[ Coutryhumans ]Nhiệm vụ bất khả thi

chap 20



-Này _ Việt Nam bất ngờ vùng dậy

- Con sao vậy ? Gặp ác mộng à ? _ Đại Nam ngồi bên cạnh cậu đọc sách . Không gian vô cũng tĩnh lặng nhưng thấy cậu bỗng hét lên liền có chút giật mình , sau đó cũng nhanh chóng hoàn hồn lại

- .... A ... con không sao mà _ Việt Nam nhanh chóng quan sát tình hình . Cậu xoa xoa chán mệt mỏi ' M* nó lần nào tỉnh dậy cũng mỏi quá trời . Mấy ngày không hoạt động rồi chẳng biết .... Đấy lại quên hỏi hắn một việc rồi . Đầu với cả óc để đi đâu vậy trời '

- Con đã bất tỉnh khi đang ăn cơm . Ta đã đem con tới đây và cho bác sĩ kiểm tra nhưng họ không phát hiện ra gì cả _ Đại Nam lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của Việt Nam

- Papa vậy con ngủ bao lâu rồi _ Việt Nam nhìn Đại Nam

- Gần bốn ngày rồi con yêu _ Đại Nam xoa đầu cậu

- Hả ? _ Việt Nam không ngờ mình lại ngủ nhiều như vậy

- Cơ thể con làm sao vậy? Con có biết lí do không ? _ Đại Nam thu tay mình về

- ... Con cũng không rõ nữa , thỉnh thoảng con hay bị vậy _ Việt Nam nghiêng đầu tỏ vẻ ngây thơ

- Haizzzz để ta lấy chút gì cho con ăn nhé . Ngủ gần bốn ngày chắc cũng đói rồi _ Đại Nam

- Không cần đâu papa , không phiền người _ Việt Nam lúc này không muốn ăn gì cả

- Không phiền ta sẽ đi lấy cháo cho con _ Đại Nam nói rồi đi luôn không cho cậu cơ hội từ chối

- Papa à _ Việt Nam quay qua đã thấy Đại Nam đi mất rồi

Khi Đại Nam vừa đi khỏi thì Đông Lào xuất hiện trước mặt cậu

- Em nghĩ sao về lời hắn nói _ Đông Lào ngồi xuống bên cạnh Việt Nam

- Em nghĩ như vậy cũng tốt không phải suốt ngày ở bên cạnh hai người đó . Hơn nữa em cũng muốn kiểm tra tình hình của toàn thế giới _ Việt Nam

- Ừm vậy cũng tốt _ Đông Lào ngồi xoa bóp cho Việt Nam đỡ mỏi , cậu cũng thả lỏng để Đông Lào giúp mình

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Lát sau Đại Nam quay lại với một to cháo to trên tay . Đông Lào nghe thấy tiếng bước chân lên đã lặn trước rồi

- Con có vẻ đỡ mệt rồi đấy . Giờ ăn chút đã nhé _ Đại Nam nhìn sắc mặt cậu nói

- Vâng _ Việt Nam nhận lấy tô cháo mà Đại Nam đưa cho

Dù không muốn phí phạm thức ăn nhưng cậu chỉ ăn được một nửa bát mà thôi

- Con ăn ít vậy _ Đại Nam nhìn tô cháo trên tay mình và bỏ nó qua một bên

- Papa con thực sự không thể ăn thêm được nữa _ Việt Nam

- Không cần giữ dáng đâu , con đẹp lắm rồi _ Đại Nam trêu trọc cậu

- Mồ ! Papa người đừng chọc con _ Việt Nam nằm lên đùi Đại Nam

- Không ta nói thật đấy con thực sự rất dễ thương _ Đại nam xoa đầu cậu

- Papa từ dễ thương không dành cho con trai đâu _ Việt Nam

- Con đẹp như vậy sao ta lỡ gả con đât . Hay con gả cho ta đi , đỡ phải gả đi xa _ Đại Nam

- Người trêu con . A ! Người chọc con _ Việt Nam tỏ vẻ giận dỗi

- .....Haha...... _ Đại Nam gượng cười

- Được được ta không chọc con nữa _ Đại Nam ' nhưng đó cũng không hẳn là người trêu chọc '

- Tỉnh rồi à ? _ Mặt Trận từ ngoài bước vào

- Vâng _ Việt Nam nhanh chóng đáp lại

- Hmmm nhân tiện ..... em có thể gọi anh là ..... Giải được không ? _ Việt Nam sợ anh không đồng ý . Đây là cách cậu hay gọi Mặt Trận ở thế giới kia

- ... Được cho phép em gọi anh như vậy . Còn anh sẽ gọi là Nam Nam hoặc Việt Nam _ Mặt Trận có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng đồng ý

- Vâng _ Việt Nam vui vẻ đáp lại

___________
Xin phép thông báo tui tạm Drop
Hẹn gặp lại ở một tương lai không xa . Tầm vài tháng nữa
Tui sẽ cố đăng truyện lúc rảnh cho mọi người ( năm nay cuối cấp lên lịch học dày đặc )
Hi vọng mọi người không quên tui


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật