JZ48| Khu ma dị văn lục

Phiên ngoại 2: Tụ hội nhà mèo



Bùi Vân Thiên không ngờ rằng, sẽ có một ngày, bởi vì Chung Vô Mị, mình thành mục tiêu bị mọi người công kích.

Ban đầu thì chỉ có Nguyên Triệt, chỗ quen biết mấy ngàn năm, kiếm chuyện với Bùi Vân Thiên, “Con cáo già kia tui cảnh cáo ông! Mau kêu tên Chung Vô Mị nhà ông tránh xa cha nuôi của tui ngay!”

Bùi Vân Thiên vừa gặp Nguyên Triệt và Long Phi Dạ là muốn chọc tức liền, độp lại ngay: "Xéo qua một bên!”

Nguyên Triệt gửi một tấm hình, trong hình có một con hổ và một con báo đang liếm lông cho nhau.

Bùi Vân Thiên cứ không thích nghe theo Nguyên Triệt: “Chung Vô Mị với Long Phi Dạ liếm lông thôi mà có gì đâu?”

"Hồi xưa chính tay cha nuôi chăm Chung Vô Mị tới lớn! Giờ lớn tồng ngồng ra đó còn đòi cha nuôi tui liếm lông cho à?!”

Bùi Vân Thiên trợn trắng: "Cậu có giỏi thì đi mà nói với cha nuôi cậu ấy! Bắt y né Chung Vô Mị nhà tôi xa ra!”

Nguyên Triệt im liền.

Nhưng mà, chuyện của Nguyên Triệt mới kết thúc chưa được bao lâu, Cung Tửu đã nhắn tin: “Anh Bùi à, phiền anh chuyện này.”

Bùi Vân Thiên thắc mắc.

Cung Tửu nói tiếp: “Anh có thể kêu Chung Vô Mị tránh xa vợ tôi ra được không?”

Bùi Vân Thiên: “?”

Bùi Vân Thiên thật tình không hiểu, rồi sao mà Chung Vô Mị lại dính líu đến Chân Hạc vậy?

Sau đó Cung Tửu gửi một tấm hình, một con hổ và một con mèo đang liếm lông cho nhau, rất rõ ràng, ragdoll Chân Hạc trông nhỏ nhắn xinh xắn hơn.

Bùi Vân Thiên nhíu mày.

Bùi Vân Thiên chưa phản ứng kịp nữa thì Lục Vi Tầm đã tìm đến nơi: “Kêu Chung Vô Mị nhà anh cách Nữu Nữu nhà tôi xa ra.”

Bùi Vân Thiên: “?”

Tiếp đó lại một tấm hình, vẫn một con hổ đó, nhưng kế bên biến thành một em mèo quất bụ bẫm, cũng đang liếm lông cho nhau.

Bùi Vân Thiên gọi Chung Vô Mị ngay: "Mịa nó Chung Vô Mị anh đang ở đâu vậy hả?!”

“Tiểu Bùi à!” Đầu bên kia, Chung Vô Mị cười khì: “Anh đang chơi với chú, với Chân Hạc và Từ Tấn nè.”

“Chơi gì đó?”

“Liếm lông ó ~ họ mèo bọn anh, liếm lông cho nhau là thích nhất luôn ~”

Bùi Vân Thiên tức trào máu: “Anh liếm đi, cứ liếm tiếp đi! Anh khỏi cần về nữa đâu!”

Chung Vô Mị đơ ra: “Sao thế Tiểu……” chưa kịp nói chữ “Bùi” nữa là bị cúp máy rồi.

Tối đó, Chung Vô Mị không còn nhà để về, phải quỳ trước cửa nhà suốt một đêm.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật