nàng chỉ biết chàng của nàng xinh đẹp mà thôi. 

"Reze-"

Cái tiếng Denji trở nên uất ức, mũi đối phương sụt sịt như thể nàng đang bắt nạt lấy chàng vậy.

Chết tiệt.

Reze cảm thấy Adrenaline mình tăng vọt theo một tần số không xác định, thậm chí nàng còn tưởng thấy rằng nhịp tim của mình đang đập một mức quá tải, để rồi khi quá khó hiểu trong tình huống,nàng đã khóc.

"Reze!"

Dường như tiếng thất thanh của đối phương cũng không làm nàng tỉnh giấc. Reze sờ lên mắt mình nhưng chẳng cảm nhận được nước mắt bản thân ra sao vì làn nước đã nhấn chìm lấy sự khó hiểu trong cảm xúc của chính nàng. Cho dù đôi tai có ù lấy chẳng nghe thấy gì cả hay tâm trí rối ren không gỡ bỏ được nút thắt thì chính mắt nàng đây vẫn còn một ánh sáng, một hy vọng duy nhất cho chính nàng, chàng của nàng.

"Reze em sao vậy?"

Khuôn mặt Denji tràn ngập lo lắng, bờ vai Denji run rẩy do có lẽ gặp lạnh nước quá lâu, khuôn mặt không quá ửng hồng nhưng cũng khá nhợt nhạt có lẽ chưa xua tan được dụng vọng. Bàn tay Denji nâng khuôn mặt nàng lên như muốn cẩn thận kiểm tra, để rồi khi mọi sự ưu lo còn chưa kịp lấy đầy thì bờ môi vội vã của Reze đã chạm mạnh vào đây.

Trái hoàn toàn với nụ hôn âu yếm trước đó, cái hôn ngay lúc này đang tràn ngập chiếm hữu thậm chí có thể nói là tàn phá khi răng của Reze hoàn toàn gặm cắn lấy toàn bộ chiếc miệng sắc nhọn của Denji. Cơ thể nàng đẩy đối phương lùi về sau, mỗi bước đều cố gắng kéo cả hai vào bờ để rồi khi lưng Denji chạm vào thành tường chân cả hai cùng ngắt. Hai tay Reze nắm lấy nách đối phương mà nâng lên cao, gân tay nổi hằn lên không làm nàng kiệt sức thậm chí càng trở nên mạnh mẽ hơn. Vòng tay nàng đỡ lấy hông Denji, ngay lập tức bế thẳng đối phương ngồi lên bờ còn bản thân thì nhanh chóng chèo lên.

"Reze?"

Cho dù nhiều lần đã chứng kiến cái sức khỏe chết tiệt đó của Reze nhưng Denji vẫn không khỏi kinh hãi, tuy giờ hiện tại sự khó hiểu của đối phương khiến Denji tò mò nhiều hơn.

"Chết tiệt! Em muốn Denji nhưng không muốn anh phải bị cảm!"

Khuôn mặt Reze đỏ bừng và khuôn mặt Denji nghe xong cũng vậy. Không khí ban nãy vốn tràn ngập dục vọng giờ lại thêm chút hương vị ngại ngùng khiến cảm giác nhìn vào trông thật buồn cười chao ôi. Để rồi muốn dập tan cái không gian phẩy gió này, Reze một lần nữa chiếm lấy môi Denji và lần này đối phương đã hưởng ứng theo nàng.

Bàn tay Reze mò xuống dưới chạm lên bộ phận nhạy cảm của một người con trai. Ngón tay thoăn thoắt kéo lấy hai lớp quần gọn gàng xuống dưới gót cá chân Denji mà tuột ra. Không quá nhanh, không quá vội vàng nhưng vẫn cố tình lướt qua hạ bộ mềm oặt đó một cách khẽ hờ khiến nó run run theo nhịp nhưng chưa đủ sức để chào cờ. Từng ngón tay len lỏi xuống dưới hai hòn, đầu giữa ấn mạnh lên mép hậu môn đang bó chặt khiến nó đã thít rồi càng theo phản xạ giữ an toàn.

Có lẽ Reze chẳng đủ thương tiếc gì nữa, dục vọng đang làm càn trong bộ não nàng lấn át hết lý trí và thay vào nó chính là hormone gào thét được giải phóng. Để rồi cảm xúc đã gói gọn, nàng đã không thương tiếc thô bạo ấn ngón tay mình vào bên trong hậu nguyệt khiến Denji chìm đắm cũng phải trợn tròn to mắt hét lên trong nụ hôn ngọt ngào đó. Nhưng mọi đau đớn không thể nào phát ra bởi Reze đã cố gắng với lấy, kéo hết toàn bộ tâm trí chỉ để đối phương đắm trong lối mòn nàng dẫn đến.

Bốn bàn tay trót lọt bên trong hậu nguyệt, tuyến tiền liệt bị thô bạo móc, chốc chốc còn bị đầu ngón đâm thủng lấy hệt như một động tác ra vào của một dương vật đặt vào. Móng tay Reze không quá dài nhưng lại khá sắc nhọn do đã qua cắt chưa được mài dũa, vậy nên cứ mỗi lần gãi lấy thành ruột dường như đang cố tình cào nát lấy nó khiến phần thịt bên trong trở nên đau rát lại nóng bừng như châm thêm một ngọn lửa. Biết bản thân chẳng hề có bộ phận của một người đàn ông nhưng Reze rất tự hào với những ngón tay thon dài của mình có thể dùng làm 'địt' đối phương sướng đến phát điên như thay một chiếc dương vật. Bằng chứng khi cả hai đã từ từ tách nhau ra trước ngàn hôn khó thở, ngay lập tức Denji đã nức nở lên âm thanh yếu ớt van xin lấy nàng:

" Đ-Đừng mà…Đừng mà.. Hayda-a..a. "

"Anh thật tuyệt vời đó Denji!"

Reze dường như điên dại trước cơ thể lung linh đến từ người thương. Hormone đậm mùi sồn lên mũi của cả hai, kích thích cái máu dục vọng vẫn đang cuộn trào đang càng thêm bùng nổ. Hai ngón tay nàng nhéo mạnh điểm ruột lồi hẳn ra, sau đó cố tình dùng móng tay bấu nó một phát như thể muốn làm rách căn sâu của hậu nguyệt làm chúng đã phải cố gắng tiết ra những dâm dịch để bảo vệ lấy bộ phận của chính mình. Bốn ngón tay càn quấy tượng trưng cho một chiếc dương vật trung bình vẫn đủ dài để chịch lấy thành bích động, đâm rút thô bạo, ra vào ấn mạnh vào điểm gồ ngăn cách, không có gì để chê cho một cách làm tình mới mẻ này.

Bị làm bởi một người con gái, bị bạn gái mình đè dưới thân làm như một ả phụ nữ, ngón tay của đối phương đang ngay bên trong hậu môn mình đóng giả hệt như một tác động làm tình. Nếu là một người đàn ông nào đó có lẽ chúng sẽ hét lên và cảm thấy nhục nhã thay làm sao khi phải yếu mềm trước người phụ nữ nhưng điều đó lại sẽ chẳng thể xảy ra với Denji. Denji không quan tâm đến việc bản thân đang ở thế bị động, cũng không cảm thấy chán ghét việc mình đang nằm dưới. Đối với Denji nó chẳng cái gì quan trọng cả, miễn sao đó là Reze, miễn sao đó là cô bạn gái của mình thì cho dù nàng có cầm lấy một con cu giả đâm vào bên trong cơ thể thì Denji vẫn chấp nhận bởi đó là Reze mà.

Nhưng dù sao Denji không thể phủ nhận rằng việc nằm dưới cũng rất là sướng, cảm giác hưởng thụ từng đợt chăm sóc từ ngoài lẫn trong cùng cái khoái cảm chết mê chết mệt cứ đục nạt lấy cái lỗ dưới, đập uỳnh uỵch vào bụng làm Denji sướng đến phát điên lên. Lý trí gào lên và cảm xúc thì mịt mù do dục vọng đã chiếm lấy từ từ tàn phá lấy cơ thể. Hông Denji cong lên, đón nhận từng đợt sóng cứ vỗ mạnh vào bên bờ bên trong bản thân. Cho dù cơ thể chẳng nào kiểm soát được vẻ thác loạn thì miệng ngoài vẫn phải kêu lên những tiếng kháng cự trông đầy giả dối

" Đ-Đừng mà.. Đ-Đừng mà… Hayda…Đừng chạm vào nó!"

Reze nắm lấy dương vật đối phương mà vuốt ve lấy. Nàng vuốt rất dịu dàng, chăm sóc từng chút một khi cứ lên xuống đều đặn nhưng rất chậm rãi để có thể cho Denji cảm giác hưởng thụ, khác so với sự tàn bạo dưới hậu nguyệt. Cảm thấy dương vật đã đủ dương nòng, cúi đầu xuống hôn lên nòng nhiệt bao quy đầu một cái chóc như hôn lên đôi má. Nước bọt nàng nhả xuống lỗ đầu, dường như muốn lấp đầy bên trong nó hoặc đơn giản hơn chỉ lấy làm thú vui cho việc hành động nàng sắp đang làm và rồi Reze đang bao chọn lấy. Bao chọn lấy tất cả để hòa nhịp như họ là của nhau.

Phần lưỡi lợn theo từng đường gân ngược chiều từ trên xuống dưới, đôi môi đỏ ửng hôn chóc lên hai buồng tinh, rồi dùng tay mà nắn bóp như đang chăm sóc lấy da mặt của khách hàng. Liếm một đường thẳng lên mép bao quy, miệng Reze há to ngậm lấy toàn bộ nó vào trong khiến Denji bên trên giật nảy mình, vô tình kẹp chặt cổ lấy cổ nàng như bóp chết lấy hơi thở của Reze nhưng nàng hoàn toàn hài lòng với cảm giác giết chết đó.

"R-Reze… Đ-Đừng mà…Bẩn lắm."

Cả người Denji đỏ ửng như một con tôm luộc, mềm oặt cong vút lên đón nhận hai điểm nhạy cảm đang bị nàng tình chăm sóc. Vì quá xấu hổ, vì quả cháy bùng trong ngượng nghịu Denji đã không chịu nổi mà lấy tay che hết mặt mình lại, mặc cho bên tai đang nghe thấy tiếng cười thoang thoảng của người bên dưới.

Đầu Reze thụp xuống tận sâu vào hai giữa chân, môi mím chặt để vòm miệng bên trong hút trọn lấy phần thân. Lưỡi liếm xung quanh chạm lên những phần gồ ghề do đường gân nổi phình lấy. Chốc chốc lại thụt ra thúc vào như thể đang bị người kia chèn ép nhưng hoàn toàn không phải. Hàm răng chẳng rảnh rang khi tự cho mình cái chủ, mà gặm cắn lấy cự vật. Chẳng biết sơ ý hay cố tình còn dùng nó làm vật cứa cho mồi nhử bản thân.

"Reze… Đ-Đừng mà… H-Hay-da."

Denji nấc lên một tiếng phản đối đầy giả dối, hai tay siết chặt lấy tóc Reze, bản thân rõ ràng biết rằng mình có sức lực để đẩy ra, ấy thế mà miệng cứ hết lời né tránh nhưng bắp chân lại liên tục co rút đưa đẩy lên cao như sướng đến phát chết điên đi được.

Tiếng lép nhép từ nước phát ra trong hậu nguyệt, âm thanh thụt ra vào chung chụt mút nhau như một viên kẹo, vào tai Denji càng trở nên kích thích mà chẳng biết rằng chính tiếng rên rỉ của bản thân cũng đang mời gọi lấy Reze mau chóng hành hạ.

Sự căng phồng bên trong vòm miệng bắt đầu chặt lên cùng cảm giác muốn nôn ra khi bị chèn ép ở cuống họng, làm Reze nhíu mày nhưng không rời bỏ. Dùng ép từ cổ mà hút một cái thật mạnh, vô tình để đường gió bên trong miệng tạt thẳng vào đầu khấc, càng khiến nó to lên cùng chủ nhân đang run bần bật. Hai bắp đùi áp vào bên mặt, đôi chút chẳng biết ý tứ mà thục vài cái làm Denji đôi chút chật vật khi ra vào.

"R-Reze xin em hãy nhả ra…. Xin em đó… Anh s-sắp… Làm hơn Reze…"

Lần này nó đã là lời đưa thật lòng, hai tay Denji nắm chặt lấy mái đầu Reze muốn gỡ bỏ nhưng đối phương không những cảm thấy khó chịu mà chẳng biết hôm nay lấy sức lực đâu ra mà bám chặt lấy đùi Denji nhất quyết không buông.

Cả đầu Reze thụt xuống, hai tay bám víu lấy cổ chân Denji thật chặt như thể sẵn sàng đón nhận lấy nó. Môi nàng bặm lấy, hít một hơi thật dài để luồng miệng bên trong hút sâu vào, ngay lập tức kích thích lấy dương vật bên trong trực tiếp bắn thẳng cùng lúc hậu nguyệt theo đó cũng phun trào lỗ dâm đọng lên những ngón tay Reze ở bên trong, một chút ít vì không chứa đựng được nổi theo đó cũng chảy nhót nhét uốn ra ngoài.

Những giọt đặc quánh trượt xuống cuống họng, tuôn sâu vào trong bụng làm dấy lên vị tanh nồng, cùng giác cảm buồn nôn đến muốn nhổ ra. Nhưng Reze lại nhất quyết nhắm mắt lại, vô tình làm hai khóe rơi đậm trên đôi gò má, để rồi khi nhả dương vật còn chưa muốn ổn định lại hơi thở, nàng ngay sau đó đã rút bàn tay mình khỏi hậu nguyệt ngay lập tức mút lấy chất dâm dịch được mình hứng lấy cho vào miệng. Bờ môi ngay sau đó rướn tới chạm lên môi Denji một nụ hôn, truyền hết tất cả những dục vọng vào miệng đối phương.

Nụ hôn triền miên nhưng nhẹ nhàng chẳng còn ích kỷ chiếm hữu như trước, để rồi khi tách ra cả hai kẻ nhìn nhau.

"Ta là của nhau đúng không?"

Denji vô thức gật đầu và Reze mỉm cười, bàn tay nàng nàng gò má đối phương lên, thì thầm lên đôi môi đó.

"Shh! Chỉ hai ta biết thôi."

Ánh mắt nàng lia tới tia mỉm cười trước kẻ rình mò phía xa.

Bomb…


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật