Honkai Impact: Tiên Tôn Trùng Sinh

chap 14: bảng xét nghiệm



Về đến phòng của bộ ba cậu đặt 4 cái túi khổng lồ ở nhà bếp Mei đi thay cho mình chiếc tạp dề chuẩn bị nấu ăn Fuhua cũng vào phụ giúp cô ấy trong khi Himeko và Theresa lại đến ghế sofa nằm thả lỏng, không còn việc gì cậu xin phép về phòng 1 lát thì Kiana và Bronya bảo cậu lại.

"Này Kan ngươi đã hứa sẽ chơi game với bọn ta bao nhiêu ván cũng được, đừng nuốt lời đấy!"[Kiana]

"Kan nhất định phải chơi với Bronya đấy"[Bronya]

"Ờ tý nữa sau bữa tối đi nhé cô mèo trắng và bé thỏ con"

Kiana tính hét lên thì cậu đã chạy về phòng với vận tốc bàn thờ.

"Aaa cái tên đó sao cứ gọi ta là cô mèo trắng vậy! Bộ ta giống mèo đến vậy à!!"[Kiana]

"Bronya thấy cậu ấy gọi vậy cũng có phần đúng, Kiana đích thực là 1 con mèo trắng tham ăn lười biếng"[Bronya]

"Ngươi nói cái gì!!?"[Kiana]
Cả hai lại tiếp tục gây gỗ. Himeko và Theresa vẫn đang nhớ lại chuyện khi nãy ở phòng y tế cả hai thì thầm gì đó với nhau.

"Cô cảm thấy cậu ta thế nào?"[Theresa]

"... Nếu không phải cô đã cho tôi biết về bảng xét nghiệm của cậu ấy thì có lẽ đến bây giờ trong mắt tôi cậu ấy chỉ 1 người con trai bình thường và rất mạnh mà thôi"[Himeko]

Quay lại lúc cậu bất tỉnh và được bọn Kiana giúp chuyển đến phòng y tế lúc này chỉ còn cô và Theresa đứng trước vết tích sau đòn tấn công của cậu.

"Theresa cô gọi tôi vào đây có việc gì?"[Himeko]

"Xung quanh đây còn ai không?"[Theresa]

"Chả còn ai đâu bây xung quanh đây chỉ còn tôi và cô thôi"[Himeko]

Gương mặt của Theresa hiện lên rõ sự nghiêm túc đến mức Himeko cũng có thể cảm nhận thấy chuyện cô sắp nói rất là quan trọng.

"Những gì tôi sắp đưa cho cô xem hoàn toàn cơ mật, tuyệt đối không thể để người nào khác ngoài chúng ta biết về nó"[theresa]

"Là gì vậy?"[Himeko]

Theresa lấy ra 1 tập giấy rồi đưa nó cho Himeko.

"Đây là bảng xét nghiệm tổng quát về Kansaki, trong lúc các cô đang thực hiện bài kiểm tra mô phỏng thì tôi đã có được nó"[Theresa]

Himeko đọc bảng xét nghiệm thì tỏ vẻ rất ngạc nhiên.

"Chỉ số này!!... Sức mạnh, tốc độ, phản xạ đều vượt xa tất cả các valkyrie bình thường. Thậm chí là gần bằng với 1 valkyrie cấp S!!"[Himeko]

"Phải, nhưng đó chưa phải là trọng điểm tôi muốn nói, cô cứ tiếp tục đọc đi..."[Theresa]

"Để xem nào, nồng độ honkai trong máu là... Không thể đo được!!!"[Himeko]
Sắc mặt Himeko ngay lập tức biến sắc, cô đang hoài nghi và lo lắng.

"Là nhầm lẫn phải không?"[Himeko]

Theresa lắc đầu.
"Không, không thể nhầm lẫn được chỉ số đó là thật..."[Theresa]

Himeko cười bông đùa.
"Thôi nào Theresa cô đừng có đùa như vậy, bảng xét nghiệm này chỉ là bản mà cô làm ra chỉ để trêu chọc tôi thôi phải không? Một con người không thể nào lại có nồng độ honkai cao đến mức không thể đo được như vậy. Hãy nói với tôi là cô đang đùa đi!"[Himeko]

"Ta biết rằng điều đó rất là vô lý, ta không hề đùa với cô 1 chút nào. Bảng xét nghiệm đó là thật tất cả đều là thật, ta cũng đã nghĩ rằng tất cả có thể là lỗi nên đã kiểm tra lại rất nhiều lần thậm chí là thay cả máy móc, nhưng tất cả chúng đều chỉ hiện lên một kết quả duy nhất là không thể đo được!!!"[Theresa]

Himeko cho đến vài giây trước còn nghĩ rằng Theresa đang đùa nhưng khi thấy cô quả quyết với thái độ như vậy thì cô khẽ lạnh cả sống lưng.

"Nếu chỉ số này là thật... Thì đây có thể sẽ là kết thúc của cả nhân loại!... Chúng ta có nên báo cáo lên tổng bộ Destiny không?"[Himeko]

Nồng độ honkai 80% là đã sự hiện diện của 1 herrscher, nếu đó là thật thì nhân loại đang phải đối mặt một thảm họa còn khủng khiếp hơn herrscher gấp chục lần.

"Ta cũng không biết, nhưng chuyện này tuyệt đối không được để người nào khác biết nhất là giáo chủ, cô đã biết ông ấy sẽ làm gì rồi đấy. Một hay vài thành phố trong mắt ông ấy không là gì đâu, giống như cái cách ông ấy đã khiến Cecilia hi sinh ở đại chiến honkai lần thứ 2 đấy... Cô vẫn nhớ chứ?"[Theresa]

Sự hi sinh của Cecilia valkyrie cấp S khi ấy không phải là bởi herrscher mà là do chính con người đã hại cô ấy, hay nói chính xác hơn là do vị giáo chủ của Destiny Otto Apocalypse gây ra.

Vị giáo chủ đó đã hạ lệnh khai hỏa một tên lửa chứa đầu đạn hạt nhân vào đúng địa điểm diễn ra cuộc chiến giữa Cecilia và herrscher đó. Kết quả cũng được xác định ngay sau đó, Cecilia thì hi sinh còn herrscher kia thì đã sống sót.

"Tôi vẫn nhớ... Hay là bây giờ chúng ta đi giải quyết cậu ta?"[Himeko]

"Suy nghĩ giùm tôi đi Himeko, chúng ta còn không có cơ hội để đấu lại với 1 herrscher nói chi chúng ta còn không biết cậu ta là gì. Chưa kể cậu ta vẫn còn đang ở trong khuôn viên học viện nếu trận chiến xảy ra thì cô nghĩ xem sẽ có bao nhiêu học viên phải bỏ mạng? Cho nên dẹp cái ý tưởng đó đi"[Theresa]

Himeko tự trách vì không suy nghĩ thấu đáo, nếu trận chiến xảy ra thì có thể cả học viện này sẽ thành chiến trường và với sức mạnh của cậu thì có lẽ sẽ không còn ai sống sót được.

"Vậy chúng ta phải làm gì!?"[Himeko]

"Việc đầu tiên là không được để chuyện này lọt ra ngoài và đến tai giáo chủ, còn về phần Kansaki chúng ta phải liên tục giám sát cậu ta, nếu trong trường hợp cậu ta có ý đối địch với nhân loại thì... Tôi và cô phải cố gắng hết sức ngăn cản dù cho có phải mất mạng"[Theresa]

Tua đến khi hai người rời khỏi phòng ý tế sau khi nói chuyện với cậu đi được đoạn xa hai người mới nói chuyện tránh cho người khác nghe được.

"Cậu ta đã nói thật..."[Himeko]

"Phải, từ ánh mắt đến hơi thở gần như không bị dao động, chỉ có thể là cậu ta hoàn toàn không có ý định hủy diệt nhân loại hoặc là cậu ta rất giỏi trong việc nói dối"[Theresa]

"Có thể lắm, lúc cô nhắc kể về đại chiến honkai lần hai, cậu ta đã toả ra thứ gì đó nếu hai chúng ta chịu thứ đó lâu hơn thì... Đến giờ hai bàn tay tôi vẫn còn ướt sũng mồ hôi"[Himeko]

Himeko giơ hai bàn tay vẫn còn đang chảy mồ hôi của mình Theresa chạm vào sau gáy thì nó vẫn đang chảy mồ hôi, đây là lần đầu tiên họ cảm nhận thấy thứ đó, nó không hề có sát khí nào nhưng nó khiến họ có cảm giác còn đáng sợ hơn sát khí.

"Himeko nhiệm vụ của cô bây giờ là giám sát nhất cử nhất động của cậu ay, có thể bây giờ cậu ấy không hề có ý định gì với nhân loại nhưng tất cả chúng ta không thể không đề phòng. Ta sẽ sắp xếp cho cậu ấy học luôn ở lớp của cô để dễ cho cô quan sát"[Theresa]

"Dù cô có sắp xếp hay không thì cậu ta ngay từ đầu đã vào lớp tôi rồi mà, phải nói rằng đây là nhiệm vụ nguy hiểm nhất mà tôi từng nhận đấy liệu tôi có được tăng lương không?"[Himeko]

"À ừ chuyện đó..."[Theresa]

"Chuyện đó cô tính sao đây Theresa"[Himeko]

Himeko nở 1 nụ cười trên môi và nó khiến Theresa đổ mồ hôi như lúc chịu uy áp của cậu.

"Thì cô thấy đó... Dạo gần đây tình hình tài chính của học viện có đôi chút khó khăn nên là..."[Theresa]

Trái với gương mặt đang tươi cười thì mồ hôi đã đổ ướt cả cổ áo của cô.

"Nên là?"[Himeko]

"Nên là.... Alo, hả có công việc cần ta giải quyết sao, rồi rồi ta đến đó ngay. Xin lỗi Himeko nhưng tôi có việc cần làm rồi tạm biệt cô"[Theresa]

Theresa với đôi chân ngắn của mình phóng như bay đi. Himeko đứng đó với tâm trạng cực kỳ tức giận, cô quát to lên.

"Theresa!!! Cô còn không nhấc điện thoại mà nghe thì bận việc cái gì?!!"[Himeko]

Kết thúc hồi tưởng bây giờ Himeko đang liếc nhìn Theresa với ánh mắt hình viên đạn, Theresa lúc này giả vờ ngủ nhưng mồ hôi thì vẫn đang chảy.

"Bữa tối làm xong rồi, để mình đi gọi Kansaki qua"[Mei]

"Khoan đã Mei, để cô đi gọi cho"[Himeko]

"Dạ vâng"[Mei]

Himeko lúc này đứng trước cửa phòng cậu cô hít thở sâu vào cái rồi quyết định gõ cửa.

Cốc cốc*
"Này Kansaki bữa tối xong rồi đó"[Himeko]

Cậu bước ra nhìn xung quanh.
"Cậu làm gì trong đó vậy?"[Himeko]

"Vài việc linh tinh ấy mà, bữa tối đã xong rồi sao?"

"Ừm cậu qua nhanh đi"[Himeko]

Himeko tính đi về phòng thì bị cậu nắm lấy cổ tay rồi đẩy cô vào tường cậu dùng tay và chân chặn mọi lối thoát của cô.

"Cậu đang làm gì...!??"[Himeko]

Cậu đặt ngón tay lên môi cô.

"Shhhh, xin đừng lo lắng quý cô rực lửa, nếu tôi đã nói rằng sẽ không có ý định làm hại nhân loại thì tôi sẽ không ở đó mà nuốt lời đâu nên cô và Theresa đừng quá lo lắng nữa, được chứ?"

Trong suốt thời gian ở phòng y tế cậu luôn dùng thần thức để quan sát và nghe lén nên cậu mới có thể biết cả hai người còn lo lắng, Himeko chỉ có thể gật đầu vì bây giờ cô hoàn toàn bị cậu khống chế không thể làm được gì cậu từ từ thả cô ra.

"Cậu thật sự sẽ không làm gì chứ?"[Himeko]

"Cô vẫn không tin tôi sao, mà thôi tin hay không tùy cô"

Nói rồi cậu tiến đến phòng bộ ba Himeko vẫn đứng đó quan sát cậu nhận ra điều đó nên ngoái lại nhìn cô.

"Himeko này..."

Cậu lấy ngón tay mới trước còn chạm lên môi cô, cậu đặt nó lên môi mình khiến cho Himeko hơi đỏ mặt.
"C-cậu!!"[Himeko]

"Biểu cảm dễ thương lắm đó quý cô rực lửa, hì hì"

Cậu mở cửa bước vào phòng Himeko đứng đó mặt hơi đỏ sau đó cô chạm vào môi mình rồi nở nhẹ nụ cười.

"Đó được tính là hôn gián tiếp phải không?"[Himeko]


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật