Sow : ? Việc gì
Gã nhìn France với ánh mắt đầy hung dữ, ánh mắt đỏ tươi đó được cho là sự áp lực khiến nhiều người.
France : ... * Đưa ra một cái thẻ *
Gã nhìn cái thẻ đó, sau đó đặt ra một cái giá khác thay vì nhìn và nói chuyện với mọi người.
Sow : Hừm- Nói sao đây giá của tôi rất rẻ, tầm bốn mươi triệu USD ấy mà và tùy vào cấp độ cùng số người
France : .... * Câm nín *
America : Có bốn mươi triệu thôi à ?
Sow : Chỉ số một người
America : Hai trăm người...
Sow : Hừm- Quá nhiều chúng tôi cực mệt mỏi mõi lần dịch chuyển linh hồn vậy mà đồi hơn hai trăm ?
America : ... Biết rằng như vậy rất quá đáng nhưng-
Sow : Im lặng lại
America : ...
Sow : Các ngài biết đấy bọn tôi là những kẻ đi xuyên không gian nên cũng chẳng thể giúp dịch chuyển số lượng lên trừ khi " Họ " muốn
Snow : Anh Sow họp anh em sao anh khôn-
Russia : " Snow "
Sow : * Dựa vào ghế sofa * Mọi người đúng là rất tài năng nhưng tôi nói thẳng, có thể dịch chuyển được nhưng một khi đã dịch chuyển không quay lại được đâu và một trong số hai trăm người đó sẽ chết. Mà cũng không hẳn là một
Russia : .... Khi chết đi có phải mọi người sẽ chẳng nhớ gì về người đó phải không ?
Snow : " À hiểu rồi " Đúng vậy, các ngài sẽ chẳng còn kí ức gì về người đã chết trong quá trình dịch chuyển
Russia : Tỉ lệ rủi ro
Sow : 30-70 phần trăm
America : " Có nghĩa là không tránh được à "
France : Các cậu chắc chắn có cách !!!
Sow : Chúng tôi không có cách nào cả. Ngay cả người thực hiện là em trai của bọn tôi còn xém chết mà * Nhún vai *
Snow : Các ngài đừng đề cao chúng tôi, chúng tôi làm theo nhiệm vụ. Chẳng có chút nào muốn nói chuyện với các ngài lâu hơn lâu !
UK : Được rồi, các cậu có thể rời đi rồi.
Bọn họ trầm lặng khi hai anh em kia dịch chuyển đi. Không khí trầm lặng này khiến nhiều người lo lắng. Họ biết rằng yêu cầu vậy là sai nhưng-
UK : Thật sự liệu có ổn khi chúng ta chọn chi tiền để rời khỏi đây
America : trốn tránh ? Haz-
UK : Câu chuyện này không biết sẽ đi về đâu đây, VietNam gần đây cũng chẳng nói gì hay bình luận. Cuộc họp ngày mai cũng chẳng đơn giãn như trước
Russia : Áp lực từ cậu ta lớn hơn lúc trước nữa.
France : Sau chuyện này không biết tương lai chúng ta có làm được gì không đây, hay chỉ biết đứng nhìn cậu ta bước đến vị trí ngay ban đầu là chỗ của cậu ta.
China : Ngăn cản đến bây giờ cũng là lâu rồi nhỉ ?
Bọn họ rầu rỉ ngăn cản một nguyên thủ bước lên chỗ của mình ? Đây chắc là một chuyện điên rồ nhưng họ đã làm vậy hơn 1000 năm và bây giờ là lúc cậu ta quay lại vị trí của mình
- Sáng Hôm Sau-
Cạch- cạch
Tiếng bước chân van vọng khắp mọi nơi. Tiếng gót giày chạm vào sàn nhà gỗ, mọi người đang di chuyển đến một căn phòng.
* Két-
Một âm thanh vang lên, cậu bước vào cuối cùng. Mọi người đang im lặng đồng loạt quay đầu qua, cậu im lặng nhìn rồi đến chỗ của mình. Chóng cằm nhìn lên chỗ cuả người đó.
UN : Đến đủ rồi thì bắt đầu cuộc họp.
Ông ta nói qua mic rồi bắt đầu liệt kê
UN : Đầu tiên là VietNam, nhờ công ơn mang về hai linh hồn lạc đường vậy nên cậu có quyền đưa ra một đề nghị, và cậu ấy chọn trả tự do cho Việt Nam Cộng Hòa.
VietNam : * Chóng cằm *
Cậu không phản ứng gì khi nghe UN nói, lần này giúp Việt Hòa cũng là lần cuối cậu đặt chân vào cái công việc khó nhằn và ảnh hưởng đến mạng sống của bản thân.
UN : Vẫn là cậu VietNam nhưng về vấn đề kinh tế, trong quá trình cậu ta đi thì quốc gia đã có những thành tựu đáng ghi nhận. Vì vậy cậu ta sẽ từ phát triển thành đại phát triển.
Vietnam : " Vị trí kì lạ.... "
UN : " Có mình cậu ta ở vi trí đấy thôi . "
UN : Và hai người cậu ta cứu là Ussr
Ussr bước ra, y bận trên người là một bộ đồ quý tộc hoàng gia đó giờ. Cậu nhìn Ussr người đó cậu từng rất ngưỡng mộ nhưng bây giờ có chút buồn buồn.
UN : Người tiếp theo là Nazi
Nazi cũng bước ra, đồ người này bận là quân phục đen của hải quân bí ẩn của phe đó... Chống chiến tranh.
Ussr : Chúng tôi muốn hỏi một chút về người hồi sinh chúng tôi.
VietNam : Sách về tôi không thiếu, các ngài cứ việc chọn đi.
Cậu lạnh giọng nhìn người đang nói chuyện với cậu đó chính là Ussr.
Ussr : Ta và tên này đọc hết rồi, nhưng không nói về tính cách thân thiện và bao trùm người khác bằng khí tức
VietNam : ... Đó là tôi diễn. Ngài nghĩ tôi là ai mà thân thiện ?
Ussr : Tôi không nghĩ cậu giỏi vậy đấy.
VietNam : Cảm ơn vì lời khen ạ
Cậu cuối đầu cảm ơn rồi ngồi xuống và vẫn lạnh nhạt nhìn Ussr.
VietNam : * Phiền thật *
Cậu khó chịu khi Ussr hỏi quá nhiều về vấn đề tính cách của cậu. Cậu ngồi đó đợi họp xong rồi thì quay đi.
Ussr : " Cậu ta kêu mình chọn XHCN sao "
Ussr suy nghĩ, câu trả lời của cậu trật hầu như tất cả những gì mà y suy nghĩ, rõ ràng không có chút nào có tính cách của XHCN. Mà người có tính chất đó chắc là anh trai của cậu ta Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.
VietNam : Còn vấn đề gì nữa không ? UN ông kêu khi tôi làm xong tất cả thì không cần đi họp nữa vậy mà vẫn ép tôi đến đây và chỉ nghe những việc bản thân tôi thừa biết.
Cậu đang nói chuyện vì đây là phần phát biểu cảm nghĩ của cậu. UN gã nhún vai như thể đây không phải tại ông ta mà do cậu suy nghĩ nhiều. Khốn kiếp cậu không muốn nói chuyện với những tên này nhưng lúc nào cũng vậy !
UN : Tôi không nghĩ cậu làm nhanh như vậy nên phải họp thôi, à mà sau khi lên Đại Phát Triển cậu có nhiều nhiệm vụ hơn đấy
VietNam : Không cân , vào tháng 2 tới anh Việt Minh được thả tự do thì tôi cũng về nơi mình thuộc về ngay từ đầu rồi.
UN : ?
VietNam : * Cuối nhẹ đầu * Rất xin chào mọi người và cũng xin tạm biệt vì đã làm bạn với tôi à không đối tác mới phải.
Cậu đang dần biến mất. Chuyện quái gì thế này !!! HỌ đã nhìn cảnh này nhiều rồi nhưng khi cậu biến mất từ từ cứ có cảm giác gì đó rất đáng sợ. China nhanh chóng lao vào chỗ cậu nhưng không thành cậu đã tan biến.
China : CHết tiết !!! TỬ THẦN chọn cậu ta rồi
Ánh mắt vàng của China chuyển thành đỏ, đôi mắt nhìn người âm đã được bật và Tử thần là người tạo ra nó nhưng bây giờ hiểu rồi.
China : * Tính nhẩm * Còn hai tuần nữa đến tháng hai, tất cả chuẩn bị lại từ đầu ! Việt Minh gã chính là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.
Ussr : " Như mình nghĩ rồi, cậu ta chính là người đứng đầu thật sự "
Một không gian tối đen chỉ có một màn hình được trình chiếu, cảnh mọi người hoang mang khiến cho anh chàng có đôi mắt vàng kim thích thú.
Riet : Ba có nghĩ Ngài Việt Nam sẽ hạnh phúc khi ỏ nơi đó chứ.
Yui : Sẽ hạnh phúc, vì ngài ấy có sự hậu thuẩn của người đó.
Riet : Đúng
Hai người họ chính là kẻ điều khiến.
Sow : Tốt rồi, ngài Việt Minh sẽ xuất hiện vào tháng hai, lịch của chúng ta ở đây cũng hết rồi. Về nơi chúng ta thuộc về thôi
- END Truyện-
CẢM ƠN CÁC BẠN ĐÃ ỦNG HỘ TRUYỆN TỪ CHAP MỘT ĐẾN GIỜ
CẢM ƠN RẤT NHIỀU !!!!
Truyện được ra chap đầu tiên là 15.03.2022
Chap cuối cùng được viết là 09.01.2023.
viết trong 11 tháng.
cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện trong 11 tháng qua.
Ảnh bìa sẽ đượ cập nhật sớm. Cảm ơn các bạn đã đọc
T/g : Kill Snow Of Devid
Ngày viết : 09.01.2023
Ngày cập nhật : 09.01.2023
Thời gian : 10:32