✢ ᴛᴀᴇᴋᴏᴏᴋ ✢ HỌC TRƯỞNG SỮA DÂU

37. Giận dỗi



Đã một tuần kể từ hôm Kim Taehyung nhậu say khướt rồi về báo bố báo dì báo luôn cả Jungkook. Cũng là sáng hôm sau bị bố Kim diễn cho một sớ văn dài 8 chương, nghe xong muốn ù cả lỗ tai. Kim Taehyung hứa lần này là lần đầu cũng như lần cuối, không nhậu nhẹt rồi về quậy phá nữa.

Quay lại với việc em bé bày ra vụ anh em thân thiết kia đi. Kể từ ngày đầu học ở trường và Jungkook phát ngôn ra câu đó, thì mối quan hệ của cả hai không còn như trước nữa.

Không còn đến trường chung, không còn ăn trưa chung, không còn ra về chung. Chỉ còn lại những mẩu tin nhắn ngắn ngủi giữa hai đứa. Chiều kiểu này hắn cũng không thèm chiều tiếp đâu.

Lúc tỏ tình hắn nói là muốn trở thành người yêu của em, chứ có bảo muốn thành anh em đâu cơ chứ?

Em bé của hắn thích vẽ, nên tham gia câu lạc bộ Nghệ thuật (bao gồm cả vẽ tranh, nhiếp ảnh và điêu khắc), còn hắn thì tất nhiên lại tiếp tục gắn bó với bộ môn bóng rổ.

Taehyung đang tập luyện cùng mọi người ở sân, trên khán đài có biết bao nhiêu người đang điên loạn lên vì hắn. Cơ mà Taehyung không quan tâm, thứ thu hút hắn ngoài trái bóng cam kia là mấy người trong câu lạc bộ Nghệ thuật đang ngồi vẽ bên trên khán đài.

"Junseok, cậu đứng sang trái chút xíu được không vậy? Cản tầm nhìn tôi rồi!" Jungkook ngồi trên khán đài, tay thì nào là giấy vẽ, bút và màu. Em muốn phát hoạ lại bạn trai của em. Nhưng mà cái tên đang cầm máy ảnh nháy liên tục đó lại cứ nhấp nhô trước mặt em, phiền chết được.

"Xin lỗi mà." Cậu bạn phụng phịu nhìn em. Người gì đã dữ dằn muốn chết, hở chút đã mắng người ta rồi. Nếu Junseok mà biết trước kia Jungkook thân thiện, đáng yêu biết bao, thì chắc sẽ sốc lắm.

"Ơ nhưng Jungkookie thật sự thân với nam thần khoa kinh tế - quản trị à?"

"Ghen tị hay sao?" Jungkook lườm sang cô bạn đang nâng gọng kính nhìn mình.

"C-có đâu, chỉ hỏi thôi mà. Nhìn thế tớ sợ đó." Cô nàng gấp gáp nâng gọng kính lần nữa, thầm nuốt ngụm nước bọt.

Jeon Jungkook nổi tiếng khắp khoa kiến trúc - xây dựng là đanh đá khó chiều, năng lực học tập rất tốt nhưng lại ít ai dám đến làm quen. Mấy người bạn này thật ra vì chung câu lạc bộ nên mới được em để mắt đến.

Jeon Jungkook phiên bản đại học khác xưa là thật rồi!

Mãi trừng mắt với người ta mà Taehyung đã đứng cạnh em khi nào không hay. Jungkook quay sang lại bất ngờ xém nữa là tông đầu vào bụng bạn trai rồi. Taehyung vừa được giải lao một chút đã phóng như bay lên phía khán đài, vừa thở hổn hển vừa nhìn em.

"Taehyungie.."

"Em.. nói chuyện với anh một chút!"

"Dạ..?"

Chưa kịp để em nói thêm gì, Taehyung đã trực tiếp kéo em đi. Mấy người trong fanclub hắn nhìn thế thì cay cay khoé mắt. Nhưng cũng nghĩ lại chỉ là anh em thôi, người ta đã nói như thế cơ mà.

Phải tin! Phải tin!

"Anh sao thế? Có mệt không? Khát không? Em lau mồ hôi cho nha?"

"Em còn biết quan tâm anh cơ đấy?" Hắn nhìn bằng đôi mắt buồn khó tả. Không rõ em có thật sự biết hắn mệt vì điều gì hay không.

"Taehyung dỗi gì em à?"

"Em nhìn lại em đi. Em bị làm sao thế?"

"Làm sao là làm sao, em bình thường!"

"Em nói với bọn họ chúng ta là anh em, vậy lời em nói đồng ý ở sân sau trường hôm đó có ý nghĩa gì?"

Hắn đã chịu đựng chuyện này quá đủ rồi. Taehyung tự nhận bản thân là người có tính chiếm hữu rất cao, còn không kể đến em là người hắn chết mê chết mệt nữa. Bảo hắn giả vờ không quan tâm, không lo lắng cho em hắn làm được hay sao? Hôm nay giống như là một giọt nước tràn ly, Kim Taehyung quyết định không nhịn nhục thêm nữa.

"Em có lí do của mình."

"Lí do? Em thử nói ra xem."

"Em ghét.. ghét bọn họ nhòm ngó anh.. nên em mới làm thế?"

"Còn bao nhiêu là cách mà? Chỉ cần nói em và anh là người yêu của nhau thôi, chưa kể anh cũng không có hứng thú tiếp xúc với họ."

"Nhưng em vẫn không thích."

"Em thay đổi rồi Jungkook."

"Anh mới thay đổi, anh không còn chiều chuộng em nữa."

"Anh chiều chuộng em quá nên giờ em vô lí lắm rồi đó Jungkook."

"Anh cứ mặc kệ em đi, em tự biết làm gì là đúng."

Jeon Jungkook bực bội quay gót bỏ đi, để lại Taehyung vò đầu bứt tóc mà ngó theo. Thật sự hắn chiều em đến hư mất rồi. Khoa kiến trúc đồn em hung dữ, khó chiều còn rất đanh đá nữa. Đây hoàn toàn không phải Jeon Jungkook mà hắn từng biết. Nhưng vì trong tâm hắn vẫn thương em lắm, nên không dám mắng em.

Thế mà Jungkook còn không hiểu lòng hắn, bây giờ thì dỗi ngược lại.

Kim Taehyung không biết nên làm gì cả. Hắn muốn đường đường chính chính quan tâm, chăm sóc và làm những điều mà mấy cặp đôi yêu nhau hay làm. Với em nó khó vậy sao?

Đầu ngốc của Jungkook đang suy nghĩ cái gì thế?

Chỉ cần nói hắn và em đang hẹn hò là xong mà.

Kể cả Taehyung hắn còn chẳng quan tâm đến cái fanclub gì gì đó ra sao cơ.

Nhưng hắn đâu có biết, Jungkook cũng có tính chiếm hữu cao như hắn. Em biết dù có công khai đi chăng nữa thì đám người đó vẫn bám theo và tìm cách chia rẽ cả hai thôi.

Tuy là vậy nhưng em không thể nghĩ ra cách nào hay hơn sao?

Taehyung cũng biết buồn đó em.

.

.

.

.

______

Ý là mấy bà hiểu vấn đề của em Jeon hong? Tui không biết viết sao cho nó đúng cái ý của tui, tui viết lại cái chap này mấy lần rùi đó ಥ_ಥ

Mấy bà cứ nghĩ tuy em đã thay đổi, đanh đá khó chiều hơn nhưng ẻm vẫn còn rất ngốc nghếch như hồi cấp ba í.

Ẻm nghĩ nếu gieo hi vọng cho mấy nhỏ kia sau đó đùng cái hùng hổ nói ẻm với tae là người yêu với nhau từ lâu xong mấy nhỏ kia sẽ thất vọng vô cùngggggg rồi không dám bén mảng đến nữa.

Tui giải thích trước zị đó nếu mấy bà không hiểu, chứ tui không biết diễn đạt sao cho đúng nữa huhu.

@𝒏𝒖𝒏𝒓𝒏𝒋𝒔 🐸


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật