Tôi Thành Một Tiểu Tang Thi Khả Ái

Chương 15 : Bị tâm lý rồi 2




  Lạc An không quên được cái ngày từ ngôi nhà kia, cậu luôn rất muốn trừng trị bọn ác đá mà chúng lại không biết lượng sức vậy mà thật sự đến nhà để gặp Âu Hạo  và giao nhiệm vụ.

   " Mọi người ở đây cũng được vài ngày chắc cũng biết quy định ở đây rồi nhỉ !" 

Tên đàn ông có vẻ ngoài cao lớn hung ác này chính là tên đại ca kia , cùng với những đồng bọn của hắn . 

" Không biết mọi người muốn nói tới quy định nào ?"  Trần Khải nhìn họ cười hỏi.

" Quy định bắt buộc là mọi người phải đi thu thập vật tư và một quy định rất có lợi cho mọi người! " tên dẫn đường có vẻ đáng khinh nói.

" Không biết cái lợi mà anh nói là gì? Không bằng nói cho chúng tôi nghe!" Trần Khải cười càng tươi. 

" Ở đây thì mọi trẻ em sẽ được đưa đến khu an toàn, ở đó bọn trẻ sẽ được ăn uống và được dạy học tập, người ta nói trẻ em là tương lai đất nước nên rất được chúng tôi quan tâm và chăm sóc, nên mọi người cứ yên tâm " 

Tên dẫn đường càng nói càng hăn say , người bình thường với thời thế thức ăn còn khang hiếm huống chi là việc học nên đã bị bọn chúng lừa. 

" Cái này chúng tôi e là không được rồi, tôi nghỉ nơi đây đã an toàn và chúng tôi cũng có thể tự bảo vệ được. Cảm ơn ý tốt của mọi người !" Gia Kì nói. Cậu cứ thấy nơi này như thế nào ấy, lời bọn họ cũng không thể tin huống chi họ mạnh hơn bọn cậu được sao.

" Cái đó lúc mọi người đi làm nhiệm vụ cũng dẫn cậu bé theo sau, thật nguy hiểm, mọi người cũng phải suy nghĩ cho đứa trẻ chứ " Tên đại ca ra vẻ quan tâm .

" Được rồi, chúng tôi sẽ suy nghĩ về đều này và sẽ báo lại cho các anh !'' 

" Vậy thì tốt, chúng tôi cũng không làm phiền, chúng tôi đi trước, nhớ ra quyết định trước khi mọi người đi làm nhiệm vụ vào ngày mai nhá " nói xong cả đám người đi về, vẻ mặt không giấu được niềm vui sướng . 

Đúng là bọn đê tiện, vậy thì cũng nên tiến hành kế hoạch thôi.  

Cùng lúc đó, có một đàn xe khoảng gần mười chiếc đang chạy vào căn cứ. Cơ Ngọc ngồi trên xe nôn nóng, mọi chuyện lúc nào cũng không như cô mong muốn, từ cái ngày bị bỏ Âu Hạo bỏ rơi ở căn cứ thì bàn tay vàng cũng chẳng còn nữa . Thậm chí vì giữ hình tượng của mình mà cô còn phải cưu mang một đám vô dụng này , may hệ thống thông báo rằng Âu Hạo đang ở đây, nếu không cô cũng không biết mình sẽ phải làm sao, thức ăn cũng không thể cứ nuôi cái đám này.

Nếu như cô nhớ không lầm thì nơi đây không có trong cuốn truyện mà cô xuyên vào đây chắc là hiệu ứng cánh bướm rồi. Nhất định cô phải thu phục được người đàn ông kia, chỉ có anh ta mới có thể xứng đôi với cô. 

Sắp xếp chỗ ở cho những người này thì cũng tốn khá nhiều thời gian, thậm chí còn cả lương thực. Hệ thống báo Âu Hạo đang cách rất gần với cô, phải cho anh ta thấy được bản chất lương thiện giỏi giang của mình. 

Nhưng không ngờ chưa kịp thể hiện thì xung quanh đã ồn ào nháo loạn " Tang thi đang quay quanh căn cứ". 

Lạc An nhìn xung quanh mỉm cười, chẳng phải cái lũ kia bảo rằng bảo vệ mọi người sao vậy thì cho chúng chính thức bảo vệ đi. Đúng như cậu suy nghỉ nguyên cái đám lãnh đạo căn cứ kia trốn trong một ngôi nhà khác chẳng một ai muốn chiến đấu thậm chí còn gom đồ chạy trốn vì cậu điều khiển khá là nhiều tang thi , tánh mạng lo chưa xong nên chắc chắn họ sẽ không đưa những người dân vô tội kia theo đây chính là cơ hội . 

" Đại ca, chẳng lẽ mình đi như vậy sao ?" tên dẫn đường lo lắng nói, ả cũng không cam tâm bỏ lại tâm huyết .

" Không đi chẳng lẽ mày muốn bị tang thi ăn. Mày nếu mạnh hơn tao thì cứ việc làm anh hùng " Tên đại ca vừa dọn đồ vừa quát, thật bực mình , một lũ ngu , bây giờ lũ tang thi đã có bọn dân kia cảng đường , không chạy thì chỉ có nước ngồi chờ chết. 

" Ý , đại ca sao phòng mình toàn là nước không dạ ?" 

" Chắc ống nước bị hư"

" Ủa đại ca, bị cúp nước lâu rồi lấy đâu mà hư" 

Chưa kịp để tên Đại ca trả lời Lạc An đã kêu Âu Hạo tạo dị năng xuống. Tia sét mang theo nguồn điện chạy dọc theo đường nước , cả đám đứng co giật xì khói, nếu bình thường thì đâu có tới nối chết nhưng đây là dị năng cấp bốn thì lũ này sao chịu được. Chưa tới một phúc mà đã thành con cá khô hết rồi thật là hả dạ. 

Lạc An nhìn Âu Hạo , hai người hiểu ý nhau mà cùng rời đi, cậu cũng thu hồi điều khiển cho lũ tang thi đi nơi khác. Hai người cùng nắm tay đi dọc về nhà, giữa đường Lạc An giật mình đứng bất động. Âu Hạo nhìn theo hướng của cậu thì thấy một người con gái đang cố gắng dùng tấm thân nhỏ bé cổ vũ ủng hộ cũng cố lòng dân. Âu Hạo nhíu mày lại là người phụ nữ đó, Lạc An dường như có quen biết cô ta . 

Lạc An cảm thấy trái tim mình nhường như thắt lại dù nó đã không còn đập, đau đớn từ đó lan truyền khắp cơ thể , đau kinh khủng , lấy tay ôm nhẹ trái tim. Âu Hạo để ý người bên mình chỉ thấy cậu gập người và từ từ ngất đi . Anh ôm cậu vào lòng và chạy nhanh về nhà, lần này thì anh hiểu có lẽ cô gái kia có vấn đề, chẳng lẽ là người tiêu An từng thích.

Lạc An mà biết suy nghĩ của Âu Hạo lúc này chắc cậu sẽ bật dậy la lớn" oan uổn quá, rõ ràng cô ta là vợ của anh, tui chỉ lấy chồng của cô ta thôi" mà có lẽ lần này cậu mới bị tâm lý thạt sự nè , ôi cái định mệnh . 


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật