Trở thành kẻ vô lại nhà Bá tước (501-700)

Chap 529: Sau những ngọn núi (2)



'Tại sao Vampire này lại đến đây?'

Cale ngạc nhiên.

Cậu nghĩ Vampire này sẽ gửi lời mời cho cậu, và hơn nữa, làm thế quái nào mà anh ta biết cậu đang ở đây?

Soạt.

Con chim đen không quan tâm đến việc Cale có ngạc nhiên hay không và bay nhẹ lên và di chuyển đi nơi khác.

Phịch.

Con chim đậu trên giường của Alberu Crossman.

Chhhhh!

Nó mở ra đôi cánh đen bóng đẹp đẽ và với một động tác tao nhã ...

"Thưa điện hạ, Alberu Crossman. Rất vui được gặp cậu."

Và chào Alberu.

"Tên tôi là Công tước Fredo Von Ejellan của Vương quốc Endable. Tôi hiện đang lãnh đạo Vampire của hai lục địa."

"Hooo."

Alberu lặng lẽ lầm bầm kinh ngạc trước khi hơi cúi đầu về phía con chim đen.

"Rất vui được gặp ngài."

Alberu đang nói một cách tôn trọng theo đúng nghi thức xưng hô với Công tước của một quốc gia khác. Đôi mắt chim đen hơi cong lên đáp lại.

"Tôi đã ước được gặp điện hạ vào một lúc nào đó, nhưng tôi xin lỗi vì đã đột ngột xông vào như thế này."

"Không có gì. Không sao đâu."

"Thưa điện hạ, cậu thực sự là người thông minh và tốt bụng như những gì tôi đã nghe nói."

"Hahaha! Công tước Fredo, ngài là người có vẻ khá thông minh."

'Ồ?'

Cale nhìn về phía con chim đen và Alberu, những người đang trò chuyện hòa bình với nhau với vẻ hoài nghi.

Alberu nhận thấy ánh mắt của Cale và bắt đầu nói.

"Em trai, em đã bao giờ nghĩ đến việc học những phép xã giao tuyệt vời như Công tước Fredo chưa?"

'Chuyện vớ vẩn gì thế này?'

Cale chỉ nói những gì mình đang nghĩ.

"Tôi dự định trở thành một kẻ lười biếng, vì thế tôi không nghĩ mình sẽ không có nơi nào để sử dụng phép xã giao đó ngay cả khi tôi đã học chúng."

"A."

Alberu thở dài.

Cale thấy ánh mắt thương hại của Alberu thật kỳ quặc.

'... Tại sao anh ta lại nhìn mình như vậy?'

Dù không biết lý do nhưng Cale hơi nhăn mặt khi nhìn Alberu khiến cậu cảm thấy vô cùng khó chịu.

Alberu lắc đầu và sau đó bắt đầu nói về phía Công tước Fredo.

"Dựa trên những gì tôi nghe được, Công tước Fredo đã bất tỉnh. Ngài có ổn không?"

Alberu bắt đầu mỉm cười.

Anh dùng ánh mắt sắc bén nhìn Công tước Fredo giống như họ chưa từng có một cuộc trò chuyện với nhau một cách hòa bình.

Anh rất kinh ngạc, và con chim đen thu hút sự chú ý của anh cũng vậy.

"Hoo. Xem ra cậu đã nghe về tình hình hiện tại của tôi."

Con chim đen quay về phía Cale.

Đôi mắt của con chim đen lóe lên khi chúng nhìn cậu.

"Tôi vô cùng tò mò không biết làm sao điện hạ biết về tình trạng của tôi đấy. Tình trạng hiện tại của tôi lẽ ra phải là một bí mật chứ nhỉ."

Cale chỉ nhún vai về phía con chim đen.

'Không cần phải nói với anh ta là Tinh linh Gió đã nói với mình được.'

Cậu không muốn chia sẻ thông tin đó với một người không phải là đồng minh của mình.

Công tước Fredo dường như nhận thấy điều này và không hỏi thêm.

Soạt.

Nó vỗ cánh bay lên không trung.

"Thưa điện hạ, nếu không sao cả với ngài, tôi có thể bí mật nói chuyện với thiếu gia Cale Henituse được không?"

"Tất nhiên. Ngài hãy cứ sắp xếp mọi chuyện."

"Cảm ơn rất nhiều, điện hạ. Tôi sẽ gửi lời chào tạm biệt trước khi tôi rời đi."

"Tôi hiểu rồi."

Cale quan sát con chim và Thế tử trong tư thế cứng đờ khi tự nghĩ.

'Họ phối hợp với nhau rất tốt.'

Cale cười khúc khích và đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Cậu là người mà Công tước Fredo muốn trò chuyện nhất.

Cậu không có lý do gì để từ chối cuộc trò chuyện đó.

Tốt hơn hết là anh ta không cần phải đi tìm cậu.

"Hãy trò chuyện trong phòng ngủ của tôi."

Họ không thể nói chuyện trong phòng tiếp khách cũng như văn phòng vì đây là Dinh thự Lãnh chúa Stan.

"Nghe hay đấy."

Công tước Fredo vui vẻ rời đi cùng Cale.

... Trong khi đáp xuống vai Choi Han.

'Anh ta đang làm cái quái gì vậy?'

Cale nhìn về phía Công tước Fredo khi người này nhẹ nhàng đáp xuống vai Choi Han đang tỏ vẻ kinh ngạc.

Công tước Fredo không quan tâm và vỗ vai Choi Han bằng chân trước khi nói với giọng hài lòng.

"Mm. Độ cứng này, bờ vai này xuất sắc thật đấy. Thật tốt khi biết được những thứ này."

Cale có thể thấy đôi mắt của Choi Han dao động sau khi bị sự tiến triển này kéo lại.

Công tước Fredo hoàn toàn không nhận thấy, vỗ vai Choi Han bằng chân của mình một lần nữa.

"Choi Han, cậu hộ tống tôi."

Cale có thể nhìn thấy thứ gì đó ngay lúc đó.

'Chuyện gì xảy ra với tên khốn này?'

Chỉ cần nhìn vào mắt, cậu có thể biết Choi Han đang chửi thề trong đầu.

Cale vô thức lùi xa Choi Han một bước và đi về phía cửa phòng ngủ.

- Nhân loại!

Raon tàng hình và ở ngay sau cậu.

- Ngươi cảm thấy có ổn không khi tên Vampire không biết sợ hãi đó chạy xung quanh như thế này sau khi tuyên bố là bất tỉnh?

'Đúng thế, mình cũng đang tự hỏi đấy?'

Cale cúi đầu về phía Alberu, người đang vẫy tay và nắm lấy tay nắm cửa.

- Ôi, cả nhân loại ngươi nữa! Ngươi không được đến gần Thần Chết! Thần Chết có vẻ xảo quyệt! Đừng lo, ta sẽ không để một vị thần nào có thể làm phiền được ngươi!

'Chết tiệt. Mình đã quên mất Thần Chết.'

Cale đã quên mất vấn đề về Thần Chết vì sự xuất hiện đột ngột của Công tước Fredo.

Cạch.

Cale xoay nắm cửa và đi ra ngoài.

Vài Kỵ sĩ Hoàng gia đang đứng cách xa một chút trong khi canh gác khu vực xung quanh cửa phòng ngủ của Alberu. Cale chào họ trước khi bắt đầu đi về phía phòng của mình.

"Thiếu gia!"

Cậu quay đầu lại sau khi nghe thấy có người gọi tên mình từ phía sau.

Cage bước ra từ phía sau Choi Han, người đang đi dạo với con chim đen trên vai, và đến gần Cale.

Cô đứng cạnh Cale và khẽ thì thầm điều gì đó vào tai cậu.

"Thiếu gia, có ổn không khi cậu coi như là chắc chắn đang từ chối lời đề nghị đó?"

Cale trả lời một cách nghiêm túcmà không một giây do dự.

"Đúng."

Đấm vào Thần Chết là một chuyện, nhưng cậu không muốn di chuyển theo ý muốn của thần.

Cage chớp mắt vài lần sau khi nghe câu trả lời trước khi lẩm bẩm một mình.

"Hmm, tôi không biết liệu ông ta có nghe thấy không. Ông ta là một vị thần kiên trì lắm đấy. Là một kẻ ngớ ngấn đến nỗi cậu không thể thực sự nói chuyện được với ông ta."

Cale hoang mang.

Cage đang lẩm bẩm một mình, từ từ nhìn lên mặt Cale và quan sát.

Sau đó cô ấy bắt đầu mỉm cười.

"Tôi sẽ tìm ra một cách."

- Nhân loại! Cage đang mỉm cười như khi ngươi và Thế tử đang lừa đảo ai đó! Không, cô ấy cười một cách còn đáng sợ hơn!

Nụ cười đó nhanh chóng chuyển sang nụ cười sảng khoái thường ngày và cô cúi chào Cale.

"Vậy hẹn gặp lại lần sau."

"...Chắc chắn rồi."

Cale nhìn Cage rời đi theo hướng ngược lại và nét mặt của cậu trở nên cứng đờ.

Cậu quay lưng lại với Cage và bắt đầu đi về phía phòng của mình.

'Thần Chết... mọi thứ đang trở nên khó chịu.'

Vẻ mặt của cậu tiếp tục cau lại vì sự thất vọng khi nghĩ về hoàn cảnh của mình.

Raon tàng hình và Choi Han... Cũng như Công tước Fredo trên vai Choi Han lặng lẽ đi theo sau Cale.

Nhóm của Cale không còn ở khu vực xung quanh phòng ngủ của Alberu.

Có rất nhiều người đã quan sát họ ngay từ đầu.

"... Không phải biểu cảm của ngài ấy quá hung ác sao?"

Giọng nói của một trong những kỵ sĩ trong hành lang vang lên.

Thay vì duy trì vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm trang, những kỵ sĩ đang trông coi phòng của Thế tử lại trao đổi ánh mắt với nhau.

'Kỳ lạ quá.'

'Biểu hiện của ngài ấy... rất nghiêm túc.'

Trận chiến đã kết thúc.

Nhưng Cale Henituse, người có thể nói là người kết thúc trận chiến, đã bước vào phòng ngủ của Thế tử với vẻ yếu ớt và xuống sắc nhưng rời đi với vẻ mặt cứng đờ và nghiêm túc và đi đâu đó.

Những bước đi trong rất vội vã và khẩn trương.

Tất cả kỵ sĩ đều có cảm giác đáng ngại.

Sau cùng, họ đều là những người có trách nhiệm canh giữ an toàn cho Thế tử và bảo vệ vương quốc.

Đó là lý do tại sao họ lo lắng sẽ một cuộc chiến khác hoặc một cái gì đó lớn sẽ xảy ra.

Đội trưởng Đội Kỵ sĩ không có ở đây vào lúc này, vì vậy một trong những kỵ sĩ bắt đầu thận trọng hỏi.

"Anh có nghĩ... có chuyện gì đó đã xảy ra với thiếu gia Cale không?"

Kỵ sĩ tiền bối của anh ta tằng hắng trước khi tiếp tục.

"Có vẻ như vậy. Ngài ấy luôn hành động cho Vương quốc Roan... ngài ấy luôn bận rộn và không thể nghỉ ngơi."

Một trong những kỵ sĩ im lặng nhất bắt đầu nói vào lúc đó.

"Có thể dành cho toàn thế giới chứ không chỉ Vương quốc Roan. Vừa rồi mọi người không thấy sao?"

Những kỵ sĩ khác đều nhìn về phía anh ta vì hiếm khi anh ta nói.

Người này thường không nói vì anh ấy là một người suy nghĩ sâu sắc.

"Nhìn thấy cái gì?"

"Thiếu gia Cale đang trò chuyện với ai đó."

Họ nhớ lại người vừa thì thầm với Cale.

"... Ý là người phụ nữ mặc áo choàng nữ linh mục sao?"

"Đúng."

"Quý cô-, cô ấy không phải là bạn thân của Lãnh chúa Stan sao?"

Những kỵ sĩ đã không phản ứng với việc cô ấy ở đây vì họ biết rõ cô ấy là ai.

"Nhưng không phải vậy."

"Ý anh là gì?"

"Tôi nghĩ tôi có thể trả lời điều đó cho mọi người."

"Hmm?"

Kỵ sĩ đang trò chuyện với kỵ sĩ ít nói nhìn về phía hậu bối của mình, người đã nói chuyện đầu tiên.

Kỵ sĩ hậu bối nhìn quanh để chắc chắn họ là những người duy nhất ở đó trước khi thận trọng nói.

Cậu ta cần phải thận trọng hơn nữa vì đây là Dinh thự Lãnh chúa Stan chứ không phải cung điện.

"Người phụ nữ ban nãy đúng là bạn thân của Lãnh chúa Stan, tuy nhiên ..."

Ực.

Cậu ta nuốt nước bọt và tiếp tục nói.

"... Cô ấy cũng là một nữ linh mục bị trục xuất của Thần điện Thần Chết."

Những kỵ sĩ đã yên lặng lắng nghe phản ứng lại câu nói đó.

"Bị trục xuất?"

"Thần Chết?"

Đó là vì rất khó và hiếm khi có một nữ linh mục bị trục xuất.

"Đúng. Cô ấy đã bị trục xuất khỏi Thần điện Thần Chết, nhưng mọi người thấy đấy..."

Thông tin quan trọng đã có ở đây.

Kỵ  sĩ hậu bối chia sẻ câu chuyện mà cậu đã nghe được từ người bạn thân của mình, người từng là kỵ sĩ tại Dinh thự Lãnh chúa Stan.'

"Cô ấy đã bị trục xuất, nhưng Thần điện Thần Chết không dám động đến cô ấy."

Cậu ấy nói ra suy nghĩ của mình.

"Và dựa trên những gì tôi đã nghe, nữ linh mục bị trục xuất đó vẫn có thể sử dụng sức mạnh như Lời thề chết mà Thần Chết ban cho các linh mục của mình."

"... Làm sao có thể?"

"Chính xác đấy."

Kỵ sĩ nhìn quanh một lần nữa trước khi tiếp tục nói.

"Việc thần điện không dám động đến nữ linh mục đó là vì Thần chết vẫn coi cô ấy như là con của mình. Một người như vậy khẩn trương đến tìm thiếu gia Cale. Sau đó lại trò chuyện rất thân thiết với ngài ấy."

Kỵ sĩ ít nói tiếp lời.

"Đặc biệt là ngay sau khi tên khốn White Star độc ác đó nói với chúng ta điều đó về thiếu gia Cale."

Một nữ linh mục bị trục xuất nhưng vẫn là con của một vị thần.

Nữ linh mục đó vội vàng đến tìm Cale và trò chuyện rất thân thiết với cậu ta cho đến tận một lúc trước.

Cale đã trở nên cứng đơ sau cuộc nói chuyện đó.

White Star vừa nói Cale là người đã nhận được ý muốn của một vị thần.

Tất nhiên, White Star không nói rõ đó là vị thần nào. Hắn ta chỉ coi Cale là sứ thần của một vị thần.

Thiếu gia Cale đã nói không phải vậy, nhưng...

Một viễn cảnh hiện lên trong đầu những kỵ sĩ đang ở đây.

Tất cả họ đều vô thức nhìn nhau.

"...Có lẽ?"

Mọi người đều nhìn về phía kỵ sĩ ít nói. Anh đứng thẳng dậy sau khi nhận thấy ánh mắt của họ và nói.

"Tôi vừa nói ra giả thuyết của mình."

Sau đó lại im lặng.

Tất cả đều im lặng.

Họ cảm thấy giốngnhư họ đã tìm ra điều gì đó mà họ không nên biết.

Cả hành lang chìm vào im lặng.

Cale đóng cửa phòng ngủ và nhìn về phía giữa phòng.

"Vậy, tại sao anh lại đến tìm tôi?"

Phạch.

Con chim đen thanh lịch bắt đầu tung cánh trên vai Choi Han tiến đến Cale.

Sau đó, nó nhìn vào mắt Cale khi cách đó khoảng một bước.

Cái mỏ của con chim lại mở ra.

"Bạn của tôi, có vẻ như cậu sẽ cần phải đến Vương quốc Endable với tôi."

'... Từ khi nào mình là bạn của tên này vậy?'

Cale kinh ngạc.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật