¦Countryhumans¦ America Ta Có Tiền Thì Có Quyền!!

Chap 23



Căn phòng bệnh nhân đầy mùi thuốc sát trùng, Russia vừa được USSR gọi điện hỏi thăm. Nhưng chỉ 1 lúc thì tắt điện thoại rồi nằm nghỉ ngơi.

Cố mãi không thể ngủ được, đầu Russia cứ liên tục hiện lên nụ cười của y. Khiến hắn không thể nào chợp mắt 1 lúc. Tại sao thế? Người hắn thích là Lina cơ mà?

Lúc sau, cửa phòng bệnh mở, đập vào mắt hắn chính là bóng hình người khiến hắn phải nhớ đến mà không thể chợp mắt.

America: Chào...

Russia: ...

Cả 2 im lặng, America tới lấy một cái ghế ngồi cạnh giường rồi để bịch trái cây trên bàn.

America: ...

Russia: ...

Cả hai im lặng không biết nói gì, bầu không khí bỗng trở nên ngột ngạt. Không chịu nỗi sự ngột ngạt ấy, America cắt đứt nó bằng cách nói 1 câu gì đó

America: ...Đỡ hơn chưa?

Russia: Rồi, chắc mai là xuất viện

America: Ừ...

Lần nữa, cả hai im lặng. Sợi dây ngột ngạt trong căn phòng ấy bỗng chốc nối lại. Họ không có gì để nói cả, cứ im lặng như thế

America thì đưa tay lấy con dao gọt 1 ít táo. Russia thì nhìn ra ngoài cửa sổ. Rồi bỗng hắn hỏi

Russia: ...Không đi tới câu lạc bộ à?

America: Hử? Câu lạc bộ gì cơ?

Tay vẫn gọt táo, America nhẹ giọng ngước lên hỏi.

Russia: Câu lạc bộ bóng rổ và đọc sách mày đăng kí để đeo bám theo tao ấy

America: ....

America mà người cứng đờ ra. Nhưng lại lỡ cắt trúng tay.

Russia: !!

Máu chảy xuống tay, America vẫn chưa hoàn hồn trở lại, trong tâm y cũng không ngờ rằng bản thân nguyên chủ bám dai vãi ra.

Đến khi cảm thấy có thứ gì ươn ướt trên tay thì y mới hoàn hồn trở lại và nhìn thứ ươn ướt trên đầu ngón tay mình.

...

America: !?!?!

Russia đang cầm và liếm lấy đầu ngón tay bị cắt trúng khi rồi khẽ mút nhẹ nó. Rồi hắn ngước lên nhìn y

Bốn mắt nhìn nhau, mặt của cả hai bỗng chốc đỏ lên. America liền rút tay lại rồi đưa tay che khuôn mặt đỏ bừng của bản thân

Russia mặt cũng đỏ không kém. Hắn nói nhanh

Russia: L-Lần sau nhớ cẩn thẩn hơn!

America: ...Ừ

America cũng đáp lại rồi đưa cho hắn 1 ít táo mới gọt xong sau đó nhìn ra ngồi cửa sổ suy nghĩ gì đó

Cắn miếng táo mà America đưa, Russia nhai lấy vị ngọt của táo trong miệng, vừa ăn 1 miếng lại muốn thêm miếng nữa.

Russia: Cúp học à?

Tay cầm miếng táo nhai nhót nhép, Russia đoán mò nhưng lại trúng tim đen của y

America: Ai nói cho mày biết à?

Russia: Không, đoán mò thôi. Cúp thiệt luôn à?

America: Ừ, chán quá nên cúp đi chơi

Russia: Mày cúp chung với ai hay cúp 1 mình?

Không hiểu tại sao giờ hắn lại đi hỏi y mấy chuyện này. Ngày trước đâu như thế

America: Với Việt Nam và Canada. Mà hỏi chi?

Russia: Hỏi chơi thôi. Chỉ tại...thấy mày thay đổi nhiều quá

Dừng việc ăn, Russia chăm chú nhìn America. 1 người khác hẳn với tên ngày trước hắn biết.

America: Thay đổi bản thân, không còn đeo bám mày nữa. Chả phải mày vui à?

Russia: ...Ừ

Rồi lại đưa miếng táo đang ăn dở lên miệng nhai tiếp. Russia tự hỏi, chỉ mới 1 ngày mà lại thay đổi như thế. Cứ như gặp 2 người khác nhau.

America: Haiz, xong rồi. Tao về đây, ở lại nghỉ ngơi đi

Russia: Ừm, về cẩn thận

Nói rồi America đừng dậy đi ra cửa rồi rời khỏi phòng bệnh trở về nhà.

______________

Về đến nhà

Đập vào mắt America chính là một nơi là cái nhà nhưng không phải cái nhà. Mà nó là 1 bãi chiến trường!

TV thì vỡ hư màn hình, chậu cây cảnh của mẹ thì bể toang hết. Cả mấy mấy bộ ấm trà của cha cũng bay màu theo, mền gối gì lộn xộn, quần áo lung tung các thứ. Lúc y không ở nhà thì đã xảy ra chuyện gì?!

Canada: Ế! Anh...về rồi...

America: ....

Canada: CHẾT MẸ RỒI MẤY ĐỨA ƠI!!! ANH AME VỀ RỒI!!!!!

Hết chap 23


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật