[NP, bdsm, cao H, hiện đại] Thiên sứ gãy cánh

Chương 48



Xe vừa tiến vào trong sân, bàn tay phẫn nộ của bọn họ bắt đầu mạnh mẽ xé rách quần áo trên người tôi, bộ lễ phục cao cấp đặt may ở Pháp nháy mắt liền biến thành một đống vải vụn.

"Trước hết nghe em giải thích một chút." Tôi cuống quít trốn tránh, nhưng cũng không dám giãy giụa quá mức, dù sao cũng là tôi đã làm sai trước, tôi đã từng nhiều lần hứa hẹn sẽ không trốn thoát khỏi bọn họ lần nữa.

"Em cho rằng chúng tôi vẫn sẽ tin tưởng em, tin vào những lời dối trá lừa đảo của em sao?"
Triệu Nghi Bác dùng sức gặm cắn trên cổ tôi, để lại một chuỗi ấn ký thâm tím.

"Em không nói dối. Thời điểm anh đến tìm em, em đã chuẩn bị đã trở lại."
Trên cổ truyền đến một cỗ ấm áp đau đớn, khiến tôi vội vàng kêu lên.

"Tại sao lại muốn quay về? Chẳng phải em không muốn kết hôn cùng chúng tôi sao? Chẳng phải em vẫn luôn kiên quyết muốn chạy trốn khỏi chúng tôi sao?"
Triệu Nghi Hiên cũng bắt đầu mạnh mẽ nhào nặn bộ ngực tôi, bộ ngực tuyết trắng trong lòng bàn tay hắn không ngừng thay đổi hình dạng.

"Là vì em hối hận a. Nhan Bá Niên đã nói rằng hãy nắm chắc được hạnh phúc ở trước mắt, đừng đợi đến khi mất đi rồi mới hối hận. Em không muốn trở thành người lạ với các anh, em đang chuẩn bị ngày hôm sau sẽ trở về. Em đã yêu hai người a."
Tôi kêu lên.

Động tác thô bạo của Triệu Nghi Bác cùng Triệu Nghi Hiên lập tức ngừng lại, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tựa hồ hiện lên một loại cảm tình kích động, nhưng rất nhanh đã bị bọn họ che lấp.

"Em lại lừa gạt chúng tôi phải không? Vì muốn trốn tránh sự trừng phạt sắp đến phải không? Em nói yêu chúng tôi rồi đồng thời phản bội chúng tôi, tổn thương chúng tôi, đây là tình yêu của em sao?"
Triệu Nghi Hiên nhếch miệng chế giễu.

"Các anh không phải cũng từng thương tổn em sao. Nhưng em đã tha thứ các anh, xin hai người hãy tha thứ cho em một lần, có được không?"
Tôi vừa khóc vừa cầu xin, tôi không biết bọn họ sẽ sử dụng thủ đoạn gì để đối phó tôi, những kinh nghiệm đã từng trải qua khiến tôi vô cùng sợ hãi.

"Em không cảm nhận được chúng tôi đã thay đổi sao? Chúng tôi vẫn luôn nỗ lực thay đổi chính mình để có thể đáp ứng yêu cầu của em, nhưng em có để tâm đến sự thay đổi của chúng tôi không?"
Triệu Nghi Hiên thống khổ nói.

Tôi ngây ngẩn cả người. Tôi đích xác đã không để tâm đến sự thay đổi của bọn họ, tôi vẫn luôn sa vào quá khứ oán trách đau khổ và tủi thân của chính mình, chỉ toàn tâm toàn ý muốn bỏ trốn, để đạt được cuộc sống mà tôi đã mong đợi từ lâu, nên không hề chú ý đến bọn họ đang dần dần thay đổi, cũng không hề đặt tâm ý của bọn họ ở trong lòng. Hóa ra tôi là người ích kỷ như vậy.

"Em sai rồi......"
Tôi lớn tiếng khóc. Tôi không nên chỉ nghĩ đến cảm nhận của mình, càng không nên làm lơ nỗ lực cùng trả giá của bọn họ.

"Hiện tại em nhận sai cũng đã muộn." Triệu Nghi Bác vô tình nói. Hắn cho rằng tôi xin lỗi chỉ vì đã bỏ trốn.

Hắn mạnh mẽ ôm lấy thân thể gần như trần trụi của tôi lên, mạnh mẽ sải bước về phía tầng hầm.

Chúng tôi lại một lần nữa đi vào căn phòng kỳ quái nơi tôi đã đánh mất sự trong trắng lần đầu tiên. Căn phòng đã được trang hoàng lại một chút, bên trong được thêm vào một ít đồ nội thất đơn giản, nhưng tấm gương được khảm tứ phía trên tường và trên trần nhà vẫn chưa được gỡ bỏ.

Chiếc giường lớn ở giữa phòng có thể chứa năm người được trải lên tấm thảm trải giường bằng sa tanh màu đỏ tươi, đây là đồ vật trang trí duy nhất trong phòng có màu sắc sặc sỡ.

Tôi bị ném mạnh xuống chiếc giường lớn, mặc dù trên giường đã được trải đệm dày, nhưng tôi vẫn bị chấn động mạnh đến đầu váng mắt hoa. Còn chưa đợi tôi hoàn toàn hồi phục lại tinh thần, bọn họ liền mãnh mẽ bổ nhào vào người tôi.

"A......"

"Lừa đảo, em muốn chúng tôi trừng phạt em như thế nào mới có thể khiến em mãi khắc sâu?"
Triệu Nghi Hiên nói nhỏ bên tai tôi, nhưng trong giọng nói lại mang theo sự đau xót cùng hận ý sâu sắc.

Lần nay tôi thật sự đã làm bọn họ tổn thương sâu sắc!

Tôi bất lực khóc thút thít. Vì hành động sai lầm của tôi, vì sự thống khổ khắc sâu trong đáy mắt bọn họ, và vì cơn bão tố sắp ập lên người mình.

Bọn họ bắt đầu tàn sát bừa bãi trên người tôi.

Triệu Nghi Bác đột nhiên dùng sức hôn lấy tôi, đầu lưỡi ướt nóng cường hãn thâm nhập vào khoang miệng tôi, càn quét trong miệng tôi. Bàn tay to của hắn từ đường cong ở trên cổ trượt xuống bộ ngực tôi, ngón tay hắn bắt đầu nhào nặn trên bầu ngực của tôi, mang đến tôi một trận xúc cảm đau đớn xen lẫn khoái cảm sung sướng.

"Không......"
Tôi kháng cự theo bản năng, nhưng lại không biết chính mình kháng cự vì cái gì.

"Không được cự tuyệt! Không được cự tuyệt chúng tôi nữa."
Hắn thấp giọng ra lệnh.

"A......"
Tôi kêu lên, thân thể tôi đột nhiên căng thẳng. Không hề báo trước, ngón tay Triệu Nghi Hiên liền tiến vào thân thể vẫn chưa hoàn toàn ướt át của tôi.

"Bảo bối, em cũng thật mẫn cảm, tôi vẫn còn chưa bắt đầu."
Triệu Nghi Hiên trêu chọc, động tác trên tay hắn đột nhiên tăng tốc.

"Không...... nhanh quá..... em chịu không nổi......"
Tôi kinh hô.

"Em có thể."
Hắn tàn nhẫn tiếp tục tăng tốc độ ngón tay, bắt đầu đẩy ngón tay thứ hai vào. Hai ngón tay hắn hoàn toàn khuếch trương, khai thông đường hành lang trong thân thể tôi, mang đến một chút đau đớn.

"Không...... Đừng......"
Tôi bất lực khóc thút thít, dùng bàn tay mảnh khảnh mạnh mẽ nắm lấy bàn tay to lớn của hắn, cố gắng kéo hắn ra khỏi thân thể mình.

Một tay khác của hắn mạnh mẽ bóp chặt hai cổ tay tôi, và giữ cố định hai tay tôi ở trên đầu, Triệu Nghi Bác lập tức nhặt chiếc cà vạt mà hắn ta vừa tháo vứt trên bàn cạnh giường, dùng sức trói chặt hai tay tôi vào nhau, sau đó buộc vào trên cột giường.

Ngón tay Triệu Nghi Hiên tiếp tục trừu động bên trong thân thể tôi, ngón tay cái hắn cũng bắt đầu vẽ vòng tròn trên hoa tâm tôi, muốn khơi dậy khát vọng bên trong tôi.

Miệng hắn cùng Triệu Nghi Bác đồng thời hướng đến bộ ngực tôi, cả hai lần lượt ngậm lấy hai bên đầu vú trái phải của tôi, bắt đầu liếm mút mạnh mẽ, một cảm giác ngứa ran từ ngực truyền đến khắp cơ thể, tôi cong người lên nghênh hợp cùng bọn họ.

"Đau......"

Đột nhiên Triệu Nghi Bác cắn mạnh vào núm vú tôi, cơn đau dữ dội bùng phát và nước mắt tôi không thể kiểm soát được, liền trào ra.

"Chưa đủ đau, em vẫn chưa cảm thấy đau thực sự."
Mặt hắn đối diện với tôi, vẻ mặt của hắn tràn ngập cuồng loạn cùng dục vọng, hắn như vậy thoạt nhìn càng nguy hiểm và hấp dẫn chết người.

"Em sai rồi...... đừng tra tấn em nữa......" Tôi vừa khóc thút thít vừa cầu xin bọn họ. Tra tấn làm người ta thống khổ, nhưng sự tra tấn đến từ người mình yêu thương sẽ càng đau đớn gấp đôi.

"Em sẽ phải vĩnh viễn nhớ kỹ ngày hôm nay." Hắn tuyên thệ.

Hắn dùng sức động thân đẩy phân thân chính mình tiến vào thân thể của tôi, hung hăng khảm sâu trong cơ thể tôi, thân thể hắn cưỡi trên người tôi, bắt đầu luật động kịch liệt, côn thịt nóng bỏng càng thêm cuồng mãnh thẳng tiến mỗi khi sắp rời khỏi thân thể tôi, động tác dữ dội gần như muốn đâm thủng cả người tôi.

Tay hắn dừng ở trên đầu vú tôi, chống đỡ thân thể hắn, tôi tức khắc cảm giác được áp lực trầm trọng cùng đau đớn mãnh liệt, gần như bùng nổ trên ngực mình.

"Anh nặng quá ....."
Tôi mỏng manh kháng nghị. Nhưng sự thống khổ của tôi không khiến cho hắn thương tiếc, ngược lại hắn càng thêm mạnh mẽ dùng sức.

"A......"

Trong khi tôi đau đớn kinh hô, ngón tay Triệu Nghi Hiên đã thâm nhập vào khoang miệng tôi, nhẹ nhàng vuốt ve bốn phía vách tường trong miệng tôi, ngón trỏ cùng ngón giữa hắn kẹp lấy đầu lưỡi tôi, buộc nó nó vươn ra, sau đó hắn cúi đầu ngậm lấy lưỡi thơm phấn nộn của tôi, mạnh mẽ bút mút.

Thân thể tôi không thể thừa nhận hết cảm giác vừa thống khổ xen lẫn khoái cảm này, tôi nức nở khóc thút thít, nước mắt giống như trân châu bị vỡ vụn không ngừng lăn xuống.

Đột nhiên, Triệu Nghi Bác tháo chiếc cà vạt buộc hai tay tôi trên cột giường, bế bổng tôi ra khỏi giường lớn. Hắn ôm tôi đi đến phía trước chiếc gương thật lớn ở trên tường bên trái, sau đó mạnh mẽ đè tôi vào chiếc gương, rồi lại lần nữa hung hăng tiến vào trong tôi.

Thân thể của tôi gắt gao dán trên tấm gương lạnh băng, mặt kính truyền đến xúc cảm lạnh băng làm thân thể của tôi nổi lên những hạt li ti. Bộ ngực đầy đặn của tôi bị đè ép trên gương đến biến hình, tạo nên một hình ảnh dâm đãng tràn ngập nhục dục.

"Nhìn chính mình xem, thực đẹp không phải sao?"
Hắn tà ác nói.

Cô gái trong gương bị tình dục khống chế vừa xa lạ vừa quyến rũ mị hoặc, khiến tôi chỉ có thể bất lực khóc thút thít.

Hắn dùng sức đâm thật mạnh vào thân thể tôi, tư thế này khiến hắn càng có thể thâm nhập vào sâu hơn, gần như chạm đến tận cùng bên trong tôi. Thân thể tôi theo những chuyển động kịch liệt của hắn mà rung lắc dữ dội.

Thân thể của tôi đã thập phần quen thuộc với tình dục, trước trận công kích cuồng mãnh của hắn, một luồng nhiệt quen thuộc nhanh chóng tập trung trong cơ thể tôi, khiến tôi dần dần đạt đến cực hạn.

"A......" cổ nhiệt lưu nóng bóng này bùng nổ dữ dội trong thân thể tôi, cả người tôi đột nhiên ngã ra phía sau, đầu óc trở nên trống rỗng.

Ngay sau đó tôi bị đánh thức bởi khoái cảm quen thuộc và nhịp điệu dữ dội trong cơ thể mình. Tôi mở đôi mắt mê mang ra, trông thấy Triệu Nghi Bác vẫn như cũ điên cuồng làm càn và cưỡi trên người tôi, trên mặt hắn còn mang theo khát vọng tình dục nồng đậm.

"Em từ bỏ......"
Cảm thấy cơ thể mình sắp nổ tung lần nữa, tôi ai oán nức nở.

Hắn thoáng dừng động tác, rút khỏi thân thể của tôi, khiến tôi đối diện với hắn, sau đó lại lần nữa tiến vào tôi. Hắn kéo đôi tay tôi lên vây quanh lấy cổ hắn, trong khi hai cánh tay của hắn ôm chặt lấy chiếc eo thon thả của tôi dùng, và sức nhấc bổng tôi lên. Hai chân tôi đã hoàn toàn rời khỏi mặt đất, toàn bộ trọng lượng đều dồn lên hai bàn tay to nắm lấy phần eo mảnh khảnh của tôi cùng trên phân thân hắn đang cắm sâu trong thân thể tôi.

Không hề báo trước, côn thịt lửa nóng nam tính của Triệu Nghi Hiên đột nhiên thông đạo bằng một lối đi khác ở phía sau, bắt đầu đâm thọc không ngừng vào cơ thể tôi.

"Đau......"
Đường đi không được trải qua bôi trơn nên thập phần khô ráo, hắn tiến vào khiến tôi đau đớn dữ dội. Tôi khóc kêu, hai chân bắt đầu đá đạp lung tung, thân thể cũng vì thống khổ mà không ngừng vặn vẹo, nhưng hành động này của tôi ngược lại chỉ khiêu khích hắn càng thêm điên cuồng gia tăng tốc độ tiến vào thân thể tôi hơn.

Hai tay hắn duỗi ra, bao vây hai luồng vú tuyết trắng đầy đặn, hắn nắm lấy và dùng sức nắn bóp, bộ ngực tôi trong lòng bàn tay hắn liên tục bị biến dạng, khiến tôi đau đớn kịch liệt.

"Đau......"

Bọn họ bắt đầu di chuyển với tốc độ tương đồng bên trong thân thể tôi, thân thể tôi theo động tác của bọn họ không ngừng phập phồng lên xuống, khiến đầu vú lộ ra từ giữa khe hở những ngón tay Triệu Nghi Hiên không ngừng cọ xát vào khuôn ngực rắn chắc của Triệu Nghi Bác. Tôi lại lần nữa đạt đến đỉnh điểm cực khoái.

Đêm nay, tôi nhiều lần hôn mê rồi lại tỉnh giấc. Bọn họ dùng đủ các loại tư thế ở trên giường, trên ghế, trên ngăn tủ, trên mặt tường để chiếm hữu tôi. Những đợt cao trào lần lượt cướp đi toàn bộ thể lực của tôi, nhưng tôi lại lần nữa run rẩy và co giật chìm vào khoái cảm vì những trận kích thích mãnh liệt mà cả hai mang đến.

Đêm nay, dường như vô tận.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật