[ĐM] Ta làm bình hoa ở thế giới vô hạn (edit)

Chương 43: Ngôi trường ma quái (18) - Giấc mơ...



Chương 43: Ngôi trường ma quái (18) – Giấc mơ...

Edit: Meii

Dường như Đường Ninh đang mơ một giấc mơ...

Trong mơ, cậu là học sinh của trường cấp 3 Minh Đức, thành tích không tệ cũng chẳng tốt, tình cách không xấu cũng không tốt, là một người vô cùng bình thường.

Ngày khai giảng đầu tiên, cậu thấy Kỳ Vân làm đại biểu cho học sinh khối 10 lên phát biểu trước toàn trường, ánh nắng mặt trời chiếu lên người hắn như đang mạ một lớp hào quang phát sáng cho hắn.

Cậu nghe những người xung quanh mình khẽ xì xào, bọn họ nói Kỳ Vân là thủ khoa đầu vào của trường, lại nói Kỳ Vân biết chơi dương cầm, biết vẽ tranh, còn chơi bóng rổ rất tốt...

Cậu đứng trong đám đông ngẩng đầu lên sung bái mà nhìn người cùng tuổi nhưng lại vô cùng ưu tú này.

Trường Minh Đức chia lớp theo thành tích điểm đầu vào, mà điểm của cậu thì không có cách nào vào lớp A1 được, chỉ có thể vào được lớp A2. Giáo viên chủ nhiệm lớp A2 thường xuyên nhắc đến Kỳ Vân trong giờ học, hôm nay còn nói đề bài khó nhằn hôm nay chỉ có mình Kỳ Vân làm được, còn bảo bọn họ học tập cách viết văn của hắn...

Đường Ninh ngồi ở cạnh cửa sổ, điều vui vẻ nhất hàng ngày của cậu là len lén nhìn Kỳ Vân qua cửa sổ mỗi khi hắn đi qua. Cậu cũng không biết tại sao mình lại vui vẻ như vậy, nhưng mỗi lần Kỳ Vân xuất hiện, tâm tình của cậu cũng sẽ tốt hơn rất nhiều.

Cậu là một người vừa chậm nhiệt vừa nhút nhát, cũng không giỏi xã giao. Khi thật sự gặp được Kỳ Vân trên hành lang, cậu chỉ biết hoảng loạn mà cúi đầu, hoặc là ráo rác nhìn xung quanh như thể đang ngắm cảnh.

Đến khi Kỳ Vân đi xa, cậu mới không nhịn được mà quay đầu nhìn trộm hắn.

Cậu nghĩ, có lẽ đây chỉ là sự ngưỡng mộ người giỏi, nên cậu mới thích nhìn trộm Kỳ Vân như vậy.

Mỗi khi bảng điểm được dán lên, cậu sẽ đứng ở bảng tin xem xếp hạng điểm của mọi người, tên Kỳ Vân luôn luôn đứng đầu, mà giữa cậu và hắn còn có vô số người đứng hạng giữa. Lúc ấy, cậu đã âm thầm quyết tâm, nhất định cậu phải cố gắng một chút, nỗ lực một chút, cố gắng mỗi khi công bố thứ hạng điểm, cậu có thể tiến đến gần Kỳ Vân hơn một chút.

Kỳ Vân.

Ngay cả tên cũng êm tai như vậy.

Vân, nghĩa là nắng, Kỳ Vân cũng như tên của hắn, như một ánh sáng chiếu rọi khắp nơi.

Đường Ninh lại nhịn không được mà nghĩ đến tên mình, đơn giản và bình thường, cha mẹ cậu nói, không cần cậu quá xuất chúng, chỉ cần cậu trải qua một đời an yên là được.

Lúc đó, Đường Ninh cũng cho rằng cuộc sống của cậu cũng sẽ đơn giản như vậy, điều trăn trở lớn nhất mỗi ngày đều là bài học quá khó, giáo viên giảng rồi mà vẫn không hiểu.

Mãi cho đến một ngày, một biến cố đã xảy ra.

Đại khái là lúc ấy, cậu đã khom lưng xuống nhặt quyển nháp của Hứa Duẫn Tức bị rơi ra từ trong ngăn bàn lên, lại phát hiện trên một trang nháp có hình vẽ chính cậu trên đó.

Ngẫm lại thì bức kí họa kia nhìn như tùy tay vừa bừa nhưng nhìn khá đẹp, đẹp đến mức khi Đường Ninh nhìn thấy đã sửng sốt một lúc, chính cậu cũng không chắc đó có phải là mình không.

Bởi cậu không ngờ Hứa Duẫn Tức sẽ vẽ mình.

Cậu với Hứa Duẫn Tức không thân thiết đến vậy.

Trên lúc thế, cậu cũng chẳng thân thiết với bất kì ai trong lớp cả. Những thiếu niên đó sức sống tràn đầy, thường xuyên kề vai sát cánh cùng nhau ra sân chơi mỗi giờ giải lao, mà thân thể Đường Ninh từ nhỏ đã yếu ớt, cậu không thể vận động mạnh được. Hơn nữa, cậu lại thích ngồi bên cửa sổ làm bài tập, hoàn toàn tự đắm chìm vào thế giới của riêng mình.

Khi cậu nhặt bức kí họa kia lên, cả khuôn mặt Hứa Duẫn Tức đỏ bừng lên như thể rất tức giận, gã nhìn chằm chằm cậu khiến cậu không biết nên nói gì.

Cậu chỉ nhanh chóng xin lỗi Hứa Duẫn Tức.

Hứa Duẫn Tức hung hăng giật lại quyển nháo trong tay cậu, gã nhìn cậu nửa ngày không nói gì, thẳng đến khi chuông vào học vang lên, mọi người chậm rãi về lại chỗ ngồi.

Đường Ninh ngồi lại chỗ của mình, trong đầu lại không nhịn được mà lóe lên một ý tưởng. Cậu nghĩ, hay là cậu cũng lặng lẽ vẽ Kỳ Vân lên giấy nhỉ?

Vẽ Kỳ Vân xong, vậy thì bất cứ lúc nào định lười biếng thì cậu chỉ cần nhìn vào bức tranh Kỳ Vân là sẽ lại có động lực học tập.

Nghĩ như vậy, Đường Ninh như ma xui quỷ khiến mà dành cả tiết học vẽ Kỳ Vân. Cậu không có năng khiếu vẽ nên vẽ xấu hơn Hứa Duẫn Tức nhiều, dù có cẩn thận sửa lại bao nhiêu cũng vẫn không đẹp.

Vì thế, Đường Ninh cứ nghiêm túc vẽ đi vẽ lại.

Khi Đường Ninh vẫn đang sửa sửa chữa chữa bản vẽ mang tên Kỳ Vân, một bóng đen bỗng bao phủ cậu, Đường Ninh ngẩng đầu lên, liền thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hứa Duẫn Tức.

Hứa Duẫn Tức chỉ vào bức vẽ Kỳ Vân của cậu, phẫn nộ nói: "Cậu thật kinh tởm!"

Kể từ ngày đó, Hứa Duẫn Tức bắt đầu đối xử không tốt với cậu.

Hứa Duẫn Tức có rất nhiều bạn trong lớp A2, không biết gã đã nói gì với những bạn học xung quanh, nhưng bỗng nhiên tất cả mọi người trong lớp đều không thích cậu.

Ban đầu chỉ là bất hòa với cậu, hoặc là cố ý làm lơ cậu, Đường Ninh cảm thấy chuyện này cũng không có gì cả, bởi cậu cũng không cần có nhiều bạn bè hay gì, cậu chỉ vừa cố gắng làm bài tập, vừa thỉnh thoảng nhìn trộm Kỳ Vân qua cửa sổ mà thôi.

Cậu sẽ nỗ lực học tập để có thể chuyển sang lớp A1 sau đợt khảo sát, sẽ gặp những bạn khác, biết đâu cậu lại được ngồi cùng bàn với Kỳ Vân, không hiểu bài chỗ nào có thể nhờ hắn chỉ cho...

Mới nghĩ như vậy, tâm tình của Đường Ninh lại chuyển biến tốt lên.

Nhưng dường như Hứa Duẫn Tức không muốn nhìn thấy tâm trạng của cậu vui vẻ như vậy.

Những điều Hứa Duẫn Tức làm với cậu càng ngày càng quá đáng, đến khi những điều gã làm khiến cậu không chịu nổi nữa, cậu đã không còn cách nào mà ngăn lại.

Khoảng thời gian đó, cậu đã trải qua rất nhiều chuyện không hay.

Cậu muốn nói với giáo viên, với cha mẹ, nhưng cẩn thận nghĩ lại, lại nhận ra cậu không có bằng chứng gì. Hứa Duẫn Tức sẽ không buông tha cho cậu, cho dù gã có đổ cả thùng nước lạnh lên người cậu, sau đó cũng sẽ lại cho cậu thay một bộ đồ sạch sẽ khác, gã còn quay lại tất cả những biểu cảm xấu hồ quẫn bách của cậu.

Đường Ninh nghĩ, hay là chuyển trường.

Nhưng nếu chuyển trường, cậu sẽ không còn được gặp Kỳ Vân nữa.

Cậu và Kỳ Vân chênh lệch lớn như vậy, sau này, Kỳ Vân sẽ có một cuộc sống ưu tú, sẽ tìm được một công việc tốt, sẽ có một gia đình êm ấm, có một người vợ xinh đẹp dịu dàng, mà cuộc sống tốt đẹp như vậy đều không liên quan gì đến cậu cả.

Có lẽ cuộc đời của cậu sẽ đi theo chiều hướng ngược lại, cho dù cậu có muốn hướng đến điều tốt đẹp hơn, nhưng vẫn sẽ lại ngã xuống. Giao điểm duy nhất giữa cậu và hắn chính là khoảng thời gian cấp 3 ngắn ngủi này.

Nghĩ đến đây, Đường Ninh bỗng cảm thấy thật khổ sở.

Cậu cũng không biết, tại sao mình lại khổ sở như vậy.

Hình ảnh lại thay đổi, ngày đó Hứa Duẫn Tức lại bắt nạt cậu, cậu bị khói thuốc làm sặc đến ho khan, ho khù khụ đến mức nước mắt cũng chảy ra. Bỗng Kỳ Vân xuất hiện, hắn cầm điếu thuốc trên miệng cậu, bình lạng ném xuống đất rồi dùng mũi giày di đi, sau đó, hắn nói với mọi người: "Hút thuốc là trái với nội quy trường học!"

Đó là một ngày nắng, hắn xuất hiện như một ánh mặt trời sáng ngời làm cậu muốn rơi lệ.

Sau nữa, những người bắt nạt cậu lần lượt đều chết đi, lớp cũng vắng rất nhiều người. Phòng kí túc cũng được chỉ lại, vừa lúc phân cậu với Kỳ Vân ở chung một phòng.

Nhưng cậu vẫn không dám nói chuyện với Kỳ Vân.

Thậm chí còn nhút nhát hơn trước.

Cậu cảm thấy Kỳ Vân đã từng gặp vẻ nan kham của mình rồi nên cậu không có cách nào thoải mái vui vẻ ở cùng với Kỳ Vân được.

Cậu bị bệnh rồi.

Cậu thích nhìn trộm theo sau Kỳ Vân, muốn đi qua con đường Kỳ Vân đã đi, muốn uống chai nước Kỳ Vân đã uống, muốn mặc áo khoác của Kỳ Vân....

Cậu nghĩ, cậu đã biết mình bị bệnh gì rồi.

Cậu thích Kỳ Vân.

Ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Kỳ Vân, cậu đã thích hắn mất rồi.

.....

Tiếng thông báo phó bản kết thúc vang lên trong đầu Đường Ninh, Đường Ninh như thể mới nằm mơ được một nửa đã bị đồng hồ báo thức bắt cậu phải thức dậy, đầu Đường Ninh đau như muốn nứt ra. Khi cậu mở mắt ra, đập vào mắt cậu chính là thông báo kết toán phó bản của trò chơi trên màn hình di động:

Phó bản: Ngôi trường ma quái.】

Chỉ số nguy hiểm: Cấp A.】

Độ khó: Cấp C.】

Hoàn thành nhiệm vụ chính: Sống! (Sổ sinh tồn *40)】

Hoàn thành nhiệm vụ ẩn: Phong ấn cái bóng! (Sổ sinh tồn *400)】

Đánh giá: S (Hoàn thành nhiệm vụ đạt S sẽ được quyền sử dụng thẻ bài "Công chúa ngủ trong rừng" ở tất cả các phó bản!)】

【Người chơi thân mến, sổ sinh tồn hiện tại của bạn là 570 ngày. Hiện tại, bạn đang có những đạo cụ sau: Thẻ bài Công chúa đậu Hà Lan, Thẻ bài Công chúa ngủ trong rừng, Thẻ bài Tiều phu, ngọc san hô trừ tà.】

Thẻ bài Công chúa ngủ trong rừng

Độ hiếm: Cấp S.

Công năng: Thẻ bài hệ sinh tồn hiếm, có tác dụng khiến người chơi không chết thật sự, nhưng muốn đánh thức công chúa say ngủ cần phải trả bằng một lượng lớn năng lượng. Công chúa thân yêu có thể ngủ một mạch không dậy nổi vào một ngày nào đó nha!

Thẻ bài Tiều phu

Độ hiếm: Cấp A.

Công năng: Thẻ bài hệ khí vận hiếm, có thẻ này, người chơi sẽ có thể dễ dàng bắt được những cơ hội biết được những thông tin mấu chốt, nhưng đồng thời cũng sẽ dễ dàng gặp nguy hiểm.

....

"Đường Ninh?" Giọng nói của đạo diễn vang lên khiến Đường Ninh vẫn đang ngây ngốc nhìn chằm chằm di động giật mình ngẩng đầu.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật