(Vong Tiện Edit - Hoàn) Tiện Tiện Ba Tuổi Mạnh Nhất Tu Chân Giới

PN Series 11 - Hội Bàn Suông Ôn Gia



PN Series 11 - Hội Bàn Suông Ôn Gia

"Vong Cơ, con thật sự quyết định như vậy?" Lam Khải Nhân mang vẻ mặt đau lòng vô cùng, nhìn Lam Trạm quỳ đoan chính trước mặt ông. Tuy rằng sớm biết hắn sẽ quyết định như vậy, nhưng mà ông vẫn thật không vui, đặc biệt không vui.

Cây cải trắng nhà mình mất công mười mấy năm nuôi tới trắng trẻo, tốt đẹp, sao lại đi chọn Ngụy Vô Tiện của Giang Gia cơ chứ?

Mà nói đến sự tình của Ngụy Vô Tiện cùng với Lam Vong Cơ, Lam Khải Nhân liền cảm thấy chột dạ. Tuy rằng Ngụy Vô Tiện của thế giới này là người bình thướng. Nhưng mà Ngụy Vô Tiện của thế giới kia lại là đứa trẻ ba tuổi! Vong Cơ, con dám xuống tay với Ngụy Vô Tiện của thế giới này thì cũng thôi đi. Vì sao đứa nhỏ ba tuổi bên kia cũng nhất quyết không tha! Vong Cơ a!

Vẻ mặt Lam Trạm kiên định. Việc phát sinh ở thế giới kia tuy rằng sẽ không xảy ra, nhưng mà những cái đau khổ, tra tấn mà Ngụy Vô Tiện phải chịu đựng ở thế giới kia vẫn làm cho nội tâm hắn kích động. Hắn đột nhiên sợ hãi, sợ hãi trong tương lai sẽ có một ngày Ngụy Vô Tiện bị buộc bước lên con đường tăm tối, mù mịt kia. Mặc dù việc này đã không còn khả năng phát sinh nữa rồi, nhưng đối với Lam Trạm, nếu có thể vẫn luôn chăm chú nhin Ngụy Vô Tiện, xác định y bình yên mới là lựa chọn tốt nhất.

Hơn nữa, chuyện quan trọng nhất là Ngụy Anh của hắn... là có hảo cảm đối với hắn (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄).

Lam -máy đọc đệ- Hi Thần thấy rõ hết tất thảy, yên lặng quyết định quay đầu, làm như không biết gì, trực tiếp xóa bỏ nội dung vừa đọc được. Như vậy là tốt nhất.

Bên này Lam Gia còn đang vì Lam Trạm muốn cầu thú Ngụy Anh mà lục tục chuẩn bị. Bên kia Giang Gia đã vây bọn nhỏ đến từ tương lại thành một chỗ, rồi thực nghiêm túc dò hỏi quan hệ giữa Ngụy Anh và Lam Trạm. Đến nỗi việc của Giang Yếm Ly cùng Giang Trừng, Ngu phu nhân và Giang Phong Miên đồng tỏ vẻ... nếu có thể coi trọng Giang Trừng với chỉ số EQ âm điểm thì tuyệt đối là chân ái, cho nên không cần phải lo lắng. Còn A Ly tốt như vậy, sao có thể có người không đối tốt với nàng? Cho nên, còn lại việc của Ngụy Vô Tiện, bọn họ phải hỏi cho rõ!

Giang Trừng: Meo meo meo? Ta liền như vậy không còn một chút nhân quyền nào sao?

Kim Tử Hiên sau một thời gian ở chung với Giang Yếm Ly trong Liên Hoa Ổ đã bắt đầu lên hương chân chó thê khống: Hai bác nói chí phải.

Ngụy Anh: Run bần bật.

"Cha đối với mẹ rất tốt." Lam Cảnh Nghi nghe người Giang Gia dò hỏi, lập tức hiểu ra đây là cơ hội tốt để tăng độ hảo cảm người nhà mẹ đẻ cho cha nhà mình, cho nên bắt đầu điên cuồng thể hiện. Chỉ cần tăng đủ độ hảo cảm người nhà mẹ đẻ, vậy cha ở thế giới này không lo không rước được mẹ về dinh. Mà mình giúp cha bớt đi lực cản như vậy, đảm bảo sẽ không bị cha ghét bỏ!

Giang Lợi Lạc sớm đã nhìn thấu hết thảy: Không phải đâu. Chồng đại bá ghét ca là vì ca chiếm quá nhiều thời gian của đại bá đó thôi.

"Cha săn sóc mẹ lắm." Trên phương diện này, Lam Cảnh Nghi là người có quyền lên tiếng nhất. Nó ở Lam Gia đã rất nhiều lần được mục sở thị cha nhà mình sủng mẹ lên tận trời: "Cha là vì mẹ mà luyện tay nghề nấu nướng lợi hại. Còn nữa, quần áo trên người mẹ là do cha tự tay sửa!"

Ngu phu nhân cùng Giang Phong Miên đồng thời quay đầu, ngó Ngụy Vô Tiện đang ngoan ngoãn ngồi một bên, nhóp nhép ăn vặt. Quần áo trên người y đúng là rất giống gia bào của Lam Gia. Nhưng mà gia bào chân chính của Lam Gia bảo thủ hơn rất nhiều, cũng không có nhiều chỗ hở ra như vậy!

Kim Lăng yên lặng che mặt: Đây là bởi vì đại cữu sau khi quay về từ Loạn Táng Cương có biến hóa phẩm vị cá nhân rất lớn. Đại cữu không thích mặc quá nhiều tầng tầng, lớp lớp quần áo.

"Điểm tâm của mẹ toàn là do cha chuẩn bị!" Lam Cảnh Nghi nhìn thoáng qua cái túi trữ vật thoạt nhìn rất bình thường trên người Ngụy Vô Tiện kia. Tuy rằng bề ngoài là túi thường dùng của tu sĩ khi săn đêm, nhưng bên trong là một khối lượng thức ăn khổng lồ, đủ cho mẹ ăn ngon trong thời gian dài: "7000 điều gia quy của Lam Gia, mẹ phạm tới hơn phân nửa. Mỗi lần cha đều là dấu diếm giúp mẹ..."

Nói về chuyện gia quy, bon nhóc liền cảm thấy chua xót. Rõ ràng là cùng nhau phạm quy, chúng nó thì phải bò ra chép gia quy, còn Ngụy tiền bối cái gì cũng không cần làm. Y còn ngồi nhàn nhã một bên, sung sướng hưởng thụ đồ ăn chính tay Lam Trạm đút tận miệng QAQ.

Nghe bọn nhóc giảng giải xong, người của Giang Gia cùng với Kim Tử Hiên đều là vẻ mặt ngơ ngác.

Cái quỷ gì vậy! Đây là Lam Vong Cơ thật sao?

Cái quỷ gì vậy! Đây là đội vợ lên đầu, cầu trường sinh luôn a!

Cái quỷ gì vậy! Lam Trạm, quy phạm của ngươi đâu? Công chính của ngươi đâu? Quăng cho chó gặm rồi sao?

Con bà nó! Thật không nghĩ ngươi là cái dạng này đó, Lam Vong Cơ!

Trời đất ơi! A Tiện, ngươi vẫn là gả đi cho người ta rồi!

Ngụy Anh: Có khi nào Lam Trạm bị đoạt xá không ta? Hắn thực sự đối tốt với ta vậy sao?

Tuy rằng vẻ mặt Ngụy Anh thật ngơ ngác, nhưng mà trong lòng có một cảm giác như đang nhảy nhót. Thật giống như sâu trong lòng y vẫn là luôn chờ đợi một câu đáp lại vậy.

"Khụ khụ." Ôn Tư Truy ho khan một tiếng, tiếp tục bổ sung: "Sư nương, sư phụ ở thế giới này, chỉ sợ ít ngày nữa sẽ lại đây hạ sính lễ..."

"!!!" Ngụy Anh trợn to hai mắt. Người Giang Gia phun trà tập thể, vẻ mặt càng thêm ngây ngốc.

Chuyện gì nữa đây? Lam Vong Cơ vậy mà chuẩn bị tới nơi lôi cải trắng nhà mình đi rồi?

Đám nhỏ này cũng là chơi với Nhiếp Hoài Tang đã lâu, cho nên càng là hiểu ý nghĩa mấy động tác nhỏ ít người để ý của Lam Trạm. Kim Nguyệt thật là hiểu chuyện, trực tiếp giải đáp cho mọi người: "Bởi vì chồng đại cữu động tâm với đại cữu rồi. Tuy rằng lúc này đại cữu còn chưa nghĩ thông suốt, nhưng mà chồng đại cữu đã sớm không quay đầu được nữa rồi."

Giang Phong Miên quay qua nhìn Ngụy Anh, muốn hỏi xem ý y thế nào. Lại lập tức thấy hai vành tai Ngụy Anh đã đỏ hết cả lên, ánh mắt mơ màng. Tuy rằng thoạt nhìn còn như chưa hiểu chuyện, nhưng mà cái dáng vẻ kia ông là người có kinh nghiệm, sao có thể không hiểu là chuyện gì sắp tới?

"Tam nương, xem ra nhà ta sớm phải làm hỉ sự rồi." Giang Phong Miên tỏ vẻ vui mừng. Đứa con của người bạn thân có được một mối lương duyên. Thật là tốt quá!

"Hừ--- đừng có đến Lam Gia làm chúng ta mất mặt coi như cũng tốt rồi." Ngu phu nhân vẫn như cũ, nói năng không khách khí chút nào. Nhưng nàng cũng phân phó cho Kim Châu, Ngân Châu đi chuẩn bị của hồi môn cho Ngụy Vô Tiện, chờ ngày Lam Gia đến cửa.

Ngụy Anh: Cho nên... ta chính là người phải gả ra ngoài thật sao???

Lam Cảnh Nghi: Mẹ, người nhận mệnh đi. Trước mặt cha người không có chiếm kèo trên nổi đâu. (*)

(*: nguyên tác là Lam Cảnh Nghi nói Ngụy Anh không chiếm thế công được, là công vs thụ đó. Vì vế trước là Ngụy Anh nói y là người phải gả đi mà không phải Lam Trạm. Mình dịch luôn kèo trên, kèo dưới cho dân tình dễ hiểu)

Ngụy Vô Tiện: Thật tốt quá -- có hỉ sự --

Ba ngày sau, Lam Gia tới cửa cầu hôn. Ngụy Anh cùng Lam Trạm chính thức dắt tay, định ra hôn kỳ vào ba tháng sau. Hai người thuận lợi thành thân. Cũng trong một khắc kia, bọn nhỏ cảm nhận được không gian dao động quen thuộc. Nói lời tạm biệt với mọi người rồi, bọn nó liền rời khỏi thế giới này.

................

Ngụy Anh: Eo đau quá. Dậy không nổi. Hu hu hu ---

Ngụy Vô Tiện: Bọn họ cũng là cởi sạch đồ ngủ chung sao? Vì sao có âm thanh kỳ quái?

Lam Cảnh Nghi: Mẹ, đó là bọn họ giao lưu.

Ôn Tư Truy: Sư nương, đó là bí mật nhỏ giữa hai người.

Kim Lăng: Che lại! Che lại mau! Tuyệt đối không thể để cho chồng của đại cữu biết đại cữu đi nghe lén góc nhà người ta đêm tân hôn!

Kim Nguyệt: Ca, ca cảm thấy có khả năng sao?

Giang Lợi Lạc: Ta cảm thấy có thể giúp một chút.

Nhiếp Vân Phàm: Trở về rồi liền chuẩn bị chép gia quy đi.

Bàn suông tới đây là kết thúc. Tiếp theo là phiên ngoại đám nhỏ xuyên tới trước khi Liên Hoa Ổ bị diệt môn. Phó bản này sẽ ngắn hơn một chút. Rốt cuộc là bởi vì có Ngụy Vô Tiện có thể một chiêu hủy luôn cốt truyện. 


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật