Taehyun | Mad At Me [COMPLETED]

23. Tuần trăng mật (3)



*Lưu ý: Chap này có một vài từ ngữ thô tục, cân nhắc trước khi đọc.

_________

Ngày hôm sau, Taehyun dậy sớm, mà nói dậy sớm thì cũng không đúng lắm, bởi hôm qua anh chằn chọc mãi chẳng ngủ được. Và tất cả là tại cái tin dự án mà anh đang quản lý đã xảy ra chút vấn đề, đen đủi thật đấy, và điều đó đã làm cho Taehyun vừa bức bối trong lòng vừa đâm ra chán nản.

Anh uể oải lui xuống phòng bếp rồi pha cho mình một tách cà phê. Taehyun ngồi xuống bàn ăn, đôi mắt vu vơ hướng ra ngoài ô cửa kính, va vào những chậu cây cảnh đầy màu sắc được xếp thành một hàng ngăn nắp dưới màu nắng nhẹ của ánh bình minh. Anh nhấp lấy một ngụm cà phê, độ nóng và cái vị đắng ngắt của nó cuốn quanh đầu lưỡi khiến Taehyun khẽ chau mày rồi chẹp miệng một tiếng.

Đặt lại ly cà phê xuống bàn, tự dưng anh lại tò mò không biết Chaerin đã ngủ dậy hay chưa. Chẳng có ý định sẽ đánh thức người nọ, thay vào đó Taehyun lại đang ngẫm nghĩ xem nên chuẩn bị món gì cho bữa sáng của y, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên anh làm đồ ăn sáng cho một ai đó khác ngoại trừ các thành viên trong gia đình nên cần phải cân nhắc một chút.

"Vài lát bánh mì cộng với hai quả trứng ốp lết, và... một ly sữa tươi? Nghe có vẻ ổn đấy"

Nghĩ vậy, Taehyun liền đi tới chiếc tủ lạnh, mở ra lấy sẵn bình sữa và hai quả trứng bỏ ra ngoài, chỉ cần đợi Chaerin tỉnh dậy thì cứ thế mà làm thôi.

Nhưng rồi Taehyun lại tự hỏi, rằng từ khi nào mà người con gái này lại mang tới cho anh một cảm giác phải có trách nhiệm quan tâm và chăm sóc cô ấy đến thế. Phải chăng Taehyun làm vậy chỉ để làm tròn nghĩa vụ của một người chồng? Hay là chính anh thực sự muốn như thế?

Hmm... chắc là cả hai.

Chợt điện thoại Taehyun đổ chuông phá tan bầu không khí im lìm xung quanh, anh nhanh nhẹn tiến tới xem ai đang gọi thì trước mắt lại là một dãy số lạ hoắc. Taehyun chần chừ một vài giây nhưng rồi cũng nhấc máy.

"Chào nhé"

Đ*t m*! Lại là cái tên chó đẻ này!

Taehyun thầm chửi thề, ngay trước khi anh kịp tắt máy thì đầu dây bên kia lại nói bằng chất giọng mỉa mai:

"Đừng định cúp máy một cách thô lỗ như thế chứ. Bình thường nhị thiếu gia Kang Taehyun luôn là người điềm tĩnh và mẫu mực, chứ đâu có hành xử hỗn xược với người khác và đặc biệt là đối với người thân ruột thịt trong gia đình đâu nhỉ?"

Hắn gằn giọng và nhấn mạnh những từ cuối một cách châm chọc, nhưng điều đó lại không dễ dàng gì để có thể làm Taehyun mất bình tĩnh.

"Nghe này, chỉ có một nửa dòng máu trong tôi là trùng khớp với anh, nửa còn lại của tôi là những gì thuần túy nhất do mẹ để lại. Còn anh, Kang Sungjun, à không, phải là Park Sungjun chứ nhỉ? Anh lấy gì làm tự hào khi một nửa trong anh chỉ là thứ cặn bã, đê tiện từ tận đáy xã hội? Vì thế, theo tôi nghĩ thì anh nên biết thân phận của mình trước đi đã rồi hẵng lên lớp dạy tôi"

Lời Taehyun nói như khiến cho ngọn lửa trong lòng tên Sungjun kia thổi bùng lên. Nhưng dù có tức muốn phát điên thì hắn cũng chẳng thể lớn tiếng với anh được.

"Nào nào, sao mà căng thẳng thế? Hôm nay anh gọi cho chú cũng chỉ là muốn thông báo một chút rằng anh và mẹ sẽ quay trở về Hàn Quốc trong vài ngày tới mà thôi"

"Ồ, vậy là chuyến du lịch kết thúc rồi đó hả? Haizz, nhanh thật đấy. Hay là hai người ở đó nghỉ ngơi thêm một thời gian đi ha, vài tháng nữa chẳng hạn? Hoặc là chết giẫm ở đó luôn, khỏi về cũng được, chứ ở đây chẳng có ai chào đón đâu"

Đầu dây bên kia im bặt một hồi rồi bỗng cúp máy cái phụp. Ha, xem ai mới là kẻ thô lỗ kìa. Taehyun nhìn vào màn hình điện thoại, cười nửa miệng, chắc đang tức muốn phát điên lên rồi nhưng cứng họng đéo gân cổ lên cãi được chứ còn gì nữa.

Ngừng nghĩ về cuộc gọi vừa rồi, Taehyun một lần nữa nhìn vào chiếc điện thoại trên tay. Quái lạ, đã hơn 10 giờ sáng rồi mà Chaerin vẫn chưa vác mặt xuống, ngủ gì mà ngủ như lợn vậy?

Taehyun tò mò liền leo lên tầng trên, dừng chân trước phòng ngủ của Chaerin, anh gõ cửa vài cái thì một giọng nói từ bên trong yếu ớt phát ra, đại khái là kêu anh hãy vào đi.

Taehyun nghe vậy thì không khỏi thắc mắc nhưng cũng lập tức mở cửa bước vào. Xuất hiện trước mắt là một Chaerin mặt đỏ bừng bừng, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, hình như là y bị cảm mất rồi.

"Sao thế? Sốt à?". Taehyun tiến lại gần hỏi thăm rồi đặt tay lên trán cô để kiểm tra thân nhiệt.

"Nóng như thiêu luôn... Haizz, sao mà xu cà na vậy trời..."

"Tại cái tên họ Kang nhà ông chứ tại ai? Thở dài cái con khỉ!". Chaerin bĩu môi, làu bàu: "Chiều qua cậu giữ chân tôi ở bể bơi lâu quá nên giờ mới thành ra như vậy nè. Huhu, bắt đền đấy ㅠㅠ"

"Trời, ngâm nước có tí thôi mà đã cảm rồi, người gì đâu mà yếu như sên vậy?"

Câu nói vừa rồi của Taehyun ngay lập tức được đáp trả bằng cái liếc cháy mắt của Chaerin.

"Rồi rồi, xin lỗi. Tại tôi, tại tôi hết, được chưa? Thế bây giờ tôi nấu cháo đền cho cậu nhé"

"Cả nước ép nho nữa!"

"Được rồi, thêm nước ép nho"

Dứt lời, Taehyun liền tức khắc phóng đại ra ngoài mua một liều thuốc hạ sốt rồi rục rịch vào bếp để nấu cháo cho cô. Một lúc lâu sau thì anh quay trở lại phòng của Chaerin với trên tay là một bát cháo thịt bằm nóng hổi, một cốc nước ép nho như đã hứa và một túi thuốc.

Song, Taehyun đề nghị xúc cháo cho Chaerin và đã bị cô lập tức từ chối, nhưng đôi co một hồi thì y đành phải chịu thua và ngoan ngoãn nghe theo lời người kia.

Taehyun từ tốn múc từng muỗng cháo lên, lại còn không quên thổi nhẹ để y không bị bỏng miệng. Sau một hồi thì tô cháo hết bay, Taehyun liền dán miếng hạ sốt lên trán người đối diện, bóc thuốc rồi đưa cốc nước cho Chaerin uống, xong xuôi, anh bảo cô hãy nghỉ ngơi cho đến khi nào khỏe hẳn rồi sau đó rời đi.

Nằm nhiều tiếng đồng hồ trên giường cho đến tận 7 giờ tối, Chaerin từ từ chồm dậy khỏi tấm chăn mỏng. Thấy đầu không còn nóng và nhức nhối nữa, y nghĩ rằng mình đã ổn hơn rất nhiều rồi.

Chaerin chậm rãi bước xuống phòng khách, chẳng thấy Taehyun đâu. Y thử lui tới phòng bếp thì thấy bóng dáng anh đang ở đó, cặm cụi nấu nướng mà mùi thức ăn thơm lừng cứ cuốn quanh đầu mũi. Bỗng nhiên Chaerin cảm thấy thật biết ơn.

Taehyun ngoảnh đầu lại thì thấy y đang đứng ở trước cửa, anh hỏi thăm vài câu rồi bảo cô ra bàn ăn ngồi đợi vì anh sắp xong rồi.

Và tối hôm đó hai người lại có một bữa ăn vui vẻ cùng nhau. Trong lúc ấy, Chaerin muốn rủ Taehyun đi dạo một chút sau khi dùng bữa cho đầu óc khuây khỏa và anh cũng gật đầu đồng ý.

Rửa bát, dọn dẹp xong xuôi, hai người cùng nhau rời khỏi căn biệt thự sang trọng, thả bộ trên bờ biển về đêm lồng lộng gió. Chaerin hít một ngụm khí lớn rồi thở phào đầy nhẹ nhõm, đã khá lâu rồi kể từ lần cuối y được dạo chơi trên bờ biển như thế này vì công việc bù đầu, xem ra kỳ nghỉ một tuần ở đây cũng hết sức tuyệt vời đấy chứ.

Những ngọn gió trời lùa vào từng lọn tóc đen mềm của Chaerin làm chúng toả ra một mùi hoa oải hương nhè nhẹ từ loại dầu gội mà y đang dùng, ở góc độ này, Taehyun có thể cảm nhận được điều đó.

Những ánh đèn vàng leo lét soi hai chiếc bóng ngả nghiêng trên mặt cát. Chaerin cố tình đi chậm hơn Taehyun vài bước, y hí hửng giẫm lên những dấu chân của người nọ in hằn trên cát như một đứa trẻ mà bỗng thấy chân mình nhỏ quá.

Taehyun ngoảnh đầu lại thì bắt gặp bóng dáng người nọ đang lẽo đẽo đi theo dấu chân của mình, anh bất giác phì cười vì sự hồn nhiên và trẻ con của y.

Chaerin chẳng hay biết người nọ đã dừng lại và đang đăm đăm nhìn mình từ bao giờ. Cho đến khi bàn chân của cô đặt trên dấu chân cuối cùng thì đó là lúc hai người đứng trực diện với nhau.

Chaerin ngước đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt của người nọ rồi nở một nụ cười nhẹ làm trái tim của Taehyun có chút xao động. Bỗng Chaerin kiễng chân lên và điều đó lại càng rút ngắn khoảng cách giữa bọn họ hơn.

Taehyun vừa ngạc nhiên vừa có chút hồi hộp không biết người nọ đang định làm gì thì Chaerin chỉ chạm tay lên tóc của anh rồi thu người lại. Giờ đây Taehyun tỏ ra rất khó hiểu, anh thử sờ tay lên đầu mình thì thấy có cái gì đó nhớt nhớt lại còn đang ngọ nguậy, anh lôi xuống xem thử thì chao ôi, đó là một con mực con chưa đến nửa lòng bàn tay :D

Anh ngẩng đầu lên và chuẩn bị hỏi tội thì người kia đã mất hút từ bao giờ. Ngoảnh mặt ra đằng sau thì thấy Chaerin đang chạy thục mạng, thấy vậy Taehyun liền đuổi theo, nhưng mà liệu anh có tóm được cô hay không thì vẫn chưa biết, bởi vì đó giờ bà nội này chạy nhanh vc :v

Thôi thì để về nhà hỏi tội sau vậy...


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật