[ Đn Harry Potter ] Tĩnh Lặng

Thần Medusa



- Có hàng trăm con ma ở đó. Họ sẽ làm chứng cho tụi con là tụi con có ở đó nhưng mà chẳng phải huynh trưởng Harvey, Alva kể cả Ceridwen cũng ở đó sao? Sao thầy lại không hỏi?

Thầy Snape cũng không nhân nhượng gì, quay qua nhìn hai vị huynh trưởng Harvey và Alva, còn âm thầm trừng mắt lớn nhìn Ceridwen đang cố trốn tránh. Chỉ cần nói những điều ngu ngốc thôi, thầy sẽ không nhân nhượng xử đẹp Ceridwen. Harvey nhìn Ron, anh ta cũng không làm gì nữa. Bình thản trả lời : 

- Ceridwen quên đồ, sau đó mệt phải về ký túc xá. Hai đứa em dẫn Ceridwen về. 

Một lý do chính đáng mà thật ra đó là lý do thật sự, cô cũng định về không muốn ở lại ăn gì thêm. Mà hướng đi về đường ký túc xá phải đi lên hành lang trên lầu. Có được câu trả lời hợp ý, thầy cười nhẹ nhàng rồi quay sang nhìn bộ ba tam giác vàng trừng mắt lớn : 

- Đã có lý do chính đáng, vậy còn các trò không về Đại Sảnh Đường dự tiệc? Đi lên hành lang trên lầu để làm gì? 

Thầy Snape cố vặn lại bộ ba tam giác vàng đó, đôi mắt đen của thầy long lanh ánh nén. Ron và Hermione đưa mắt nhìn Harry. Ceridwen cũng không thể cứu giải thêm được nữa, vì dù sao thì có làm lý do giống cô đi chăng nữa nhưng xui thay ký túc của hai nhà này trái đường nhau. Nhà gần hồ đen nhà thì trên đỉnh tháp phía bên kia. Nước sông không phạm nước giếng. 

- Bởi vì... bởi vì...

Harry ấp úng, cô thể biết được tim cậu ta đang đập dồn dập, Ceridwen cũng muốn giúp nhưng rất tiếc, trong tim cô có thể mách bảo rằng chẳng ai thèm tin cô là kẻ đuổi theo tiếng nói của một kẻ vô hình nào đó - tiếng nói mà chỉ có thể cô nghe được hoặc vài người như Harry Potter. 

- Bởi tụi con mệt quá nên muốn đi ngủ. 

- Mà không cần ăn uống gì sao? Một lý do chính đáng nhưng ta phải nói ký túc xá của trò không phải đường đó. 

Giọng thầy Snape nghe đầy mỉa mai, một nụ cười đắc thắng lập lòe trên gương mặt hom hem của thầy. 

- Ta không tin là tiệc tùng của mấy con mà có những món hợp khẩu vị người sống đâu. 

Bao tử Ron kêu ọt ọt vì cồn cào, nhưng vẫn cố gắng nói to : 

- Chúng con không có đói, và tụi con muốn đi đường vòng. 

Nụ cười châm biếm của thầy Snape càng toa toét thêm. Thầy nói tiếp : 

- Thưa ông hiệu trưởng, tôi cho rằng Harry đã không hoàn toàn thành thật. Có lẽ phải cúp bớt những đặc ân dành cho trò ấy cho đến khi trò chịu nó cho chúng ta biết toàn bộ câu chuyện. Theo ý tôi thì nên đuổi trò ra khỏi đội Quidditch của nhà Gryffindor cho đến khi trò ấy tỏ ra trung thực hơn. 

Giáo sư McGonagall đanh giọng : 

- Anh Severus à, thực tình tôi chẳng có lý do gì để cấm Harry chơi Quidditch cả. Con mèo này có phải bị cán chổi thần của thằng bé nện vô đầu mà ra nông nỗi này đâu. Chẳng có chút chứng cứ nào cho thấy Harry làm điều gì sai trái. 

Cụ Dumbledore nhìn Harry thăm dò, cái nhìn chăm chú của đôi mắt xanh sáng lấp lánh làm cho cậu ta có cảm giác như đang bị chiếu X quang. Xong, cụ Dumbledore nói một cách kiên quyết : 

- Một người vẫn được coi là vô tội cho đến khi nào người ta chứng minh được người ấy là có tội, anh Severus à. 

Ceridwen nhìn thầy giáo chủ nhiệm nhà đang trông rất tức giận hết sức, thầy Filch cũng vậy. Thầy rít lên, đôi mắt nảy lửa : 

- Con mèo của tôi đã bị hóa đá! Tôi muốn thấy sự trừng phạt!

Cụ Dumbledore vẫn còn đang cố kiên nhẫn giải thích : 

- Chúng ta có thể cứu chữa được con mèo, Argus à. Giáo sư Sprout dạo dần đây có xoay sở kiếm ra được mấy cây nhân sâm. Khi nào bọn nhân sâm ấy đủ lớn, tôi sẽ cho bào chế ra một dược phẩm có thể làm cho bà Noris hồi phục lại. 

Thầy Lockhart ngay lập tức nhảy vô : 

- Để tôi bào chế cho! Tôi đã làm chuyện đó cả trăm lần rồi ấy chứ. Ngay cả trong giấc ngủ tôi cũng có thể luyện được Thần dược Đại bổ Nhân sâm mà... 

Giọng thầy Snape lạnh lùng : 

- Tôi tưởng tôi mới là bậc Thầy độc dược ở cái trường này chứ!

Căn phòng chợt rơi vào một sự im lặng khó xử, cô mím môi né tránh nó. Giật ống tay áo của Harvey và Alva mau giải quyết nó nhanh chóng hơn đi. Thầy Snape lại nói tiếp : 

- Và thay vì chọn anh tôi thà chọn học trò Ceridwen của tôi hơn. 

Ceridwen giật mình, lại cố tình né tránh mọi ánh mắt đang nhìn. Cụ Dumbledore nhìn cô rồi quay sang bộ ba tam giác vàng bảo : 

- Các con về được rồi đó. Còn ba trò hãy ở lại đây. 

Liếc nhìn qua Ceridwen đang muốn trốn tránh nhanh chóng, nhưng tất nhiên sao có thể qua được đôi mắt thần thánh cáo già đó chứ. Thầm phỉ nhổ trong lòng chẳng muốn gì cả. 

- Nào, hãy nói cho biết... ba trò đã có mặt ở đó. Vậy câu trả lời có phải là Harry, Ron và Hermione làm không? 

Cụ Dumbledore nhìn cô híp mắt mỉm cười sau cái kính nửa vầng trăng đó. Nhưng đáp lại chỉ là cái tránh né, Harvey kế bên : 

- Tụi con không biết nhưng mà đối với phép hóa đá đó con nghĩ ba đứa đó không có làm. 

- Làm sao mà biết chắc được, lỡ ký kết với ông thần Diêm Vương đó cũng nên. 

Ceridwen tuy không nói lớn chỉ lầm bầm đủ cho hai người đứng kế bên nghe rõ mồn một. Alva nhíu mày, muốn giải thích rõ cho cô nghe nhưng ở đây lại có nhiều người thành ra không thể làm lớn chuyện chuyển sinh như thế này được. 

- Trò Ceridwen muốn nói gì sao? 

Giáo sư McGonagall dường như vẫn nghe cái gì đó loáng thoáng qua tai, đưa đôi mắt xanh ngọc lục bảo nhìn cô nghiêm giọng hỏi, Ceridwen giật mình nhìn giáo sư. Đảo mắt qua lại tránh né, đại não cố gắng tìm một lý do nào đó cho hợp lý : 

- Con nghĩ... do thần... thần Medusa làm... 

Cụ Dumbledore hỏi : 

- Tại sao con lại nghĩ vậy? 

Ceridwen đảo mắt, cảm giác như bữa nay cụ ăn cơm với cá hay sao mà câu hỏi nào cũng toàn có xương khiến cô mắc nghẹn vậy đó. Đưa tay vuốt mặt bất mãn, giọng có chút khó chịu nhưng vẫn khép nép nhỏ giọng trả lời : 

- Thì phù thủy con nghĩ cái gì cũng có thể xảy ra cả? Với lại trên bức tường có ghi hai chữ máu bùn, thì... ờm... chắc là do rắn... dù sao... nó cũng mang lòng hận thù mà...

Nhưng mà nói ra, sự tình cũng thể hợp lý đấy chứ. Thần Medusa trong truyền thuyết là con út của hai chị em sinh ra từ các vị thần của các yếu tố nước của Forkius của thần biển - Pontus và nữ thần trái đất - Gaia. Ban đầu về các nhân vật thần thoại Hy Lạp cổ đại được miêu tả dưới những hình thức những cô gái biển, tự hào và xinh đẹp. Điển hình Medusa mang sắc đẹp với hình dáng mảnh khảnh, mảnh mai, mái tóc sang trọng, dường như đã được sinh ra để thu hút trái tim mọi người đàn ông. Coi chừng lại giống Thúy Kiều của Nguyễn Du không chừng, hoa ghen, liễu hờn. 

Tuy nhiên, cô nhớ đã đọc về một phiên bản khác của huyền thoại, cô đã trở thành một nữ tu của Athena Pallada, nữ thần chiến tranh, và đã hứa vĩnh viễn về độc thân. Nhưng lời thề đó đã không dừng lại Poseidon - vị thần cao cả của biển cả. Ông ta xuất hiện với vẻ đẹp ngay trong đền Athena và mù quáng vì chính ham muốn nên đã lấy nó bằng vũ lực. 

Sau khi học được điều này, nữ thần đã trở nên tức giận. Tuy nhiên, cô cũng có tội về những gì xảy ra, cũng như trong việc thánh thiện đền thờ, không phải Poseidon, nhưng Medusa cũng không có được hạnh phúc. Chính sự tức giận không kiểm soát được của Athena đã giảm cùng một lúc và trên cả hai chị gái của cô gái. Như là kết quả của lời nguyền mà nữ thần ban tặng, các chị em xinh đẹp biến thành những sinh vật với cánh quái khổng lồ. Da của họ được phủ bởi nếp nhăn cùng với móng vuốt và nanh kinh khủng, và tồi tệ hơn máu tóc xinh đẹp, rực rỡ ngày ấy ngày nay biến thành đám rắn độc. Từ một người con gái xinh đẹp, chói lọi trước bao ánh hào quang tỏa ra nay lại vì lời nguyền ấy mà trở nên hoa tàn liễu rũ. 

Nói chung cái gì cũng có thể xảy ra, nay nhà Slytherin với vật tượng trưng là con rắn. Một con rắn gian xảo, nguy hiểm nhưng cốt yếu chúng làm vậy chỉ để bảo vệ bản thân mình. Đâu ai thật sự sinh ra đã ác độc đâu, loài rắn cũng có con hiền lành, nhưng tất nhiên không phải hiền lành hết cả. Chỉ khi nào chúng thấy bản thân nguy hiểm, con người săn bắt thì chính nó phải tự ác độc với chính bản thân, không tin tưởng bất kỳ ai để bản thân an toàn hơn. Con người không xấu xa, chỉ là sinh ra trong hoàn cảnh nào sẽ bị tác động và ảnh hưởng. 

Điển hình lòng đố kỵ và ghen tỵ của Angela hay tiểu thư Swan Diana cũng được xếp vào nhà Slytherin nhưng có lẽ nón phân loại cũng biết được rằng có gia thế, mà tài năng vẫn chưa đủ trình để vào Slytherin. Thứ người đời tôn sùng không chỉ máu thuần chủng mà còn là trí tuệ, bản lĩnh, thông minh, sáng suốt. 

- Nhưng theo ý con thì ba người đó vẫn có thể...

Xin lỗi, Azura Ceridwen thuộc nhà Slytherin chứ không phải là nhà Gryffindor. Cho dù có nói chuyện với nhau, giúp đỡ lẫn nhau nhưng vẫn sẽ không tránh khỏi tình trạng nghi ngờ lẫn nhau. Hai nhà có mối thù ghét thì cô tốt nhất vẫn không nên tạo mối quan hệ tốt gì. 

Liếc mắt nhìn sang Harvey, thấy sắc mặt vẫn không biến đổi. Cô thầm nhếch môi nở nụ cười, Harvey chắc chắn sẽ  không lo bao đồng mấy chuyện này gì đâu. Dù anh ta có là huynh trưởng của Gryffindor nhưng cô biết rằng anh ta đặt cô lên hàng đầu nhiều hơn. Thế nên dù có nói gì liên quan đến nhà Gryffindor đi chăng nữa, mọi người nghĩ anh ta sẽ mở miệng bảo vệ. 

Không hề. 

Chừng nào cô cần đến nhà Gryffindor đi thì anh ta thế nào cũng quay sang bảo vệ à, ý cô không nói về việc lợi dụng sự cưng chiều đó. Nhưng ngay từ đầu cô cũng đã không thích Gryffindor thì rất tiếc, có bị sao cũng chẳng phải lỗi của cô đâu. Là do cách hành xử những thành viên trong nhà đó đấy.

Đần độn, ngu ngốc, máu liều nhiều hơn máu não, sao giáo sư McGonagall hay Hermione lại ở đó được chứ. Cô thừa nhận nhà đó có dũng cảm, gan dạ nhưng làm ơn, hãy suy nghĩ trước khi làm. 

.

.

.

29012023 - 20038

----Thân ái----

- Moon - 

Xin lỗi vì đã ra trễ, đợi thi xong mình sẽ chăm chỉ trở lại.

- Cinn - 

- Zun - 


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật