(Nữ phụ văn ) Ta Ngày Ngày Yy Nam Chủ Lại Bị Nhắm Đến

Chương 38



Lật xe hiện trường.

Với khả năng nhập diễn xuất thần đôi bên, bộ dạng "đáng thương" của Tiêu Gia Ngữ tiểu thư đã khiến đã dâng lên lòng " thương tiếc" mà thở dài chấp nhận cô ta. Đương nhiên chỉ là với tư cách chị em bạn dì, còn tiểu tình nhân... Thứ lỗi cô thẳng hơi trụ trời, sét đánh cũng không nghiêng.

Từ khi làm chị em tốt tình nghĩa tốt đẹp, sau lưng nói xấu tra nam thì không thể không nói, Tiêu gia tiểu thư thật khiến cô mở rộng cái gì gọi là thấy chết không sờn. Đứng dây thần kinh tức giận của nam chính còn kéo theo cả cô cùng diễn trọn vai ác nhảy điệu clacket trước mặt nam chính.

Tại sao?

Ví dụ điển hình chính là lúc này đây.

Giữa bàn ăn thịnh soạn lại hỗn loạn trong nhà hàng, Diệp Tư thần sắc nhàn nhạt rất bình tĩnh gọi người dọn dẹp đáy lòng lại là núi lửa phun trào cùng Tiêu Gia Ngữ với khả năng chọc chó chuyên nghiệp của cô ta chọc đến đối diện nam nhân mặt mày bao phủ giông tố đen thui cùng một đoá sen trắng thút thít chọc người thương tiếc.

"Tôi lại không biết tiêu gia cùng Diệp tiểu thư quan hệ tốt như thế." Phó thiệu tức quá hoá cười nói.

"Bình thường, bình thường." Diệp Tư quơ tay nói, này nam chủ cười quá thấm người. Hảo sợ a!

Còn lý do tại sao tình cảnh vi diệu này xảy ra phải kể lại 30 phút trước.

Diệp Tư sau khi tan tầm sớm, liền bị tiểu nhân tình, phi ! Chị em tốt kéo đi nở nụ cười thần thần bí bí rồi bảo ăn mừng ngày đầu bên nhau.

Thiệt tình cô cảm thấy cô ta đang âm mưu gì đó còn rất không tốt.

Quả nhiên dự cảm của cô là đúng, vừa vào nhà hàng là đụng ngay nam nữ chính đang tâm sự, trùng hợp hơn vị trí ngồi còn sau bàn họ.

Trùng hợp đến cô trừng mắt nhìn cô ta, đối phương còn rất nhão nhão dính dính ngữ khí nói

"Ây da~ Tư tỷ, đừng nhìn em vậy nha, người ta cũng không biết mà~"

"Phải không." cô ý vị thâm trường cười. Giờ thì cô chắc rồi, cô ta rõ ràng lòng mang quỷ thai tới làm chuyện xấu mà. Quả thật là...

Đúng với ý cô!

Diệp Tư cảm thấy vô cùng khó xử liếc nhìn bàn bên kia, thân thể lại rất thành thật cùng Tiêu Gia Ngữ qua đó ôn chuyện tạo quan hệ tốt đẹp.

Cô mỉm cười chuyên nghiệp, một bộ vô tình không ngờ đến, vô cùng áy náy vì chen vào họ, tay lại thuần thục dấu dưới bàn nhắn tin và gửi địa chỉ vào tình nhân trung thành của Phó Thiệu.

Aiii~ cô thật lương thiện.

Sau đó, bàn hai người thành bốn người, đương người đến còn không ý tốt còn là song phản diện, loại tự hiểu lấy mình mỗi ngày tình đường chết này thì thấy chết không sợ buông lời hợp tấu kích thích xém tí làm nam chủ tức giận hôn đầu, còn nữ chủ xém là hắc hoá rồi.

Tiêu Gia Ngữ vờ kinh ngạc cảm thán;
"Ây da, không nghĩ đến gặp phó thiếu. Di! Đây là tiểu nhân tình mới của ngài sao, quả thật mới mẻ đâu."

Diệp Tư vô tình phụ hoạ: " Đúng là mới mẻ, Phó thiếu đây có lẽ ăn nhiều sơn hào hải vị, muốn thị rau thìa cải trắng. "

Tiêy Gia Ngữ: " Tư tỷ nói đúng, lâu lâu ăn nhạt một chút cũng tốt, tốt cho thận, đâu giống anh trai, ăn mặn quá cũng không tốt. "

Diệp Tư: " Ồ, thế à. Phó thiếu, hay để hôm sau tôi nhờ trợ lý đem ít đồ bổ đến, trợ ngài khoẻ mạnh. " Hoàn toàn lơ đi bộ mặt đen như đáy nồi kia của hắn.

"..."

Phó Thiệu nghiến răng, cố hoà khí nói; "Không cần." Thế mà nghi ngờ hắn không được, hay lắm! Hảo Diệp Tư!!!

Tiêu Gia Ngữ lại chuyển chủ đề : " Ây~ giờ mới để ý nha, vị cải trắng tiểu thư này hình như là tình nhân nhỏ của bạc tổng nha, chị Tư làm sao đây nha."

Diệp Tư bị điểm danh, mỉm cười ánh mắt như đánh giá hàng hoá nhìn cô ta : " Một đoá bạch liên tí là chảy nước mắt thôi, không đáng để tôi nhìn."

"Cô..." Tô Tiểu Ái bị cô nói thẹn quá hoá giận định cãi lại bị song nữ phụ cô đây ngăn lời. 

"Cô gì nha tôi còn trẻ chưa muốn làm cô của ai đó nha."

"Xem chị nói, người ta lại muốn nước tràn bờ đê, hoa lê đái vũ một hồi rồi kìa. Hảo lo lắng nha." miệng nói thế, ánh mắt cô ta lại đầy ác ý cười.

Diệp Tư thật muốn giơ ngón cái với cô ta, mẹ nó thế giới nợ cô ta danh hiệu đỉnh cấp ác độc nữ phản diện, loại mỗi ngày mở mồm là độc chết người.

"Thật không hiểu nổi mà, đàn ông mấy anh nha, hảo nữ nhân không yêu lại yêu tiểu bạch liên làm chi? Dễ khóc dễ đẩy, dễ ngã sao?" Diệp Tư cảm thán nói với Phó Thiệu.

Hắn cười như không cười nhìn cô;

"Phải không, tôi nhớ không lầm Bạc tổng cũng là trong số đó."

"Bởi mới nói, hắn a mù a, mắt không tốt hạt a, tôi tốt như vậy không thấy, lại nhìn trúng cải thảo nha. Thật uổng phí cho đôi mắt kia."

"À vậy sao."

Giọng điệu lãnh lẽo phát ra sau lưng cô, khiến sống lưng run lên,Diệp Tư sởn tóc gáy cảm nhận đối phương kề sát vào tai cô nói:

"Thì ra trong mắt cô, tôi như thế sao."

Trong đầu cô chỉ có hai chữ.

Xong đời.

Hiện trường lật xe xảy ra!!!!

END.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật