Trở thành kẻ vô lại nhà Bá tước (501-700)

Chap 513: Ngon miệng (5)



Lần đầu tiên Cale có thể nhìn thấy đối phương cau mày.

"Hm."

Hầu tước cầm quạt liếc nhìn hai người ở hai bên Cale.

Ánh mắt dừng lại khi nhìn bên vai của Swordmaster Hannah.

Có một phần chuôi kiếm lộ ra.

Hắn bắt đầu nói sau khi nhìn thấy thanh kiếm được quấn trong băng.

"... Đó hẳn là Kết tội của Mặt trời."

Thần Mặt Trời rất ghét các chủng tộc mang thuộc tính bóng tối.

Đó là lý do tại sao Giáo hội cũ của Thần Mặt trời đã tiến hành một cuộc thập tự chinh để loại trừ những Necromancer ở Tây lục địa.

Đây là vũ khí được Thần Mặt trời tạo ra.

Kết tội của Mặt trời.

Đó là vũ khí mạnh nhất được tạo ra để tiêu diệt thuộc tính bóng tối và khiến những kẻ mang thuộc tính bóng tối trở lại hình dáng ban đầu.

"Và cũng dẫn theo cả Thánh tử đi cùng."

Khóe môi Hầu tước nhếch lên.

Ooooooooong-

Quả cầu màu xám trên đầu Hầu tước lại bắt đầu kêu gào.

"Đúng rồi. Cale Henituse, cậu có rất nhiều đồng minh. Tôi quên mất điều đó đấy. Nhưng cũng không thay đổi sự thật hôm nay cậu chính là con mồi."

Cale cố gắng tiến lên một bước.

Tuy nhiên, có một thứ đã ngăn cậu di chuyển. Cale cúi xuống và nhìn thấy một tay áo trắng trước mặt.

"Thánh tử?"

Thánh tử Jack đã đưa tay ra để ngăn cản Cale. Đôi mắt của Cale mở to hơn một chút sau khi nhìn thấy biểu hiện trên khuôn mặt của Jack.

'Cậu ta có thể làm một biểu cảm như vậy?'

Vẻ mặt ngây thơ đó lộ rõ ​​vẻ sợ hãi.

Tim của Cale chùng xuống ngay khi nhận ra điều này. Cậu tự hỏi liệu Jack có sợ hãi không.

Tuy nhiên, khuôn mặt của Jack đầy sợ hãi và thù hận.

Thật hiếm khi một người ngây thơ này lại có biểu cảm như vậy.

"Thiếu gia."

Ánh mắt của Jack tập trung vào Hầu tước.

"Người đó là người?"

Sau đó cậu ta bắt đầu hỏi Hầu tước.

"Không, ngươi là ai?"

Keng.

Cale quay đầu lại sau khi nghe thấy tiếng kiếm rút ra khỏi vỏ. Swordmaster Hannah đang bối rối siết chặt Kiếm Kết tội của Mặt trời.

Ooooooong-

Thanh kiếm đang rung lên.

Nó đang rung rất mạnh.

Chuyện xảy ra khi Hannah và Cale bối rối nhìn nhau.

Họ nghe thấy giọng nói của Jack.

Đôi mắt cậu ta tập trung vào quả cầu màu xám phía trên Hầu tước.

"... Sức mạnh đó không phải đến từ thế giới này."

"Tôi biết ngay mà!"

Bud lên tiếng đồng tình.

"Nó không giống mùi gì đó từ thế giới này!"

Ánh mắt của Cale bắt đầu chìm xuống.

'Nó không đến từ thế giới này?... Sức mạnh từ Ma giới không? Điều đó có nghĩa là kẻ đó đến từ tộc Quỷ?'

Jack tiếp tục nói.

"Người này giống tôi. Là một người phục vụ cho thứ gì đó."

'Hả?'

Đôi mắt của Cale mở to.

Thánh tử Jack tiến lên một bước.

Cậu đã nắm lấy chân trước của Raon ngay lập tức khi Raon xuất hiện và nói Cale đang cần họ hỗ trợ lập tức.

'Dù sao thì nhân loại cũng có thể bị thương nặng, bất cứ điều gì có thể xảy ra! Tên đó nói hãy đến nếu các ngươi muốn! Và cũng nói không cần phải đến nếu không muốn! Bất kể thế nào, hắn cũng sẽ không quan tâm!'

Làm sao cậu có thể từ chối yêu cầu của người này?

Người này đã cứu em gái Hannah của cậu, cứu chính cậu và cứu Mogoru cũng như Giáo đoàn Thần Mặt trời.

Đó là lý do tại sao cậu và Hannah đã đến đây không chút do dự.

Và lúc này đã nhận ra quyết định của mình đã đúng.

Một giọng nói cắt ngang những gì Hầu tước định nói.

"Ác quỷ, hình như ngươi đang phục vụ cho chủng tộc Quỷ."

Cale thở dài trong tâm.

- Trời ơi. Tên đó phục vụ cho tộc Quỷ?

Cale cắn chặt môi khi nghe câu hỏi của Đá Tảng.

Có những linh mục trên thế giới này tin vào thần và một số người đã được ban cho sức mạnh của thần.

Cũng tương tự, có những linh mục tin tưởng và đi theo Ma giới.

Tay Jack hướng về phía quả cầu màu xám.

"Nó thuộc về Ma giới."

Shaaaaaaa-

Ánh sáng bắt đầu tỏa ra với Thánh tử Jack ở trung tâm.

"Nó giống như sức mạnh của tôi từ Thần Mặt trời, một thứ không có từ thế giới này."

"Hình như cậu biết rất nhiều về thứ này."

Bộp, bộp.

Hầu tước lại mở quạt của mình với vẻ mặt như muốn nói bản thân không biết phải làm gì vì quá hạnh phúc.

Hắn rất vui vì Jack đã có thể nói rõ những gì về hắn.

"Tôi thực sự đã quyết định đúng khi nói nhưng người đó không nên giết cậu mà."

"Ngươi đang nói những thứ vớ vẩn gì vậy?"

Hannah cau mày bước tới.

Cale bằng cách nào đó đã bị đẩy lùi khi Jack và Hannah đối đầu với Hầu tước.

"Ý tôi là gì? Tôi đã ngăn cản họ đuổi theo hai người cho đến khi kết thúc. Cả hai người đều hữu dụng. Hơn nữa, cô Hannah, bây giờ chúng ta không giống như những người xa lạ. Cô cũng là người bị Tử mana đầu độc. Pfft."

Hannah bắt đầu nói trong vô thức.

"Tiếng cười của tên khốn đó cảm thấy thật khó chịu."

"... Hannah."

Jack cố gắng ngăn cô lại nhưng Hầu tước vẫy chiếc quạt của mình và đáp lại.

"Tôi nghe nói tôi đang gây ra khá nhiều phiền nhiễu. Tuy nhiên, một người ở cấp độ của tôi không thể không nghe những điều như vậy.."

Chhhh.

Quạt được gấp lại và hướng lên trời.

"Con người sống trên mặt đất dưới ánh mặt trời chết tiệt này. Không có gì lạ khi họ gọi những người có  sức mạnh to lớn như tôi là đáng ghét cả. Nhưng bắt đầu từ bây giờ, điều đó sẽ thay đổi."

Nó sẽ thay đổi ngay bây giờ.

Quả cầu lớn màu xám đổi hướng và bắt đầu tiến về phía cặp song sinh Thần Mặt trời khi hắn nói vậy.

"Bây giờ, tôi sẽ giữ cho hai người sống sót. Tôi cần hai người khóc hết sức khi thấy thế giới này bị cai trị dưới một vương quốc được gọi là bóng tối. Pfft."

Hannah quay về phía Jack.

"Anh ơi. Em nghĩ tên khốn đó đã phát điên rồi. Liệu việc tin vào tộc Quỷ có thể khiến một người trở thành như vậy không?"

"... Mm. Hình như người đó bị như thế từ lúc bắ-"

"A. Vậy là từ lúc mới sinh ra hắn đã điên khùng như thế rồi?"

Hannah mỉm cười trước khi kéo băng cuộn chuôi kiếm.

Xoẹt.

Một thanh kiếm trắng hoàn hảo không tì vết.

"Đó là lý do tại sao thanh kiếm này liên tục cầu xin em giết tên khốn khùng điên đó."

"Pfft. Cô Hannah. Cô đang cố gắng cản đường chúng tôi?"

Hầu tước liếm môi và vui mừng nhìn thanh kiếm trắng đang chĩa vào mình .

"...Cuối cùng. Cuối cùng tôi cũng có thể khiến những đứa con của Thần Mặt trời phục tùng và cầu xin tôi cho mạng sống của chúng. Keke! Bây giờ, tôi sẽ giết tất cả mọi người?"

Người mặc áo đen ở phía sau bắt đầu nói.

"Hầu tước. Tôi đã đợi ngài nói câu đó lâu lắm rồi."

Keng-!

Thanh kiếm của kỵ sĩ áo đen thể hiện vẻ đẹp lạnh lùng của nó. Sau đó, cô ấy nhẹ nhàng chém xuống.

"Aaaaaaaaah!"

Thanh kiếm đang chém xuống dừng lại.

Tiếng hét đó phát ra từ xa phía sau chứ không phải ở chỗ này.

Đôi mắt cô ấy nhìn về phía trước nhưng vẫn nắm chặt thanh kiếm của mình.

Jack và Hannah.

Cả hai người họ giống như đã chuẩn bị chạy bất cứ lúc nào... Cô nhìn thấy Cale Henituse đang ở phía sau họ và nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt đó.

"Aaaaaah!"

Sau đó cô ấy nghe thấy một tiếng hét khác.

Tiếng hét phát ra từ phía đối diện của khu rừng nơi Dark Elf hiện đang đóng quân.

Shaaaaaaaaaaa-

Một cơn gió thổi vào cô như một cơn sóng thần cùng một lúc. Không, nó đang thổi mạnh về phía cô.

'Cale, tôi đã làm được! Tôi cũng mang người đó theo!'

'Tôi đây! Tôi xin lỗi. Hứccccccc. Tôi đã rất sợ hãi! Nhưng bây giờ tôi không sợ nữa!'

'Hỗn loạn, hủy diệt, tức giận! Tôi dự định phá hủy mọi thứ! Tôi là một Tinh linh gió đã che giấu sức mạnh của mình!'

Cơn gió mà ba Tinh linh Gió mang đến đã phát tán sương mù của On.

Sương mù ngay lập tức bao phủ tầm nhìn của mọi người.

Kỵ sĩ áo đen nhìn Cale biến mất trong sương mù.

Cô cũng nhìn thấy Hannah và Jack mỉm cười. Trước đó Raon đã nói với cặp song sinh.

'Nhân loại đã yêu cầu sự hỗ trợ của hai người để chạy trốn! A, tên đó còn nói nếu có kẻ thù mà hai người khó xử lý, hãy tiến lên trước mặt nhân loại và ra hiệu!'

Cale nhìn sương mù bao phủ mọi thứ ngoại trừ đồng minh của họ và bắt đầu nói.

"Kể từ đây, chúng ta chỉ có một mục tiêu."

Tất cả các đồng minh đều nhìn về phía cậu.

"Chúng ta sẽ trốn thoát khỏi đây mà không có một người nào chết."

Những ánh mắt nhìn cậu đã thay đổi.

Mọi ánh nhìn đều tràn đầy sức sống.

Đó không chỉ là vì sự quyết tâm của họ.

Shaaaaa-

Và một ánh sáng bao quanh họ.

Ánh sáng chữa trị này bao quanh Elf và những người lính đánh thuê. Ánh sáng tràn ra từ tay áo của Thánh tử Jack.

Sương mù cũng che đi ánh sáng đó.

"Nyannn."

Ngay lúc đó, mèo bạc đã xuất hiện trong màn sương mù.

"Aaaaaaaaaaaaaaa!"

"Aa!"

Đồng minh có thể nghe thấy tiếng la hét của kẻ thù. Cale đặt On lên vai và tiếp tục.

Giọng cậu nhanh chóng và chắc chắn.

Bây giờ nó là một cuộc chiến với thời gian.

"Những tên sát thủ đứng sau tiểu đoàn Dark Elf hiện đang bị tấn công. Những người tấn công chúng là đồng minh của chúng ta, gia tộc Molan. Chúng ta sẽ tập hợp lại với họ và trốn thoát."

Tuy nhiên, có một ngọn núi mà họ cần phải vượt qua để tập hợp với gia tộc Molan.

Họ phải vượt qua tiểu đoàn Dark Elf và lực lượng Vampire.

"Chỉ huy. Chúng ta đang tấn công Dark Elf?"

"Đúng. Chúng ta không có cách nào biết được sức mạnh của tên khốn phục vụ cho tộc Quỷ cũng như sức mạnh của Đoàn Kỵ sĩ đó. Nhưng Vampire và Dark Elf chắc chắn là kẻ thù không đội trời chung của Giáo đoàn Thần Mặt trời."

Và quyết định vượt qua những tên đó là quyết định tốt nhất trong tình huống này.

Các đồng minh nhận ra Cale không cần phải giải thích bất cứ điều gì khác. Tất cả đều chờ đợi những mệnh lệnh tiếp theo của Cale.

Sự hỗn loạn từ sương mù sẽ chỉ kéo dài trong giây lát.

Họ cũng không biết khi nào cuộc phục kích của gia tộc Molan sẽ kết thúc.

Đó là lý do tại sao họ cần phải nhanh chóng di chuyển.

"Lính đánh thuê sẽ bảo vệ Elf bằng những khiên. Elf sẽ tấn công khi có tín hiệu."

Haaa.

Họ nghe thấy ai đó thở nặng nhọc.

Glenn Poeff dùng tay che vết thương cho cơ thể.

Rất may, lúc này anh ta trông khá hơn. Và những pháp sư khác cũng vậy.

Đó là nhờ khả năng chữa trị của Jack.

Tuy nhiên, họ vẫn chưa được chữa trị hoàn toàn.

"... Glenn Poeff."

Glenn nói cho tất cả các pháp sư khi Cale gọi tên anh ta.

"Chúng tôi có đủ sức mạnh để trốn thoát. Tuy nhiên, mana của chúng tôi vẫn quá không ổn định để sử dụng ma pháp." (Ở bản Eng để là 'aura', mình nghĩ chắc có sai lầm nên đổi lại thành 'mana')

Các pháp sư gật đầu. Glenn cười yếu ớt và tiếp tục nói.

"Các pháp sư đánh thuê của chúng tôi có sức chịu đựng khá tốt khi chạy. Hơn nữa, Thánh tử, không phải ngài cần dùng sức mạnh cùa mình ở chỗ khác sao?"

Đúng vậy.

Có lý do gì mà Cale không thể bảo Jack chữa trị cho mọi người cùng một lúc.

'Thuộc tính bóng tối sẽ tránh khả năng hồi phục của Jack.'

Thêm vào đó...

'Cuộc trốn chạy này có thể trở thành một quá trình dài.'

Sẽ thật tệ nếu Jack chữa trị cho nhiều người cùng một lúc và quá mệt mỏi để sử dụng sức mạnh của mình.

Cale đưa mắt ra hiệu cho Jack.

"Đây là một lọ thuốc được làm tại đền thờ."

Jack giao một đống thuốc cho các pháp sư trước khi quay trở lại bên Cale.

"Nyann!"

On đã cho Cale tín hiệu ngay lúc đó.

Người duy nhất có thể nhìn thấy mọi thứ trong sương mù đang cho họ biết bây giờ cần phải di chuyển.

"Choi Han và Hannah đi trước."

Hai người mạnh nhất của họ cần phải có mặt ở phía trước.

"Bud, đi sau. Thánh tử, cậu ở lại trung tâm."

Bud, người có thể ngửi thấy kẻ thù mạnh đang đến gần cần phải ở phía sau. Đối với Thánh tử Jack, cậu ta sẽ ở giữa để-

"Tôi sẽ bắt đầu."

Shaaaaaaa-

Ánh sáng chữa trị mà cậu ta nhận được từ Thần Mặt trời tạo ra một vòng xung quanh các đồng minh của họ.

"Vampire và Dark Elf sẽ không thể vào bên trong vòng tròn này."

Cale mở miệng nói.

"Đi."

On nhận được ánh mắt của Cale.

Một con đường bắt đầu xuất hiện xuyên qua sương mù.

"Điều này là tốt."

Hannah chỉ về phía con đường đó và nói với Choi Han, người ra hiệu cho cô ấy im lặng và rút kiếm ra. Aura đen của cậuu ta đang bao phủ thanh kiếm.

Cậu bước lên trước.

"Im lặng và chạy."

"Và hủy diệt mọi thứ theo cách của chúng ta?"

"Đúng vậy."

Choi Han và Hannah bắt đầu dẫn đầu các đồng minh tiến lên. Cale ở ngay sau hai người họ.

"On, gửi tín hiệu."

Sau đó cậu lắc cây roi của mình.

Một cơn lốc kỳ lạ xuất hiện bên trong sương mù.

Đó không phải là Âm thanh của Gió.

Swooooooosh-

Những Tinh linh Gió đang tạo ra những cơn lốc xung quanh họ.

Số lượng những cơn lốc tiếp tục tăng lên, và chúng tiếp tục xuất hiện ở những điểm mà Rồng đen xuất hiện với một con Mèo con màu đỏ trên lưng.

"Ugh! Ugh!"

"Grooooooooa-"

Gió hòa với sương độc màu đỏ xuất hiện ở cả hai phía của đồng minh và tạo ra một con đường cho họ chạy.

- Nhân loại! Đừng lo lắng về bọn ta! Bọn ta sẽ làm tốt nhiệm vụ!

Cale lắng nghe báo cáo không ngừng của Raon khi quan sát mọi hướng.

'Hỗn loạn, hủy diệt! Phía tây! Đến hướng 9 giờ của cậy!'

"Hướng 9 giờ!"

Cale hét lên và Sorros theo sau.

"Lửa!"

S, s, s, shhh-!

Những mũi tên bắn về hướng mà Cale đã gọi.

Tang! Tang!

Một thứ gì đó đập vào tấm khiên của lính đánh thuê cùng một lúc.

Cale nhìn vào những tấm khiên của lính đánh thuê.

Những mũi tên màu đen mà Dark Elf bắn ra đã biến mất ngay khi chạm vào những chiếc khiên. Tuy nhiên, những mũi tên đó mạnh đến mức có thể khiến những tấm khiên lõm xuống chỉ sau một đợt tấn công.

'Những tấm khiên này có thể không sử dụng được nữa sau khi chặn hai mũi tên khác hoặc lâu hơn.'

Cậu nghe thấy giọng nói của Dark Elf già ngay lúc đó.

"Đã xác định được kẻ thù!"

Dark Elf nhanh chóng bắn một loạt mũi tên khác.

"... Những Tinh linh của kẻ thù đang đến!"

Sorros cho cậu biết những Tinh linh của đối phương, xác nhận là ăn những Tinh linh khác đang tiến về phía họ.

Cale đã nhận thấy tất cả những điều này.

"Lửa!"

Nó xảy ra ngay lúc cậu nghe thấy giọng nói của một ông già.

"Raon!"

- Được rồi!

Phịch.

Hong rơi vào vòng tay dang rộng của Cale và một tấm khiên đen lớn và chắc chắn ngay lập tức bao quanh đồng minh.

Tuy nhiên, những người lính đánh thuê khác ngoài Glenn thì bối rối, họ chỉ có thể cuộn mình lại vì sợ hãi sau khi nhìn thấy những mũi tên đen xuyên qua màn sương mù.

"Không được dừng lại!"

Họ nghe thấy giọng nói của Cale ngay lúc đó.

"Mọi người, tiếp tục chạy! Chỉ nhìn về phía trước, dừng lại nghĩa là các người đã chết!"

"Nghe theo chỉ huy!"

Bud hét lên từ phía sau và các đồng minh bắt đầu di chuyển trở lại.

Bàaaaang!

Bang! Bang! Bàaaaang! Bàaaaang!

Một lượng các mũi tên màu đen không đếm xuể bắt đầu tấn công tấm khiên màu đen.

Sorros tự hỏi liệu tấm khiên có bị vỡ không và vô thức nhìn về phía Cale với vẻ sợ hãi.

Sau đó ngỡ ngàng.

'Hả?'

Ông không nhìn thấy Choi Han hay Hannah ở phía trước.

Những gì ông nhìn thấy là một aura đen sáng chói và một vạch trắng ở giữa những mũi tên đen.

"Ugh!"

Dark Elf già nắm chặt vai và lùi lại.

Siiiiizzle-

Da trên vai bỏng rát.

Anh nhìn về phía trước.

Choi Han đã chém trúng mũi tên đen của mình.

Hannah đã tấn công khi được Choi Han bảo vệ.

Thanh kiếm trắng lướt qua vai của Dark Elf già.

"... Vừa lướt qua tôi ......!"

Da ông ấy đã bị bỏng nặng và để lại một vết thương lớn chỉ với một tiếp xúc nhỏ như vậy.

Nó cũng không thể được chữa trị.

Đây là vết thương do thần vật của Thần Mặt trời để lại.

"Đồ khốn......!"

Tuy nhiên, Choi Han và Hannah bị bao vây bởi sương mù và ngay lập tức biến mất trước khi Dark Elf già kịp làm gì.

Hai người sau đó trở lại trước nhóm.

Hannah nhìn lại và mỉm cười về phía Cale.

"Chúng ta chỉ cần tấn công bất kỳ kẻ thù mạnh nào như thế này phải không?"

"Đúng."

"Thật đơn giản. Tôi thích nó. Có phải vậy không?"

Cô có thể thấy Cale trả lời câu hỏi của cô một cách nghiêm túc.

"Chà, ít nhất chúng ta cần phải làm điều này nhiều. Chúng ta không thể để chúng làm hại chúng ta khi chúng ta chạy."

Các mũi tên dừng lại trong giây lát, có khả năng là do cuộc tấn công của chúng nhằm vào Dark Elf cũ.

Cale nhìn về phía Sorros.

Sorros chắc chắn đã nghe Cale nói họ không chỉ chạy trốn. Đó là lý do tại sao ông ta có thể biết Cale sẽ nói gì chỉ bằng cách nhìn vào ánh mắt đó.

Cale giơ tay lên khi miệng Sorros vô thức mở ra.

Tấm khiên đen đã biến mất.

Sorros đã ra lệnh cho Elf.

"Tấn công!"

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà các cuộc tấn công của kẻ thù đã dừng lại...

Các mũi tên của Elf và những Tinh linh đã ẩn nấp khỏi những Tinh linh của đối phương bằng cách nấp bên trong lá chắn bắt đầu các cuộc tấn công của họ.

Những luồng khí của nước, lửa, gió, đất và gỗ hòa vào với những mũi tên phóng ra.

Hướng đi không thành vấn đề.

Bất kỳ ai khác trong khu vực này đều là kẻ thù của họ.

"Aaaah!"

"Ugh!"

Đồng minh có thể thấy chiếc khiên đen xuất hiện trở lại ngay sau khi cuộc tấn công của họ kết thúc và họ nghe thấy kẻ thù rên rỉ.

Cale lấy ra một túi đá ma thuật thượng cấp từ ​​túi trong của mình. Và thứ đó đã được giao cho một sinh vật vô hình.

Raon tàng hình cầm nó.

Cale đã bảo Raon tiết kiệm năng lượng và sử dụng các viên đá ma thuật để tấm khiên đen không biến mất.

Cậu bắt đầu nói với các đồng minh đã dừng lại sau khi tấn công.

"Tại sao lại dừng lại?"

Các đồng minh hoàn toàn bất ngờ và nhìn ra khỏi tấm khiên vững chắc bảo vệ họ và bắt đầu chạy lại khi nhìn về phía trước.

Kẻ thù của họ không thể nhìn thấy trước mặt họ, nhưng sương mù đang mở ra một con đường cho đồng minh.

Họ có thể nhìn thấy lưng chỉ huy khi chạy qua con đường đó trước mặt họ.

Rời đi mà không có ai chết.

Có thể thành công.

Bước chân của mọi người bắt đầu trở nên tràn đầy hy vọng và sức mạnh.

---

Chưa check chính tả


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật