EDIT||| Bậc thầy thẻ sao - Tinh tạp đại sư - Điệp Chi Linh

#27: Ánh mắt của Trần ca



Bất tri bất giác đã 12h30, Tạ Minh Triết trở lại không gian cá nhân liền offline. Cậu rửa mặt xong trở về lầu hai để ngủ, kết quả vừa lên lầu, đã thấy Trần Tiêu đang đứng bên ban công hút thuốc một mình.

Trên ban công không bật đèn, theo ánh sáng đèn đường bên ngoài, bóng dáng thanh niên cao lớn bị sương khói bao phủ, trông qua cực kỳ mỏi mệt cô độc. Tạ Minh Triết không dám quấy rầy Trần Tiêu, nhẹ nhàng chuồn vào phòng ở —— vì cậu cảm thấy, có vẻ Trần Tiêu lại đang nghĩ đến người anh trai đã rời đi kia.

Trong phòng ký túc xá, Tiểu Béo đang ăn đồ ăn vặt, miệng của tên này không bao giờ chịu yên, với dáng người ngày càng phát triển bề ngang cũng mặc kệ.

Tạ Minh Triết ngồi đối diện cậu ta, nhẹ giọng hỏi: "Vũ ca, em nghe Trần ca nói, đây là căn hộ của anh trai anh ấy, anh biết anh trai kia đang ở đâu không?" Lúc chưa thân với Bàng Vũ, cậu cũng không dám tùy tiện dò hỏi, sau khi quen thuộc cậu liền phát hiện Bàng Vũ chỉ là tên mập không có tâm cơ gì, đối xử với cậu cũng nhiệt tình, Tạ Minh Triết thật sự tò mò nhịn không được hỏi.

Bàng Vũ nghe thấy vấn đề này, lập tức nghiêm túc nói: "Ai vừa tới phòng làm việc biết đây là nhà của anh trai ổng, đều sẽ tò mò không biết anh trai kia đi đâu, nếu gặp mặt ổng mà hỏi, sắc mặt của ổng sẽ rất khó xem. Thật ra anh đây cũng cực kỳ tò mò, từng hỏi qua ổng một lần, ổng chỉ trả lời hai chữ 'đi rồi'. Anh đây nghĩ, anh ổng chắc là qua đời rồi, nhưng cậu đừng có mà dại nhắc chuyện này trước mặt ổng đó."

Tạ Minh Triết nhớ tới bóng dáng vừa rồi, có chút lo lắng.

Thời điểm cậu vừa trọng sinh vì không thể trả đủ tiền thuê nhà mà bị đuổi đi, là Trần ca cho cậu công việc đầu tiên, giúp cậu tiếp xúc với thế giới Thẻ sao này, phát hiện ra khả năng của chính mình, trong vòng một tuần ngắn ngủi đã có thể kiếm được mấy trăm ngàn chỉ nhờ bán bài. Nếu không có Trần ca, chắc hẳn lúc này cậu còn đang chật vật khắp nơi tìm việc làm, trong lòng cậu đối với Trần ca vẫn luôn rất cảm kích.

Về sau nếu Trần ca nhờ cậu giúp đỡ gì, cậu tuyệt đối sẽ không chối từ. Nhưng Trần ca không mở miệng nói, cậu cũng không có cách nào can thiệp vào việc riêng của người khác. Nghĩ đến đây, Tạ Minh Triết khẽ thở dài, tạm thời áp xuống nghi hoặc trong lòng.

Sáng sớm ngày tiếp theo, Tạ Minh Triết như thường lệ dậy sớm hơn mọi người trong phòng làm việc nửa tiếng, 7 giờ đúng liền đăng nhập vào game.

Cậu dùng tinh thần lực vào hệ thống tạo thẻ, liên tục làm 10 thẻ Lâm Đại Ngọc sau khi qua sửa chữa, rồi lại làm 10 thẻ Tiết Bảo Thoa.

Làm thẻ rất hao phí tinh thần lực, đợi khi các đồng đội sắp xuống lầu, Tạ Minh Triết liền gỡ mũ giáp xuống offline, chuẩn bị ăn sáng.

Kết quả cậu vừa mới quay đầu lại, bỗng dưng liền thấy một đôi mắt thâm thúy, đôi mắt kia nhìn chằm chằm cậu, Tạ Minh Triết hoảng sợ: "Trần, Trần ca! Anh đứng sau em làm gì đó?"

Thanh niên đầu tóc bù xù như ổ chim, quần áo nhăn nhúm bèo nhèo, râu cũng không cạo, bộ dạng suy sút. Nhưng trong nháy mắt xoay người kia, Tạ Minh Triết tin rằng cậu không có nhìn nhầm —— Ánh mắt Trần Tiêu mang theo tia nhìn thấu rõ hết thảy sắc bén.

Nhưng mà, đối diện với tầm mắt của Tạ Minh Triết, Trần Tiêu liền nở nụ cười, đi đến trước mặt cậu nói: "Mỗi ngày cậu dậy sớm hơn mọi người vào game nghiêm túc vậy à? Nghiên cứu tới đâu rồi?"

Tạ Minh Triết cười nói: "Em có nghiên cứu qua năm hệ sinh vật đặc trưng, còn lại thì phức tạp quá." Cậu thuận miệng đáp lại hai câu cho có, vừa lúc thấy Trì Thanh cũng xuống lầu, Tạ Minh Triết liền đi qua nói: "Chị Thanh, em giúp chị làm cơm sáng nha."

Trần Tiêu nhìn thiếu niên đang bận rộn trong bếp, khóe môi hơi cong lên. Quay lại nhìn về mũ giáp của cậu, không nói gì.

**

Tạ Minh Triết ăn sáng xong liền tích cực gia nhập đội ngũ xoát phó bản của phòng làm việc.

Một buổi sáng liên tục đánh năm phó bản lớn, sau khi đánh xong, Trần Tiêu kiểm tra số lượng một chút, nói: "Số lượng mảnh nhỏ 7 sao đã đủ yêu cầu. A Thanh, em đi hỏi xem người thuê có onl chưa? Tốt nhất là nên gặp mặt giao hàng, có thể tránh phí thủ tục ở khu giao dịch."

Trì Thanh gửi tin nhắn bạn bè, rất nhanh nhận được hồi đáp: "Người thuê đồng ý gặp mặt giao hàng, em hẹn người ta đến thẳng không gian cá nhân của em luôn."

Mọi người cùng nhau tiến vào không gian của Trì Thanh, không gian của cô nàng có phong cách trang trí khác hoàn toàn với hệ thống, sofa màu xanh biển, quầy trưng bày trong thư phòng, giường trong phòng ngủ cũng đổi thành một màu xanh lam.

Tiểu Béo cảm thán nói: "Không gian của chị Thanh trang trí thật là đẹp quá đi!"

Kim Dược hỏi: "A Thanh trước kia học thiết kế à? Bày trí thật chuyên nghiệp."

Trì Thanh đáp: "Thời điểm vào đại học có học qua môn này."

Đúng lúc này, bên tai truyền đến tiếng chuông cửa. Trì Thanh đứng dậy mở cửa, chỉ thấy một thanh niên mang mặt hệ thống, ID là '7456789' đi đến, mỉm cười nói: "Chào mọi người, mọi người hẹn giao tài liệu đúng chứ?"

"..." Đây không phải là Đường Mục Châu sao?

Tạ Minh Triết ngẩng đầu nhìn về phía anh, Đường Mục Châu hiển nhiên cũng thấy Chú Béo đang ngồi trên sofa.

Hai người liếc nhau, thực ăn ý mà làm như không quen biết.

Đường Mục Châu kiểm tra xong tài liệu, liền thanh toán cho Trần ca.

Trước khi rời đi, anh đột nhiên gửi tin nhắn riêng cho Tạ Minh Triết: "Chú Béo, sao cậu còn ngồi đây? Không thấy lãng phí thời gian à?

Tạ Minh Triết cũng lặng lẽ đáp: "Tôi ký hợp đồng rồi, làm gì cũng phải nhất quán. Hết tháng tôi cũng không làm nữa, chuyên tâm chế thẻ thôi."

"Thu nhập phòng cày thuê tuy là ổn định, nhưng cực kỳ tốn thời gian, đừng lãng phí tinh lực hàng ngày đi đánh phó bản nhàm chán nữa."

"Tôi biết."

"Thẻ bài mới làm tới đâu rồi? Cậu đã hứa để lại cho tôi một thẻ, đừng quên đấy nhé."

Đại thần hiển nhiên cực kỳ hứng thú với thẻ bài mới của cậu, Tạ Minh Triết cười nói: "Đường thần yên tâm, đợi chút nữa tôi làm xong sẽ gửi thẻ qua hộp thư cho anh, anh tiên tay xem giúp tôi một chút, nếu đem thẻ này bán đi thì nên bán giá bao nhiêu là hợp lý."

Đường Mục Châu sảng khoái đáp ứng: "Không thành vấn đề."

Một lát sau, hộp thư của Đường Mục Châu nhận được một thẻ bài.

Một lát sau, Đường Mục Châu hòm thư thu được một trương thẻ bài.

—— Tiết Bảo Thoa cấp 1, kỹ năng tên 'Bảo Thoa bắt bướm', gây tử vong tức thì cho thẻ hệ bướm, điểm tốc 30.

Đường Mục Châu nhịn không được cười ra tiếng: "Tiểu Trúc, ngày hôm qua còn trong nhóm cười nhạo tôi, hôm nay thấy tấm thẻ này đừng khóc nhé."

Thu lại biểu tình vui sướng khi người khác gặp họa, Đường Mục Châu nghiêm túc trả lời Chú Béo: "Nếu cậu cầm đến hội đấu giá, thẻ này có thể bán được giá 300 ngàn, nhưng nếu bán số lượng nhiều từ 10 thẻ trở lên, 1 thẻ 1 sao cấp 1 có thể bán trong tầm giá 100 ngàn là ổn."

Đồ càng ít càng quý, một khi thẻ bài nhiều lên giá cả sẽ giảm xuống, đạo lý này Tạ Minh Triết tất nhiên hiểu, cậu cũng không muốn đem từng thẻ đi đấu giá, không bằng treo Đại Ngọc, Bảo Thoa trong tiệm, kéo nhân khí cho cửa hàng của mình.

Giá bán lẻ trong khoảng 100 ngàn, không khác lắm với cái giá Tạ Minh Triết đoán ban đầu, xem ra ở hội đấu giá Đường Mục Châu tung ra 660 ngàn để đoạt Đại Ngọc quả thực là tùy hứng. Kiếm lời 660 ngàn đồng vàng từ tay anh khiến Tạ Minh Triết có chút áy náy, liền nói: "Đường thần, anh mua thẻ Đại Ngọc của tôi trong hội đấu giá cao hơn giá thị trường nhiều quá, thế này đi, thẻ Bảo Thoa này tôi tặng anh, coi như cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi."

"Vậy tôi không khách khí nữa. Về sau nếu không hiểu vấn đề gì, cậu có thể hỏi tôi bất kỳ lúc nào." Chút tiền ấy Đường Mục Châu không hề để ý, nhưng Chú Béo chủ động tặng cho, vậy anh cũng nên nhận. Vừa khéo có thể kéo gần quan hệ, thuận tiện đào hố cho tuyển thủ khác không tốt sao?

Lúc Đường Mục Châu nổi lên ý đồ xấu xa, Tạ Minh Triết lại cùng mọi người trong phòng làm việc offline.

Trần ca sảng khoái nói: "Đơn hàng cuối cùng cũng hoàn thành, giữa trưa tôi mời cả nhà ăn cơm!"

Hoạt động tập thể, Tạ Minh Triết đương nhiên không thể vắng mặt, liền chạy theo Bàng Vũ, Kim Dược, Trì Thanh đuổi kịp Trần ca.

****


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật