Tôi Thành Một Tiểu Tang Thi Khả Ái

Chương 2 : Tui đi giành vật tư với nữ 9



   Chấp nhận sự thật rằng mình trở thành một tang thi , Lạc An trở lại phòng ngủ mà nằm , nghĩ chuyện nhân sinh. Hiện tại bây giờ cậu vừa mới bị bắn chết có nghĩ là tối nay chính là bắt đầu mạt thế , khắp nơi mọi người đều bất tỉnh ba ngày kể cả nữ chính . Ngay từ đầu cậu đã là tang thi cấp cao nên không sợ tang thi khác .

   Nằm đến nữa khuya Lạc An cảm thấy đói bụng , ngồi bật dậy muốn mở miệng nói chuyện cậu mới phát hiện cư nhiên một tang thi cao cấp mà không thể nói chuyện dù phát một âm thanh đơn giản nào ngoài tiếng " grừ "

     Tang thi mà có ngoại hình giống ma cà rồng giống cậu thì không nói chuyện được có là gì . Còn đói bụng thì cậu tỏ vẻ đã khác loài rồi ăn được có làm sao. Cậu bước vội xuống nhà bếp , thấy máy cái xác của gia đình này cậu cũng chả quan tâm , dù gì cái nhà này cũng không phải của cậu mà chính cái xác cậu dùng này cũng là do mấy người này đánh . Trong truyện cũng nói là cậu nhóc này cũng không phải con ruột mà là con kẻ thù bị sự ác ý của nhà này trao đổi , từ khi có ý thức thì đa phần không bị chửi cũng bị đánh . Đếm đếm số người trong phòng bếp hình như thiếu mất một người , à là con gái ruột của ông bà Lạc này đi du lịch mà thoát một kiếp .

   Cậu tiếc hận nhỏ đó đi chung với ông bà này cũng chẳng có sao , cô ta tuy là con gái mà tàn ác . Mười trận cậu nhỏ này bị đánh là có chín trận do cô ta thiết kế . Mà cũng đúng cô ta dù gì cũng nữ phụ độc ác chuyên đi tìm chết mà. Kệ cậu không quan tâm.

   Lạc An mở tủ lạnh nếu như cậu có thể nói chuyện thì cậu sẽ thốt rằng đúng là nhà giàu . Tủ lạnh đầy ắp thức ăn cái gì cũng có toàn là đồ mắc tiền . Lạc An ngắm ngay miến thịt bò làm món bò nướng . Lúc trước tại vì bệnh nên cậu không thể ăn uống nên cậu muốn mình có thể ăn ngon nên học một khóa nấu ăn còn rất có năng khiếu nữa. Cắn miến thịt bò Lạc An muốn rớt nước mắt vì ngon quá . Khoan tang thi còn có thể đói bụng , ngửi được mùi, còn cảm nhận được vị giác , ủa vậy cậu có coi là tang thi không ta .

   Lạc An vừa ăn vừa suy nghĩ , này chắc tại ông trời còn thương cậu cho cậu sống thoải mái thời mạt thế rồi mới chết. Ôi vậy thì cũng được , chỉ là boss thôi mà , mà cậu không muốn làm thì ai bắt cậu được , chỉ cần cậu tránh xa nữ chính ra mà du ngoạn khắp nơi thì làm sao chết .

     Nhưng mà đồ ăn thì càng ngày càng hiếm , nếu cậu có thể thu thập thật nhiều thức ăn rồi trốn đi có phải hay hơn không. Nhìn chằm chằm dĩa thịt bò suy nghĩ nó bị thu vào không gian thì tốt quá . Không ngờ dĩa thịt bò mất thiệt. Lạc An suy nghĩ nó xuất hiện thì nó hiện ra chỗ cũ. Lạc An không nén được vui mừng mà nhảy cẩn lên . Chạy thẳng lại phía tủ lạnh , cậu thu toàn bộ nguyên liệu vào không gian cư nhiên thu được hết . Ông trời quả còn nhân tính với cậu mà. ( nãy mới chửi ác đạn )

   Lạc An nhắm mắt cảm nhận không gian của mình , woa nó thật lớn rất lớn luôn , dĩa thịt bò còn nóng cậu bỏ vào lấy ra nó vẫn như lúc ban đầu vậy có nghĩa thức ăn của cậu có thể bảo quản lâu dài . Cậu hồi tưởng lại cốt truyện , mọi người đều bất tỉnh ba ngày rồi khắp nơi tang thi ai mai mắn thì thành người thường vậy cậu có ba ngày trước mọi người dành vật tư  . Tuyệt vời .

    Quyết định xong, Lạc An ăn uống xong xuôi lên phòng thay quần áo thể thao thoải mái , dọn tất cả đồ dùng vào không gian kể cả cái giường cậu cũng thu luôn , rồi xuất phát thu vật tư. Cậu đợi không nổi .

  Đi xuống gara lấy xe , tất nhiên không phải xe của cái xác này , xe ai không quan trọng miễn có xe chạy được . Nhìn dàng xe mà cậu mở tròn con mắt , đúng là nhà giàu có tận mười mấy cái xe loại nào cũng sang . Lạc An chọn chọn năm chiếc cậu cho là đẹp nhất cho vào không gian và chọn chiếc xe màu đỏ duy nhất chạy thu thập thức ăn.

    Đây là khu gần với trung tâm thương mại nên Lạc An chạy xe chỉ một lát là tới . Do mạt thế bắt đầu vào lúc đêm nên trên đường tương đối trống, thuận lợi cho cậu chạy xe . Vào trung tâm thương mại lớn nhất thành phố SG , trừ khuôn mặt bị liệt ra mọi hoạt động của cậu đều bình thường nên không khó khăn gì khi chạy khắp nơi rồi chạy thẳng đến khu vực thực phẩm.

   Ở xung quanh chỉ có mấy người nhân viên và bảo vệ nằm trên đất , cậu cũng không phải bạch liên hoa mà có ý nghĩ muốn cứu mọi người , do bà tác giả thôi . Trên kệ có đủ loại thực phẩm nào thịt gà vịt bò ngỗng cá trứng...cậu không kén ăn nên thu toàn bộ vào không gian luôn . Rau củ quả trừ củ dền ra cậu cũng gom sạch , hải sản cũng không sót con nào . Tiếp tục dạo đến khu gia vị cũng dọn nót , nồi chảo chén dĩa tô ly cậu cũng lấy một nửa . Xà phòng sữa tắm sữa rửa mặt mặt nạ đồ dùng nào cậu có sài là cho hết vào thậm chí gối ôm giường nệm mềm cậu cũng không tha. Khu mì ăn liền, gạo, bột gạo bột nếp bột ngô .... xúc xích lạp xưởng , chả cá chả bò ... Tất nhiên là không tha cho món nào ời.

    Lạc An dạo quanh thì thấy có người nhân viên nằm cạnh một nơi có cánh cửa luôn tỏa khí lạnh , cậu bước vào , ôi thời tới cản không được. Đây là khu đông lạnh, toàn là thịt cá các loại chắc nhân viên định thêm sản phẩm cho kệ hàng mà chưa kịp .

   Lạc An chà xát tay vẻ ranh ma nhưng khuôn mặt vẫn liệt mà thu toàn bộ không sót thứ gì vào không gian . Cậu còn nhớ nữ chính khi tĩnh lại cũng được cái hệ thống cho một cái không gian khá lớn thăng cấp từ từ, nữ chính thức tỉnh sớm hơn những người khác một ngày nên thu hoạch rất là được.

   
     Bây giờ cậu đi thu hoạch sớm hơn để xem nữ chính có còn hành cậu được không . Càng nghĩ Lạc An càng thấy suy nghĩ đi thu thập vật tư trước nữ chính thì con đường thành boss của cậu sẽ càng nhỏ . Tiếp tục đi lên tầng trên , đây là khu vực quần áo trang sức giày dép nón khăn các loại , tầng trên nữa là khu đồ bánh kẹo đồ ăn vặt và tất cả nơi cậu đi qua đều như bị lũ quét không còn gì cả. Cả cái trung tâm thương mại này chỉ còn những cái kệ và củ dền.

   Thu hoạch cả buổi sáng, cậu đói bụng ghé một tiệm bánh ngọt ăn , tiện thể thu hết bánh vào luôn rồi cậu tiếp tục chạy đi . Nguyên một ngày những trung tâm lớn nhỏ kể cả chợ bình dân cậu cũng thu hết. Mục tiêu của cậu hiện tại đó là hiệu thuốc toàn khu nhất là bệnh viện , thiết bị y tế ,dụng cụ y tế những gì cậu nghĩ được đều thu . Tới trời tối mịch Lạc An mới thỏa mãn được tâm nguyện của mình mà tìm một nơi nghỉ ngơi . Chọn một khách sạn 5 sao , cậu chọn luôn phòng tổng thống mà đến , hên vẫn còn phòng trống cho cậu . Bước chân vào Lạc An liền đi tắm rửa cho sạch sẽ . Lúc này cậu mới nhớ ra , là mình quên thu thập nước rồi .

    Hờiii lại một hồi lăn lộn với mấy cái thùng phi to bự sáng cậu thu tính để đựng xăng dầu nhưng giờ phải chứa đầy nước cái đã . Đến khi thấy đã đủ rồi thì trời cũng đã khuya , Lạc An nằm trên giường thỏa mái mà nhắm mắt nghỉ ngơi . Còn mấy cái chợ nhỏ nhỏ xung quanh nữa. Ngoài trung tâm thương mại thì chợ chính là nguồn cung cấp lương thực chính.

   Trời sáng hôm sau là ngày nữ chính thức tỉnh không biết khi phát hiện vật tư mất hết nàng ta sẽ như thế nào. Lạc An càng nghĩ càng thấy vui, tuy không thù hằn gì nhưng nàng ta cũng sẽ là nguyên nhân cái chết cho tương lai của cậu và trên ngực lúc này vẫn còn lỗ tròn nhỏ do đạn bắn nhìn mà thấy đau .

     Lạc An tiếp tục đi thu hoạch xăng dầu than bếp gas lớn bình gas lớn nhỏ , cậu phải tìm được khu bán máy phát điện loại lớn loại nhỏ. Cậu không ngại phiền chỉ sợ không đủ để cậu thu thập thoii.

__________

      Ở khách sạn gần khu trung tâm thương mại có một cô gái đang từ từ thức dậy, nàng ta khuôn mặt hình trái xoan đôi mắt phượng xinh đẹp như muốn hút hồn người khác, đôi môi mỏng mịn màng, làn da trắng hồng rạn rỡ thân hình thì đầy đặn quyến rũ .

  " Chủ nhân chủ nhân ,chúng ta đi thu thập vật tư thôi " tiếng hệ thống lanh lảnh kêu vang trong đầu của Cơ Ngọc .
" Được chúng ta đi "

    " Đây là tại sao ?"

    " Tôi cũng không biết , theo số liệu thì không có lỗi " Cơ Ngọc khuôn mặt trầm xuống tức giận , tới khu thương mại lớn nhất thì tất cả mọi thứ chẳng còn gì , đến kho đông lạnh cũng không , trên kệ còn lẽ lôi vài cũ dền .

    Chuyện này là sao , chả ai biết được . Cô đi khắp nơi trong thành phố SG này chẳng một nơi nào có thứ gì , tất cả đều mất hết , thậm chí bệnh viện xăng dầu cũng cạn . Đây là làm sao , chẳng lẽ là do cô xuyên qua không giống với bản góc hay là ai đã hớt tay trên của cô.

    Cơ Ngọc không thể nào bình tĩnh được nửa , mạt thế chỉ còn ngày mai là đến , cô chỉ là một cô gái thế kỉ XXI mê tiểu thuyết , khi cô xuyên đến thì có được hệ thống. Nhưng mạt thế đến không có thứ gì hết chỉ có hệ thống bắt làm nhiệm vụ mới có đổi đồ được. Cô phải sống sao đây.

( Do tui hông rành về xe nên mọi người thông cảm nghe)


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật