Bí mật của America [Countryhumans]

Chương 30: UNO [End phần 1]



Với sự gia nhập của RE và OE nên đã khiến cho căn nhà cho America càng trở nên đông người và chật chội hơn, chưa kể còn không có đủ phòng ngủ cho bọn họ. Điều này khiến cho America mang trong người bệnh nặng cũng phải đau đầu và suy nghĩ.

Hai thành viên mới gia nhập đã được những hồn ma khác kéo ra phòng khách giải thích từng ly từng tí mọi việc và cũng nói ra những nguyên tắc ở căn nhà này luôn. Chưa kể còn phân công công việc nhà lại thêm một lần nữa. Và điều gì đến cũng sẽ đến, cả đám hồn ma đang cãi lộn dưới phòng khách theo như America nghĩ.

Hiện tại, America và Russia đang ở trong phòng ngủ ở nhà hắn. Russia không muốn xuống dưới để nghe chửi lộn một chút nào nên đã trốn lên đây cùng với hắn.

Thật ra thì là do trước khi về nhà America thì RE đã liên tục xin lỗi anh vì đã không nhận ra anh sớm và chưa kể một bên khác anh còn nghe thấy tiếng cười khinh bỉ của cha mình dành cho ông nội.

Và vì vậy dẫn đến cuộc cãi vã giữa hai người, phận làm con làm cháu cũng không thể để hai người như vậy được nên ạn đã can ngăn nhưng bị hai người phớt lờ. Chưa kể cả hai còn hỏi xem một trong hai người bọn họ ai đúng, anh cũng không muốn đắc tội một trong hai người nên đã lấy cớ trông chừng America đang bệnh nặng mà chuồn đi.

Đó là những gì đã xảy ra và lý do anh ở trong phòng ngủ.

Ngược lại, America không quan tâm mấy vấn đề hai hồn ma mới gia nhập kia vì hắn quá quen với việc này rồi. Nhưng hắn cũng hơi buồn vì không có cụ Vizantion ở đây, cụ vẫn còn ở thế giới countryhumans, ở với Who để kiểm tra tình hình.

Bây giờ hắn đang ngồi trên giường, trên đùi là chiếc laptop đang hiển thị những căn biệt thự rộng rãi thoáng mát. Hắn muốn xây chung cư lắm nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì không nên vì khi xây chung cư sẽ dẫn đến sự chú ý của người dân. Nên còn cách mua nhà thôi.

"Nãy giờ chưa tìm được à?"_ Russia ngồi kế bên hỏi trong tay vẫn còn lướt facebook.

"Chưa."_ America rên rỉ đáp lại.

"Cứ chọn đại một căn biệt thự đi."

"Không thể vì lúc trước tôi có cho cụ xem mấy căn biệt thự to lớn, đủ phòng ngủ cho bọn họ nhưng đều bị cụ từ chối hết."

"Lý do?"

"Vì cụ nói rằng cụ không muốn sống như trước đây, không muốn ở một nơi đầy đủ tiện nghi nhưng quá rộng rãi."

"Có lẽ là do lúc trước khi còn sống cụ quá cô đơn nên bây giờ không muốn sống một nơi rộng nữa."

America im lặng và gật đầu. Vì đối với việc cô đơn thì hắn hiểu rõ hơn ai hết. Nó lạnh vô cùng, không phải cái lạnh của bên ngoài mà là bên trong người nên việc cụ không muốn sống ở một nơi như vậy là điều dễ hiểu. Có khi người đang ngồi kế bên hắn đây cũng hiểu đấy chứ?!

"Có lẽ vậy."

"Coi thử căn này đi."_ Russia nói rồi đưa điện thoại của mình qua cho America xem.

(P/s: Hình ảnh mang tính tượng trưng. Và còn có tầng 2 nha mấy bác, gồm 5 phòng ngủ và mấy phòng vệ sinh, một cái thư phòng. Và thêm cái tầng hầm, ở dưới đó là mấy phòng trống không.)

"Căn biệt thự này cũng được đấy. Vừa cung cấp đủ phòng ngủ nhưng không quá rộng, tạo cảm giác ấm cúng chưa kể còn gần biển nữa chứ. Và xung quanh ít người sinh sống."

America nói một hơi và cảm thán đúng là căn nhà mà họ cần nhưng mà nó có phải quá trùng hợp không? Vì nó xuất hiện đúng lúc hắn đang cần.

Hắn ghé sát lại Russia, dùng tay chạm vào điện thoại anh và lướt lên trên một chút thì thấy tên người xây.

Luca.

Đó là tên người xây, điều này America có chút nghi hoặc vì con người này luôn cung cấp hoác bán những món đồ mà hắm và bọn hồn ma đang cần như thể người đó biết trước vậy.

Hắn cũng không nghĩ ngợi gì nhiều mà ném cái nghi ngờ ra sau đầu mình vì dù gì có nghĩ đi nữa cũng sẽ không lý giải được nên thôi.

"Chọn căn này đi."_ America nói.

"Ừ. Mai ta sẽ nhắn bên họ để mua."

Russia gật đầu đồng ý và sau đó đưa tay của mình lên và áp vào trán của người kia. Thấy trán người nọ không còn nóng như lúc nãy thì lòng cũng mừng thầm.

"Trán ngươi bớt nóng rồi."

"Ủa vậy sao?! Vậy tôi sắp hết bệnh rồi."_ America vui mừng nói.

"Đúng nhưng ngươi vẫn phải ăn uống ngủ nghỉ đầy đủ để hết bệnh. Bây giờ dẹp laptop và đi ngủ. Khuya rồi."

America cũng không nói gì mà gật đầu. Vì Russia nói đúng, hắn cảm thấy cơn buồn ngủ đang ập đến tới mình. Hắn nhanh chóng gấp lại chiếc laptop và dẹp vào trong tủ đầu giường và sẵn lấy ra hai chiếc tay nghe ra. Đưa cho Russia một cái và bản thân mình một cái.

Russia nhận lấy và đeo vào tai mình, ssu đó đứng dậy để tắt đèn và trèo lên giường lại.

"Ngủ ngon."

Cả hai chúc nhau câu ngủ ngon rồi liền đi ngủ.

----------

Trong khi hai cái người kia đang say giấc trên giường thì dưới phòng khác dường như đã trở thành bãi chiến trường.

Đám hồn ma đã xong xuôi việc phân chia việc nhà. Hóa ra việc phân chia lần này cũng rất nhanh gọn lẹ. Vì OE và RE đều là hai người dễ tính nên khi nghe công việc mình sắp làm thì đồng ý luôn khỏi nói nhiều.

Và AH với IE đã có thể làm công việc bếp  núc mà cả hai luôn ao ước muốn làm bấy lâu nay.

Vì số lượng thành viên đã tăng lên nên việc chỉ có Nazi và Ussr nấu là sẽ không kịp giờ ăn và sẽ không có thời gian nghỉ ngơi cho hai ngươi nên Nazi đã lựa chọn hai cái người biết nấu ăn và nấu ăn ngon trong đám kia mà phụ nấu với họ.

"Cuối cùng thì chúng ta đã được chính thức vào bếp rồi AH."

IE dùng hai tay mình nắm lấy bàn tay AH và nói trong sự nghẹn ngào. AH thấy vậy cũng nắm tay lại và nói trong sự hạnh phúc của mình.

"Đúng vậy. Cuối cùng hai ta có thể chuyên tâm nấu ăn rồi."

"Bớt đi hai người. Làm lố quá."

Qing một bên uống trà và phán xét hai cái người được cho tính tình ôn hòa và hơi ngoan trong đám bọn họ đang nắm tay nhau kia.

"Ông không hiểu cảm xúc của tôi đâu, Qing. Đây là sự kiện đáng ghi vào sách sử."_ IE từ tốn nói lại.

"Phải phải."_ AH nói theo sau đó.

"Tại sao lại không cho ta chứ? Ta cũng biết nấu ăn mà."

GE vừa mới lên tiếng thì đã bị nguyên đám hồn ma trừ Qing, CSA, OE và RE lườm. RE thấy vậy mà thúc khuỷu tay vào người CSA mà hỏi nhỏ:

"Bộ tên đó làm gì mà khiến cho bọn kia lườm dữ thế?"

"À. Không có làm gì đâu chỉ là làm cháy bếp, khiến cho xoong nồi chảo từ hàng mới mua, sạch sẽ, đẹp đẽ, thơm tho biến thành màu đen và rửa hoài không được thôi."

CSA chỉ mỉn cười và nói lớn khiến cho GE nghe thấy muốn phản bác điều gì đó nhưng lại thấy ánh nhìn của những người kia nên chọn cách im lặng. OE và Qing một bên nghe được liền không nhịn được mà đưa một ánh mắt khinh bỉ dành cho đối phương.

"Hèn chi đây là lý do mà lúc ta mới gia nhập đến giờ đã không thấy GE vào bếp một mình... Chậc chậc."_ Qing dùng quạt che miệng mình nói.

"Ai bảo báo quá chi."_ OE cũng chỉ biết lắc đầu nói.

"Còn hơn cái cục tạ như mi."_ GE phản bác lại.

"Chuyện đã qua cấm nhắc lại."

"Không thích."

"Thôi thôi đừng cãi nhau."_ IE đứng ra can ngăn.

JE một bên lục lội trong mấy hộc tủ đựng mấy bộ bài của America thì nhanh chóng lấy một bộ và hét lên.

"Chơi UNO không mọi người?"

"Chơi."

Bảy thành viên đầu tiên gia nhập liền đồng thanh nói, để lại những người còn đang bối rối về cái bộ bài UNO.

"Giải thích được không?"_ RE nói.

"Cái này chơi như thế này nè, ông già. Hai người kia lại đây nghe luôn đi."

Ussr nhanh chóng giải thích luật chơi cho ba người kia hiểu. Dù cho Ussr và RE thường hay đâm chọt lẫn nhau nhưng mà cái gì cha y không biết hoặc không hiểu thì y sẽ là người chỉ cho đối phương và ngược lại nếu như y không hiểu thì cha y sẽ giải thích.

Qing một bên nhìn đôi cha con tuy hay nói móc với nhau nhưng cũng thể hiện sự quan tâm lẫn nhau. Cái này gọi là bên ngoài mặc ghét nhau nhưng bên trong vẫn yêu thương nhau.

Còn cha còn nhà Nazi thì Qing cảm thấy bản thân mình không có từ ngữ gì diễn tả vì cả hai không thể hiện tí tình cảm hay quan tâm lo lắng gì với nhau trong một tuần y sống ở đây hết.

JE thấy ngươi tham gia đông liền lấy thêm một bài UNO nữa trong tủ để chơi cho nó máu.

"Chơi cộng dồn nha mọi người."

JE nói rồi liền xào bài và đưa chia cho mỗi người bảy lá. Những hồn ma ngồi vòng tròn và tất cả đều có bài trên tay. Trò chơi chuẩn bị bắt đầu thì Nazi lên tiếng:

"Người nào thua sẽ bị phạt. Qua mấy bàn mà ai thua nhiều nhất sẽ phải kể năm bí mật cho người khác nghe."

"Ác vậy."_ OE.

"Không chơi thì biến."

"Cọc cằn quá nhưng ta chơi. Mà lỡ như trong số chúng ta có người nói dối sao?"

"Ồ không sao đâu. Vì ta có thể phân biệt đâu là lời nói thật, đâu là lời nói dối chỉ bằng chạm vào cổ khi người đó nói thôi."_ Qing nham hiểm nói.

"Vậy không còn gì thắc mắc nữa đúng không? Vậy trò chơi bắt đầu."

Mấy lượt đầu rất nhàm chán vì mỗi người bọn họ đều muốn giành lấy các lá bài có công dụng trong đống bài đặt ở giữa kia và hạn chế ra mấy lá bài có công dụng vì họ muốn chơi khô máu ở khúc cuối.

Khi bộ bài đặt ở giữa chỉ còn một nữa thì trò chơi mắc dạy mới chính thức bắt đầu.

"Lại là màu xanh dương à."

RE than thở rồi rút một lá bài lên từ bộ bài kia. May mắn làm sao khi lá gã rút trúng là màu xanh dương, gã vui vẻ mà đánh ra nhưng niềm vui ngắn ngủi ấy bị chấm dứt khi thằng con mất dạy của gã đã dùng lá đảo chiều xanh dương.

"E hèm. Rút tiếp đi cha già."_ Ussr nhếch miệng cười nói.

"Được lắm!! Chút nữa ta sẽ trả thù."

Vận may của RE cũng tốt nên khi rút thêm lá đã có màu xanh dương. Nhưng JE ngồi kế bên đã dùng lá đổi chiều màu xanh dương.

"Được lắm."

Gân xanh trên trán của RE bắt đầu nổi lên từ đây. Gã không ngần ngại gì mà bóc thêm một lá và thấy nó là lá đổi chiều liền đặt xuống.

Trò chơi cứ thế tiếp diễn cho đến khi có một người la UNO. Và người đó là AH. Nhưng người còn lại không cần tâm linh tương thôi mà đã hiểu ý của nhau.

"Cộng hai."

"Cộng hai."

"Cộng bốn. Màu xanh lá."

Cứ như thế những người còn lại đều ra lá cộng dẫn đến con số cộng đã lên là hai. AH thấy thế vẫn bĩnh tĩnh và thản nhiên mỉn cười nhẹ và thả xuống lá [+2] màu vàng.

Vì đây là luật mà bọn họ đề ra và thêm thắt nên việc để lá chức năng cuối cùng là hoàn toàn được phép. Cũng như dù cho có người thắng thì họ vẫn sẽ tiếp tục chơi cho đến khi tìm người cuối cùng thua cuộc.

"Mấy ngươi định chơi với ta à? Còn xanh và non lắm."

AH nói rồi và đi ra khỏi vòng tròn nhường lại sân khấu cho những người kia. Do cậu vừa mới đặt xuống lá cộng hai nên giờ là trở thành cộng hai mươi hai lá bài nếu như GE ngồi kế bên cậu mà không có lá cộng hai thì tiêu.

"Tiếc quá +2."

GE có thể thoát kiếp nạn nhưng Nazi thì không vì trong bài gã không có lá cộng hai hay bốn nào cả. Điều này có nghĩ gã phải bốc hai mươi hai lá bài. Nazi nghiến răng và cam chịu bốc mà bốc bài.

Trò chơi vẫn được diễn ra đến sáng hôm sau vì bọn chơi rất nhiều lần.

.
.
.
.
.

End phần 1.

Tuyệt vời. Phần một chỉ nói về sự việc America bị ám và giai đoạn đầu tên tư bản bị ám thôi. Thứ 6 sẽ là phần hai nói về cuộc sống bị ám của America.

Cái này dành cho mấy bác không xem artbook của tôi nha vì nó có liên quan đến truyện nên tôi sẽ đăng cả hai bên đây và kia nhưng bên kia sẽ đăng sớm hơn bên đây.


(Cái này là bản phác thảo thôi nên lỗi tùm lum à nên mấy bác đừng để ý nha.)

À mà cho tôi hỏi cái này cái.

Trong cái truyện này thì mấy bác thích ai nhất vậy? Kể tên ba nhân vật mà các bác thích nhất ra đi. Cái này chỉ thăm dò thôi nên mấy bác cứ tự nhiên ghi nha.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật