[Đam mỹ/Edit] Đừng mở mắt [Vô hạn lưu]

Chương 34: "Tôi muốn tìm anh....



[ Kiểm tra đo lường phát hiện nguy cơ mộng giới số 2037 (cấp C) đã giải trừ thành công, sắp tiến vào quy trình đánh thức định kỳ cho nhân viên.]

[Số người được giải cứu: 2 người bao gồm cả chủ nhân giấc mơ).]

[Mức độ hoàn thành: Hoàn hảo.]

[Thưởng đạt được: 24253 điểm bao gồm 50 cơ hội rút thăm trúng thưởng miễn phí.]

[Giá trị cống hiến vượt quá 50%, nhận được phần thưởng bổ sung: Thanh giải trí đã được mở khóa, có thể chọn mộng giới giải stress chuyên dụng cho nhân viên ở giao diện (tỷ giá hối đoái thời gian thực có thể được điều chỉnh tối đa 1: 10 và giới hạn tối đa là 24 giờ)]

Trang Điệt quay trở lại mộng giới cá nhân, nhấn mở màn hình ảo trên giao diện.

Đánh giá nhiệm vụ lần này không cao, số lượng người giải cứu cũng không nhiều lắm. Nhưng bởi vì trên đường có nhiều cạm bẫy, biến cố trong mộng giới, sau khi "Kén" tính toán tổng thể cho cả quá trình làm nhiệm vụ, phần thưởng được phát chỉ kém hơn lần trước mấy trăm điểm.

Trừ cái này ra, Trang Điệt còn để ý lần này giao diện đã mở khóa thành công một thanh có nội dung là "giải trí".

Trang Điệt cố ý nhấn vào lướt qua lướt lại, phát hiện ra mộng giới giải stress này đều là mộng giới bán mở cho nhân viên, chỉ cần kết nối với mộng với cá nhân là có thể trực tiếp tiến vào.

Mộng giới giải stress có rất nhiều loại, một số ít hạng mục vật phẩm miễn phí có thể trực tiếp đi vào, còn có không ít loại cần dùng điểm thưởng để mở khóa.

Ngoại trừ những thứ phổ biến như là đài ngắm bầu trời đầy sao, cắm trại trong rừng, suối nước nóng cực quang, nhà tắm công cộng tinh linh, Trang Điệt thậm chí còn hướng đến nơi ngồi nhàn nhã bên rìa chuồng cừu thoải mái đếm cừu trong mộng giới giải stress.

Trang Điệt lật từ trang đầu đến trang cuối, bất giác nhảy vào những cạm bẫy thâm hiểm khó lường của chủ nghĩa tiêu dùng: "..."

Dù cho có là người lạnh lùng và ý chí ngoan cường tới đâu. Ít nhất Trang Điệt tin chắc rằng không có một thanh niên nào cứng rắn đến mức có thể từ chối một khu nghỉ dưỡng ghi rõ "cảm giác lông cừu: như mây chiều", "mùi vị: kẹo bông gòn" và "tất cả những loại nấm rực rỡ màu sắc ở trong mộng giới đều có thể yên tâm ăn được".

"Nhìn thế này...tuy điểm thưởng rất nhiều nhưng nếu không kìm chế lại thì rất có thể không đủ tiêu."

Trang Điệt tắt trang giao diện mộng giới: "Nơi này có ký túc xá nhân viên, mọi đồ vật yêu cầu đều sẽ được cung cấp, không có quá nhiều nơi phải tiêu tiền — xét về hiệu quả chi phí, rõ ràng tiêu trong mơ sẽ phù hợp hơn ".

Ví dụ, Trang Điệt vừa lật qua giao diện, chỉ cần một vạn điểm khen thưởng lập tức có thể mở khóa trọn bộ Maldives: bao gồm biệt thự bờ biển 5 sao, bãi biển riêng luôn ngập nắng cùng trọn bộ lướt sóng mới nhất, câu cá biển và thiết bị lặn xuống nước.

Nếu cảm thấy chỉ có một người không vui thì thêm 2000 điểm khen thưởng nữa mua bản chia sẻ, có thể đưa những người khác cùng nhau tiến vào mộng giới.

Nếu cho rằng việc hưởng thụ kỳ nghỉ ở trong mơ làm trễ nải thời gian, có thể mua "thẻ đổi thời gian" dùng một lần.

Trang Diệt tính sơ trong số tất cả thẻ đổi, thẻ có tỷ giá 1:10 là thích hợp nhất. Mỗi thẻ này tương đương với 100 điểm, giới hạn một người sử dụng, hạn mức cao nhất là 24 tiếng đồng hồ trong thế giới thực.

— nói cách khác, chỉ cần 100 điểm khen thưởng là có thể ở trong mộng giới tối đa mười ngày. Mà sau khi kết thúc, cảm giác chân thật của cơ thể cũng chỉ là ở trong khoang ngủ cả ngày mà thôi.

Đương nhiên, không muốn ở lại lâu vậy cũng hoàn toàn không thành vấn đề. Chỉ cần đặt trước thời gian, khoang ngủ sẽ tự động thiết lập quá trình đánh thức.

Điện thoại có thể kết nối với khoang ngủ. Khi có điện thoại hoặc tin nhắn quan trọng thì có thể trực tiếp liên kết với khoang ngủ vào trong mơ, tuyệt đối sẽ không làm chậm trễ việc quan trọng.

"Dường như không có lý do gì để người ta từ chối luôn."

Trang Điệt trầm ngâm: "Buổi tối ngủ bảy tiếng đồng hồ là có thể ở trong mơ chơi vui vẻ ba ngày..."

Mới thoát khỏi giấc mơ thời niên thiếu của Trần Lạc, Trang Điệt đã tự mình trải nghiệm sự cám dỗ của kiểu sắp đặt này.

Ngay cả khi không đủ ổn định cũng có thể kích hoạt cơ chế dịch chuyển ra khỏi mộng cảnh bất cứ lúc nào. Cậu không khỏi thấy hơi tiếc nuối sau khi rời khỏi, chưa kể mộng giới này có độ mô phỏng rất cao.

Năng lực và kỹ thuật mà "Kén" sở hữu một khi chính thức ra mắt công chúng sẽ có tác động rất lớn đến tất cả các hệ thống công nghiệp hiện nay.

Thấy vậy, Trang Điệt cuối cùng cũng hiểu vì sao lúc cậu chính thức nhậm chức, phó đội trưởng lại nhấn mạnh mọi nội dung liên quan tới công việc phải được giữ bí mật tuyệt đối với thế giới bên ngoài.

...

Sau khi kiểm tra thu hoạch của nhiệm vụ và chuyên mục mới mở, Trang Điệt lia mắt đến giao diện quen thuộc.

Trang Diệt xốc lại tinh thần cực nhanh, hứng thú ngân nga một bài hát, nhanh chóng chấp nhận số lần rút thăm trúng thưởng đạt được lần này.

Lúc này Trang Điệt không vội rút thăm trúng thưởng mà chỉ vừa đếm cừu vừa quan sát số lần rút thăm đang không ngừng tăng nhanh lên.

Thứ còn sướng hơn việc rút thăm trúng thưởng chính là quá trình chuẩn bị rút thăm trúng thưởng.

Sau khi Lăng Tố bằng lòng hữu nghị cung cấp số lần rút thăm của mình, sự tự tin của Trang Điệt tăng lên gấp bội và cậu cũng đặt ra một mục tiêu to lớn mới.

Cậu đã tích góp đủ một trăm mười lần rút thăm liên tiếp, chọn một ngày mà cậu cảm thấy may mắn nhất, tắm gội thắp hương, sau đó quay sạch số lần đang có...

Trang Điệt mở cuốn sổ nhỏ mang theo bên mình, nhìn kỹ con số "97" trước mặt rồi cảm thấy hài lòng cất đi.

Cậu đã gửi tin nhắn cho Lăng Tố, anh vẫn chưa trả lời cậu, có thể là đang tổng kết nhiệm vụ lần này.

"Chỉ quay vài lần lẻ tẻ, chắc là không ảnh hưởng nhiều đâu."

Trang Điệt nghiêm túc phân tích: "97 và 91 trông khá giống nhau, chỉ cần làm cho đoạn ngang ngắn hơn tí rồi làm đoạn dọc dày hơn là được."

Cậu đang xây vững tâm lý, một bàn tay đã không nhịn được mà hướng về phía nút rút thăm trúng thưởng.

300 mét vuông mộng giới cá nhân vẫn còn rất trống, Trang Điệt đã tận dụng bốn lần cơ hội vào hạng mục nội thất. Dư lại hai lần được chia vào mục đạo cụ và trang phục.

Trang Điệt thành kính ngồi xếp bằng dưới đất, nhắm mắt lại nâng hai tay lên, tay trái vẽ hình tròn, tay phải vẽ hình vuông: "Ba con cừu, năm con cừu, tám con cừu, mười ba con cừu, hai mốt con cừu..."

Trong lúc cậu dùng dãy Fibonacci* lộn xộn để để cầu phúc, giao diện rút thăm trúng thưởng trên màn hình ảo cũng đang nhấp nháy nhanh chóng.

*Dãy Fibonacci: Dãy Fibonacci là dãy vô hạn các số tự nhiên bắt đầu bằng hai phần tử 0 hoặc 1 và 1, các phần tử sau đó được thiết lập theo quy tắc mỗi phần tử luôn bằng tổng hai phần tử trước nó.

Các chùm sáng đan xen, hội tụ và khi kết quả xuất hiện thì thứ mà Trang Điệt vẽ ra cũng vật hóa bên cạnh người cậu.

【Nội thất: Máy chơi game không thể dừng cho đến khi bạn vượt cấp, bình đựng tiền ở khắp nơi, máy chiếu nhập vai trong mộng giới, bồn tắm nước nóng luôn rực lửa. 】

【Đạo cụ: Tua vít chuyên dùng để tháo đồ. (ghi chú: Có thể tháo hết tất cả vật cơ khí có thể bị tháo rời về mặt lý thuyết. Sau khi lắp lại có một đến năm con vít ngẫu nhiên bị mất, tuyệt vọng nhất là chúng thường nằm ở những vị trí chủ chốt nhất.) 】

【Cải trang (trang phục): Một chiếc áo sơ mi trắng quen thuộc. (ghi chú: Trong số những người chúng ta từng gặp trong đời sẽ luôn có một người mặc áo sơ mi trắng.)】

Đây là trang phục có thuộc tính đặc biệt, lật sang trang sau có thể xem giới thiệu về thuộc tính của áo trắng này.

【Phân loại: Điều chỉnh nhận thức. 】

【Điều kiện cải trang: Bối cảnh hiện đại, giá trị tỉnh táo của nhân viên đạt mức từ 75 trở lên. 】

【Hiệu quả: Sau khi mặc áo sơ mi trắng này vào, dù xuất hiện trước mặt bất kỳ ai cũng sẽ khiến đối phương có cảm giống như từng quen biết, sẽ nhận bạn làm người đã từng quen biết. 】

【Thời gian hiệu lực: Trong 5 phút liền. (Cách một tiếng có thể sử dụng lại nhưng thời gian liên tục sẽ bắt đầu ngắn lại. Lặp lại điều này cho đến khi đối phương hoàn toàn miễn nhiễm. 】

Trang Điệt xem xong kết quả rút thăm trên màn hình.

Cậu hít sâu hai lần, ấn ngực, sự thành kính đối với Leonardo Fibonacci lại cao hơn một bậc: "Có khi nào hôm nay là ngày hên nhất của mình không..."

Tuy vận may của Trang Điệt luôn ổn nhưng lần này nhân phẩm có vẻ tốt quá mức, thậm chí còn rút ra được trang phục có chứa thuộc tính.

Vì rút thăm trúng thưởng, Trang Điệt đã nghiên cứu kỹ lưỡng giải thưởng. Trang phục có thuộc tính rất hiếm, chúng đều là phiên bản giới hạn và cơ hội khắc lại gần như bằng không.

Tuy không phải là phần thưởng cộng thêm năng lực cho bản thân nhưng loại thuộc tính đặc thù "Nhất định sẽ được xem như người quen" này vẫn có thể hữu ích trong một số mộng giới cụ thể.

Trang Điệt đọc kỹ lại mấy lần hướng dẫn liên quan đến áo sơ mi trắng này.

Cái gọi là giá trị tỉnh táo cũng là "giá trị SAN", Trang Điệt từng nhìn thấy trong sổ tay nhậm chức của nhân viên, nhưng nó chỉ được nhắc cực kỳ qua loa, chỉ có một vài từ để giải thích định nghĩa của nó.

Dưới sự giám sát của "Kén", giá trị tỉnh táo ban đầu cao hơn 85 mới được nhậm chức. Trong quá trình thực thi nhiệm vụ, tinh thần bị tổn thương, gặp phải đả kích nghiêm trọng, gặp phải hình ảnh đặc biệt khủng bố hoặc kì lạ giống như người qua đường trung niên đột nhiên biến thành biển chỉ đường kia thì giá trị SAN cũng có thể dao động theo.

Trang Điệt lần đầu tiếp xúc với loại kiến thức này, cậu vùi đầu ghi chép rồi sau đó nhìn dòng phụ đề giải thích nhỏ.

"Những người có SAN cao hơn có khả năng chống lại những nỗi kinh hoàng kỳ cục cao hơn. Nếu SAN thấp hơn, họ rất mong manh về mặt tinh thần."

Trang Điệt không có đủ quyền hạn để xem điểm của bản thân, nhưng cậu hiểu rõ bản thân: "Tình huống của mình hẳn là vừa đủ đạt tiêu chuẩn...mình phải bảo vệ sự tỉnh táo của bản thân cho tốt, nhất định không thể lưu lại chấn thương tâm lý."

Trang Điệt ghi vài dòng xuống cuốn sổ nhỏ. Cậu rất coi trọng kiến thức mới này, thậm chí vì chiếc áo sơ mi trắng, cậu muốn đảm bảo điểm của bản thân không rơi xuống dưới 75.

Sau khi sắp xếp chi chép ổn thỏa, Trang Điệt chỉ huy tia sáng dọn đồ nội thất gọn gàng rồi lại tiêu 50 điểm mua thêm một cái ba lô trong giao diện, cất tua vít và áo sơ mi vào trong.

Sau khi làm xong tất cả, cậu khoanh chân ngồi trên sàn và trải ra một tờ giấy lớn.

"Mình cần sắp xếp lại một vài thông tin."

Trang Điệt ngậm bút, mơ hồ lẩm bẩm: "Vận may rút thăm lần này tốt hơn trước, yếu tố chuẩn bị trước có gì khác so với lần trước?"

Cậu liệt kê một cách chặt chẽ tất cả biến số có thể nghĩ ra, so sánh từng cái khác nhau và phân tích chúng nhiều lần: "Loại nhiệm vụ, thời gian, đối tượng, xếp hạng, thời cơ rút thăm, kiểu dép lần này, bước chân trai đầu tiên sau khi trở lại mộng giới...."

Trang Điệt giật nhẹ tóc hai lần, lâu lâu lại thêm một dòng lên giấy, chốc chốc lại xóa bớt một yếu tố... Đột nhiên, trong đầu cậu chợt nảy ra một linh cảm.

Mắt Trang Điệt chợt sáng lên, cậu đấm vào lòng bàn tay.

【Định luật bảo toàn nhân phẩm. 】

Trong nhiệm vụ này, thời gian Lăng Tố nắm tay phải của cậu nhiều hơn 7 phút so với nhiệm vụ trước.

Mà thời điểm rút thăm trúng thưởng vừa rồi, Trang Điệt đã dùng chính cái tay phải này để ấn nút rút thăm.

Giả sử rằng tổng nhân phẩm bên trong không gian là không đổi, giá trị âm càng lớn thì giá trị dương cũng càng phải lớn.

Có nghĩa là, thời gian ở cùng Lăng Tố càng dài, vì để bù vào vận may quá mức cảm lạnh của đối phương, nhân phẩm của Trang Điệt sẽ được thần rút thăm trúng thưởng bổ sung cho liên tục....

Trang Điệt cất tờ giấy tính toán cái rầm.

Cậu tạm thời chưa có cách nào chứng minh được suy luận này, nhưng dù có nhìn thế nào thì kết luận có vẻ hợp lý này cũng rất đáng để thử.

Năng lực hành động của Trang Điệt luôn rất mạnh mẽ, cậu đã gửi truyền tin cho Lăng Tố, lần này đã nhanh chóng được kết nối.

Màn hình ảo nhảy lên, hiện ra thông tin hình ảnh mộng giới của Lăng Tố.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Lăng Tố buộc phải ngồi trước bàn làm việc, không hề nhàn rỗi cho đến khi thấy bản ghi chép truyền tin của Trang Điệt.

Lăng Tố giấu một tay ra sau lưng, nhanh chóng giấu điếu thuốc đã tắt ra sau: "Chờ đến sốt ruột hử?"

"Không vội." Trang Điệt ngồi ngay ngắn trước hộp thoại: "Đội trưởng, anh đang viết tổng kết à?"

Cổ họng Lăng Tố hơi ngứa, anh giơ tay xoa xoa đầu, sau đó nhẹ nhàng ho một tiếng: "...Đúng."

Trên thực tế, Lăng Tố không chỉ phải viết bản tóm tắt nhiệm vụ mà còn phải viết hai bản kiểm điểm phải nộp lại sau khi bị "Kén" cảnh cáo.

Vì thân là đội trưởng lại dẫn đầu vi phạm nội quy nên phải viết bản tự kiểm điểm nghiêm túc, sâu sắc gửi cho phó đội trưởng.

Trong nhiệm vụ đầu tiên của Trang Điệt, Lăng Tố đã tự mình tịch thu thuốc lá của đội viên, còn nhắc nhở Trang Điệt hút thuốc có hại cho sức khỏe. Bây giờ chính mình suýt nữa bị bắt quả tang, bất giác thấy chột dạ: "Có việc hả?"

"Hiện tại tôi không ra ngoài được." Lăng Tố nhìn thời gian, "Không sao đâu, lão Tống ở ngoài, có việc tìm ổng là được..."

Trang Điệt lắc đầu: "Tôi muốn tìm anh."

Những gì Lăng Tố muốn nói kẹt ở cổ họng.

"Hả?" Lăng Tố phản ứng trong chốc lát, "À, được được."

Lăng Tố nhanh chóng thu dọn đống tài liệu trên bàn, cất hết đống tài liệu lộn xộn vào ngăn kéo, dành thời gian qua loa chăm chút đầu tóc rối bù.

"Nơi này của tôi có thể hơi buồn chán." Lăng Tố nhìn thời gian: "Đại khái còn phải viết trong vài tiếng nữa..."

Mặc dù tỏ ra lịch sự với Trang Điệt nhưng động tác của Lăng Tố không chậm chút nào. Anh đứng thẳng người từ sau bàn làm việc, giơ tay vẽ vài đường thẳng trong không khí, trước mặt Trang Điệt lập tức có một cánh cửa mở ra.

Đây là lần đầu tiên Trang Điệt tiếp xúc với thông đạo trong mộng cảnh như vậy, cậu cảm thấy rất mới mẻ, cậu cầm chiếc máy chơi game vừa rút được, thăm dò đi vào cửa.

Phía bên kia cánh cửa là mộng giới của Lăng Tố.

Lăng Tố tìm tới tìm lui một hồi lâu vẫn không tìm được vật gì tiêu hao được thời gian. Hiếm khi anh cảm thấy hồi hộp, cẩn thận kiểm tra lại thành quả dọn bàn hai lần: "Cứ ngồi đại đi — đừng ngồi ở cái ghế bên góc tường, nóc nhà chỗ đó hay bị dột mưa.

Về chuyện rút thăm trúng thưởng, Lăng Tố luôn hoài nghi "Kén" có thù riêng với mình.

Anh rút được "Nóc nhà luôn dột mưa" 24h giờ đều dột nước. Còn hiệu quả duy nhất của "cái ghế trăm thước" kia là khi có người ngồi lên, nó sẽ lập tức ném người ta ra xa hàng trăm thước....

Lăng Tố chỉ dẫn Trang Điệt trách hết các cạm bẫy, bỗng nhiên thấy hối hận: "Chờ một lát, tôi đi lấy sô pha—"

"Không cần." Trang Điệt lắc đầu.

Trang Điệt nhấc chiếc băng ghế nhỏ bình thường duy nhất trong mộng giới, nhìn đi nhìn lại, nhanh chóng tìm được một vị trí thích hợp.

Sau bàn làm việc, Lăng Tố ngồi dưới ánh sáng ấm áp của ngọn đèn.

Anh nhìn Trang Điệt, cổ tay áo sơ mi trắng cuộn đến khuỷu tay, một tay vẫn cầm bút.

Trang Điệt cầm theo chiếc ghế nhỏ đi đến bên cạnh Lăng Tố, ngồi xuống dán sát tay anh.

Tác giả có lời muốn nói:

"Nói tiếp chắc bạn không tin."

Lăng Tố nói: "Cộng sự của tôi bỗng nhiên siêu thích tôi."


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật