Mật Dục Ngọt Ngào

Chương 16



#VeronicaDeMary

Khi Hoành Yến được xuất viện thì lập tức được anh đưa về nước. Hoành Yến ở nhà được anh chăm sóc tỉ mỉ hơn cả lúc bình thường, trước đó anh đã chăm sóc cô rất chu đáo rồi, lần này lại còn cẩn thận hơn. Mỗi lần cô muốn đi đâu, anh đều đi cùng. Đến khi tắm thì anh còn gội đầu và tắm rửa giúp cô, vì anh sợ khi ở trong nhà tắm một mình sẽ không hay.

Những món ăn Hoành Yến thích ăn hoặc không thích ăn Ngôn Thành Lâm đều ghi nhớ kĩ mà mua, đôi khi khẩu vị thay đổi bất chợt thì anh cũng sẽ nhanh chóng làm quen và chuẩn bị đầy đủ.

Anh không để cô động vào bất cứ thứ gì cũng tốt đấy, nhưng cô cảm thấy như thế cũng rất chán, vì không có việc gì làm, hơn nữa anh ấy làm rất nhiều việc rất cực nhọc, vậy mà mỗi khi cô muốn làm gì thì anh lại cản ngay.

Nhưng có điều khiến anh rất lo lắng, Hoành Yến rất dễ ốm nghén, thức ăn mà có mùi một chút là liền không chịu được, khó khăn lắm mới ăn được vài món. Cứ tiếp tục như thế thì cô sẽ ốm mất.

Anh liền nhấn điện thoại gọi cho La Quân, anh ta chắc chắn sẽ có cách.

"Alo, Thành Lâm của tôi gọi tôi có việc gì đấy?"

Anh ta lại đùa giỡn rồi.

"Làm sao để phụ nữ có thai hết ốm nghén?" - Anh xoa xoa huyệt thái dương mà cất tiếng hỏi.

La Quân không tin được vào tai mình, sao cơ? Ốm nghén á? Anh ta có vợ rồi sao? Đang ăn mà anh ta phải cuống hết cả lên vì thông tin này.

"Thành Lâm, cậu...lấy vợ rồi hả?"

"Cũng sắp rồi, cô ấy sinh xong chúng tôi sẽ kết hôn." - Ngôn Thành Lâm nhếch mép cười, giọng nói mang chút khoe mẽ.

Ông trời ơi, cuối cùng...cuối cùng thì bạn thân tôi cũng kiếm được nóc nhà rồi. Cứ tưởng chờ đến chết thì anh ta không tìm được lối về chứ.

"Khụ...để tôi khám cho cô ấy, tôi sẽ đưa ra những món ăn cô ấy có thể ăn và phải ăn để bồi bổ sức khỏe."

"Được, cậu đến ngay đi."

Nghe hắn nói xong liền cúp máy.

La Quân mặc kệ bữa cơm của mình, liền tức tốc đi đến dinh thự nhà anh, hắn rất mong chờ, rất muốn biết xem người phụ nữ có thể lay động tảng băng kia xinh đẹp đến cỡ nào.

Hắn phi như bay liền đến nhà Ngôn Thành Lâm, hắn nhìn thấy anh đang nhìn hắn, hắn liền đi đến.

"Mau mau, dẫn tớ đi xem vợ tương lai của cậu đi nào."

Ngôn Thành Lâm nhìn hắn, rốt cuộc hắn đi khám bệnh hay đi coi mắt thế?

Anh không nói không rằng, xoay người đi lên lầu, La Quân liền đi theo, Ngôn Thành Lâm mở cửa đi vào trong.

La Quân há hốc mồm, cô...cô gái đang nằm ngủ trên giường này là cháu của...Ngôn Thành Lâm mà?

"Đây...đây là cháu của cậu mà?"

Ngôn Thành Lâm gật đầu, nói thêm câu gây chấn động con tim.

"Cũng là vợ tương lai của mình."

La Quân cảm thấy thế giới này đã thay đổi một cách chóng mặt rồi, Thành Lâm...anh ta là một con thú đội lốt người, cậu ta lợi dụng ở nhà cô gái nhỏ dễ thương mà...ăn thịt con bé sạch sẽ, thậm chí làm cô bé mang thai, đúng là không khác gì thú hoang.

"Cậu...cậu đúng là người chú đỉnh nhất năm không ai sánh bằng, ở nhà ăn thịt con bé không còn miếng nào, đến chiếc bụng con bé cũng không tha, cậu đúng là..."

"500 triệu, bây giờ cậu khám được chưa?"

".... Được rồi."

Ngôn Thành Lâm vô cùng nhức đầu, hắn ta luyên thuyên dài dòng như thế, anh rất muốn ném hắn ta ra ngoài nhưng vì hắn ta sẽ khám bệnh cho cô nên không thể làm vậy.

La Quân đi đến giường ngủ, khám bệnh bắt mạch một lúc thì đi ra khỏi phòng mà dặn dò anh.

"Như tớ nói lần trước, sức khỏe cô ấy khá yếu, lại phải mang thai, nên cậu phải chăm sóc thật kĩ, việc cô ấy bị ốm nghén là do phản ứng tự nhiên của thai, tuy nhiên cũng rất khó khăn, cô ấy có thể sẽ ốm nghén cả thai kỳ."

Ngôn Thành Lâm chăm chú nghe rất kĩ từng chữ.

"Đây là thực đơn những món cô ấy cần ăn và có thể ăn, nếu cô ấy muốn ăn gì cậu đều có thể mua, vì sản phụ rất hay thèm ăn, tuy nhiên có khi mua xong cô ấy lại không thích nữa hoặc lại ốm nghén là chuyện bình thường, cậu phải cẩn trọng. Còn nữa, phải thỉnh thoảng đưa cô ấy ra ngoài khuây khỏa, nếu không cô ấy sẽ rất buồn chán, sẽ ảnh hưởng tâm trạng rất nhiều."

Ngôn Thành Lâm nhận lấy danh sách, xong tiện tay gọi bảo vệ tiễn anh ta đi.

"Tớ sẽ chuyển khoản sau, cậu về trước đi."

______________________________________

Ngôn Thành Lâm nhìn danh sách, trong đó có món cháo trắng, dành cho những người không thể ăn được cơm và những thứ khác, anh sẽ thử làm món này.

Đây là lần đầu tiên anh vào bếp nên có chút luống cuống, anh mở sách công thức ra xem cách nấu, miệng lẩm nhẩm rồi mở tủ lấy nguyên liệu.

"Cho gạo vào nồi, thêm nước, gia vị,..."

Khoảng 15 phút sau, tô cháo nóng hổi ra lò, anh chậm rãi mang lên lầu. Bước vào phòng, anh khẽ đánh thức cô, hôn lên trán cô một cái.

"Hoành Yến, thức dậy ăn cháo đi em."

Hoành Yến mơ màng thức bởi giọng nói của anh. Mùi hương thơm nhè nhẹ của cháo nóng xộc vào mũi, lần này cô không cảm thấy khó chịu nữa, món này có thể ăn được.

Ngôn Thành Lâm không thấy cô có biểu cảm khó chịu nữa liền vui vẻ, múc một thìa và thổi, sau đó đút cho cô ăn.

Nhìn cô ăn ngon miệng như thế, Ngôn Thành Lâm cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Ăn xong cả tô, anh liền mở lời hỏi Hoành Yến.

"Em có muốn ra ngoài đi dạo không?"

Hoành Yến nghe xong mắt liền mở to, cả tháng nay anh chăm sóc cô quá kĩ, không cho cô ra ngoài sợ cô gặp chuyện nguy hiểm, nhưng bây giờ lại đột nhiên mở lời, cô tất nhiên là rất vui vẻ, ngay lập tức hôn lấy anh, sau đó gật gật đầu.

"Được ạ."


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật