Honkai Impact: Tiên Tôn Trùng Sinh

chap đặc biệt: giao thừa



Hôm nay là 30 tết.

"Hừmmmm.... Viết gì đây ta"

Akatsuki Kansaki, đang ngồi trước cửa nhà với với hai tờ giấy màu đỏ trên tay cậu đang cầm 1 cây bút lông dùng để viết thư pháp.

"Này Kan!"[Kiana]
1 cô nàng mái tóc trắng được thắt thành hai bím, đi bên cạnh cô ấy là cô gái với mái tóc xanh. Cả đang mặc trên người bộ đồ tết trông khá đẹp mắt.

"Kiana và Fuhua đó à?"

"Cậu đang làm gì vậy Kan?"[Fuhua]
"À tôi đang viết câu đối dành cho ngày Tết ấy mà... Mà bộ đồ hợp với hai cô lắm đó"

Cả hai mỉm cười vui mừng trước lời khen của cậu.
"Cậu tính viết gì vậy Kan"[Fuhua]

"Một cái gì đó mà vừa chúc mừng năm mới mà vừa nhìn lại 1 năm vừa qua..."
Cũng đã sắp qua 1 năm mới từ khi cậu trùng sinh, cậu kiếp trước là Ngạo Long Tiên Tôn, thất bại trong lúc trải qua lôi kiếp đại đạo nên vong mạng, may mắn cậu được trùng sinh về năm 20 tuổi ở thế giới khác.

1 năm qua đối với cậu thật sự rất vui, cậu đã gặp lại đứa em gái cậu hằng mong ước, có được một người chị gái mặc dù tính cách hơi trẻ con.

Groaw*

"Ngao tây, ngươi đi đâu về vậy?"
Ngao tây là tên của Thượng Cổ Long Thần mà cậu đã triệu hoán ra, trong mắt cậu thì nó là con rồng con nhưng trong mắt người khác thì do nó đã dùng huyễn thuật che mắt nên họ chỉ thấy nó là con shiba đang cosplay con rồng.

"Cậu đây rồi Kan, các cô cũng ở đây sao?"[Bianka]
Người con gái với mái tóc vàng óng ánh đi đến, kế bên cô là 1 con mèo trắng tên là stan đang đi theo cô.

Người đó là Bianka hay còn có tên là Durandal, thực chất cô ấy chính là Kiana thật theo những gì cậu đã tìm hiểu, nhưng Bianka lại không hề biết sự thật đó.

: Sẽ giải thích yên tâm :

"Ngao tây ngươi đi chơi với stan đi, cô cũng qua đây đi Bianka"
Ngao tây và stan chơi đùa ngoài sân vườn Bianka đi đến và ngồi kế bên nhìn cậu cầm bút suy nghĩ viết câu đối.

"Này cậu tính viết câu đối à?"[Bianka]
"Ừ, nhưng khổ nỗi tôi không biết viết gì đây!"

"Sao cậu không viết như chúc mừng năm mới, vạn sự như ý ấy Kan"[Kiana]
Cậu với Fuhua và Bianka nhìn Kiana như kiểu: yo thật luôn ấy à.

"Cái đó thì cần gì viết, câu đối phải gồm hai vế đối nhau, đối ở đây có nghĩa là ngang nhau, hợp nhau thành một đôi chứ không phải muốn là viết đâu. Hô tôi có ý tưởng rồi này"

Cả ba nhìn cậu khai bút viết câu đối, cậu chậm rãi từ tốn viết nên những câu đối.

Khi viết xong cậu giơ lên cho cả ba đọc.

Tết đến gia đình vui sum họp - Xuân về con cháu hưởng bình an.

Ngàn lần như ý - Vạn sự như mơ - Triệu sự bất ngờ - Tỷ lần hạnh phúc.

Cả ba đọc câu đối cậu viết mà trầm trồ chỉ riêng Kiana vẫn đang nghĩ xem nó là gì.

"Cậu viết đẹp lắm đó Kan, nét bút vừa thanh tao vừa ấm cúng trong từng nét chữ. Đọc mà cảm nhận rõ tết luôn ấy"[Bianka]

"Tết đến gia đình vui sum họp - Xuân về con cháu hưởng bình an. Ngàn lần như ý - Vạn sự như mơ - Triệu sự bất ngờ - Tỷ lần hạnh phúc. Cậu nên treo nó lên đi Kan"[Fuhua]

Cậu treo nó lên trước cửa nhà 1 cách ngay ngắn rồi lùi lại vài bước chỉnh lại.

"Rồi, đi xem những người khác thôi"

Cậu với Bianka, Fuhua và Kiana đi vào phòng khách thì thấy Bronya và Theresa đang lau dọn nhà cửa.

"Thỏ 19-C chế độ quét dọn ngày tết"[Bronya]
Robot của Bronya xuất hiện với 1 tay là cái khăn tay còn lại là cây chổi siêu to bắt đầu dọn dẹp xung quanh trong khi Theresa chỉ cầm khăn lau mấy cái bàn ghế và kệ.

Theresa cũng chính là người chị gái của cậu, vì vài chuyện khá là ảo ma như ở thế giới này tồn tại 1 cậu khác, khi cậu ấy chết đi thì cậu trùng sinh vào mà cậu ấy ở thế giới này lại xem Theresa là chị nên cậu cũng gọi và xem cô ấy là chị luôn...

Khó hiểu ha, tóm tắt thì cô ấy là chị của cậu ở thế giới này. Đừng nhìn thân hình bé nhỏ của cô ấy mà coi thường, cô ấy hơn 50 rồi đấy.

"Này Kan, em vừa mới nghĩ xấu chị à? Qua đây phụ chị quét dọn với này"[Theresa]
Như bao lần, đừng xem thường trực giác phụ nữ.
"Vâng, các cô phụ giúp chung đi để xong sớm chúng ta còn đón giao thừa nữa"

Kiana vừa nghe cái thì liền quay đi bỏ chạy nhưng liền bị cậu tóm lại, cậu nở nụ cười mỉm thương hiệu rồi đưa cho Kiana cây chổi và cái khăn.
"Đi đâu thế Kiana, đây cầm lấy cây chổi và cái khăn này"

"Không, ta không muốn dọn dẹp đâu, ta muốn đi chơi!!!"[Kiana]

Póc*

Cậu thu tay và búng ngay vào trán của cô.
"Đừng búng trán ta nữa, 1 năm qua ngày nào cậu cũng búng trán ta đó. Cậu có thù với trán ta à!!?"[Kiana]

"Đúng vậy, năm mới tôi sẽ búng cô nhiều hơn. Giờ dọn dẹp nào Kiana"

"Đồ xấu xa"[Kiana]

Tuy nói cậu như thế nhưng khi cô cúi gầm mặt xuống thì khẽ nở 1 nụ cười hạnh phúc.

Thế là cậu cùng những người khác dọn từ lầu 1 lên lầu 3 nhà của cậu, cậu đã mua ngôi nhà này vì muốn tập trung tu luyện nhưng bằng cách trời ơi đất hỡi nào đó mà những người cậu quen chuyển hết đến sinh sống với cậu.

'cũng may không ảnh hưởng lắm đến quá trình tu luyện, nếu không mình đuổi đi hết.
Đùa thôi, có họ ở đây cậu vui mừng không hết ấy.

9h tối.

Bây giờ thì cậu đang đứng trước căn bếp nơi Mei và Rita đang đứng ngay ngắn phía sau quan sát từng nhất cử nhất động của cậu.

"Phù..."

Sau một nhịp thở cậu liền bắt tay vào việc làm bếp, công việc bếp núc bình thường cần đến 3 người cùng nhau làm thì bây giờ đang được một mình cậu làm mà không mắc lấy một sai lầm nào.

"Dù nhìn cảnh này bao nhiêu lần thì tôi vẫn không thể thấy chán, như thể cậu ấy đang khiêu vũ giữa căn bếp vậy"[Rita]

"Đúng đó, mọi thứ đang được cậu ấy chuẩn bị 1 cách kỹ lưỡng không 1 sai sót... Mà khoan hình như có gì đó sai sai??"[Mei]

Cả hai lúc này mới nhớ ra là đã thống nhất sẽ chỉ để cậu ấy phụ bếp chứ không hề cho cậu ấy nấu chính, vì hằng ngày bữa ăn của tất cả bọn họ đều được 1 tay cậu chuẩn bị hết cả đấy. Hiếm lắm cậu mới đồng ý chỉ phụ bếp mà không làm gì nhiều, thế mà bây giờ chính hai người họ còn đang không hề làm gì.

Mei và Rita canh ngay lúc cậu đang không làm gì thì liền đi đến giữ tay cậu lại, cả hai nỡ 1 nụ cười nhưng lại có luồng khí hắc ám bay ra từ cả hai.

"Cậu Kan này, cậu nghĩ cậu đang làm gì vậy?!"[Rita]

"Cậu đã đồng ý là sẽ phụ bếp thôi phải không nhỉ? Thế sao bây giờ cậu lại đang một mình làm hết tất vậy Kansaki-kun"[Mei]

"... Cũng phải, vậy tôi xin phép ra ngoài vườn với mọi người"

Cậu đi ra ngoài để lại Mei và Rita trong bếp, hai người bọn họ nhìn lại thì mới thấy phần lớn đã được cậu chuẩn bị xong hết rồi còn đâu.
"... Chúng ta có nên cấm cậu ta vào bếp luôn không?"[Mei]

Ai đời có nguy cơ bị cấm cửa vào bếp chỉ vì nấu ăn ngon bao giờ không, bữa ăn hằng ngày từ khi đến đây của họ phần lớn đều được cậu chuẩn bị, chất lượng thì khỏi bàn Mei và Rita hai người được mệnh danh là thần bếp cũng phải thừa nhận là món ăn cậu nấu ngon hơn họ gấp nhiều lần.

Cậu bước ra ngoài vườn nơi đang được bầu không khí của tết bao trùm, 1 chiếc bàn lớn nơi Theresa, Kiana, Bronya, Himeko, Fuhua, Bianka đang ngồi ở đó, còn Ngao tây và stan thì đang nằm cuộn mình ở cuối bàn.

"Này Kan cho ta ra ngoài chơi với!"[Leyla]

"Cũng được"

Cậu giơ hai ngón tay lên như mấy nhẫn giả hay làm, ngay sau 1 đốm lửa hiện lên giữa trán cậu, từ đốm lửa nhảy ra một cô bé cao bằng 3 trái táo với mái tóc đen tuyền ẩn bên dưới là những hạt lấp lánh như những ngôi sao.

"Leyla!!"[Kiana]

"Oh đã lâu không gặp cá mắm"[Leyla]

"Vừa gặp lại đã muốn gây sự là sao hả!??"[Kiana]

"Ta thích thế"[Leyla]

: Sẽ giải thích yên tâm :

"Bớt cãi nhau, đi vào bàn đi kìa"

Leyla bay đến chỗ của Ngao tây và stan đang nằm chơi, cô thoải mái chơi đùa và vuốt ve cả hai 1 cách vui vẻ khiến cho những người khác cũng thấy vui theo.
"Chị vẫn không thể tin cô bé đó là 1 Herscher đấy"[Theresa]

"Chúng tôi cũng vậy"[mọi người trừ Kan]

Cậu ngồi xuống ghế ngắm nhìn bầu trời phía trên vừa nghĩ lại những chuyện 1 năm cậu đã trải qua.

'300 năm tu thành Tiên Tôn, là chí cao vô thượng, một mình quan sát vạn giới nhưng không người làm bạn. Vì căn cơ không vững, cộng thêm những hối tiếc, những chấp niệm mãi không thể buông bỏ mà mình đã không thể qua được Đại Thiên Lôi Đạo Thiên Kiếp.

'Ấy thế mà giờ mình đã trùng sinh ở một thế giới khác, nơi em gái mình vẫn sống... Bianka, Kiana. Không chỉ thế còn có Theresa, người chị gái đáng yêu của kiếp này, Himeko người cũng đã giúp mình khá nhiều, Mei, Bronya, Rita, những người mình có thể tin cậy và Fuhua, người làm mình ngày đêm suy nghĩ.

Khung cảnh hiện giờ rất náo nhiệt sau Khi Mei và Rita dọn đồ ăn ra, tuy nhiên cậu vẫn chỉ thầm lặng quan sát, Himeko quay sang trên tay cầm định rủ cậu uống chung thì có 1 cảnh tượng khiến cô cùng những người khác ngước nhìn.

Cậu đang khóc.

"Này Kan!? Có chuyện gì sao??"[Himeko]

"K-không... Chỉ là~~ đã từ rất lâu rồi tôi mới lại được thấy 1 cái tết ấm cúng như vậy"

Mọi người lúc này như đang được thấy 1 con người khác của cậu, cậu đã luôn mang lên mình vẻ ngoài cô đơn lạnh lẽo, có thể nói cảm giác đó dù cho các cô có đi theo hay trợ giúp thế nào thì cậu vẫn sẽ luôn luôn như vậy.

Kiana tiến đến ngồi kế bên và lau nước mắt cho cậu.

"Kan này, đối với cậu bọn mình là gì vậy?"[Kiana]

Cậu đờ người ra khi nghe Kiana hỏi vậy, Himeko nói thêm vào.

"Phải đó không biết cậu thế nào chứ những người ở đây đã luôn xem cậu như gia đình rồi đấy"[Himeko]

"Đúng là như vậy đấy, cậu đã luôn chia sẻ với bọn mình rất nhiều thứ và luôn lắng nghe bọn mình. Nên cậu cũng hãy tin tưởng và chia sẻ nó với bọn mình đi"[Mei]

"Chị Mei nói rất đúng đấy, Kan đã luôn là người chăm sóc và quan tâm đến Bronya rất nhiều mà không đòi hỏi lại bất cứ điều gì. Nếu Kan có bất kỳ điều gì cần đến Bronya thì Bronya cũng sẽ làm mà không đòi hỏi điều gì"[Bronya]

"Chị cũng vầy, ngày xưa chị luôn là người chăm sóc cho em nhưng giờ em lại là người luôn chăm sóc cho chị. Điều đó không hẳn là không tốt nhưng... Chị cũng muốn chăm sóc lại cho em"[Theresa]

"Cậu có thể luôn là kẻ phiền phức nhất, nhưng cũng là kẻ có nhiều tâm sự và nỗi lo hơn bất kỳ ai. Cậu đã luôn lắng nghe mỗi khi tôi có tâm sự nên cũng hãy để tôi được lắng nghe khi cậu có chuyện gì đó"[Fuhua]

"Lần đầu gặp cậu tôi chỉ có thể đoán được cậu là 1 tên luôn tỏ ra khinh thường người khác nhưng sau khoảng thời gian cùng nhau chiến đấu thì tôi nhận ra, cậu luôn quan tâm đến những người xung quanh mình, dù cho họ có từng gây phiền phức cho cậu nhưng nếu họ có thể thay đổi thì cậu sẵn lòng bỏ qua"[Bianka]

"Cậu có thể ban đầu luôn mang bầu không khí hơi khó gần nhưng nếu như chịu tìm hiểu thì sẽ thấy cậu dễ gần hơn rất nhiều. Khả năng cư xử một cách mẫu mực và tài năng nấu nướng đôi lần khiến tôi thấy có chút ghen tị đấy cậu Kan"[Rita]

"Thế với cậu tất cả chúng tôi là gì?"[Kiana]

Cậu không nói được gì sau khi nghe những lời đó từ các valkyrie, thời gian cứ thế trôi qua cậu liền nhớ lại những sự kiện 1 năm qua để đưa ra câu trả lời.

Năm.

Bốn.

Ba.

Hai.

Một.

"Các cậu là..."

Chíu*

Bùm*

Khoảnh khắc giao thừa đã điểm, 1 quả pháo hoa bắn lên phát nổ sáng rực trên bầu trời cũng là lúc cậu nói ra suy nghĩ của mình. Âm thanh và ánh sáng lấn át đi hoàn toàn câu trả lời đó.

"Cậu vừa nói gì vậy Kan?!"[Kiana]

Póc*

Cậu giơ tay lên búng trán Kiana rồi nhanh chóng trở lại bình thường.

"Chúc mừng năm mới tất cả mọi người"

"Cậu nói lại được không!!!"[Mọi người]

"Năm sau đi nhé"

Mọi người ai nấy cũng cáu giận lên nhưng rồi cũng nhanh chóng vui trở lại, tất cả cùng nhau tận hưởng cái tết an lành.

'phải rồi, mình đã có lại nó rồi mà phải không, thứ mình luôn mong muốn. Thứ mà dù trải qua ngàn năm, hay chục vạn năm sau mình sẽ luôn nhớ về...

Cảm ơn.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật