( AllVietNam ) Bình thường đến mức bất thường

Chap 24



Cậu đứng trước một toàn dinh thự lớn rồi nhìn vào chiếc điện thoại trên tay.

Việt Nam :" Đúng địa chỉ rồi "

Cậu đẩy cổng bước vào, bên trong có một con đường dẫn thẳng vào dinh thự, xung quanh được bao bọc bởi cây xanh tạo nên một khu rừng nhỏ.

Việt Nam :" Vậy là mình phải ở nơi này trong một tuần sao? Chán chết đi được "

Cậu vừa đi vừa than vãn.

_2 ngày trước_

Ussr :" Tình hình là ta không chắc chúng đang nhắm vào ai, nên tốt nhất từ ngày mai cậu đến dinh thự của ta sống đi "

Việt Nam :" Em không muốn "

Mặt Trận :" Đừng có cãi lời ngài ấy nữa, đây chỉ là tốt cho em thôi "

Việt Nam :" Cụ Xích Quỷ cũng có thể bảo vệ em "

Mặt trận :" Nhưng cụ ấy còn việc phải giải quyết, không thể theo em 24/7 đâu ngốc ạ "

Việt Nam :" Nhưng mà...... "

Anh tiến đến xoa nhẹ đầu cậu rồi nói.

Ussr :" Yên tâm đi, ở nhà ta có thằng nhóc cùng tuổi với cậu, nếu hai đứa làm quen thì có thể sẽ đỡ chán hơn đấy "

Việt Nam :" Không muốn, em chỉ muốn ở nhà với anh và ba thôi, anh Mặt Trận đến ở cùng em đi! "

Anh thở dài bất lực rồi nói.

Mặt trận :" Anh còn phải trông trừng J.E trong lúc anh Việt Minh đi điều tra nữa "

Việt Nam :" Ơ... "

Ussr :" Thôi đủ rồi, ta sẽ gửi địa chỉ cho cậu sau, giờ thì tạm biệt ta còn phải đi lấy thêm thông tin nữa "

Mặt trận :" Gặp lại sau, ngài Ussr "

_Hiện tại_

Việt Nam :" Nơi này rộng thật "

Đi từ cổng đến trước cửa nhà, cậu nhìn ngó xung quanh mà không ngừng thán phục. Nơi nay rộng gấp đôi nhà cậu, phía trước là khu rừng, phía sau rừng là một khu vườn lớn được chăm sóc rất tốt.

Việt Nam :* Thầy ấy nói đẩy cửa vào là được nhỉ? *

Cậu đẩy cửa bước vào trong. Cùng lúc đó một anh chàng đi từ phía sau khu vườn đi đến trước sân, cả hai lướt qua nhau nhưng chẳng thấy đối phương.

Bên trong được thiết kế như một cung điện tuyệt đẹp, từ cửa trước bước vào là một cái sảnh lớn với rất nhiều căn phòng, từ sảnh cậu có thể thấy cả tầng hai và cầu thang dẫn lên đó.

Việt Nam :" Thầy ơi! Em đến rồi "

|| Cạch ||

Cánh cửa lớn trên tầng mở ra, anh bước ra với một số tờ tài liệu trên tay rồi nhìn cậu mà nói.

Ussr :" Em đến rồi à, xin lỗi ta hơi bận một chút, phòng em ở tầng hai bên kia kìa "

Anh mắt thì nhìn tài liệu còn tay thì lịa chỉ vào một cánh cửa gỗ nâu, cậu cảm ơn anh rồi cũng đi lên phòng mình.

_Trong phòng_

V

iệt Nam :" Wow rộng quá, thầy ấy giàu vậy đi làm thầy giáo làm gì vậy nhỉ? Nhà kiểu này thì tiền tiêu ba đời cũng chẳng hết "

Cậu đi đến cửa sổ lớn rồi kéo rèm ra, nhìn ra ngoài cậu cảm thấy nó chẳng khác gì bức tranh cả.

Việt Nam :* Đẹp quá!!! Mình muốn ngắm nhìn nó mãi mãi *

|| Cộc cộc ||

Việt Nam :" Ai vậy? "

Từ bên ngoài phòng tiếng nói truyền vào trong

Người hầu :" Thưa ngài, ông chủ gọi tôi gọi ngài xuống dùng bữa trưa ạ "

Việt Nam :" À vâng ạ "

Người hầu :" Vâng ạ, mời ngài theo tôi "

Cậu đi theo người hầu xuống phòng ăn. Khi vừa định bước vào trong thì bỗng cậu chạm mặt anh.

Việt Nam :" R-russia? "

Russia :" Tại sao cậu lại ở đây??!! "

Việt Nam :" Tôi....chỉ là- "

Cậu chưa kịp giải thích thì một tiếng gọi đã gọi cả hai vào trong.

Ussr :" Hai đứa không định vào ăn à? "

Cậu và Russia bước vào trong, cả hai ngồi đối diện nhau tạo ra một không gian khá khó sử.

Việt Nam :* Mình không biết người cùng tuổi mình mà thầy nói là Russia *

Russia :" Tôi cần lời giải thích "

Anh chỉ động nói trước, Ussr thấy vậy cũng trả lời câu hỏi của anh.

Ussr :" Việt Nam đang có một số chuyện khó nói, ta kêu em ấy đến đây để đảm bảo an toàn cho em ấy "

Russia :" Vậy là ông không cần hỏi ý kiến tôi luôn sao? "

Ussr :" Đây là nhà của ta, và ta nghĩ hai đứa cùng tuổi nên có thể cùng kết bạn "

Russia :" Ông cũng biết tôi không muốn nói chuyện với mấy tên học cùng lớp rồi mà!? Nhất là đối với cậu ta và mấy thằng thần kinh không ổn định kia "

Ussr :" Russia! Không được thất lễ với khách "

Russia :" Này!! Ông đừng để- "

Việt Nam :" Uhm......xin lỗi đã chen ngang nhưng nếu cậu không muốn tôi ở đây thì tôi sẽ đi về, dù sao thì tôi cũng không muốn ở lại đây để làm phiền người khác đâu "

Ussr :" Không được! Giờ nhà cậu chẳng còn ai có thể đảm bảo an toàn cho cậu cả, mặc kệ nó cứ ở lại đây đi "

Russia :" Tôi không đồng ý "

Anh lập tức đáp

Ussr :" Ta mặc kệ ngươi! "

Ussr không muốn nhiều lời nên đã chấm dứt cuộc trò chuyện ở đây và dùng bữa, anh vì nhìn cậu ở đây mà nuốt không trôi nên cũng bực tức bỏ đi. Cậu thở dài rồi nghĩ thầm.

Việt Nam :* Sao ở đâu mình cũng làm kẻ thứ ba vậy, hi vọng sau này không phải là kẻ thứ ba trong tình yêu *

_Lúc lâu sau_

Sau khi ăn xong cậu cũng quay lại phòng mình, vì trời trưa khá nóng nên cậu đã lấy đồ đi tắm, sau khi tắm xong cậu cũng lấy thuốc ra bôi lên nhưng vết phỏng.

Việt Nam :* Xem ra mấy vết phỏng không còn tím như lúc trước nữa rồi *

Cậu đứng trước gương bôi thuốc.

Việt Nam :" A...a....a, b, c- khụ khụ khụ "

Việt Nam :* Xem ra dây thanh quản mình cần phải được nghỉ ngơi sau một khoản thơi gian dài rồi *

Cậu bỏ lọ thuốc sang một bên rồi đi đến ngồi xuống giường, cậu nhìn ra cửa sổ rồi mắt lim dim muốn chìm vào giấc ngủ.

Việt Nam :* Vừa tắm xong mà còn được ngủ vào buổi trưa thì còn gì bằng *

Nói rồi cậu phi thẳng lên giường ngủ luôn mà chẳng thèm mặc áo.

Việt Nam :" Buồn ngủ quá~........ "

Một bóng người cao lớn từ cửa sổ phòng cậu đẩy cửa bước vào, hắn tiến đến gần giường cậu.

Russia :* Cậu ta còn chẳng thèm khóa cửa sổ! Sao mình phải ở cùng cái thằng dở hơi này chứ *

Anh cầm một góc của cái chăn rồi kéo mạnh. Cái chăn bị kéo ra làm lộ cơ thể cậu, anh nhìn thấy liền ngơ ra.

Russia :* CẬU TA CHỈ MẶC MỖI CÁI QUẦN NGẮN!! *

Anh ném cái chăn lên người cậu rồi mở cửa đi khỏi phòng.

Việt Nam :" Ưm- Mặt Trận....trả phòng cho em.....zzzz "

Cậu nói mớ.
_________
Cho các bác này

Nuột không :))
Cái tấm màu tím bị lỗi tí thông cảm nhé, tôi không biết tô màu
C

ập nhật :
Sau này tui sẽ đăng chap theo khoản thời gian là thứ 5 và chủ nhật nhé :P


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật