(ĐM-Allkook) Xuyên Không Tôi Xách Quần Chạy Tám Hướng

(22) Sao lại thành ra thế này??



Tố Kha từ tốn bước về chỗ ngồi cuối lớp, bình thường như mọi người lấy sách vở đặt lên bàn, được một lúc sau, cô cơ hồ cảm thấy có người nhìn chằm chằm mình liền vô thức ngẩng đầu

Khoảnh khắc chạm mắt cậu, cô có hơi ngỡ ngàng, nhưng ngay sau đó nhanh chóng thu lại biểu tình, nở nụ cười thật tươi vẫy vẫy tay với cậu

Chính Quốc bổng dưng có chút ngượng ngùng giơ móng vuốt nhỏ vẫy vẫy

Chưa đầy phút thì tầm mắt cậu đã xuất hiện vật chắn

Quyển sách của Trí Mẫn

Cậu phồng má hung hăn trừng mắt anh

Trí Mẫn cười lạnh, dứt khoát đẩy đầu cậu quay về phía trước

Nhóc con này ngày càng không nghe lời

Thái Hanh như có như không liếc mắt về cô gái ngồi cuối lớp, yên lặng đánh giá nữ chính

Đúng là kiệt tác dưới ngòi bút tay anh, da trắng môi hồng, xinh đẹp cũng ra gì đấy

Nhưng cảm giác chỉ dừng lại ở mức tự hào này thôi, họ thân là chủ thần, quyền hạng tối cao nắm giữ hàng ngàn thế giới lớn nhỏ trong tay, tuy nhiên với những bug thường xuyên xuất hiện ở các thế giới họ thực sự không thể nào sửa đổi cho hết

Bao gồm cả cốt truyện của thế giới này, vấn đề cũng chẳng hề nhỏ

Nếu như làm theo cách xử lý từ trước nay thì chắc chắn thế giới này sẽ đưa vào danh sách xóa bỏ

Khổ nổi vấn đề này lại là Điền Chính Quốc

Thế giới này là gia đình của cậu

Họ từng sai phạm một lần, khi cố gắng cưỡng ép đưa cậu đi, đến cùng hệ thống phát sinh ra lỗi, họ lạc mất cậu ở các thế giới, sau bao thời gian dài đằng đẳng tìm kiếm thì may mắn cũng đã mỉm cười với họ

Cậu đã thực sự trở về

Tuy nhiên lúc này họ lại vướng phải mớ rắc rối mà mình gây ra

Bắt buộc hoàn thành cốt truyện hoặc nơi này sẽ sụp đổ

Phải

Cốt truyện nơi sẽ được hoàn thành, nhưng nó sẽ đi theo cách của họ

Hơn hết giữa họ và cô gái được cho là nữ chính kia trước hay sau cũng chỉ đơn giản là quan hệ giữa bố cùng con gái, một chút tâm tư để tâm chẳng có huống hồ là yêu như tiểu thuyết gốc

Kể từ khi thế giới này có sự hiện diện của họ thì nó đã không còn quy tắc nam chính hay nữ chính nữa

Nó chỉ đơn giản là hướng về người mình yêu thôi

.

Mặc kệ trên bảng đã chi chít chữ của giáo viên, Chính Quốc vẫn cứ bâng quơ với mớ suy nghĩ trong đầu, miệng nhỏ cắn cắn nắp viết

Cốt truyện hình như ngày càng loạn, từ không học chung lớp thành học chung lớp, nam chính thì dường như lại có ác cảm với nữ chính, thế nhưng ngược lại có cảm tình với nam phụ, vị trí ngồi hiện tại của cậu đáng lẽ cũng phải là của nữ chính mới đúng

Sao lại thành ra thế này

Gương Chính Quốc nghiêm mặt, không khống chế được hành động mà đập mạnh tay lên bàn

Giây sau cậu liền hối hận

Tiếng động lớn lập tức thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người

Giáo viên dừng động tác viết bản, gương mặt cao có lập tức quay xuống nhìn chung quanh lớp "Là ai hả ??"

Học sinh xung quanh nuốt nước bọt, cô giáo này là người có tiếng nghiêm khắc hung dữ nhất trường đó

Lần này xong đời chàng tiên lớp họ rồi

Thạc Trân bên cạnh cậu định đứng lên nhận lỗi thay thì bị Chính Quốc kéo lại, cậu tự thân đứng lên mím môi rụt rè

"Em..Em xin lỗi ạ"

"Ồ.." Cô giáo khẽ đẩy nhẹ gọng kính, ánh mắt cô nhàn nhạt du tẩu trên gương mặt Chính Quốc, bổng nhẹ giọng
"Thế thì lần sau em nhẹ tay thôi nhé"

Ngay sau đó lại quay lên giảng bài tiếp

Mọi người "..." Sao đột nhiên lại có tình người thế kia

Chính Quốc ngơ ngác xoắn suýt ngồi xuống

Lúc này Kim Nam Tuấn ở bàn bên cạnh vội kéo tay cậu sang, đôi mắt anh nhìn chằm chằm lòng bàn tay trắng nỏn kia, lật đến lật lui, xác nhận không có vấn mới buông tha

"Bé con. Em khó chịu ở đâu à? Hay là đến phòng y tế nhé em?"

Mẫn Doãn Kỳ quay ngoắc ra xoay, áp sát đến trán cụng trán đo thử nhiệt độ của cậu

Không sốt mà

Gò má Chính Quốc phút chốc đỏ ửng lên, hai tay đặt trên vai nam nhân ngượng ngịu đẩy anh ra

Huhu..Không được như thế, anh là của nữ chính cơ mà

Những nam nhân xung quanh nhìn thấu suy nghĩ của cậu chỉ biết lẳng lặng đỡ trán, nếu không phải đang bị bắt buộc hoàn thành cốt truyện thế giới này thì họ đã đè cậu xuống bắt nạt một trận đã đời rồi

Tiếng chuông ra giờ cuối cùng cũng đến, mọi người thi nhau tràn ra căn tin ăn uống, Chính Quốc mệt mọi gục xuống bàn

Kim Thái Hanh hào hứng đi lên chọt chọt phần má phúng phính bạn nhỏ vô tình lộ bên ngoài "Đi ăn nào"

Cậu nghiên đầu tránh thoát móng vuốt không yên phận kia, sau đó lại chôn mặt vào khủy tay sâu hơn

Mấy nam nhân trao đổi ánh mắt với nhau, rồi lần lượt rời đi không nói năng gì

Cảm thấy xung quanh im lặng bất thường, Chính Quốc chầm chậm ngẩn đầu lên nhìn, quả thật mấy nam nhân kia đã bỏ đi đâu hết sạch

Hừ..Không thèm dỗ cậu luôn

"Chính Quốc đúng không?" Hà Tố Kha đi đến kéo ghế ngồi cạnh cậu

Cô mỉm môi đặt hai hộp bánh dâu lên bàn "Cảm ơn về chuyện lần trước nha, không có cậu tớ cũng chẳng biết phải làm thế nào nữa"

Chính Quốc không dám nhận vội đẩy trả nữ nhân, cậu xua tay ngượng ngịu "Không cần, không cần khách sáo, việc tớ nên làm mà"

Chậc..Cậu đã bất cẩn chiếm hết tiện nghi của nữ chính, rồi còn nhận quà của người ta thì còn đâu là nhân tính nữa chứ

Thấy hộ thẹn làm sao..

Khi cậu mãi mê suy nghĩ thì đối diện bổng hướng muỗng bánh mềm mịn bón đến bên miệng cậu

"Bánh tớ tự làm đấy, cậu aaa đi nào"

Chính Quốc sửng sở nhìn Tố Kha, thấy được biểu tình đầy mong đợi của cô cậu đành "miễn cưỡng" cắn một miếng to

...

Ngon quá UwU

Nữ chính tốt bụng quá đi à, vừa dịu dàng lại làm bánh ngon như vậy, có chút nào giống với nguyên tác trong cốt truyện chứ, cô ấy là tiên nữ xinh siêu xinh đẹp đó

Mùi vị béo ngậy thơm ngon lan tỏa khắp khuôn miệng, Chính Quốc vui vẻ nheo mắt, cả thân thể cũng vô thức lắc lư từng điệu nhịp nhàng

Muỗng này rồi đến muỗng khác, miệng nhỏ hé mở ăn liên tục không ngừng, vô tình Chính Quốc cũng quên bén việc bản thân đang được đích thân nữ chính hầu hạ, ăn xong còn vô tư chu môi cho cô lao hộ vệt kem trên khóe miệng

Biểu tình nữ nhân cứng đờ, tâm tình của cô lúc này cứ lâng lâng không khác gì ở trên mây

Tay cô run rẫy vươn lên khẽ lao nhẹ khóe môi thiếu niên, khoảnh khắc đầu ngón tay chạm đến làn da nhẵn mịn kia cả hai bất chợt chấn kinh nhìn nhau

Đến khi Chính Quốc lấy lại nhận thức rằng bản thân đã làm điều đáng xấu hổ, thì nữ nhân trước mắt đã vội bật người dậy gom đồ trên bàn chạy vụt ra khỏi lớp

Mộ bộ dáng chạy trối chết

Chính Quốc nào dám đuổi theo chứ

Hai tay cậu bưng gò má ửng hồng gục xuống bàn

Nhục quá đi...


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật