EDIT||| Bậc thầy thẻ sao - Tinh tạp đại sư - Điệp Chi Linh

#31: Thẻ mỹ nhân tạo ra tiếng vang



Sau khi tạm biệt Đường Mục Châu, Tạ Minh Triết vẽ thêm 11 thẻ Vương Chiêu Quân, trừ một thẻ thăng cấp lên dùng để triển lãm, mười thẻ khác cậu sẽ đặt trong tiệm bán cùng với Đại Ngọc, Tây Thi, Bảo Thoa.

Khi vẽ xong toàn bộ thẻ đã là 9 giờ tối, Tạ Minh Triết gửi tin nhắn cho Trần Tiêu: "Trần ca, đánh tài liệu xong rồi sao?"

"Ừ, đã phân loại xong toàn bộ. Thẻ bài mới cậu làm đến đâu rồi?"

"Đã làm xong, mọi người đến xem đi." Tạ Minh Triết mời đồng bọn ở phòng làm việc vào không gian cá nhân của mình.

Bàng Vũ, Kim Dược thì đứng trước quầy trưng bày cảm thán, đều nói mỹ nữ Tạ Minh Triết vẽ người sau còn đẹp hơn người trước. Trì Thanh không nói gì, cẩn thận quan sát số liệu thẻ bài. Trần Tiêu nhìn thẻ bài, rồi trực tiếp lấy tài liệu hệ kim, hệ thủy ra thăng cấp hai tấm thẻ của Tạ Minh Triết lên max cấp.

Tạ Minh Triết đem Tây Thi và Vương Chiêu Quân đã nâng lên max cấp ở quầy triển lãm thẻ ở lầu một cửa hàng, sau đó đem 40 thẻ cấp 1 đặt trong quầy bán ở lầu hai, sắp xếp giá cả, rồi cùng mọi người offline.

Chế tạo thẻ tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, hôm nay cậu liên tục làm nhiều thẻ bài như vậy, vô cùng đau đầu, sau khi offline liền trực tiếp trở về ký túc xá. Nằm trên giường, Tạ Minh Triết cũng không suy nghĩ đến việc chế thẻ nữa, cậu buộc mình phải để đại não được nghỉ ngơi đầy đủ.

Có vẻ là do quá mệt mỏi, cậu rất nhanh chìm vào giấc ngủ, đánh một giấc thẳng tới hừng đông.

Sáng sớm hôm sau, cậu cùng mọi người trong phòng làm việc online, cửa hàng Nguyệt Bán hiện tại đang đóng cửa, người chơi không thể tiến vào, Tạ Minh Triết thiết lập giờ mở cửa hàng là 11h30, từ bây giờ đến giờ mở cửa còn 3 tiếng, cậu liền cùng nhóm Trần ca đi đánh phó bản, làm cho xong nhiệm vụ hằng ngày.

Đánh xong phó bản thì vừa đến lúc mở cửa hàng, mọi người liền cùng nhau đến phố buôn bán, lấy quyền quản lý tiến vào cửa hàng.

Tạ Minh Triết tiếp tục mở ra hình thức 'Không giới hạn người vào'.

Đúng 11h30 trưa, cửa hàng Nguyệt Bấn đúng giờ mở cửa, tưởng chừng như trong nháy mắt, cửa hàng đã đông nghẹt người!

Tạ Minh Triết từ phía sau có thể thấy rõ cửa hàng của mình nhanh chóng phân thân ra thêm mười mấy không gian giống nhau để có thể chứa thêm nhiều người.

Càng khoa trương hơn, khách hàng chen vào đều giống như đang thi chạy trăm mét, điên cuồng phóng lên lầu hai, lên tới nơi rồi, bọn họ không cần biết trong quầy bán thẻ gì, sợ không mua được, một đám không chút do dự trực tiếp bỏ vào giỏ thanh toán.

Không quá nửa phút, 40 thẻ trong tủ trưng bày trên lầu hai đã bay màu!

Vì Tạ Minh Triết mời mọi người tới không gian quản lý cửa hàng, bọn họ có thể cùng nhau thấy được số liệu cửa hàng —— nhìn 40 tấm thẻ bài biến mất trong nháy mắt, Bàng Vũ không thể tin được mà dụi mắt: "Cửa hàng vừa mới mở hơn nửa phú đã bán hàng xong rồi sao?!"

Kim Dược cảm thán nói: "Có vẻ như các hiệp hội lớn đã sớm ngồi canh trước cửa, vừa mở cửa liền vọt vào mua hàng, chắc chắn vẫn còn nhiều người chưa mua thẻ được."

Tạ Minh Triết doanh thu tăng lên 4 triệu đồng vàng, cười không thấy mắt: "Nửa giờ sau đóng cửa hàng, tôi về vẽ thẻ để mai tiếp tục bán!"

Trước khi rời đi, Tạ Minh Triết lại viết trên bảng thông báo của cửa hàng: "Thẻ hôm nay đã bán hết, cảm ơn cả nhà, 11h30 trưa mai cửa hàng mở cửa sẽ có thêm thẻ bài mới, mời mọi người đón xem!"

Nhóm quản lý hiệp hội: "..."

Chờ đón quằn què! Ông chú cậu không muốn cho hiệp hội nhà người ta sống yên đúng không?

Nhóm hội trưởng mua được thẻ bài mới nhanh chóng quay về tìm đại thần nhà mình, nhóm không mua được lại đang tức đến hộc máu.

***

Cùng lúc đó, tại lầu một cửa hàng thẻ Nguyệt Bán.

Diệp Trúc dùng acc clone vào game, lén lút xen vào nhóm người, đi đến trước quầy triển lãm thẻ bài để xem thẻ bài mới.

Lầu hai đã bán hết thẻ, nhưng khu vực dùng để triển lãm ở lầu một vẫn đang mở.

Trên quầy triển lãm thẻ, bày ra bốn tấm thẻ bài, toàn bộ đều là thẻ mỹ nữ.

Đại Ngọc chôn hoa nhằm vào hệ hoa cỏ, Bảo Thoa bắt bướm nhằm vào hệ bướm, Diệp Trúc đã nhìn thấy hai tấm thẻ này. Vào lúc Đường thần bị nhắm vào, cậu cười đến là sung sướng, kết quả người tiếp theo xui xẻo lại chính là mình...

Bùi ca nói rất đúng, dù sao vẫn sẽ người xui xẻo theo mình, Diệp Trúc mang theo tâm tình vui sướng khi người khác gặp họa nhìn về hai thẻ bài mới ra hôm nay.

Tây Thi, kỹ năng trầm ngư, khiến loài cá tử vong tức thì.

Nhìn đến dòng này, trong lòng Diệp Trúc nhịn không được cười lớn, loài cá là một nhánh lớn trong set bài hệ thủy, vài set thẻ bài của tuyển thủ hệ thủy trong Lưu Sương Thành đều có không ít thì nhiều thẻ hệ cá, tên mập này coi như đắc tội với toàn Lưu Sương Thành rồi há há há!

Lại nhìn đến bên cạnh, Vương Chiêu Quân, kỹ năng là Khúc biên cương xa xôi, tiếng đàn tỳ bà đánh rơi vật bay trên trời, gây tử vong tức thì cho loài chim.

Diệp Trúc trừng mắt —— đây không phải là xúi quẩy cho Lam ca sao?!

Cậu ta đang suy nghĩ có nên nói cho Lam ca hay không, quay đầu nhìn lại, liền thấy một ông già tóc bạc trắng đang đứng đối diện tấm thẻ Vương Chiêu Quân, ID là 9877521, nhớ không lầm thì đây là acc clone của Sơn Lam thì phải? Vậy anh cũng tự mình chạy tới đây xem thẻ mới sao?!

Diệp Trúc lập tức tới gần, dùng voice chat nhắn tin: "Lam ca, là anh sao?"

Bên tai quả nhiên truyền đến âm thanh ôn nhu quen thuộc: "Ừ, Tiểu Trúc là tới xem náo nhiệt à?"

Diệp Trúc cười sung sướng: "Em muốn tới xem kế tiếp là tới lượt ai lên tới, không nghĩ tới... không nghĩ..."

Âm thanh Sơn Lam cũng thật bất đắc dĩ: "Không nghĩ tới là anh nhỉ?"

Diệp Trúc phun tào nói: "Chỉ có thể nói là tên thiết kế thẻ này quá biến thái, dùng tiếng đàn đánh rơi chim bay, vậy mà cũng nghĩ ra được!"

Sơn Lam chỉ thấy đau đầu dữ dội. Từ lúc thầy mình làm vẻ mặt chắc chắn nói "Yên tâm đi, cậu ta chắc chắn không nhằm vào cậu", Sơn Lam vẫn luôn rất bất an, vẫn cảm thấy bồn chồn, kết quả cảm giác bất an vậy mà thành thật —— cửa hàng Nguyệt Bán hôm nay liền xuất hiện Vương Chiêu Quân nhằm vào thẻ loại chim bay!

Chỉ có thể nói là miệng thầy mình cũng quá đen đi.

Acc clone của Diệp Trúc và Sơn Lam đứng trước quầy triển lãm thẻ, nhìn đến Tiết Bảo Thoa nhằm vào hệ bướm, Vương Chiêu Quân nhằm vào hệ chim, thật là anh em cùng cảnh ngộ, khóc không ra nước mắt!

Bất quá, rất mau Sơn Lam đã điều chỉnh xong tâm tình, mỉm cười nói: "Không sao, không chỉ có hai chúng ta bị nhắm vào."

Diệp Trúc cũng vui vẻ: "Đúng đúng! Còn có hệ hoa của Đường thần, với mấy tên hệ thủy cũng vậy mà!"

***

Lúc này, tại câu lạc bộ Lưu Sương Thành.

Mấy tên tuyển thủ hệ thủy xui xẻo đang đứng nhìn nhau.

Bởi vì hội trưởng Khúc Lưu Sương của họ mang thẻ bài vừa mua được tại cửa hàng Nguyệt Bán tới đưa cho họ.

Tây Thi, kỹ năng trầm ngư, gây tử vong tức thì cho loài cá.

Hiệp hội của bọn họ luôn kín tiếng, trong game cũng tuân thủ nguyên tắc 'Người không gây sự với ta, ta cũng không để tâm đến người', mỗi ngày bọn họ cùng nhau đánh phó bản, đánh đấu trường, nhìn qua khá là ù lì. Danh tiếng của hiệp hội trong game cũng là tốt nhất, không cần biết bên ngoài có gây thù chuốc oán với ai, đều tự mình giải quyết, không khí bên trong hiệp hội vì vậy lúc nào cũng vô cùng hòa thuận.

Khúc Lưu Sương là hội trưởng hiệp hội 'trên danh nghĩa', trên thực thế người quản lý chính của hiệp hội là hai vị phó hội trưởng. Thân phận thật sự của cô là người đại diện cho tuyển thủ câu lạc bộ Lưu Sương Thành, cũng giống như Tiết Lâm Hương của Phong Hoa.

Chẳng qua, chị Tiết là người phụ nữ cứng rắn có tính cách như sấm rền gió cuốn, phong cách làm việc dứt khoát. Khúc Lưu Sương lại là một người dịu dàng, tóc xõa ngang vai, khuôn mặt mỉm cười, nói chuyện nhỏ nhẹ, khiến người khác không thể nào giận dữ với cô.

Có một người đại diện như vậy, không khí trong câu lạc bộ Lưu Sương Thành cũng ôn nhu như nước, khiến người ta không cảm giác được ý chí chiến đấu sục sôi cùng sự cạnh trang khốc liệt nên tồn tại trong một liên minh chuyên nghiệp. Sự tồn tại của Lưu Sương Thành tại đây như một chốn đào nguyên không tranh với đời.

Người lập ra Lưu Sương Thành tên là Tô Dương, là người lập nên nền móng cho toàn bộ set bài hệ thủy.

Tô Dương xuất đạo vào mùa giải đầu tiên, sau lưng có thêm bốn người đồ đệ, đại đệ tử Phương Vũ, người khai sáng ra lối chơi vong ngữ hệ thủy, đạt giải quán quân thi đấu cá nhân vào mùa giải thứ 6, trước mắt là tuyển thủ hệ thủy mạnh nhất; nhị đệ tử Kiều Khê, người khai sáng lối chơi độc dược, á quân mùa giải thứ 6; tam đệ tử Tô Thanh Viễn, tứ đệ tử Tiêu Dật, đều rất am hiểu lối chơi khống chế mềm dẻo của hệ thủy.

Vì bản thân Tô Dương là một người ôn nhu, đối xử với đồ đệ cũng cực kỳ tốt, bốn người đối với nhau cũng tình như thủ túc, không khí câu lạc bộ tự nhiên cũng ngày càng hòa thuận, tựa như người một nhà tương thân tương ái.

Nhưng đối với người ngoài, bốn người đều đồng lòng hợp tác ăn ý đến mức không ai địch lại! Ngay cả Đường Mục Châu chỉ huy thi đấu bốn người, cùng Nhiếp Viễn Đạo chỉ đạo thi đấu hai người, trong trận thi đấu đoàn thể mùa giải trước cũng không thể đánh thắng bọn họ.

Nếu nói đến nhóm thi đấu đoàn thể mạnh nhất, không nghi ngờ gì khi mọi người đều nhắc đến Lưu Sương Thành đầu tiên.

Hệ thủy khống chế, nước độc chồng lên, bốn người ăn ý phối hợp, có thể khống chế đối thủ đến phát điên.

Ngoài việc thi đấu đoàn thể mạnh, thực lực cá nhân của đại sư huynh Phương Vũ cũng được liên minh tán dương. Tính cách vị tuyển thủ này tương đối lãnh đạm, có lẽ là vì làn da quá trắng, dung mạo nhìn qua có chút trung tính, ngày thường cũng đặc biệt ít nói, trên mặt thì không hay biểu lộ cảm xúc. Cũng vì anh hệ phái vong ngữ anh tạo ra dùng hình thức hiến tế, rất nhiều thẻ bài sau khi chết đi tạo ra hiệu ứng đặc thù, nên bị mọi người trong liên minh gọi là 'Con nhím khó đánh đánh nhất'.

Lúc này, Phương Vũ đang ngồi ở trên sofa, thần sắc bình tĩnh nhận hai thẻ bài Khúc Lưu Sương đưa cho.

Nhị sư đệ Kiều Khê ngồi bên cạnh đang phát điên gãi đầu: "Em phục rồi! Ngày đó mọi người trong nhóm nói Đường Mục Châu lên thớt, em chỉ là cười một chút thôi! Vậy mà giờ toàn bộ hệ thủy đều bị nhắm vào!"

Tiểu sư đệ Tiêu Dật không khách khí nói: "Nhị sư huynh, anh không nên tỏ ra vui sướng khi người gặp họa, anh xem Diệp Trúc kìa, cười dữ nhất, gửi một đống mặt cười, kết quả thẻ bướm của mình bị nhắm vào tiếp theo."

Lão tam Tô Thanh Viễn là người tương đối bình tĩnh, mỉm cười phân tích: "Vừa rồi mọi người còn đoán, người này có phải có thù oán gì với Đường Mục Châu hay không, làm ra thẻ tử vong tức thì với hoa cỏ, còn đem đi đấu giá công khai. Hiện tại cũng như vậy, người cười nhạo Đường Mục Châu đều bị nhắm vào, đầu tiên là hệ bướm của Diệp Trúc, sau đó là toàn bộ hệ thủy, điều này không giống như là cậu ta có thù oán với Đường Mục Châu, mà giống như hai người liên thủ với nhau vậy."

Kiều Khê tiếp tục gãi đầu: "Không hẳn vậy đi? Hôm nay còn có một thẻ nhắm vào hệ chim, Sơn Lam thì đắc tội ai được? Tính tình Tiểu Lam ôn nhu như vậy, mỗi ngày chỉ đi theo sau sư phụ mình như tùy tùng, anh ấy cũng không chê cười gì Đường Mục Châu cả?"

Mọi người nhiệt tình thảo luận.

Phương Vũ vẫn không mở lời, chỉ nhíu mày, cẩn thận quan sát thẻ bài trong màn hình thực tế ảo. Một lát sau, anh mới nhàn nhạt nói: "Chị Sương, có tin tức gì về người này không?"

Tuy rằng âm thanh không lớn, nhưng một khi anh mở miệng, ba người khác lập tức an tĩnh lại.

Đại sư huynh chính là đại sư huynh, trong lòng mọi người đều tôn kính anh.

Khúc Lưu Sương nghe đến đây, liền nói: "Hôm qua tôi đã cử người đi điều tra, Nguyệt Bán trong game có ID là Chú Béo. Nghe nói, trước đó cậu ta quậy trong chợ đen một trận, nguyên nhân là do hiệp hội Phong Hoa và hiệp hội Tài Quyết điên cuồng lùng sục thẻ nhân vật. Theo tôi nghĩ, thứ kinh động hiệp hội Phong Hoa chính là thẻ Lâm Đại Ngọc xuất hiện trong hội đấu giá vừa rồi, bên Tài Quyết tôi không rõ lắm, họ rất kín tiếng."

Phương Vũ bình tĩnh nói: "Nếu vị tác giả này mở cửa hàng bán thẻ, còn công khai làm ra Lâm Đại Ngọc nhắm vào hoa cỏ cùng Vương Chiêu Quân nhắm vào loài chim, có nghĩa cậu ta không liên quan đến Phong Hoa và Tài Quyết."

Khúc Lưu Sương hỏi: "Vậy chúng ta có nên ra giá cao chào mời cậu ta không?"

Phương Vũ lắc đầu: "Phong Hoa và Tài Quyết nếu đã không chịu tới, vậy cậu ta càng không tới Lưu Sương Thành."

Kiều Khê nhịn không được hỏi: "Vậy nên làm sao bây giờ? Mặc kệ cho cậu ta cứ kiêu ngạo như vậy sao?"

Phương Vũ cầm lấy mũ giáp của mình đứng lên, nhàn nhạt nói: "Không thể chào mời cậu ta đến Lưu Sương Thành, nhưng không có nghĩa là không hợp tác được với cậu ta."

Ba người còn lại nhìn nhau: "Hợp tác?"

Tô Thanh Viễn mỉm cười hỏi: "Ý sư huynh là, cung cấp cho cậu ta tư liệu của nhiều set thẻ hơn, để cậu ta làm ra thẻ tử vong tức thì nhắm vào các tuyển thủ khác?"

Phương Vũ nói: "Anh không có hứng thú với người khác, anh muốn tìm cậu ta hợp tác, giúp chúng ta hoàn thiện set thẻ của mình."

Hai mắt Tô Thanh Viễn sáng ngời: "Bảo cậu ta giúp chúng ta làm thẻ sao?"

"Ừ." Phương Vũ gật đầu: "Nếu cậu ta đã mở cửa hàng, có mối làm ăn tìm tới cửa, có lý nào mà không nhận chứ?"

Kiều Khê cùng Tiêu Dật liếc nhau, đồng thời giơ ngón tay cái: "Vẫn là sư huynh chu đáo!"

Phương Vũ nói: "Chị Sương, dẫn em đi gặp người này."

Kiều Khê lập tức đi theo: "Em cũng xem nữa!"

Hai người còn lại tự nhiên cũng không muốn bị bỏ lại, đang chuẩn bị đứng dậy, Phương Vũ quay đầu liếc nhìn bọn họ: "Đều không được theo. Nhiều người đi theo như vậy, có khác gì vạch áo cho người xem lưng không?"

Bị ánh mắt lạnh băng của anh đảo qua, mọi người đành phải thành thành thật thật ngồi lại.

Khúc Lưu Sương có chút buồn cười, vẫn cảm thấy sau khi Dương thần rời đi, đại sư huynh Phương Vũ liền phải gánh vác trọng trách kiểm soát ba tên sư đệ này. Lưu Sương Thành có thể kiên trì cho tới hôm nay, công của Phương Vũ không hề nhỏ. Nếu không có anh tọa trấn chỉ huy, chỉ sợ ba tên nhóc này khẳng định không đi tới được ngày hôm nay.

******


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật