[ TR/AllTakemichi ] Tử Thần Thiếu Niên ( Tổng Mạn )

Chương 98




"  Yuzuha, hôm nay sao chị lại làm nhiều món ngon thế..nhà có khách à " Hakkai tỉnh dậy còn chút ngái ngủ mơ mơ màng màng thấy bóng dáng bà chị nhà mình loay hoay đủ thứ, anh đánh cái ngáp tò mò hỏi


" Đúng nha Hakkai, em có đoán xem được vị khách đó chính là ai không ? " Yuzuha trong chiếc tạp dề con gấu màu nâu thanh lịch lại xinh đẹp, gương mặt cô bừng sáng vui tươi một cách rõ ràng có thể thấy bằng mắt thường 


" Hm... ai lại khiến chị vui dữ vậy ta " Hakkai cũng nghe theo lời chị mình bắt đầu suy nghĩ đoán mò, nhưng anh cũng biết rõ mối quan hệ của nhà mình rất hiếm có với người ngoài. Không lẽ là Taka-chan, không không...gần đây chị ấy có vẻ quan tâm đến một người khác cơ


" Là Takemichi sao ạ ?? " Hakkai dựa trên sắc mặt của chị mình ngập ngừng khẳng định, nhận được nụ cười hài lòng va cái gật đầu của cô nàng trong nháy mắt anh tỉnh liền như sáo, khóe môi cũng không kìm nén lại được mà ngày càng hứng khởi hơn, bán đứng rõ tâm trạng của anh đang tốt đến mức nào


' Takemichi, Takemichi... ' 


Chỉ việc nghe thấy tên người nọ cũng là có thể khiến anh tự cảm thấy cuộc đời dường như có quá nhiều điều thú vị hơn, không hổ là Hanagaki Takemichi trong lời đồn - cậu chính là Người Hùng của Touman lại cũng là người cứu rỗi cho gia đình Shiba này.


" Em- em cũng sẽ phụ chị một tay "


" Em ? Đứa nào trong nhà này giỏi nhất là trốn việc nhà đâu ta ơi ?? " Yuzuha biết rõ nỗi lòng thằng em nhưng vẫn không nhịn được trêu chọc cho thằng em cao lều khều của mình hóa thành cây xấu hổ đỏ bừng cả gương mặt trốn tránh chẳng dám đối diện với bà chị của nó là là cô đây 


" Hakkai, Yuzuha " Giọng nói trầm khàn lạnh lùng vang lên, bất giác hai người họ theo bản năng mà căng thẳng cả cơ thể của mình, lại cố gắng điều hòa trở lại . Yuzuha mất tự nhiên cười quay đầu nhìn vào cái bóng lưng to lớn ở kia


" Vâng thưa anh hai " Đúng là tuy mối quan hệ người nhà chỉ vừa mới hàn gắn không bao lâu, nhưng chỉ trong thời gian ngắn này cũng chưa thể xóa nhòa kí ức quá khứ ấy được mà


" Có gì...cần tao giúp không " Lời nói của gã khiến hai người sửng sốt ngây người ra tại chỗ, liếc mắt sang nhìn nhau không nhịn được bật cười thành tiếng . Lúc này không khí mới đúng thật sự là gia đình a


" Có ạ, anh giúp em cái này nhé . Còn Hakkai thì--- " Yuzuha thật lòng biết ơn sự xuất hiện của người kia rất nhiều . Ah, nhất định phải chuẩn bị thật hoàn hảo cho đến khi người ấy đến đây 


Thời điểm Takemichi đến đã là buổi trưa, một nhà ba người rất hào hứng mong chờ thân ảnh nọ dần nhanh chóng xuất hiện qua cánh cửa ấy


" Ding dong " " Yố-hu ~ tôi đến rồi đây mọi người " Sau tiếng chuông, cục bông màu vàng nào đó cuối cùng đã chịu xuất hiện, vẫn đôi mắt xanh lam trong trẻo lấp lánh y như lần đầu tiên gặp gỡ


" Takemichi / Hanagaki " Gia đình Shiba hoàn toàn mất cảnh giác trước người nọ, không kiềm nén được mong chờ và niềm vui của bản thân. Dường như tai và đuôi cún đều đang đồng loạt xuất hiện ngoe nguẩy không ngừng a 


" Àh vâng.. xin lỗi nếu có đến trễ, đúng rồi tôi đến với người nhà của tôi . Vào đi Kara-chan " Takemichi xua tay cười đến rạng rỡ ra hiệu cho người phía sau hiện ra. Gia đình Shiba nghi hoặc nghĩ, Kara-chan ? tên dễ thương như thế chắc là con gái đi.. em gái nhỏ nhắn đáng yêu sao.


" .....??? " 


Là một thanh niên trẻ trung với làn da ngăm đen, trang phục là một bộ thể dục màu xám, tay áo cuốn gấp ở khủyu tay lộ ra hình xăm hoang dã, tóc mái của anh ta còn phá cách xõa tung, đong đưa che đậy một bên đôi mắt, lộ ra tới bên còn lại là đồng tử màu hổ phách . Đây hoàn toàn là điển hình phong cách ' Bất lương thiếu niên ' a 


" Tôi là Ookurikara " Thanh niên tầm mắt đối diện trực tiếp với bọn họ, lạnh nhạt mở miệng " Không có gì để nói "


" .......... " Tên này sao có thể ngứa đòn đến như vậy ?? không hổ là người nhà của Hanagaki Takemichi a, đủ độc lạ !! Yuzuha hít sâu điều hòa hơi thở, mỉm cười tiêu chuẩn giới thiệu bản thân, nếu như không để ý tới hình chữ thập màu đỏ cũng đã nhảy nhảy trên trán cô 


" Ookurikara-san phải không, rất hân hạnh được gặp mặt . Tôi là Shiba Yuzuha, bạn của Takemichi-kun . Hai người kế bên tôi cũng thế . Là Taiju và Hakkai "


Anh ta di chuyển tầm mắt nhẹ nhàng bâng quơ hướng bên cạnh đảo qua, giữ một nhà đang đứng bao gồm Takemichi là bốn người lại ngắn gọn nói một câu: "Tôi không có ý định làm thân với các người "


" ....... " Rồi nói gì nữa bây giờ ?! Hắn có tin nếu lại dám mở miệng thêm một lần nữa là bị người nhào đến đánh hội đồng hay không a a a a a !!! Ỷ mình là người nhà của Takemichi rồi muốn hất mặt cho họ nhìn lên à


" Khụ, cái kia-- Kara-chan thật ra là luôn không am hiểu cách nói chuyện . Đúng, là rất vụng về " Ookurikara không hề cảm nhận bầu không khí trùng xuống nhưng Takemichi cậu lại đứng giữa đấy nha !! Âm thầm hốt hoảng trong lòng không thôi . Thôi nè, chỉ là một bữa cơm có cần phải căng hơn dây đàn thế không a 


.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


Bữa cơm tĩnh lặng với những con người kiệm lời sau cơn sang chấn tâm lý vừa rồi, Hakkai chủ động phụ dọn dẹp bát đũa tiếp chị mình, đi được nửa đường lại nghe thấy có tiếng bước chân đằng sau, quay đầu thì anh kinh ngạc hơn nữa, người đang âm thầm giúp bọn họ là Ookurikara-san 


" Anh.. "


" Tôi thích đi đâu thì đi " Người thanh niên cầm trên tay đống chén dĩa, bị người nhìn thấy lại lần nữa trầm mặc lạnh nhạt nghiêng đầu, không có ý định nói chuyện với người khác - Nhưng, chẳng phải đây là sự ôn nhu thầm lặng sau lớp vỏ bọc đầy gai nhọn trong truyền thuyết đó sao !!


" ....... " Hakkai mỉm cười không nói, trong lòng đã càng khẳng định đây chắc chắn chính là người nhà của Takemichi hơn rồi. Ấm áp như vậy...thật giống y hệt cậu ta 


" Hanagaki ! hôm nay tao phải tính sổ mọi thứ với mày " Chỉ còn lại hai người, là thời điểm thích hợp, Taiju liền nghiêm mặt phát ngôn một câu xanh rờn khiến Takemichi đang uống nước cũng đủ sặc chết tươi.


" Phụt !! Khụ khụ !! " Nhìn thấy Takemichi ho khụ đến nỗi đỏ bừng cả mặt, ngực phập phồng lên xuống, Taiju hoảng đến ngơ ra như phỗng, gã thật ngây thơ đến ' dzô tri ' chẳng hề hay biết câu nói của mình có sức lực uy hiếp đến mức nào . Đặc biệt là với một con người từ trên xuống dưới lại nghiệp chướng đầy mình như Takemichi - Khỏi nói cậu cũng đã tự áy náy vì ' vô tình ' lôi kéo gã vào rắc rối biết bao nhiêu lần.


' Có áy náy thật nha !! đừng ai nghi oan cho bé, bé biết là bé buồn lắm đó..hic ' 


" Tai..Taiju-san, tính cái gì sổ ? chúng ta chẳng phải là bạn tốt của nhau sao hơ hơ " Takemichi gượng cười cuối mặt xuống thật thấp, cố gắng làm giảm độ tồn tại của mình rồi hóa làm một với cái bàn nhà này.


" Chuyện này là chuyện hệ trọng, không thể tính với một mình tao được " Taiju khoanh tay, thẳng lưng càng tăng khí thế áp đảo hoàn toàn, gã gõ nhịp tay lên bàn nói tiếp : " Cho nên tao đã gọi cả Kokonoi và Inuipee đến "


" Vậy..sao " Thôi dồi một kiếp người !!! ba đánh một, này không gọi là đánh nhau, nên gọi là đơn phương bị quánh chết á !!!


" Tụi tao đến rồi đây !!! Nhân danh Đội Trưởng Đội Hộ Vệ của Black Dragon, tao - Kokonoi Hajime đã trở lại và nhiều tiền hơn trước "


" ......Inui Seishu hay còn gọi là Inuipee "


" ........ " 


" là Đội Trưởng Đội Đặc Công của Black Dragon . Xin hết "


" ....... " Nghiêm túc chứ, hai cái thứ bất thường bù trừ cho nhau này chính là hai kẻ từng xuất hiện một cách hào nhoáng và ngầu lòi kia sao.. Là ai tha hóa bọn họ !! là ai !!! thật quá đáng làm sao a


Takemichi mặt vô biểu tình thầm tiếc than cho tuổi trẻ anh tuấn tràn đầy triển vọng của hai thiếu niên đẹp mã này.  Nếu để cho toàn bộ những con người đã từng tiếp xúc với Hanagaki Takemichi thì họ hoàn toàn chẳng hề nghi ngờ gì thêm nữa mà chỉ thẳng vào cái người không có ' Tự Giác ' kia !! còn ai trồng khoai đất này nữa mà còn hỏi !!









Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật