[NP, bdsm, cao H, hiện đại] Thiên sứ gãy cánh

【 phiên ngoại 2] - nhật ký của Triệu Vũ Tường



Hai ba ba tôi đều đến Nhật Bản để công tác, vì lịch trình kín mít, hơn nữa vì sợ thời tiết rét lạnh ở Nhật Bản, cho nên bọn họ đã không đưa mẹ đi cùng. Dù trễ nhất là tối ngày mai bọn họ mới trở về, nhưng tôi vẫn có thể ở bên cạnh mẹ cả ngày mà không bị ai quấy rầy.

Buổi tối mẹ còn tự mình làm bữa tối cho tôi ăn. Đây là lần đầu tiên tôi ăn thức ăn do chính tay mẹ làm, tay nghề của mẹ rất tốt, không hề thua kém đồ ăn do bà bà làm. Tôi không rõ vì sao bình thường ba và bố đều không cho mẹ vào bếp? Bà bà nói vì trong phòng bếp có dụng cụ cắt gọt nguy hiểm, trước kia mẹ cũng đã từng tự sát, cho nên ba và bố đều rất sợ mẹ sẽ tiếp xúc với dao lần nữa. Tôi bí mật chú ý đến cổ tay của mẹ, trên cổ tay của bà quả thực có một vết sẹo, tuy rằng nó đã mờ, hơn nữa mẹ vẫn luôn đeo trang sức, đồng hồ và các loại phụ kiện nhỏ khác để che lại, nhưng nó xác thật vẫn tồn tại.

Vì sao mẹ lại tự sát? Tôi hỏi bà bà, nhưng bà bà lại không chịu nói.

Nhưng tôi suy đoán hẳn là có liên quan đến hai ba ba.

Vừa ăn xong cơm chiều, trong nhà liền xuất hiện một vị khách không mời mà đến —— mẹ đỡ đầu của tôi, tổng tài Nhan Thủy Lâm thuộc chi nhánh công ty đóng tàu Tuyệt Thế ở Châu Âu. Tôi không thích bà ấy, tuy rằng tôi mới gặp bà vài lần, hơn nữa mỗi lần bà đến đều sẽ đưa cho tôi rất nhiều món đồ chơi thú vị. Nhưng ánh mắt bà ấy nhìn mẹ tôi chẳng khác gì hai ba ba, trong sách có nói loại ánh mắt này được gọi là ái mộ.

Hơn nữa bà ấy còn cười tôi có phức cảm Oedipus, và cười hai ba ba tôi tỷ đệ luyến.

[Phức cảm Oedipus, là một thuật ngữ được Sigmund Freud sử dụng trong học thuyết các giai phát triển tâm lý tính dục, mô tả cảm giác khao khát của một đứa trẻ dành cho người cha mẹ khác giới của chúng và cảm giác ghen tỵ, giận dữ với người cha mẹ cùng giới.]

[Tỷ đệ luyến: cặp đôi mà nữ lớn tuổi hơn nam]

Tôi ghét bà ấy!

Bà ấy nói là đến Đài Loan để công tác, nên mới thuận tiện đến gặp mẹ. Thế nhưng tôi lại cảm thấy bà ấy chủ yếu đến đây là để gặp mẹ, còn đi công tác chỉ là cái cớ.

Khi biết hai ba ba đều không có ở nhà, vẻ mặt bà ấy cực kỳ vui mừng tựa như trúng được giải thưởng lớn, bà ấy còn hưng phấn tuyên bố rằng tối nay sẽ ngủ lại nhà tôi.

Không biết xấu hổ! Lúc nào cũng xem nhà người khác như nhà của mình!

Tôi không phản đối ở trước mặt mẹ, bởi vì tôi không muốn mẹ nghĩ rằng tôi một đứa trẻ vô lễ.

Tôi chỉ có thể căm giận nguyền rủa bà ấy ở trong lòng, hy vọng công ty bà ấy sẽ sớm phá sản, về sau sẽ không bao giờ đến Đài Loan để công tác nữa; hy vọng bà ấy sẽ nhanh chóng kết hôn với một người chồng hung dữ, có thể kiểm soát bà ấy gắt gao, sau này sẽ không bao giờ thèm muốn vợ và mẹ của người khác nữa.

Ai…… tôi thật là một đứa trẻ tội nghiệp. Tôi chỉ là muốn ăn vạ làm nũng trong lòng của mẹ, muốn được cảm nhận một chút tình thương ấm áp của mẹ mà thôi, chỉ như vậy thôi mà cũng khó lắm sao?

T_T…………


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật