CV [0309] Ngày Thứ Mười Tám Sau Chia Tay [End]

Ngoại Truyện



Note: vì là fic chuyển ver nên cách viết sẽ không giống những fic trước.

__________

Lần đầu tiên Văn Toàn gặp Ngọc Hải là vào một buổi chiều cuối đông trời nắng nhẹ, ở một tiệm cà phê cũ không có tên, nằm ở phía bên kia đường đối diện với studio của cậu.

Hôm ấy Văn Toàn vừa mới hoàn thành xong bản nhạc mà cậu đã phải thức trắng mấy đêm liền để viết và chuẩn bị trở về nhà ngủ còn Quế Ngọc Hải thì lại vừa kịp để bắt đầu một ngày mới làm việc đầy năng suất.

Bởi vì mấy đêm liền phải thức trắng, thời gian ngủ lại không có nhiều nên muốn tỉnh táo lái xe về nhà thì cà phê trở thành lựa chọn duy nhất của Văn Toàn vào lúc ấy, dù rằng cậu không thích thứ này cho lắm.

"Một americano đá nha."

Văn Toàn mắt nhắm mắt mở nói với nhân viên phục vụ xong, tay trái không ngừng đưa lên gãi gãi đầu làm cho mấy cọng tóc của cậu cũng chịu không nổi áp lực mà lộn xộn đứng lên.

Văn Toàn không thèm quan tâm. Cậu buồn ngủ đến mức không phát hiện ra bên cạnh mình còn có một vị khách khác, sau khi gãi đầu đủ thì lại tiếp tục ngáp một cái rõ to.

Lúc ấy ở bên cạnh cậu mới phát ra một tiếng cười khẽ trầm thấp, anh hỏi:

"Đang là cuối đông mà em lại uống đá à ?"

Văn Toàn theo phản xạ đưa tay che miệng, hai mắt nheo lại nhìn người đàn ông, có vẻ hoàn toàn không nhớ ra là mình gọi đá:

"Em có gọi đá sao ?"

Quế Ngọc Hải ánh mắt ngập tràn ý cười nhìn cậu rồi quay sang nói với nhân viên phục vụ:

"Một americano nóng. Làm phiền đổi đá của cậu nhóc này thành nóng luôn giúp tôi nhé."

Văn Toàn không nhớ sau đó hai người làm quen bằng cách nào nhưng vẫn còn nhớ rất rõ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đợi cà phê, cậu đã cùng anh nói không biết bao nhiêu là chuyện trên trời dưới đất, về công việc của cả hai.

Cuối cùng, bọn họ bắt đầu một mối quan hệ bằng lời ngỏ ý đưa Văn Toàn về nhà để tránh cậu ngủ gật giữa đường của Ngọc Hải và lời đề nghị mời anh uống cà phê trong suốt một tuần để cảm ơn của Văn Toàn .

___

Chuyện Văn Toàn với Ngọc Hải yêu nhau từ lúc nào Hoàng Sang với Quốc Bảo không biết. Cho đến một buổi chiều chủ nhật nọ, khi hai bọn họ đang trên đường đi mua đồ nhậu rồi tiện đường tạt ngang studio để lấy đồ thì bắt gặp cảnh Quế Ngọc Hải đang cùng Nguyễn Văn Toàn một đứng một ngồi hôn môi thắm thiết.

Sau đó, buổi tụ họp ăn uống ở nhà Hoàng Sang mà bọn họ đã đề ra vào ban sáng bỗng chuyển thành buổi đi ăn đồ nướng ở nhà hàng đắt tiền do Quế Ngọc Hải mời vì lý do giấu nhẹm chuyện yêu đương.

___

Văn Toàn không thường chú trọng về giờ giấc sinh hoạt của mình. Lúc buồn ngủ thì sẽ đi ngủ, lúc tỉnh táo thì sẽ ngồi lì cả ngày cả đêm bên cạnh bàn làm việc để soạn lời bài hát, thậm chí có lúc ăn uống hay ngủ cũng diễn ra ngay tại bàn làm việc nốt.

Ngọc Hải lại khác cậu về điểm này. Anh là một doanh nhân, đương nhiên việc thức khuya hay thức trắng đêm để làm dự án thì cũng chẳng thiếu. Thế nhưng, anh luôn có trách nhiệm với bản thân, không khi nào bạc đãi bản thân đến độ có thể hai ngày không ngủ như Văn Toàn .

Sau này chuyển tới ở chung một chỗ, giờ giấc sinh hoạt của anh mới bắt đầu bị đảo lộn bởi công việc của em người yêu. Bởi vì thương Văn Toàn nhưng lại không thể thay cậu làm việc, Ngọc Hải không nỡ đi ngủ trước mà tìm đến với thuốc lá trong lúc đợi cậu hoàn thành công việc, dù là công việc của anh vào ngày mai lúc nào cũng rất nhiều.

Trước đây, Văn Toàn là một người khá ngại ngùng trong việc bày tỏ tình cảm với đối phương.

Ngọc Hải không thường hay nhận được những câu nói ngọt ngào nào đại loại như "em cũng yêu anh" hay "em muốn ở bên cạnh anh suốt đời" vào mỗi khi anh nói yêu cậu.

Và, mỗi lần như thế bọn họ đều cãi nhau. Đôi lúc còn trẻ con đến nỗi chiến tranh lạnh suốt ba bốn ngày liền mới chịu nhìn mặt nhau nói chuyện.

Tần suất Ngọc Hải hút thuốc lá vì thế ngày một nhiều.

Thế nhưng, việc Văn Toàn nói lời chia tay hoàn toàn không phải vì chuyện ghét mùi thuốc lá như cậu đã nói.

Văn Toàn thương anh như thế, làm sao chỉ vì chuyện ghét mùi thuốc lá mà đòi chia tay anh được cơ chứ.

Chỉ là nhìn thấy anh vì mình mà không thể hoàn thành bổn phận của một người con tốt, Văn Toàn không đành lòng.

Đêm trước hôm chia tay, Văn Toàn vô tình nghe được bố mẹ của Ngọc Hải bảo anh đi xem mắt trong lúc anh nói chuyện điện thoại. Đương nhiên, Quế Ngọc Hải từ chối và sau đó thì anh cùng bố mẹ đã cãi nhau một trận ra trò.

Bố mẹ của hai bên hoàn toàn không biết chuyện Ngọc Hải cùng Văn Toàn yêu đương. Văn Toàn là người đề nghị giấu chuyện này và chỉ ra mắt người lớn với vai trò bạn thân của Ngọc Hải khi cậu biết Quế Ngọc Hải là con trai trưởng.

Đêm đó, Văn Toàn nằm ngủ không ôm anh như những đêm lúc trước. Sau đó thì như những gì mà Ngọc Hải phải đối mặt, Văn Toàn nói chia tay với anh.

Mãi tới sau này khi đã kết hôn rồi Ngọc Hải có đôi lúc vẫn còn tự trách mình rằng tại sao trong ngày đầu tiên dẫn cậu về nhà ấy, anh không một mực làm trái ý cậu và nói với bố mẹ rằng:

"đây là người yêu của con"

để rồi dẫn đến vụ việc Văn Toàn và anh phải chia tay nhau hơn nửa tháng trời.

___

Tháng mười hai, thời tiết có lúc lạnh xuống đến tận âm độ. Nguyễn Văn Toàn mặc áo khoác lông cừu màu trắng, vừa nhìn thấy Ngọc Hải đứng ở ngoài cổng đã bỏ mặc Hoàng Sang cùng Trần Quốc Bảo vừa rồi còn đang hàn huyên tâm sự với mình mà chạy ra cổng đón người yêu.

"Được rồi, ở ngoài đó lạnh, muốn phát cơm chó thì vào trong này làm sau cũng được."

Hoàng Sang bỏ một quả nho vào miệng rồi gõ gõ tay lên mặt bàn nhìn Nguyễn Văn Toàn cùng Quế Ngọc Hải đang rối rít ôm hôn sau một tuần Ngọc Hải đi công tác.

Trần Quốc Bảo cũng gật đầu phụ hoạ:

"Đúng thế đúng thế, bọn anh ăn cơm chó của hai người quen rồi, sau này không được phát đều ăn ngủ không yên."

Quế Ngọc Hải cười cười đan chặt tay của Văn Toàn dắt cậu vào nhà.

Buổi tối, bốn người bọn họ sau khi ăn cơm liền quây quần ở bên bếp lửa ngồi trò chuyện về tương lai.

Hoàng Sang nói:
"Anh chỉ hát đến năm 35 tuổi thôi. Anh sắp già rồi, lúc ấy sẽ ở nhà làm một người cha tốt."

Trần Quốc Bảo vỗ vai anh một cái:

"Còn em thì chỉ viết nhạc đến năm 32 tuổi thôi. Thức đêm nhiều đầu em sắp rụng hết tóc rồi, đến lúc ấy chắc em không thể lấy được vợ nữa quá."

Nói xong thì nhìn nhau phì cười.

Tiếng lửa tí tách hoà cùng tiếng cười của bọn họ, ấm cả một khoảng không gian.

Quế Ngọc Hải cùng Nguyễn Văn Toàn không nói gì chỉ đan chặt hai bàn tay vào nhau. Nhẫn bạc nơi ngón áp út cả hai dưới ánh lửa lập loè phát sáng.

Đêm muộn, Quốc Bảo cùng Hoàng Sang đã ngủ từ lâu.

Quế Ngọc Hải dưới ánh hồng của những hòn than lớn, đặt khẽ một nụ hôn lên trán của Nguyễn Văn Toàn cũng đang gối đầu trên vai mình ngủ say. Anh thì thầm:

"Còn anh, anh sẽ yêu Văn Toàn đến những năm cuối cùng của cuộc đời này. Cho đến khi anh không thể tiếp tục tồn tại để yêu thương em nữa, lúc ấy anh vẫn nguyện hồi sinh một kiếp khác để yêu em."

Không phải cứ chia tay là hết yêu, không phải cứ nói thương mới là yêu nhiều.

Sau mười tám ngày chia tay mà theo như lời Trần Quốc Bảo nói là chia tay nửa mùa ấy, Quế Ngọc Hải và Nguyễn Văn Toàn đều biết trên đời này ngoài đối phương ra, sẽ chẳng có ai làm bọn họ yêu nhiều hơn thế nữa.

Chỉ có thể là duy nhất của nhau mà thôi.

_End_

t mới phát hiện là t bị tuột thêm 2 fl trong vòng 1 nốt nhạc^^


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật