Chs | Bóng tối lụi tàn

.|Chương 11|.Du lịch [6] Bức rèm Sự Thật vẫn là bí ẩn



Lưu ý : DÌM KO THƯƠNG TIẾC!
Tác giả Hoàng Tĩnh Tĩnh [ShiYann]
_Chương 11_
.
.  [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
/Cốc cốc cốc/
"Vietnam! Vietnam! Con mau mở cửa ra đi!"_Đại Nam- đi ngang thì ngửi thấy mùi máu khá nồng, ông vội đập cửa kêu Vietnam.
"Vietnam"_Đại Nam- ông bắt đầu hoảng loạn khi ko nghe thấy tiếng cậu hồi đáp.
/rầm/
Ngần ngại gì mà ko tặng cho bé cửa một cú đá cực mạnh. Cửa đã sập, ông đã vô được nhưng lại ko thấy dáng hình người con trai của ông. Mùi máu thì nồng nặc ở phòng tắm.
/Cạch/
Ông ko do dự mà mở cửa ra. Đập vào mắt ông là Vietnam đang ngâm mình trong bồn nước máu tươi. Gương mặt bắt đầu mất dần mất mòn ý thức với thực tế.
Cậu tắm mà vẫn mặc y nguyên cái áo sơ mi, có thể thấy bên trong thân thể cậu là vết bầm tím, vết thương, vết đánh còn rỉ máu và có khi nặng hơn Campuchia.
"Vietnam! Con có nghe thấy ta nói ko?"_Đại Nam- ông bắt đầu cực hoảng loạn.  Trái tim như ngàn con dao đâm vào khi thấy tình cảnh cậu như vậy.
"Cha! Có chuyện gì vậy?"_Đông Lào- nghe thấy tiếng ông, anh liền tới.
"Mau! Mau gọi CẤP CỨU ĐI"_Đại Nam- nói lớn ko kịp để anh trả lời. Giật mình, Đông Lào chạy té khói như bị chó rượt.
"Vietnam...Đợi ta, ta sẽ cứu con..."_Đại Nam- ông quơ đại cái khăn tắm dài chùm qua người cậu. Thanh giọng trầm ấm giờ đây hơi run như sắp khóc vậy.
Ông bế cậu kiểu công chúa xuống dưới khách sạn, nơi các CHs vẫn đang tụ tập. Lần này thì nhóm UN vừa mới về.
"Cha! Vietnam! Vietnam sao vậy?"_Việt Minh- từ xa thấy ông chạy thục mạng xuống. Anh cũng chạy tới thì thấy Vietnam đang nằm ngoan ngoãn trong tay ông...ko chút động đậy
"Tsk...Thằng Đông Lào đâu rồi?!"_Đại Nam- ông sốt ruột nói. Thấy khăn tắm của Vietnam đang choàng bắt đầu nhuốm máu,có nghĩa là các vết thương đang bắt đầu rách ra và ko cầm máu được
"Cha...Hơi thở...Hơi thở của em ấy yếu quá!"_Việt Minh- cúi người xuống. Môi lẩm bẩm nói.
Anh ko muốn mất cậu...Anh rất yêu cậu, thật sự...Nhưng tiếc rằng anh lại ko biết thể hiện tình yêu đó...Ngu ngốc thật...
"Có chuyện gì vậy Đại Nam?"_ASEAN- liền bước tới. Gương mặt tươi tắn giờ thì tối sầm lại khi thấy cậu...
"Chuyện này là sao?"_ASEAN- nhíu mày hỏi. Tâm trí ngài đây cũng hơi hoảng rồi à...
"Cha! Xe cấp cứu tới rồi!"_Đông Lào- chạy tới. Anh thấy thiên thần của mình đang nằm bất động. Anh nói cậu ko đáp. Anh hỏi cậu ko thưa. Ai đã làm chuyện này với thiên thần của anh vậy? Anh ko ra mặt nhiều vì anh vẫn âm thầm bảo vệ cậu, nhưng sau vụ bê bối giữa Vietnam và Campuchia, anh lại rất chủ quan và do dự lần nữa khi bảo vệ cậu và...tada giờ đây là kết quả...
ASEAN và SEV đi theo, một người là cha nuôi một người là cha đỡ đầu. Hai kẻ hoàn toàn khác nhau nhưng lại có chung một cảm xúc hiện giờ.
.
.  [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
"Chúng tôi rất tiếc. Có thể ngài Vietnam sẽ một lần nữa rơi vào hôn mê sâu, nhưng việc này chỉ 30% tới 40%. Nếu ngài phát hiện trễ thì có thể sẽ lên tới 60%. Chúng tôi sẽ cố gắng."_?- bác sĩ bước ra, cúi đầu rồi cầm tờ giấy của cậu. Nói xong, ông bác sĩ liền kéo khẩu trang rồi vô phòng bệnh tiếp.
Đại Nam nghe được thì suy sụp. Ánh mắt ngấn nước...Tại sao chứ? Tại sao lúc đó ông ko thể bảo vệ cậu được? Nghĩ tới ông liền mất thăng bằng mà ngã quỵ xuống. SEV và ASEAN cũng cùng chung một cảm xúc, ánh mắt tối sầm lại, một cảm xúc đau khổ như dao đâm thẳng vào tim, tức giận nhưng ko nói lên lời.
...
"Ư...đây là đâu?"_Vietnam- tỉnh dậy trên cánh đồng hướng dương. Ánh chiều tà hướng xuống mái đầu cậu.
"Này Xích Quỷ! Trả lại cho tôi!"_?- chợt cậu nghe thấy giọng nói thanh cao, ngọt nhẹ phát ra từ phía ko xa.
Cậu thấy ông Xích Quỷ đang ngồi làm vòng hoa cùng với một mĩ nam và một mĩ nữ...Là sinh đôi sao? Hai người họ mang màu tóc hạt dẻ hắc tuyền giống nhau.
"Xin chào?"_Vietnam- cậu tới hỏi.
"Hửm? Chào cậu...Vietnam"_?- mĩ nam kia, quay sang nhìn cậu. Mỉm cười nhẹ, ánh mắt ruby tựa ánh mặt trời buổi xế chiều thân quen.
"A! Vietnam! Lâu quá ko gặp"_?- mĩ nữ nghe thấy tên cậu, liền quay người lại cười híp mắt.
"Darling, em còn nhớ hai người này ko?"_XQ- nãy giờ im im hỏi.
"Đây là..."_Vietnam- môi cậu mấp máy, thật sự cậu ko thể nhớ nổi...Họ rất thân quen.
"Darling à, đây là KaitoShiYann"_XQ- ông chỉ biết cười trừ với trí nhớ của cậu.
[ShiYann : quay trở lại chương 1 để biết hai nhân vật này đã gắn bó như thế nào với Vietnam]
"Hả...hai cậu"_Vietnam- bất ngờ xen lẫn xúc động.
"Phải là hai bọn tớ đây"_ShiYann- bật dậy nói, cười híp mắt rồi nắm chặt tay của cậu như lúc mới quen vậy...
"Hai cậu lớn rồi trong xinh trai xinh gái quá"_Vietnam- ko khỏi cảm thán. Đúng là hai người bọn họ đã lớn và rất rất xinh nữa.
"Hì, cậu cũng vậy"_ShiYann- nghiêng đầu nói
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
"Vậy là hai cậu vẫn âm thầm quan sát tớ ở thế giới thực sao?"_Vietnam- hỏi
"Ừm!"_Kaito- ngồi nói. Vẫn để yên cho ShiYann cài vòng hoa tự tay cô làm lên đầu anh.
"Và...Bọn tớ cũng biết kẻ chủ mưu ko phải ngài Campuchia!"_ShiYann- vui vẻ nói thêm.
"Thế là ai?"_Vietnam- hỏi
"Là..."_ShiYann- mỉm cười trả lời lại
---End chương 11---
Là ai đợi chương 12 nhé :)))))
do vì sao ông Xích Quỷ ở đây thì vui lòng chờ tới chương 12 luôn.
Bức rèm sự thật bắt đầu được hé lộ, kẻ chủ mưu bắt đầu xuất hiện. Lý do vì sao làm vậy? Và sao cậu vẫn có thể gặp ShiYann và Kaito? Chương 12 sẽ hé lộ tất cả^^
Tính ngày 15/06 sẽ đăng. Nhưng tôi chán nên đăng luôn. Ngứa tay lắm ._. Qua bên "Những mảnh chuyện tình ngọt ngào" để ủng hộ tôi><

[Artist ShiYann]
Này, VOTE đi cho tôi động lực nào~
Tôi làm chương này trong lúc vừa làm chương 10, tôi đã đẻ ra ý tưởng nên làm luôn.
Tác giả Hoàng Tĩnh Tĩnh [ShiYann]
@VOTE_DI_YEU_NHIEU_^^


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật