|WRITE][IRUMA + HP] CUỘC GẶP GỠ GIỮA HÀNG PHA KÈ VÀ HÀNG RIÊU

NGOẠI TRUYỆN 1 (2): KIYOSHI LOVELL & WINTERY WINTER




Wintery dìu Kiyoshi đến nơi tổ chức tiệc, tiếc là cho dù cả hai có cố gắng tìm kiếm thế nào, cũng không thấy bóng dáng của bất kì ai trong lớp cá biệt.

Một tuần trôi qua kể từ ngày kết thúc Lễ Hội Thu Hoạch, chân Kiyoshi cũng đã lành, dù sao năng lực lành vết thương của ác ma cũng rất đáng sợ, Kiyoshi đang dọn đồ chuẩn bị về lớp. Cậu vừa mới học xong tiết Sinh Vật Giả Tưởng, nhưng khi cậu vừa mới ra khỏi lớp, đã bị ai đó lôi đi.

Kiyoshi hoang mang nhìn bóng trắng trước mặt, chờ đến khi cả hai đến một góc vắng người, ác ma kéo cậu đi cũng đã dừng lại, Kiyoshi mới lên tiếng: "Winter-kun, cậu kéo tớ đi đâu thế?"

"Khi nãy tớ có nhắn tin hỏi Elizabeth-senpai, hỏi chị ấy tớ đến lớp chị ấy chơi được không. Chỉ đồng ý á. Không phải cậu không biết Iruma-senpai là ai sao?" Wintery hưng phấn "Ngay cả tớ cũng không biết được hết mặt của tất cả bọn họ đâu!"

"Elizabeth-senpai?" Kiyoshi nghiêng đầu khó hiểu.

"Là cái chị lần trước gọi chúng ta đi ăn ấy!" Wintery giải thích.

"Thế tại sao chúng ta phải ra góc vắng vẻ thế này mới nói chuyện được?" Kiyoshi nhìn xung quanh. Nơi này vắng khủng khiếp, vắng đến mức mà chẳng có ác ma nào đi ngang qua luôn ấy chứ.

"Hiển nhiên là chuyện này phải giữ bí mật rồi, bọn họ hơi bị nổi tiếng luôn. Nhỡ có ác ma nào đó nghe được chúng mình đến đấy chơi rồi lén theo thì sao." Wintery túm tay Kiyoshi đi về phía cầu thang "Cậu biết lớp cá biệt không?"

Kiyoshi hoang mang lắc đầu, nhưng chốc sau lại gật đầu, năng lực dòng dõi của Kiyoshi là chỉ cần nghe qua hay đọc và thấy qua là sẽ nhớ mãi không quên. Hồi mới vào trường cậu có nghe mọi người nói qua về lớp cá biệt, nhưng cũng chỉ nghe mấy thứ như là "Lớp cá biệt siêu ngầu." hay "Lớp cá biệt mạnh lắm"...., không có bao nhiêu thông tin hữu ích. "Vậy để tớ vừa đi vừa nói với cậu." Winter cũng không bất ngờ mấy, không biết Iruma-senpai là ai thì không biết lớp cá biệt cũng là chuyện hiển nhiên thôi.

Tuy Wintery nói để cậu ấy giải thích với Kiyoshi, nhưng cậu ấy lại im lặng, mà Wintery không mở miệng thì Kiyoshi cũng chẳng biết nói gì, Kiyoshi chưa bao giờ là một ác ma hoạt ngôn hay biết tìm chủ đề nói chuyện, thậm chí đã học với nhau được cả học kì, mà cậu vẫn chưa làm quen được với ác ma nào trong lớp cả, ngay cả Sư Đoàn cậu cũng chẳng tham gia.

Mãi đến khi rời khỏi tháp năm nhất, Wintery mới bắt đầu nói.

"Lớp cá biệt là một lớp rất đặc biệt của năm ba. Các đàn anh đàn chị trong lớp ấy..." Wintery ngừng một chốc tỏ vẻ bí hiểm.

"Ừ?" Kiyoshi khó hiểu vì sao Wintery không nói tiếp.

"....Tất cả đều hạng Hé (5) trở lên."

"Hả?" Kiyoshi ngạc nhiên, hạng Daleth (4) là điều kiện để tốt nghiệp, mà tất cả ác ma trong lớp cá biệt đều hạng Hé (5) trở lên? Trong khi chỉ mới năm ba?????

"Sốc lắm đúng không." Wintery vui vẻ nhìn gương mặt bất ngờ của Kiyoshi. Cậu chàng nháy nháy mắt, nói tiếp: "Chưa kể các anh chị đã lên hạng Daleth (4) ngay khi kết thúc năm nhất, trong đó....Iruma-senpai, lên hạng Hé (5)." Winter vui vẻ quăng thêm một quả bom nữa.

"Ngầu....ngầu vậy!" Kiyoshi hâm mộ, chỉ dùng một năm mà có thể lên được tận bốn hạng, thậm chí bọn họ chỉ mới năm nhất "Trên đời này thật sự có ác ma siêu thế sao?"

"Đó chưa là gì đâu, cậu biết không....Iruma-senpai ấy...." Wintery hít một hơi thật sâu "Hạng khởi đầu của ảnh là hạng Aleph (1), sau đó ảnh đã dùng tốc độ siêu phàm thăng hạng trong vòng một năm luôn." Wintery xòe tay "Từ Đạn Pháo Hành Quyết từ Aleph (1) lên Bet (2), đến Sư Đoàn Trình Diễn thì từ hạng Bet (2) lên Gimmel (3), đến Lễ Hội Thu Hoạch trở thành vị vua trẻ, tìm được Legend Leaf, thành công thăng từ hạng Gimmel (3) lên hạng Daleth (4), cuối cùng là Lễ Hội Âm Nhạc từ hạng Daleth (4) lên hạng Hé (5)."

"Ngầu quá đi mất." Kiyoshi khâm phục. Không ngờ cậu được ác ma tài giỏi như thế cứu.

"À phải rồi, bọn họ học trong Royal One." Wintery quăng luôn quả bom cuối cùng.

"Là Royal One di sản của trường á hả!" Kiyoshi muốn ngất xỉu, ngay cả nơi bất khả xâm phạm như thế mà bọn họ còn có thể bước vào, tuyệt quá đi!!!!!!

"Đến rồi này." Wintery đứng lại, lúc này Kiyoshi mới chú ý đến chuyện cả hai đang đứng trước cánh cửa to đùng của Royal One. "Hiển nhiên, tôi đã phải vừa vác đá vừa bay qua bay lại giữa hai nơi cách nhau hai ba cây số đấy!" Sabnock cũng thôi không hít đất nữa. Anh ngồi xuống kế bên Iruma, sau khi xin Elizabeth một chiếc macaron xong, thì với tay lấy chiếc xanh lá trên bàn đưa lên cho Clara đang ngồi phe phẩy đuôi trên vai.

"Nhưng tớ thấy Arages-kun là ngầu nhất, vốn muốn dựng trại thôi, mà cậu ấy xây cả lâu đài to oành." Caim nhìn ác ma đang ngủ ngon lành trên đám mây bồng bềnh kế bên Gaap.

"Gaap-kun cũng cứu mấy đàn em nhanh lắm nè." Lied bắt chước tư thế rút kiếm của Gaap "Xoẹt xoẹt xoẹt mấy cái là giải quyết được đám hoa ăn thịt bán kính sáu mét xung quanh. Nghe nói cô bé được Gaap-kun cứu còn xin tài khoản Maine của cậu ấy nữa cơ, tiếc là Gaap từ chối." Lied tiếc nuối thay cho Gaap.

"Tại hạ có Picero rồi mà." Gaap vui vẻ ôm ác ma lẫn đám mây kế bên vào lòng.

"Cái gì vậy, nóng quá..." Agares đang ngủ ngon càm ràm, nhưng cũng không gạt tay Gaap ra.

"A ha." Lied cảm thấy mình phải có vấn đề lắm mới đi hỏi câu này. Thật ra cả bọn cũng không bất ngờ lắm khi nghe Gaap tuyên bố mình đang hẹn hò với Agares, dù sao thì Gaap cũng là ác ma duy nhất không bị Arages đá văng khi làm phiền cậu ta ngủ.

"Chỉ có Jazz và Allocer là vừa trực phòng y tế vừa tổ chức cá cược thôi." Purson quay sang Jazz đang thoải mái ngã lưng ra đằng sau, tố cáo hành động trơ trẽn của cả hai.

"Tụi tớ bị ông trung sĩ ác ôn kia trấn sạch tiền rồi, không tranh thủ kiếm lại một ít sao được." Jazz phẩy tay.

"Đúng thế." Allocer gật đầu đồng ý.

Cả đám nói chuyện rôm rả một hồi, mới có ác ma lên tiếng nói lên chuyện ai cũng biết.

"Thế không gọi hai bé ở trước cửa vào sao?" Purson ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng học.

"Hai bé thích biến mất thì cho hai bé biến mất đi." Jazz không quan tâm lắm.

Thật ra từ khi Kiyoshi và Wintery mở cửa bước vào thì tất cả ác ma trong phòng đã biết, dù sao chị Elizabeth cũng có nói có đàn em đến chơi.

Wintery thấy bản thân đã bị phát hiện, nên cũng dứt khoát gỡ kính ra, kéo tay Kiyoshi đi vào "Sao mọi người phát hiện ra bọn em hay thế? Kính này nghe nói là sản phẩm mới mà...." Nói đến đây, Wintery khựng lại, sau đó cười xoà "À em quên mọi người có Purson-senpai."

"Nhóc này-" Ác ma tóc vàng lần trước Kiyoshi nhìn thấy trong trạm y tế đi lại khoác vai Wintery "Cho dù không có Soy-kun thì tất cả vẫn nhận ra thôi. Cái kính này không có tác dụng với ác ma hạng cao hơn bản thân quá nhiều đâu."

"A, Winter-kun, cảm ơn hộp thuốc bôi của em nhé, hiệu quả lắm." Iruma vẫy vẫy tay với Winter "Anh cứ nghĩ phải cả tháng mới lành lại, ai dè mới có mấy ngày mà đã lành gần hết rồi." Lần trước sau khi bị kéo đến trạm y tế khu vực 4, Clara đã kéo Iruma lên giường bệnh, nhờ Wintery xem tay cho cậu trước rồi mới cho cậu bắt đầu nhiệm vụ. Sau đó thì Iruma được Wintery tặng một hũ thuốc bôi gia truyền, cực kì hiệu quả, vết thương cả tháng chưa chắc lành mà mới hai ba ngày đã lành lại thấy rõ.

"Ai vậy?" Ác ma to cao tóc vàng ngồi cuối lớp khó hiểu nhìn ác ma trắng bóc trước mặt. Anh lướt qua tay áo của cả hai, hình như là năm nhất, năm nhất đến đây làm gì.

"Cậu lo đi bay đi bay về mãi nên không biết cũng đúng. Nhóc này là Winter-kun, còn nhóc kế bên là Kiyoshi-kun" Ác ma tóc vàng đang khoác vai Winter giới thiệu.

"Nhóc trước là ác ma chịu trách nhiệm chữa thương chính trong trạm y tế ấy, còn nhóc kế bên là nhóc hôn mê lâu nhất, đến tận khi kết thúc Lễ Hội Thu Hoạch mới dậy." Ác ma tóc đen nào đó đi lại khoác vai Kiyoshi.

Mặt Kiyoshi phút chốc đỏ bừng.

"À trả em nè. Anh lỡ tay móc mất." Cái tay đang khoác vai Kiyoshi của anh ta đột nhiên đưa Kiyoshi ví tiền của cậu.

"A...dạ vâng.....Anh lấy hồi nào thế?!" Kiyoshi đần mặt cầm ví tiền nhét lại vào túi quần, xong mới hốt hoảng hỏi.

"Ha ha." Ác ma tóc đen đó phụt cười. Phản ứng của thằng nhóc này thú vị quá, có ác ma nào phản ứng chậm đến thế không chứ. "Mọi người làm thân với Winter-kun nào, ẻm là người của phòng y tế đấy."

"Em là Wintery Winter, mọi người gọi em Winter là được." Wintery giới thiệu bản thân lại lần nữa "Em là người của phòng y tế, cho nên mấy anh chị có bị thương gì cứ đến tìm em, em sẽ kiếm loại thuốc ít xót nhất để bôi cho." Cậu chàng hùa theo, cười tươi rói.

"Kiyoshi-kun không muốn giới thiệu bản thân à?" Jazz cười cười.

"A....." Kiyoshi giật mình "Em là Kiyoshi Lovell, gọi em là Lovell cũng được. Lần trước cảm ơn mấy anh chị đã cứu em."

"Nào...." Wintery khoác vai Kiyoshi "Cậu đoán xem ai là Iruma-senpai?"

"Hả?" Lied khó tin nhìn Wintery "Em ấy không biết ai là Iruma-kun á!"

"Vâng ạ." Winter gật đầu khẳng định.

Kiyoshi ngại ngùng nhìn khắp lớp, bỗng tầm mắt cậu va phải một ác ma với mái tóc xanh dương, đang cười vui vẻ ăn bịch quà vặt trên tay, không biết vì sao, Kiyoshi cảm thấy ác ma ấy quen thuộc lắm. Cho nên cậu do dự một chốc, sau đó giơ tay chỉ về phía ác ma ấy, hỏi: "Anh ấy là Iruma-senpai phải không?"

"Trúng phóc." Jazz búng tay.

Sau đó Lied kéo Kiyoshi và Wintery vào tụ, bàn về đủ thứ trên trời dưới đất, dù sao cũng hiếm khi có đàn em nào có thể thoải mái nói chuyện với cả đám mà không áp lực như cả hai mà.

Mãi đến mười phút sau, Lied mới hoảng loạn hét toáng lên: "Chết rồi! Bài tập của tớ. Tiết sau là tiết của Kalego-sensei đúng không?" Vừa nói vừa vội vã chạy đi lấy tập.

"A!" Tất cả các ác ma chưa làm bài tập xong cũng nhận ra điều này, ai cũng vội vã chạy về bàn mình.

Thấy các ác ma lại lao đầu vào bài vở, cho nên Kiyoshi và Wintery cũng quyết định ra về.

"Thế em và Lovell-kun không làm phiền các anh chị nữa. Tạm biệt ạ." Wintery vẫy vẫy tay.

"Dạ vâng tạm biệt ạ." Kiyoshi cúi gập người.

Cả hai đi về phía cửa, trong lúc đi ngang qua bàn của Lied, thấy Lied đang vò đầu bứt tóc. Xuất phát từ tò mò, Kiyoshi dừng lại một chốc liếc sơ qua cuốn vở của Lied.

"Bài này." Kiyoshi chỉ vào một bài toán "Phải ra 3, áp dụng công thức...để tính...rồi thế số mới tính vào công thức....mới đúng, anh làm thiếu một bước rồi."

"Thì ra là thế. Cảm ơn nha...." Lied ngẩng đầu, đến khi phát hiện ác ma vừa cứu bồ mình là Kiyoshi thì càng hết hồn hơn nữa "Làm sao em biết? Đây là bài của năm ba mà????"

"À, anh của em đang học năm năm, nên ở nhà có sách giáo khoa mấy năm trước, em có xem sơ." Kiyoshi ngượng ngùng xoa đầu. Dù sao thì cậu nhìn một lần là nhớ, mấy bài này áp dụng công thức là ra mà.

"Em quên nói." Wintery khoác vai Kiyoshi "Đây là Kiyoshi Lovell, hạng nhất lý thuyết năm nhất. Được mệnh danh là Vua Trí Nhớ, biệt tài đã xem qua là chắc chắn sẽ không quên!"

"Cũng không đến mức đó...." Kiyoshi hơi ngại.

"Rồi rồi bỏ qua nó đi, Lovell-kun cứu anh với!!!!" Lied đu lên người Kiyoshi. Khó khăn lắm mới tìm được ác ma cứu bồ mình, hôm nay Kiyoshi mà không vớt cậu khỏi cái bể mang tên bài tập này thì đừng hòng bước chân khỏi Royal One!!!!!

Và thế là Wintery và Kiyoshi, chính xác hơn là chỉ có Kiyoshi, được hưởng thụ cảm giác được các ác ma hạng cao vây quanh và dùng ánh mắt lấp la lấp lánh nhìn.

Mười lăm phút sau.

"CÁI ĐÁM NÀY, VÀO HỌC RỒI!!!" Kalego gầm lên, chỉ vào hai đứa năm nhất lẫn trong cả đám "CÒN HAI ĐỨA NÀY KHÔNG HỌC HẢ?! ĐI HỌC NHANH LÊN!!!"

Kiyoshi và Winter vội vã chạy ra khỏi Royal One, đứng trước cửa thở hồng hộc.

"Tiết sau....tớ....tớ.....trống mà......." Wintery hai tay chống đùi thở.

"Tớ.....tớ.....cũng......thế." Kiyoshi càng kinh khủng hơn.

Sau đó không biết tại sao, hai đứa lại bật cười.

Tiếng cười trong vắt vang vọng trong không gian yên tĩnh.

"Này, Lovell-kun..." Wintery nói "Lớp cá biệt bọn họ ấy....cũng chỉ là những ác ma bình thường thôi nhỉ?"

Kiyoshi khựng lại một chốc, sau cũng trả lời "Ngay từ đầu đã thế mà."

Đúng vậy, lớp cá biệt vốn chỉ là những ác ma bình thường mà thôi, cũng chỉ là bọn họ nghĩ lớp cá biệt cao siêu lắm gì đấy.

"Đi nào, đến nhà ăn, tớ đãi cậu kem." Winter bước lên một bước, quay đầu kéo tay Kiyoshi chạy về phía nhà ăn.

"Này, chậm thôi." Kiyoshi cũng mỉm cười chạy theo, bỏ lại Royal One nguy nga tráng lệ sau lưng cả hai.

Ngọc Thụy: Hello mọi người, cảm ơn mọi người đã đọc hết bộ này nhé. Thật ra ý tưởng để viết bộ này là một ý tưởng nhỏ xẹt qua hoi, kiểu mình cũng tính viết OS ngăn ngắn cưng cưng, ai dè đâu lỡ hố tay lên thành cả một bộ thế này. Thật ra mình thấy nó cũng không được logic lắm đâu. Nhất là hai phiên ngoại này, mình cảm thấy càng OOC hơn nữa, nhưng fanfic hoi mà he, đọc vui là được. Lúc đầu thì tính viết bốn phiên ngoại cơ, hai cái là Lễ Hội Thu Hoạch, một cái kể về chuyện của Draco với Harry lúc nhỏ, một cái kể về chuyện Draco và Harry lọt xuống Ma Giới, nhưng máu lười nổi dậy, thêm nữa tui cũng không biết viết gì nên thôi. Một lần nữa, cảm ơn mọi người đã ủng hộ tác phẩm của mình, nếu thấy thích hãy comment cho mình biết nha.

À mà mình cũng không biết Elizabeth là cái họ hay cái tên nữa, huhu, nếu là họ thì thôi, còn nếu là tên thì mọi người xem như Winter bé nó cũng thân với nee-san nha.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật