[BonTake] Camellia

C▸4



Hai thân thể trần trụi áp sát vào nhau, da thịt chạm vào tạo nên âm thanh ái muội hơn bao giờ hết.

Tiếng thở dốc nặng nề kèm theo hơi thở nóng bỏng khiến bầu không khí giữa hai người trở nên nồng cháy. Nam nhân lực lưỡng không ngừng yêu chiều mỹ thiếu niên dưới thân mình, từng dấu hôn đỏ chói xuất hiện lên khắp cơ thể trắng nõn nà.

" Ah..ưm..Kaku-chan..chịu không nổi ~ "

" Ngoan lát nữa sẽ xong mà..ha "

Thân thể bạch ngọc được điểm xuyến vết hôn gợi tình, đầu nhũ cương cứng bị nam nhân mút đến sưng tấy. Bắp đùi non trắng in hằn dấu tay lẫn dấu cắn sâu hoắm vào da thịt. Nơi tư mật nhầy nhụa nước dâm bị dương vật to lớn dập tới tấp không thương tiếc.

Cả hai người quấn quýt bên nhau như đôi vợ chồng trẻ, không rời nhau dù chỉ một chút. Hai người cùng nhau trải qua cuộc làm tình dài dẳng đến tận tối.

Đến khi bản thân bị vắt kiệt sức không thể nào kêu la lên nữa thì Kakuchou mới lấy lại chút lương tâm mà tha cho thân thể yếu ớt của Takemichi. Rút dương vật ra khỏi nơi giao hợp, lượng tinh dịch nhiều đến mức mà ồ ạt chảy ra dọc mép đùi. Takemichi hết sức cũng ngất lịm đi trên giường.

Kakuchou yêu chiều hôn lên bờ môi bị dày vò đến sưng đỏ kia, hôn khắp nơi trên gương mặt đầy khả ái đó rồi bắt đầu công cuộc tẩy rửa và ăn năn xám hối..

Kakuchou tắm rửa, thay đồ cho Takemichi rồi lại dọn đi đống hỗn độn mà mình gây ra. Nhìn Takemichi say giấc trên giường, khắp nơi toàn là dấu vết của hắn để lại khiến hắn không khỏi bật cười.

Ting ! Ting ! Ting !

Tiếng chuông điện thoại reo lên cắt ngang đi ý nghĩ trèo lên giường ngủ cùng em của hắn.

Nhìn vào số được gọi đến làm mặt Kakuchou từ vui tươi chuyển hẳn đen sì như đít nồi không bằng.

Sanzu, thằng chó điên của Phạm Thiên, thằng chém bố và vợ bố một nhát bạn đã bỏ lỡ 5 cuộc hội thoại.

" Đcm..mắc giống ôn điện gì dữ vậy, điên hay gì " Kakuchou lầm bầm mắng cái tên hiện trước màn hình.

" Gì? Điện cái gì? Alo sủa lẹ " Kakuchou bên đầu dây này mắng mỏ

" Alo con mẹ mày, mày ở đâu? Sao dồn công việc cả tháng của mày cho tao, đùa tao à thằng khốn nạn !! "

Sanzu bên kia đầu dây có vẻ tức giận mà lớn giọng quát vào điện thoại, gã quát thì kệ gã. Còn hắn thì bận chăm cho Takemichi mất rồi.

" Tao cho mày 3 giây xuất hiện trước mặt tao để giải quyết mọi thứ, không tao mách Boss đấy ! "

" Ờ "

" Ờ ờ? Mày đang ở Yokohama đúng không? Tao qua hốt xác mày, má công việc cả đống ! "

" Nô nô, nhà tao cấm chó vào nhà đó nên đừng qua. Tao có thông báo cho Boss rồi nên yên tâm, đừng có mà mách lẻo "

Kakuchou một tay nghe điện thoại, một tay xoa mái tóc mềm mại của người thương. Từng lọn tóc được hắn nâng niu, trân quý..

" Mày !! Mày đang ở với con điếm nào, tao qua đào huyệt cho cả hai bây ! "

Sanzu nghe cấm cửa là biết Kakuchou đang ở cùng người khác nên bực tức không thôi. Tự dưng giao công việc cả một tháng cho gã rồi biến mất không một dấu vết. Bạn bè kiểu vậy nghỉ chơi mẹ đi.

" Mày im ! "

Kakuchou nghe một tiếng điếm đến từ miệng Sanzu liền chặn họng, nghĩ sao mà nói vợ của hắn là điếm.. Thằng này nhịn hơi bị lâu rồi..

" Tao ở với ai không quan trọng, mày chỉ cần biết người đó quan trọng với tao. Cả cuộc đời này người có thể khiến tao chết đi trong sự héo mòn cũng chỉ có người đó ! "

" M- "

" Tốt nhất mày đừng nên đụng vào người của tao ! "

" Clm-"

Cạch-

" Tên Sanzu chết bầm, tất cả tại mày chứ tại ai, còn than à.. "

Quăng chiếc điện thoại sang một bên, Kakuchou không quên đưa Sanzu vào danh sách đen của mình. Nào nhớ thì cho ra ngoài, không thì thôi. Ai mướn chửi bảo bối tâm can của hắn làm chi.

" Ưm..hức.."

Kakuchou đang bực bội thì nghe được giọng nỉ non của Takemichi, ngay lập tức thay đổi sắc mặt khó coi.

" Nào nào, có tao đây rồi. Ngủ đi, nãy tao ồn quá làm mày ngủ không ngon. Xin lỗi nha nha ! "

Hắn bất chấp như nào mà lao vào giường ôm lấy cơ thể nhỏ bé kia ra sức xin lỗi. Trong khi Takemichi chỉ nói mớ trong mơ..

" Bakamichi..mày chịu đựng đủ rồi, còn lại để phần tao nhé? "

" Ưm.."

" Sanzu nợ mày lời xin lỗi, nó làm mày đau. Tao sẽ bắt nó quỳ xuống xin lỗi mày "

Kakuchou chưa từng nghĩ bản thân mình có lúc sung sướng như thế này. Mỗi ngày chỉ cần ngắm nhìn khuôn mặt bé nhỏ xinh xinh của Takemichi là quá đủ rồi, cuộc sống thật muôn màu.

" Mày mà biết tao và Sanzu cũng giữ được kí ức lúc trước chắc mày sẽ hoảng lắm ha? May là Sanzu chưa biết tao đã hất tay trên "

" Mày biết không, ngay lúc gặp mày ở mộ Izana. Tao đã nhận ra mày cũng đã trở về, tao rất muốn lao vào ôm mày thật chặt để nói lời xin lỗi.. Xin lỗi đã để mày khóc, xin lỗi đã khiến mày đau khổ vì tao "

Vuốt ve gương mặt hắn thầm thương trộm nhớ một cách dịu dàng nhất có thể, hắn sợ em một khi tỉnh giấc sẽ chửi hắn tới tấp cho xem. Nghĩ đến viễn cảnh sáng mai Takemichi xù lông chửi hắn như vợ chửi chồng mỗi khi về muộn ghê, hóng thật !!

" Kakuchou tao, cả một đời này yêu mình mày. Xem mày là cả cuộc sống, không ai thay thế được "

Ôm Takemichi vào lồng ngực, đêm nay hắn không cần phải sợ gì hết, bên cạnh hắn có thiên thần nhỏ là đủ rồi. Hắn mong cho đêm hạnh phúc này trôi qua chậm thôi, chậm thôi để hắn có thể cảm nhận được nhịp đập con tim của mình và em.

" Ngủ ngon ! "

" Kakuchou yêu em lắm, Bakamichi "

Một chút dư vị ngọt ngào của đêm ở Yokohama tuyệt đẹp.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Author : Zycarot


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật