|CountryHumas| Quyển Truyện Chứa Những Thứ Tạp Nham Về Các Country

Trả thưởng [1]



AU: Human!AU.

Couple: PolGer.

-----------------------------------------

"Poland! Poland!"

Germany lay người gã trai Ba Lan, cố gắng đánh thức hắn dậy. Mắt hắn nhắm nghiền và mặt thì dính máu be bét, mái tóc bết lại vì máu khô.

Đôi con ngươi của Germany ngập nước và lăn dài xuống má, mọi thứ dường như mờ đi, rồi cậu thấy một bóng người đang đến gần...

.

.

.

"Cắt! Diễn tốt lắm Germany!"

Cox, đạo diễn của bộ phim 'Ánh Sao' sắp ra mắt hô lên. Lập tức Poland ngồi dậy, phun mớ tiết canh vịt đang chảy từ trong miệng ra còn Germany thì bật cười.

"Anh dùng cái này bao nhiêu lần rồi vẫn thấy ghê hả anh?"

"Ọe, em có đóng vai nào bị thương hộc máu đâu! Vị gớm lắm đó em!"

"Rồi rồi, là em không biết."

Poland nhăn nhó, đưa tay nhận lấy cái khăn bông ẩm mà trợ lý cầm tới, lau đi mấy vết máu giả trên mặt. Germany cười khúc khích trong lúc trợ lý của cậu đưa cho cậu một chai nước khoáng, rồi cậu nhẹ nhàng hôn lên phần má không bị dính máu giả của Poland.

"Cảnh quay của chúng ta hôm nay hết rồi, anh có muốn đi ăn tối ở nhà hàng của Italy không?"

"Được đấy, anh sẽ gọi trước cho cậu ta. Nghe bảo nhà hàng có món mới đấy."

Chỉ với một cái hôn, Poland dễ dàng quên đi sự giận dỗi mà hắn vừa trưng ra chưa đầy năm phút trước.

"Ah, Poland, anh có hàng cần nhận này."

Trợ lý nhỏ cầm điện thoại, thông báo. Vốn dĩ có thể nhờ trợ lý đi nhận hộ, nhưng đơn hàng này cần hắn tự tay kiểm tra mới được nên Germany đành đi đến nhà hàng trước.

[Một tiếng sau...]

"Tại sao anh ấy vẫn chưa đến nhỉ?"

Germany cắn môi, cậu có một cảm giác xấu, nhưng cậu hi vọng rằng nó không liên quan đến Poland.

"Đừng lo, Poland sống dai lắm, bác Ussr từng đâm ổng vài ba nhát sâu hoắm mà giờ vẫn sống đấy thôi."

Italy cầm ly rượu vang, nhấp một ngụm rồi nhìn qua thằng bạn mình, thở dài một tiếng. Chẹp, tình yêu.

/Bảng tin mới! Vừa có một tai nạn thảm khốc xảy ra ở đường XX. Có người cho rằng đã thấy nam diễn viên nổi tiếng Poland ngồi trên chiếc xe bị nạn! Hiện vẫn chờ thông tin xác minh.../

Italy chưa kịp nói gì thì Germany đã vội đẩy ghế đi mất, còn không kịp mặc chiếc áo khoác lông vào.

"...Alo? Bác Nazi? Thằng Poland bị tai nạn rồi bác nhé, bác mở tiệc ăn mừng là vừa ạ."

.

.

.

[Tại bệnh viện Chết Là Hết.]

"Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức..."

"Tại sao?!..."

"Xin chia buồn với gia đình..."

"Hức...anh không thể bỏ em được!!"

Poland nằm im lìm, bên cạnh là Germany và trợ lý. Cô trợ lý chẳng biết nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn cậu.

"...Anh German..."

"..."

"Anh biết là anh Poland còn sống mà...? Đừng phủ khăn lên mặt anh ấy thế chứ..."

"Quen tay em ạ, thằng bồ cũ anh cũng có đợt như này..."

Poland đúng là đã bị đâm xe thật, nhưng may mắn là chỉ bị gãy một tay và một chân, cùng vài vết thương nhỏ trên mặt không đáng kể mà thôi.

Ngài Nazi German, cha của Germany biết tin hắn chưa chết thì khó chịu ra mặt, gửi quà cũng là gửi mấy con búp bê nguyền rủa, mà Poland dám chắc mớ búp bê đó mua chỗ ThaiLand chứ đâu xa.

"Lần này anh may đấy, anh mà có chuyện gì chắc em chết mất."

"Số anh sống dai mà, em lo làm gì chứ, anh lo cho em còn chưa xong mà em còn đòi lo cho anh."

"Xí, anh thì giỏi rồi. Đã thế mai mốt em có chết trước thì cũng hiện hồn về nhìn anh khóc lóc chơi."

"Chưa chắc em chết trước anh đâu nha cưng."

Lúc nói chữ 'cưng' Poland dùng cái giọng dẻo quẹo, mềm mềm nhão nhão, thành công làm Germany bật cười.

Sau vụ đâm xe thì mọi chuyện dường như đều đã ổn thỏa, cả cậu và hắn đều hoàn thành xong những cảnh quay trong 'Ánh Sao' cùng một ngày, hiển nhiên là bộ phim thành công vang dội, và bằng cách nào đó thì ngài Nazi có vẻ đã miễn cưỡng chấp nhận Poland làm con rể mình, có thể là vì ngài cảm thấy Poland còn tốt đẹp chán so với cái con người Cộng Sản nào đó thôi.

Và vài tháng sau đó nữa, hắn đã cầu hôn Germany, tổ chức một cái đám cưới long trọng tuyệt đỉnh siêu cháy rồi cả hai sống hạnh phúc với nhau mãi mãi.

[Sáu năm sau.]

"Anh phải ngừng chìm đắm trong đau buồn đi Poland. Người chết thì cũng chẳng thể sống lại được."

East Germany, người em kém một tuổi của Germany nói, đưa ánh mắt thương hại nhìn hắn.

Có lẽ điều khiến người ta không ngờ rằng chính là lời của gia tộc German vào những lúc họ nói vu vơ đều có khả năng dự báo trước tương lai.

Như East chẳng hạn, cổ đã từng nói đùa rằng "Có khi nào ngài SoViet thích bố mình không nhỉ?", và rồi sau đó thì hai anh em nhà German có thêm một người bố dượng.

Nhưng đôi khi, những lời tiên tri trong vô tình này cũng đem đến đau thương.

Vì Germany đã chết chỉ ba năm sau khi kết hôn.

Người ta không biết tại sao một người đang trên đỉnh cao sự nghiệp như cậu lại mất sớm như vậy, một số kẻ nói rằng cậu tự sát do bị Poland phản bội, cũng có những tên từng là đối thủ cạnh tranh của Germany nói rằng cậu bị giết vì những thứ kinh tởm cậu đã làm trong giới giải trí.

Nhưng sự thật chẳng hề rối rắm hay kinh khủng như người ta vẫn tưởng, Germany chết chỉ vì căn bệnh hiểm nghèo oái oăm mà thôi.

Chết, và rồi bỏ lại Poland một mình trên cõi đời này...

.

.

.

"!!!"

Hắn bật dậy, choàng tình khỏi cơn ác mộng. Mồ hôi lăn dài trên trán hắn và gã trai cố khiến bản thân bình tĩnh lại.

"Pol? Anh gặp ác mộng sao?"

Giọng Germany vang lên, hơi khàn nhưng lại rất êm tai. Poland quay qua bên cạnh mình, cậu đang nhìn hắn với ánh mắt lo lắng.

Khẽ thở phào nhẹ nhõm, hắn ôm cậu vào lòng, dụi đầu vào hõm vai người thương, tựa như một chú cún lớn. Germany bật cười và vòng tay ôm lại, vuốt mái tóc mềm của Poland an ủi.

"Anh đã mơ thấy gì thế?"

"Một giấc mơ tồi tệ. Em ra đi, và rồi chỉ còn anh ở lại, chỉ một mình anh thôi..."

"Anh biết là em sẽ luôn bên anh mà? Dù có ra sao, dù chúng ta có như thế nào. Thì anh vẫn ở đây, và em cũng thế."

"Em là điều tuyệt nhất từng xuất hiện trong đời anh."

Hắn ôm Germany chặt hơn, cảm nhận nhịp thở của cậu, sự ấm áp đến từ cơ thể người sống và sự dịu dàng cậu dành cho hắn.

Rồi hắn nhận ra cơ thể cậu đang mờ dần.

Tay hắn cảm nhận được chất lỏng nóng ấm vương một chút tanh tưởi như rỉ sét, cả mảng áo của Germany ướt đẫm, dính vào tấm lưng gầy.

"Poland..."

Giọng cậu thều thào, không chút sức lực, đôi tay ôm hắn ngày càng buông lỏng, mang đến cảm giác lạnh lẽo như xác chết.

Và khi Germany mặt đối mặt với Poland, hắn thấy cả khuôn mặt cậu ngập trong máu.

"Anh biết là anh không thể tự lừa dối bản thân như thế nữa mà..."

.

.

.

"..."

Một lần nữa, choàng tỉnh khỏi giấc mộng.

Gã trai Ba Lan nhìn quanh, căn phòng hắn đang nằm chỉ có chút ánh sáng le lói từ cánh cửa sổ khép hờ, những chai rượu thì lăn lông lốc dưới sàn và mùi rượu thì nồng nặc xộc thẳng lên mũi khiến Poland có cảm giác buồn nôn.

Hắn co người lại, cúi gằm mặt và bật khóc.

Phải rồi, sao hắn có thể quên được chứ?

Germany đã thực sự chết từ rất rất lâu rồi...


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật