EDIT||| Bậc thầy thẻ sao - Tinh tạp đại sư - Điệp Chi Linh

#92: Đội viên thứ ba



Ba giờ chiều, ba người cùng nhau tiến vào cổng trường đại học.

Hội trường hôm nay vô cùng náo nhiệt, cũng là vì trận đấu của top 16 sau này, một tuần sau khai giảng cũng đủ để các bạn học làm quen lẫn nhau. Vậy nên hôm nay người trong hội trường phần lớn đều là bạn bè của tuyển thủ, có người còn có chút khoa trường mà cầm theo biểu ngữ cổ vũ.

Tạ Minh Triết mang hai anh em Trần vào hội trường, chọn một chỗ tầm nhìn tương đối tốt mà ngồi xuống.

3:30, thi đấu bắt đầu.

Lần này MC là đàn chị mỹ nữ của hiệp hội Thẻ sao, cô tự nhiên mà hào phóng đi lên sân khấu lớn, nói: "Chào mừng mọi người đã đến với cuộc chiến giao lưu tân sinh viên, buổi chiều nay sẽ diễn ra các trận đấu loại của top 16 đến top 8 và trận tứ kết. Trận đấu vẫn sẽ diễn ra hình thức đấu bậc thang, 16 người chia theo cặp, ai thắng sẽ tiến vào vòng trong. Tiếp theo, tôi xin long trọng giới thiệu về 16 tuyển thủ xuất sắc tiến vào vòng này!"

Lần lượt theo danh sách liệt kê, từng tuyển thủ tiến lên sân khấu.

Mười nam sinh, sáu nữ sinh.

Mà các cô bé đều có vóc dáng cao, chân dài, bạn nhỏ Dụ Kha ngược lại trở thành người lùn nhất. Tạ Minh Triết chỉ người giới thiệu cho thầy và Trần Tiêu: "Tên nhóc lùn nhất chính là Kha Tiểu Kha, tên thật là Dụ Kha."

Khoé miệng Trần Tiêu giựt giựt: "Nhìn như con nít thật, không đáng tin chút nào!"

Trần Thiên Lâm cũng cảm thấy đứa nhỏ này bé quá.

Tạ Minh Triết cười nói: "Cậu ta rất có sức bật, chờ lát nữa hai anh xem cậu ta thi đấu sẽ biết."

Trận đầu vòng loại top 16: Lôi Trạch - Học viện Hoá học khoa Hoá học ứng dụng vs Dụ Kha - Học viện Luật khoa Luật kinh tế.

Phụ đề trên màn chiếu lớn chạy ra, dưới đài vang lên tiếng cổ vũ cùng hoan hô nhiệt liệt.

Hai tuyển thủ bước lên sân khấu, lịch sự bắt tay nhau.

Hình ảnh này có chút quỷ dị, vì Dụ Kha, còn chưa cao đến ngực của Lôi Trạch, cách biệt rất lớn.

Khán đài truyền đến một trận cười trộm, có người nhỏ giọng bàn tán:

"Dụ Kha đó không phải là học sinh tiểu học trà trộn đó chứ?"

"Không cần như vậy, mấy bạn nam bé bé đáng yêu hiếm lắm đó..."

"Tôi cảm thấy cậu ấy rất đáng thương, Lôi Trạch cao hơn cậu ấy cả nửa người, đứng chung cứ như bố với con vậy."

"Ha ha ha, hình như đúng là không cao đến ngực, bé thật nha..."

Tạ Minh Triết nhíu mày, lùn thì đã sao? Trên sàn đấu ai là bố ai còn chưa biết đâu!

Trận đấu bắt đầu, theo quy tắc đấu ba trận thắng hai sẽ tính là thắng.

Tại vòng đấu loại Dụ Kha đã thắng 30 trận liên tiếp, đứng đầu tổ A. Lôi Trạch thắng 27/30 trận, đứng thứ tư tổ C.

Set thẻ của hai người rất nhanh đã được công bố trên màn hình lớn, Dụ Kha vẫn dùng quỷ bài như cũ, Lôi Trạch cầm một tay thẻ thú hệ hoả.

Đếm ngược vừa kết thúc, Dụ Kha liền lấy tốc độ cực nhanh liên tục triệu hồi ra ba thẻ quỷ.

Tốc độ của cậu ta quá nhanh, khán giả chỉ cảm thấy hoa mắt, trên màn hình lớn đã xuất hiện mấy bóng ma thường thấy trong phim kinh dị như Nữ quỷ và Em bé không đầu, không ít sinh viên nhát gan vừa nhìn đã giật bắn. Nhưng Lôi Trạch lại vô cùng trấn định, nhanh chóng triệu hồi ra ba con dã thú!

Hai bên triển khai đối chiến 3v3, quỷ bài của Dụ Kha vô cùng linh hoạt, tránh né rất có kỹ xảo, nữ quỷ mơ hồ liên tục né được các nhát cắn của đối thủ, dưới tình huống đối thủ không hề hay biết vòng ra sau bắt đầu tấn công!

Quỷ bài ám sát có tỉ lệ bạo kích cực kỳ cao, trong nháy mắt, một thẻ bài thú của Lôi Trạch đã bị hạ gục trong nháy mắt!

Không ngờ tên nhóc này vào trận đã hung tàn như vậy, Lôi Trạch nhất thời có chút ngoài ý muốn, lập tức triệu hồi ra thẻ bài khống chế quần thể, nhưng Dụ Kha đã sớm đề phòng, quyết đoán sử dụng Lưu Bị giải khống chế, còn nhân tiện phủ lên Em bé không đầu có tỉ lệ bạo kích cao nhất một cái khiên chắn hệ kim.

Phản kích của Lôi Trạch mất đi hiệu lực, Dụ Kha tranh thủ cơ hội vừa tới, để toàn bộ quỷ bài xông lên, tiếp tục vây chết một thẻ công kích của đối thủ.

Lúc này, 7v5, Lôi Trạch lâm vào hoàn cảnh cực xấu.

Nhưng người có thể tiến vào top 16 chắc chắn sẽ không quá yếu, Lôi Trạch nhanh chóng điều chỉnh sách lược, triệu hồi thẻ phòng ngự máu siêu dày —— Voi trắng!

Voi trắng 200 ngàn máu vừa xuất hiện, đủ thời gian để Lôi Trạch tranh thủ thời gian giảm xóc. Thẻ bài này được đặt vào Ám bài, đủ để thấy tự tin của hắn vào việc không ai đoán ra được.

Nhưng mà ngay sau đó, Dụ Kha quyết đoán triệu hồi Nữ Oa.

Nữ Oa nặn người, liên tục tạo ra hai sinh linh nam, cho chạy theo Voi trắng!

Thời điểm Tạ Minh Triết tạo ra thẻ Nữ Oa đã đặt ra điều kiện thẻ vô cùng linh hoạt, sinh linh có thể dựa trên tình huống mà triệu hồi, hai sinh linh nam đánh thẻ máu dày, hai sinh linh nữ sẽ hồi sinh thẻ bài vào cuối trận, hoặc là một nam một nữ cân bằng thế trận, tuỳ vào việc tuyển thủ vận dụng như thế nào.

Dụ Kha hiển nhiên rất thông minh, đại khái cậu ta đoán được trong Ám bài của đối phương sẽ có một thẻ bài thủ lượng máu dày, cho nên trận này cậu ta đưa theo Nữ Oa, thẻ bài máu dày vừa xuất hiệu, cậu ta lập tức triệu hồi sinh linh nam đi chăn voi —— một sinh linh đánh dấu sẽ gia tăng tổn thương phải chịu lên 50%. Nếu là hai dấu chồng lên, tức tổn thương phải chịu tăng lên đến 100%.

Tổn thương phải chịu tăng lên đến đáng sợ, huống chi trong quỷ bài của Dụ Kha, có hai thẻ bài sống ở đời mà không dựa vào kỹ năng.

Kỹ năng công kích của nữ quỷ hồng y và quỷ tóc là quần công, thời gian CD tương đối lâu. Nhưng Em bé không đầu, quỷ treo cổ đều có chỉ số công kích thông thường cao nhất ngất ngưởng, điều này có nghĩa, chẳng cần kỹ năng, hai thẻ bài này cũng có thể mài thẻ bài đối thủ ra bã.

Huống chi là dưới tình huống bị sinh linh của Nữ Oa đánh dấu!

Trong nháy mắt, Voi trắng 200 ngàn máu đã bị đập xuống còn 100 ngàn, Lôi Trạch thực sự kinh sợ vcler!

<chỗ này tui thêm dui dui thoi :) ai ko dui thì thoi bỏ qua nhe>

Hắn đẩy Voi trắng ra phía trước, lập tức triệu hồi ba thẻ bài còn lại, trực tiếp nhắm vào Nữ quỷ hồng y và quỷ tóc, bùng nổ công kích hạ gục hai thẻ quỷ trong nháy mắt.

Cục diện biến thành 5v5, tạm hoà, mọi chuyện đi vào bế tắc.

Nhưng đúng lúc này, một con quỷ vừa dài vừa lớn đột nhiên chui ra từ mặt đất —— mồm nó mở to, lấy tốc độ cực nhanh cắn nuốt linh hồn thẻ bài tử vong. Đặc thù của Quỷ ăn xác chính là số lượng thẻ bài trong sân tử vong càng nhiều, công kích được nhân lên sau khi nó cắn nuốt thi thể càng cao!

Lúc này, đôi bên đều đã chết hai thẻ bài, số lượng tử vong là 4, chỉ số công kích của Quỷ ăn xác trực tiếp nâng cao gấp 4 lần!

Chỉ với một ngụm cắn xuống, Voi trắng máu gần tàn đã bị Quỷ ăn xác ngoạm chết...

Mà theo sau cái chết của Voi trắng, Quỷ ăn xác tiếp tục cắn nuốt thi thể, lực công kích lại lần nữa tăng lên, thẻ thú của Lôi Trạch tựa hồ không có sức phản kháng, bị Quỷ ăn xác đột nhiên xuất hiện một đường nuốt hết sạch!

—— Thắng rồi!

Dụ Kha giành chiến thắng, hội trường vậy mà không có tiếng vỗ tay, vì mọi người còn đang bị doạ sợ!

Cũng may đàn chị chủ trì phản ứng rất nhanh, lập tức kích động nói: "Chúc mừng bạn học Dụ Kha đã giành chiến thắng trận thứ nhất! Quỷ ăn xác lên sàn đấu vào thời khắc mấu chốt nhất, cắn nuốt thẻ bài mà tấn công, cục diện thắng vô cùng thuyết phục!"

Những người vừa rồi còn cười nhạo cậu ta ở trước mặt Lôi Trạch là "bố với con trai", toàn bộ đã vội sửa lời:

"Bạn học này không ngờ lại lợi hại như vậy!"

"Người nhỏ gan lớn, sức bật kinh người!"

"Thẻ Quỷ ăn xác này thật sự khó đối phó, đây là thẻ bài thuộc về đại hậu kỳ, thẻ chết càng nhiều lực công kích càng mạnh, Lôi Trạch cũng không ngờ..."

"Nhóc con trên sàn đấu lại dữ dằn như vậy, xem thường cậu ta rồi!"

Âm thanh thảo luận xung quanh Tạ Minh Triết cũng không để ý, cậu ghé vào tai thầy mình hỏi: "Thầy cảm thấy thế nào?"

Trần Thiên Lâm gật đầu một cái: "Để anh quan sát thêm."

Ván thứ hai, phía Lôi Trạch thay đổi hai thẻ Ám bài, hiển nhiên là vì Dụ Kha mà đổi.

Tạ Minh Triết có dự cảm không tốt lắm, kỹ năng tử vong tức thì của Chung Quỳ có thể trực tiếp giết chết một thẻ quỷ, quấy rầy tiết tấu của Dụ Kha. Rất có thể Lôi Trạch sẽ mang Chung Quỳ, trong trường hợp người này có.

Trận đấu lại bắt đầu, hai bên đã bắt đầu đua nhau khau hoả, đến một khắc số lượng thẻ tử vong trên sàn đấu là bốn, Dụ Kha liền triệu hồi Quỷ ăn xác, mà ngay tại một giây sau, Lôi Trạch quả nhiên triệu hồi một thẻ bài tử vong tức thì ——  Chùng Quỳ bắt quỷ!

Quỷ ăn xác còn chưa kịp ra trận đã bị Chung Quỳ lôi đi, càng tức hơn là, dù có bị bắt đi thì sinh linh của Nữ Oa cũng không thể hồi sinh nó được, vì nó đâu có tử vong, có thể nói là thẻ tử vong tức thì của Chú Béo hố cậu ta một vố.

Tạ Minh Triết có chút xấu hổ, này coi như thẻ tử vong tức thì của cậu hố cả người một nhà sao?

Thần sắc Dụ Kha lại vô cùng bình tĩnh, sau một màn hoà như vậy, đôi mắt cậu ta càng sáng, ý chí chiến đấu càng sục sôi.

Điểm số liền cân bằng 1:1, trận tiếp theo là trận quyết định, Dụ Kha hít sâu, cũng đổi một thẻ Ám bài.

Lôi Trạch phát hiện thẻ tử vong tức thì Chung Quỳ này nhắm vào thẻ của Dụ Kha cực mạnh, vì thế tại trận thứ ba hắn lại một lần nữa mang theo Chung Quỳ lên sàn đấu. Tuy nhiên, ngay lúc hắn triệu hồi Chung Quỳ nhằm hó rớt một thẻ quỷ của đối phương trong nháy mắt, liền thấy một người không lồ thân hình cao lớn đột nhiên giơ rìu lớn trong tay...

"Oành"

Một tiếng vang nổ ra.

Trên mặt đất xuất hiện liền xuất hiện một rãnh nứt thật sâu!

Bàn Cổ, Khai thiên lập địa!

Hiệu ứng chấn động của kỹ năng khiến hội trường có không ít khá giả kinh hô ra tiếng.

Mà trong 5 giây đình chiến của Bàn Cổ, đã đủ cho Dụ Kha nhanh chóng điều chỉnh, Quỷ ăn xác rất nhanh dùng tốc độ chuẩn xác cắn nuốt thân thể trên sàn đấu, trong nháy mắt kỹ năng của Bàn Cổ kết thúc, Quỷ ăn xác của cậu ta xuất hiện trước, vậy mà ăn luôn Chung Quỳ!

Lôi Trạch: "..."

Khán giả tại hội trường: "..."

Thẻ tử vong tức thì bị giết ngược lại, biến hoá bất thình lình này khiến tất cả mọi người đều không thể tin được.

Tạ Minh Triết dưới đài tán thưởng mà giương khoé miệng, cậu nhớ tới lúc trước Đường Mục Châu đã nói: "Thẻ tử vong tức thì, chưa chắc đã đẩy đối thủ vào thế bị động, đối với tuyển thủ ý thức mạnh mẽ, có thể lợi dụng ngược lại nó."

Dụ Kha vừa rồi chính là đang lợi dụng thẻ tử vong tức thì mà phản sát.

Trên màn hình phát sóng trực tiếp chiếu ra hình ảnh hai tuyển thủ, dáng người Dụ Kha nhìn qua nhỏ bé, quả thực rất giống học sinh tiểu học trà trộn vào đại học. Mà ngay tại giờ phút này, sắc mặt thiếu niên lại bình tĩnh đến đáng sợ, cậu ta mang mũ giáp, tinh thần tập trung cao độ, đôi mắt trong đến phát sáng!

Trái lại Lôi Trạch, hiển nhiên là có chút luống cuống, sắc mặt tái nhợt, khoé miệng rất không cao hứng mà mím chặt.

Sau khi Quỷ ăn xác nuốt Chung Quỳ, vì đã ăn trọn 5 thi thể, bùng nổ lực công kích, tựa hồ như gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật, trong nháy mắt liền hoàn toàn phá đảo, đem toàn bộ thẻ bài tàn máu của Lôi Trạch ăn sạch.

Nhìn con quỷ càng ăn càng phát phì, khán giả chỉ cảm thấy kinh hoảng.

Đấu pháp của Dụ Kha, thật sự quá quỷ dị!

Vừa vào đầu trận cậu ta đã thả nữ quỷ và em bé ra, liên thủ ám sát thẻ bài trung tâm của đối thủ, cho đến khi số lượng tử vong của đôi bên ngang nhau, lập tức thả Quỷ ăn xác chiến thần cuối trận thu hoạch, tốc độ công kích của cậu ta cũng quá nhanh. Mà tại trận đấu cuối cũng may cậu ta nhanh chóng nghĩ ta phương pháp đối phó, chớp thời cơ phản sát!

MC hưng phấn nói: "2:1, người chiến thắng là Dụ Kha! Chúng ta cùng chúc mừng tuyển thủ đầu tiên tiến vào top 8, bạn học Dụ Kha đến từ Học viện Luật!"

Hội trường dần vang lên tiếng vỗ tay đinh tai, mà Dụ Kha sau khi biết được mình thắng trận, lúc này mới cười rộ lên, nhóc con mặt đầy tươi cười kích động, gương mặt hồng hồng, còn chạy tới bắt tay với Lôi Trạch. Lôi Trạch nhìn nhóc con còn chưa cao đến ngực mình, tâm tình phức tạp nắm tay lại, vô cùng biệt nữu mà khen: "Hầy, lợi hại.'

Trên khán đài cũng có không ít bạn học nữ kích động thét chói tai:

"Thật muốn nhận cậu ấy làm em trai quá đi!"

"Đáng yêu quá, đặc biệt là vẻ mặt nghiêm túc đó aaaa, tớ mà có em trai như vậy chắc chắn sẽ cưng ẻm lên trời luôn..."

Tạ Minh Triết khẽ cười, trong lòng cũng vỗ tay cho Dụ Kha.

Trần Tiêu cũng cảm thán: "Không ngờ phản ứng của tên nhóc này lại nhanh vậy." Anh ta đến bên tai Trần Thiên Lâm hỏi, "Anh thấy sao?"

Trong mắt Trần Thiên Lâm vậy mà cũng thực sự tán thưởng: "Không cần nghĩ nữa, Dụ Kha quả thật rất đáng để bồi dưỡng."

Nghe câu nói này, Tạ Minh Triết còn muốn vui hơn lúc Trần Thiên Lâm đồng ý nhận cậu làm học trò.

Quả nhiên cậu không nhìn lầm Tiểu Kha!

Trần Thiên Lâm bình tĩnh phân tích: "Dụ Kha phản ứng nhanh, tư duy linh hoạt, vừa thua một ván đã có thể lập tức điều chỉnh trạng thái và chiến lược, điểm này không phải ai cũng làm được. Hơn nữa, đấu pháp của cậu ta rất đặc trưng, nếu cậu ta gia nhập Niết Bàn, về sau khi tham gia đoàn chiến cậu ta sẽ trở thành sát thủ mạnh nhất trong đội, hỗ trợ đồng đội ám sát thẻ bài quan trọng nhất của đối thủ."

Trần Thiên Lâm dừng một chút, nhìn về phía Tạ Minh Triết nói, "Nếu em có thể dựa theo phong cách của cậu ta, tạo cho cậu ta quỷ bài riêng, thực lực Tiểu Kha vẫn còn có thể tăng lên."

Tạ Minh Triết hưng phấn gật đầu: "Vâng, em sẽ nói chuyện với cậu ta."

Trần Tiêu có chút nghi hoặc: "Em chắc chắn cậu ta sẽ đồng ý tham gia Niết Bàn sao? Lỡ như cậu ta không muốn đánh chuyên nghiệp thì sao?"

Tạ Minh Triết cười vô cùng tự tin: "Theo hiểu biết của em, chắc chắn cậu ta sẽ đồng ý. Nếu cậu ta không đồng ý... Em liền đến ăn vạ trước phòng cậu ta, đến khi nào cậu ta đồng ý thì thôi."

Trần Thiên Lâm: "..."

Làm như vậy có khác gì khiến Niết Bàn trở thành tổ chức lưu manh đâu, có khi nào hù chết Dụ Kha luôn không...

Trần Tiêu cười khẽ sờ mũi: "Vậy chờ tin tốt từ cậu đấy, đêm nay anh làm ông chủ, mời thành viên mới ăn cơm."

Nhìn Dụ Kha vẻ mặt đầy hưng phấn từ sân khấu đi xuống, Tạ Minh Triết khẽ cười, nghĩ thầm, có thể lừa chú cún con này lên thuyền tặc Niết Bàn, chính là thu hoạch lớn nhất từ khai giảng tới giờ của cậu!


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật