[Fanfic BnHA] (Làm Thế Nào Để) Tha Thứ và Quên Đi

Chap 4: Lái Xe (Không Khó Như Bạn Nghĩ)



"Izuku, tui làm tóc cho cậu được hông?" Toga hỏi sau khi cậu thua Spinner và Shigaraki lần thứ một nghìn vào tối nay.

"Được thôi, nếu cô muốn! Mà nói trước, nó khó trị lắm đấy." Izuku rời khỏi chiếc đi văng. Dù sao thì cậu cũng chẳng có cơ may nào để thắng được tối nay, cả hai người kia đều đang phấn khích bởi... cái gì đó. Izuku không chắc là mình muốn biết, nên cậu rút lui tới chỗ Toga và Magne.

Một tiếng đồng hồ sau, móng tay cậu đã được sơn đen, mắt được kẻ đậm còn Toga thì đang tết tóc cho cậu.

"Cậu nhuộm tóc à?" Toga hỏi, những ngón tay dịu dàng trên da đầu cậu.

"Ừ, tôi bắt đầu có tóc trắng từ năm nhất sơ trung."

Hẳn là do tất cả căng thẳng mà mình chịu đựng.

"Tui cá chắc là cậu sẽ trông cực kỳ ngầu với mấy lọn tóc trắng đấy! Sao cậu lại nhuộm chúng thế?"

Izuku nhún vai, xem xét bộ móng được sơn của mình với vẻ cảm kích. Cậu đã luôn muốn thử thứ gì đó giống như vầy, song biến bản thân thành một mục tiêu lớn hơn không phải là một lựa chọn. Cậu đã là một thằng vô năng quái đản, yếu ớt rồi. Thể hiện đúng vai trò đó giúp cậu thoát khỏi bị đánh đập hầu hết khoảng thời gian. Mặc cho những gì All Might nghĩ, cậu đã có cơ bắp trước khi bắt đầu rèn luyện. Chúng chỉ mảnh khảnh và không hiện ra thôi. Đô con hơn sẽ chỉ mời gọi thêm những trận đánh đập, đặc biệt là từ Kacchan.

Cậu rùng mình với ý nghĩ người bạn thơ ấu của mình phát hiện ra về mười tháng rèn luyện/lao động công ích của cậu.

"Cảm ơn vì–"

Cánh cửa bật tung ra, để lộ Dabi và Mr. Compress.

"Đoán xem có gì nào, bọn khốn?"

Những lời đó nhận được tiếng thét phẫn nộ từ chỗ đi văng và sự im lặng hoàn toàn từ phía Kurogiri. Hai người kia chẳng bận tâm khi không có câu trả lời. Mr. Compress thở dài và lắc đầu, song theo chân Dabi đi vào quán bar, đóng cánh cửa lại phía sau lưng.

"Bọn ta tìm được một chiếc mô tô."

Izuku ngẩng lên, nhưng những người khác thì nhìn Dabi như thể anh ta đang bị ngu.

"Dabi, chẳng có ai trong số chúng ta biết chạy xe cả." Shigaraki nói, nghe có vẻ khó chịu vô cùng.

"Tôi có thể lái–"

"Cậu học từ trong game, Spinner. Cái đó không tính." Magne nói vọng tới từ chỗ quầy bar, nơi cô nhâm nhi một ly nước màu hồng.

"Hơn nữa, chúng ta đã có Kurogiri rồi." Shigaraki nói, phớt lờ cái nhìn chòng chọc của người đàn ông sương mù.

Đến đây, Izuku đã xôn xao lên vì phấn khích, một nụ cười lớn nở trên mặt.

"Tôi có thể lái xe! Tôi đang định sẽ sớm đi lấy bằng. Tôi có thể xem qua nó không?" Cậu ngọ nguậy người ra khỏi tầm tay của Toga, nhảy về phía Dabi với nụ cười tươi rói.

Dabi nhấc một bên mày lên, và Shigaraki cười lớn.

"Ngươi? Lái xe á? Ta muốn xem ngươi thử đấy, nhóc con."

Toga nhảy đến bên cạnh cậu, trao cho cậu một nụ cười toe toét.

"Tui cũng muốn coi nữa!"

Mr. Compress thở dài, còn Spinner đứng dậy và khoanh tay lại.

"Chẳng đời nào cậu ta lái tốt hơn tôi được."

---

"...Cậu ta lái tốt hơn tôi." Spinner thừa nhận, nhìn cậu thiếu niên tóc xanh lá cười như một thằng điên trong khi bốc bánh xe trước lên khỏi mặt đất và thực hiện một cú rẽ phải hoàn hảo.

"TIẾN LÊN ĐI ZUKU!" Toga cỗ vũ, nhảy lên nhảy xuống đầy phấn khích.

"Ta không nghĩ nó sẽ..." Shigaraki vung tay khi chiếc mô tô lao ngang qua, người cầm tay lái chẳng khác gì một vệt mờ màu xanh lá.

"Rốt cuộc thì nó cũng không phải là một thằng nhóc anh hùng tầm thường nhàm chán." Dabi nói, gật đầu chấp thuận.

"Ta không nghĩ cậu ta là loại người như vậy. Cậu ta có vẻ hạnh phúc hơn khi ở đây. Thoải mái hơn nữa." Magne lên tiếng, nhìn cậu nhóc với vẻ trìu mến. Cô đã ưa thích cậu kể từ khi cậu đồng tình với ý kiến 'giới tính là một khái niệm được xã hội tạo dựng' của cô, và sự ưa thích càng tăng lên khi cậu tặng cô chiếc áo khoác lông vũ hào nhoáng màu hồng và xanh lá, nói rằng 'nó có vẻ hợp với phong cách của cô'. Thêm nữa, thái độ vui vẻ và bình tĩnh của cậu là một sự gián đoạn đáng hoan nghênh từ cái không khí game thủ/sát nhân/tâm thần nói chung của Liên minh.

"Ừ, nó đã bảo ta đưa nó đi cùng. Nói gì đó về việc dính vào một thỏa thuận tồi tệ." Shigaraki bình luận, nhìn Izuku gần như bay qua phía trên tay lái để tránh đụng phải bức tường ở cuối con hẻm phía sau quán bar.

"Một thỏa thuận tồi à? Với ai chứ?" Mr. Compress hỏi, vẻ hiếu kỳ.

"Ai mà biết." Shigaraki nhún vai.

-------------

Trích lời tác giả:

Liên minh ở đây chưa từng thu nhận Moonfish hay Muscular, vậy nên mọi người sẽ không được thấy hai kẻ đó trong thời gian gần đâu. Tất cả những chuyện này diễn ra trong kỳ nghỉ hè của Izuku.

Ở Nhật, người đủ mười sáu tuổi có thể lấy giấy phép lái xe mô tô, và vì Izuku trong canon đang là mười lăm tuổi, tôi đã quyết định rằng cậu ấy có thể lái xe và đã học nó. Còn nữa, tội phạm thì dễ kết bạn một cách đáng ngạc nhiên nếu bạn là một con người tử tế.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật