everyday with you

Washington và anh



- Hôm nay em đi học thêm

- Ừ

- Trong sách có bài đọc về Washington

- Và?

- Và em nhớ anh

Em cười khúc khích với anh qua chiếc màn hình điện thoại. Em đã luôn nhớ anh đó chứ, và khi em nhìn thấy dòng chữ Washington được in trên trang giấy, em còn cảm thấy tự hào nữa.

Người yêu em đang ở đó, ở Washington và được ngồi nói chuyện cùng với tổng thống của nước Mĩ.

Hình như cứ mỗi lần anh gói ghém đồ đạc đi sang Mĩ là một lần niềm tự hào của em được dâng cao thêm một bậc. Tim em đập mạnh và đầu óc em rồi bời khi thấy anh đứng ở trên bục phát biểu. Cả buổi trưa hôm nay em cứ cười hoài thôi.

- Min Yoongi hôm nay bảnh trai quá, mười điểm luôn.

Bên kia màn hình, anh ngại ngùng cười thật tươi với em. Được em khen anh còn thấy vui hơn cả lúc phát biểu.

- Em không biết đâu, lúc sắp phát biểu anh hồi hộp lắm luôn, đến nỗi mà hai tay anh run hết cả. May mà nói không bị vấp chứ không thì em cười anh chết mất.

- Nghĩ về em đi, nghĩ về em là anh hết run liền à.

- Không, bị run hơn đó.

Anh trêu, rồi lại phá lên cười khi thấy em lườm một cái sắc lẹm.

Anh không nói điêu. Chỉ cần nghĩ tới việc làm không tốt và khiến em thất vọng, anh còn thấy run rẩy và sợ hãi gấp bội.

Nhưng cuối cùng thì anh vẫn làm được rồi đó thôi.

- Anh sắp về rồi, thưởng cho anh đi.

- Nào anh về rồi em và anh cùng uống soju.

- Và?

- Và đánh chén một bữa thật no say

- Rồi?

- Rồi?

- Rồi cho anh hôn em một cái nhé?

Một nụ hôn chào mừng anh về nhà.

Nhiệm vụ ở Washington hoa lệ đã xong rồi, anh chỉ muốn về nhà của chúng mình thôi.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật