[kookv_ver] LAO TÙ CỦA ÁC MA

CHƯƠNG 53




Không biết là vô tình hay cố ý, cửa phòng làm việc chỉ khép hờ lộ ra một cái khe, Kim Thái Hanh xin thề cậu không phải là kẻ cuồng xem trộm, nhưng mà cái thanh âm mềm mại bách mị kia cứ lọt vào tai cậu, ánh mắt Kim Thái Hanh không cố ý mà theo khe cửa nhìn vào bên trong.

Một nữ nhân để trần nửa bờ vai trắng trẻo đẹp đẽ ngồi trên đùi Điền Chính Quốc, áo lông trên người cô ta kéo rộng xuống phía dưới, bán lộ ra đường cong kiêu ngạo, đầu Điền Chính Quốc chôn ở bên trong, thỉnh thoảng truyền ra thanh âm hôn, vòng tay kia trong mắt Kim Thái Hanh đầy sức mạnh, một tay ôm lấy eo nữ nhân, một tay khác đặt ở bên dưới cô ta. Nữ nhân ngước cổ lên, cần cổ trắng nõn nhìn qua cực kỳ mềm mại. Nữ nhân này Kim Thái Hanh có biết, đó là nữ minh tinh đang hot nhất giới giải trí Lâm Nhu Nhân.

Mặt Kim Thái Hanh đỏ bừng một hồi, vội vàng quay mặt đi, tận mắt trông thấy một màn hương diễm như vậy khiến tim Kim Thái Hanh đập nhanh hơn, Lâm Nhu Nhân kia chính là nữ thần của bạn tốt của cậu Lê Cửu, ở trên TV vẫn nhìn thấy cô ấy đoan trang thục nhã, chưa từng nghĩ đến cô ấy cũng là tình nhân của Điền Chính Quốc.

Kim Thái Hanh xoay người rời đi, vừa mới đi vài bước lại lui trở về, cậu không quên mục đích mình đến đây, thế nên Kim Thái Hanh cắn răng một cái, lại quay người bước đến trước cửa, nhìn điện thoại di động một chút, chỉ một phút nữa là tới hai giờ đúng.

Điền Chính Quốc không thích chờ đợi người khác, ghét người nào đến muộn, những điều này Kim Thái Hanh biết rất rõ, xoắn xuýt hết mười mấy giây, Kim Thái Hanh mới đưa tay lên gõ cửa.

Thanh âm bên trong im bặt đi, qua gần một phút, bên trong mới truyền đến giọng lười biếng có vài tia không thích “Vào đi”

Lúc Kim Thái Hanh mở cửa đi vào thì đồng thời Lâm Nhu Nhân cũng bước ra ngoài, dung nhan mỹ lệ làm rung động lòng người, cô nhìn Kim Thái Hanh một chút, chỉ là nở nụ cười nhẹ nhàng, nhưng ở trong mắt Kim Thái Hanh, nụ cười nhẹ nhàng này được xem là phong tình vạn chủng, Kim Thái Hanh thầm oán thầm, chẳng trách hiện tại Lâm Nhu Nhân được xem là nữ thần của tất cả đàn ông, ngay trong tình cảnh lúng túng như thế mà cô ấy vẫn có thể thong dong bước chân nhẹ như mây, khí chất nữ thần tựa hồ vĩnh viễn không thể lật đổ.

Nhưng ở trong mắt tên ác ma nam nữ ăn tất như Điền Chính Quốc, có lẽ cô chỉ là một người phụ nữ đẳng cấp hơn một chút thôi.

Lâm Nhu Nhân lúc rời đi thuận tiện đóng cửa lại, hướng về phía Điền Chính Quốc mặt không cảm xúc đang ngồi ở ghế salông trước bàn làm việc nhẹ nhàng gật đầu cười một cái, không cố mê hoặc nhưng cũng không tầm thường, không giống câu dẫn như lại toát ra mị lực vô biên.

Lâm Nhu Nhân đối với Điền Chính Quốc si mê không thể tự kiềm chế nổi, nhưng Lâm Nhu Nhân rất thông minh, cô không giống như đứa con gái ngực bự não rỗng đã bị Điền Chính Quốc bán sang Malaysia kia, cô hiểu rất rõ thiên tính lãnh huyết tàn nhẫn của Điền Chính Quốc, sát khí thấm tận xương tủy càng khiến hắn xem trời bằng vung, cách xử sự cũng độc ác vô tình, muốn bắt trái tim nam nhân này làm tù nhân mà chỉ dựa vào mỗi nhan sắc thì còn thiếu rất nhiều.

Bình thường làm gì có cửa gặp được minh tinh lớn như vậy, trong nhất thời, Kim Thái Hanh đứng ngẩn ra nhìn, âm thầm nghĩ tới chuyện lần sau mà có cơ hội cậu nhất định sẽ xin chữ ký tự tay Lâm Nhu Nhân ký lên, đem khoe với Lê Cửu rồi bán lại cho cậu ta giá cao.

Chờ sau khi cửa đóng lại rồi, Kim Thái Hanh mới hoàn hồn, quay người nhìn về phía Điền Chính Quốc.

“Cô ta đẹp đúng không?” Điền Chính Quốc tựa vào ghế làm việc bọc da, hai tay khoanh trước ngực, toàn thân tỏa hàn khí khiến Kim Thái Hanh rất khó tưởng tượng nổi nam chính trong tình cảnh lúc nãy chính là hắn.

Kim Thái Hanh ngơ ngác gật đầu, nhỏ giọng nói “Đẹp lắm”

Đừng nói Lâm Nhu Nhân là cô gái đẹp nhất thành phố X, cho dù cô gái vừa nãy được Điền Chính Quốc ôm ấp ngũ quan có méo mó thế nào thì Kim Thái Hanh cũng chỉ dám mắt nhắm mắt mở mà gật đầu đồng ý.

“Muốn thượng cô ta không?” Điền Chính Quốc nheo mắt lại, đáy mắt lộ ra tia nhìn kỳ quái mà Kim Thái Hanh không thể hiểu nổi.

“A?” Kim Thái Hanh sững sờ, theo đó nhanh chóng lắc đầu một cái “Không, không muốn”

“Cô ta không lọt mắt cậu sao?” Khóe miệng Điền Chính Quốc khẽ nhếch lên, ở trong mắt Kim Thái Hanh, nụ cười ấy có chút lạnh lẽo.

“Không phải, Lâm tiểu thư là nữ thần của tất cả đàn ông trong thành phố X” Kim Thái Hanh vội vàng giải thích, trong lòng có chút nghi hoặc, sao tự nhiên Điền Chính Quốc lại hỏi cậu chuyện này chứ.

Điền Chính Quốc nhíu nhíu mày, đăm chiêu suy nghĩ một chút, sau đó Điền Chính Quốc không nhanh không chậm nói ra, kiếm mi đen tuyền hơi nhướng lên “Không thích thượng nữ nhân được tất cả nam nhân yêu thích, xem ra Kim tiên sinh thích bị nam nhân…”

“Điền tổng!” Kim Thái Hanh đột nhiên cắt lời Điền Chính Quốc, cậu biết từ miệng tên ác ma này sẽ chẳng nói ra được thứ gì hay ho, mặc dù hắn bề ngoài cao cao tại thượng, nhưng bên trong chỉ là một kẻ hạ lưu đê tiện, Kim Thái Hanh nuốt nước bọt, thanh âm cố giữ bình tĩnh nói “Tôi chỉ là đến trả tiền…”


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật