¦Countryhumans¦ America Ta Có Tiền Thì Có Quyền!!

Chap 49



Ở chap 48, các bạn trẻ đã có một ngày vui chơi thoải mái. Tối đến, họ rủ nhau tụ tập tại phòng của Việt Nam, chơi chán các trò chơi mà họ đã bày ra. Japan tụ lại cả bọn sau đó giới thiệu 1 trò mới khá thú vị
Muốn biết nó như nào, thì mời mọi người thưởng thức phần tiếp theo!
(Tôi ngu văn giới thiệu sơ xài vầy thôi ಥ‿ಥ)
_________________

Japan chia bài cho từng người, mỗi người một lá bài. Ai có lá bài nhỏ nhất sẽ là người đi trước.

Họ chăm chú chờ cô nàng chia bài xong, vài người mắt khẽ liếc nhìn cái lọ chứa đầy có tờ giấy nhỏ được gấp nhỏ lại. Không biết bên trong nó là gì nhỉ? Một yêu cầu gì đó chăng?

Bài đã chia xong, bắt đầu cuộc chơi.

Japan: Xong rồi, giờ chúng ta cùng lật lá bài của mình lên cùng lúc nhé. Ai có lá bài nhỏ nhất phải đi trước đấy~

Chất giọng ma mị xen lẫn phấn khích, cứ như nàng mèo cosplay này đã mong chờ rất lâu vậy.

Japan: Tớ đếm đến ba thì tất cả cùng lật bài lên nhé....Một....Hai.....

"Ba..!"

Tiếng đếm thứ ba vang lên, tất cả các thành viên trong phòng liền đồng loạt lật lá bài của mình lên.

America: ....Đù....

Lina: Ơ hơ....

Việt Nam: ....Ôi mạ ơi hôm nay trời độ mình:))

Australia: Haiz......Em không nhỏ nhất:)) may vãi.

Japan: Ehe....

Canada: Muhahaha! Cuối cùng cũng trời cũng độ!

China: Ha! Quả nhiên China ta đây vẫn may mắn chán!

S.K: Anh em mình chia sẻ may mắn cho nhau đúng là ý kiến không tồi!

N.K: ...

Vậy còn hay người còn lại. New Zealand và Cambodia?

New Zealand: ....Đùa nhau à?

Cambodia: Mừng chưa, đéo đi đầu cũng đi nhì:)

Các lá bài của từng người.

America = 10 cơ

Lina = 7 chuồn

Việt Nam: A Rô

Japan= J bích

Canada= A cơ

Australia= 9 chuồn

China= R cơ

New Zealand= 3 bích:)))

N.K= 8 rô

S.K= 5 rô

Cambodia= 10 bích:)

(Lâu quá không chơi bài, liệu có ghi đúng không nhỉ?)

Theo luật. Đi theo từ nhỏ đến lớn.
Bắt đầu là :

New Zealand

Cambodia

Japan

Lina

S.K

N.K

Việt Nam

America

Và cuối cùng là Canada.

Như các bạn thấy rồi đấy, người đi đầu sẽ là em út nhà America, New Zealand.

Japan: Lấy 1 tờ giấy đi nào Bae~

America: Nín họng trước khi tao cắt cổ.

Ừ thì em gã mà, ai cho mà gọi bae thân thiết thế chứ, cha mẹ mà biết thì ăn chửi như chơi. New Zealand có đặt quyền con út đấy!

Japan: Đùa tí làm gì căng...

Bà mịa cái mặt nó doạ sợ vãi, doạ bé Japan đây sợ rồi đấy! Hãi vãi...

New Zealand: Thôi thôi, để em bóc. Doạ người ta hoài vậy anh Ame, lấy cái cây chổi quét ra chuồng gà đi.

Hảo em trai! Tuyệt vời! Thằng bé đúng là có tấm lòng nhân hậu và dễ thương! Đúng là em của đại gia America, cái nết y chang.

Thôi đùa được rồi, giờ vào cuộc chơi thôi.

New Zealand lấy một mẩu giấy được gấp nhỏ ở trong lọ ra. Mở ra thì bất ngờ. Là một yêu cầu.

Mấy người còn lại cũng tò mò chồm tới nhìn, xong lại khá ngạc nhiên với yêu cầu ấy.

New Zealand: Tát người ngồi kế bên trái bạn....3 cái?!

Australia: ....Đứa nào mất dạy ghi yêu cầu vậy?

Japan: Chế, được chưa?

Số trời đã định. Người ngồi kế New Zealand ngày hôm nay không ai khác là anh tư nhà America, Australia.

New Zealand: Ờm....Em không làm có được không ạ?

Japan: Không làm thì ăn 3 lác chanh nhé bé.

Đùa! Phạt thế luôn!?

Japan: Ở đây có chanh, ớt, tỏi, kẹo thối, kẹo chua, washabi. Để phục vụ trò chơi. Chơi theo yêu cầu và nếu không thực hiện sẽ bị phạt tương ứng với số lượng mà yêu cầu giao.

Việt Nam: Ác thế!? Nhưng mà vui nha. Làm tớ nhớ hồi đấy hay chơi với lũ nhóc trong xóm cũ.

America: Vãi....Có cần phải phạt ác thế không? Làm tao hoang man nha.

New Zealand: ....Thôi em làm.

Australia: Ủa em?

Em út hiền lành yêu thương gia đình của Australia đâu rồi? Tại sao mới thấy địch với vũ khí trước mắt đã quay đầu là sao? Ủa em ơi?? Anh là anh của em mà?

Canada: Anh không cứu chú được. Chúc chú ăn tát vui vẻ.

Australia: Ơ anh?

America: Yên tâm, anh mày có đem bông băng thuốc đỏ ở vali, còn không thì mượn Việt Nam chai dầu xanh em nhé.

Australia: Ơ ơ?

Việt Nam: Chú em, đừng vì đau mà tổn thương luôn tâm lý luôn nhé, tổn thương tâm lý thì anh không sức dầu được đâu.

......

Australia buồn nhưng Australia không nói....

Hết chap 49.

T/g: ;-; rồi nhé. Giờ tôi bận lắm nên ít ra chap nha.

Tạm biệt và chúc mọi người có ngày tốt lành!












Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật