[Snh48][Gnz48] Mối Tình Của Các Tuyển Thủ

25. Nhị Vị Phụ Huynh




♒_: * cúi đầu 45° * Xin lỗi mn vì lâu quá ms xuất hiện 🙏🏻 thú thật là dạo này mình bận thiệt vs quan trọng là mỗi lần mở ra ko bik vt gì ấy chứ cũng ko pải muốn off lâu v đâu 🤧

#_ Nhị Vị Phụ Huynh_#

- Tiểu công chúa... Châu Thi Vũ.... Công chúa.. - đó là những từ mà cả trụ sở SNH được nghe nhiều nhất mấy ngày qua.

- Yah Vương Dịch !!! Em trật tự chút được không? - Hứa Dương ngồi bên cạnh Trương Hân cùng bàn về công việc sắp tới của cả đội, nhưng lại cứ bị thân ảnh của người chạy qua chạy lại la hét nãy giờ làm nhíu mày.

- Em ấy lại tìm Châu Thi Vũ à ? - Trương Hân lật trang tệp sang đọc cũng phì cười lắc đầu. Hiện tại độ bám người của Vương Dịch thật sự không đỡ nổi, chỉ không nhìn thấy Châu Thi Vũ một chút là lại hoảng hốt chạy đi tìm.

- Mấy tên kia đeo tai nghe vào là mặc kệ em ấy muốn kêu la gì thì cứ việc, chỉ tội những người như chúng ta. - Đường Lỵ Giai vừa dọn dẹp xong cũng đi lại chỗ hai người thở dài, lúc trước Vương Dịch rất im ắng cả buổi mới nghe được một câu từ cậu ấy, giờ thì ngày nào cũng nghe thấy tiếng kêu của cậu.

- Tiểu Vương, chị nói chị về nhà lấy đồ mà, em làm gì náo động cả nhà lên vậy ? - Châu Thi Vũ vừa vào tới cửa đã nghe thấy tiếng của Vương Dịch đang tìm mình liền lật đật chạy lại. - Lại suy nghĩ lung tung gì phải không ? - cô vén tóc Vương Dịch sờ lên má cậu giọng nói có vài phần ôn nhu.

- Em thấy chị trong tầm mắt mới an tâm. - Vương Dịch trở lại dáng vẻ thường ngày, cầm bàn tay Châu Thi Vũ xoa xoa.

- Được rồi, ngoan ngoãn ngồi vào ghế tập trung luyện tập sắp tới trận tiếp theo rồi. - cô đẩy cậu về phía bàn máy ấn người xuống ghế

- Được, em sẽ ngoan ngoãn. - Vương Dịch giơ bàn tay lên tuân lệnh, xoay người khởi động máy tính bắt đầu luyện tập.

- Trương Hân ~ tớ mệt quá. - Hứa Dương vươn vai nằm dài ra bàn than thở với người bên cạnh.

- Tớ có thể tự mình làm tiếp, cậu kiếm gì đó chơi đi. - Trương Hân bóp vai cho Hứa Dương giúp cô thoải mái, vỗ nhẹ lưng cô.

- Không được, hai người làm sẽ nhanh hơn một người, đừng suốt ngày ôm hết việc vào mình nữa. - Hứa Dương bật dậy kẹp cổ Trương Hân kéo sát lại gần mình.

- Nghe theo cậu a, nghe theo cậu. - Trương Hân giơ hai tay đầu hàng chứ không dám đẩy tay cô ra.

- Hân Hân ngốc. - Hứa Dương nói nhỏ vào tai Trương Hân rồi mới chịu buông tha cho cậu.

- Xem ai đang nói tớ ngốc kìa. - Trương Hân dùng hai tay ép má Hứa Dương lắc qua lại nhăn mũi đưa mặt lại gần nói.

- Em còn ở đây đó. - Đường Lỵ Giai ngồi đối diện chống tay lên bàn nhắc nhở hai người kia. - Hai chị tiếp tục công việc, em không làm phiền. - cô xoay lại bước xuống ghế rời đi.

Đan Ny hôm nay không có công việc nên kiếm ghế kéo đến bên cạnh Trần Kha xem cậu chơi game, nhưng thế nào một lát lại thành hai người chơi chung.

- Ây ya ! Chị đáng lẽ phải chờ người ta đi tới chỗ này rồi mới lao ra đánh, chị vội vàng như vậy người ta chạy mất rồi đó. - Đan Ny chỉ tay lên màn hình vào vị trí gần bụi cỏ Trần Kha vừa để lỡ mất pha đánh úp đối thủ bên kia. Cô thật ra có chút am hiểu về trò chơi này nha, còn chơi rất tốt chính Trịnh Dương đã chỉ cho cô chơi mà.

- Chị tưởng là hắn hết chiêu rồi, ai mà ngờ được tốc biến hồi nhanh vậy chứ. - Trần Kha đè xuống bàn tay đang có ý định tác động lên vai mình xuống vội giải thích.

- Đội trưởng chị đây cần học cách kiềm chế lại đi, đừng pha đánh nào cũng lao lên như vậy, Ngải Giai đâu phải lúc nào cũng có thể hỗ trợ chị. - Đan Ny đẩy người Trần Kha sát vào trực tiếp ngồi vào lòng cậu tay để lên chuột máy bắt đầu thị phạm.

- Chị biết rồi ~ - Trần Kha vòng tay ôm eo Đan Ny, tựa cằm lên vai cô giọng vờ nhõng nhẽo.

- Tập trung cho em. - Cô xoay mặt hất người cậu ra nhưng bất thành đành để yên cho người phía sau ôm.

Những người khác cũng đã quá quen với cảnh này nên ai cũng tập trung vào máy tính của mình không có ý định quay đầu nhìn cảnh tượng hạnh phúc kia.

- Cái. - Đường Lỵ Giai đi đến sau ghế Hồng Tĩnh Văn nhìn vào máy không thấy cậu live stream mới mở miệng gọi.

- Sao vậy ? - Hồng Tĩnh Văn đang trong giai đoạn cấm chọn tạm ngừng tay, tháo tai nghe xuống xoay ghế ngước mặt nhìn Đường Lỵ Giai.

- Hừm. - Cô lấy tay ngắt má Hồng Tĩnh Văn cưng nựng, cười khẽ. - Dễ thương a. - phồng má một cái rồi quay người bỏ đi, để lại cậu ngơ ngác không hiểu chuyện gì chỉ cảm thấy má của bản thân đang ấm dần lên.

Đường Lỵ Giai là chứng kiến mấy người kia thân mật không kiềm lòng được muốn trêu ghẹo Hồng Tĩnh Văn.
_________

* Ding dong *

- Hửm !? Hôm nay ai lại bấm chuông trụ sở vậy ? Nếu là bên nhà YQCB không phải bình thường đều tới trước cửa gõ sao ? - Viên Nhất Kỳ vừa nghe thấy âm thanh kia đã nhíu mày, các cậu đang ngồi trong khu phòng họp bàn về chiến lược mới lại bị tiếng chuông làm cho ngạc nhiên.

- Tiếng chuông này chính xác là từ ngoài khuôn viên trụ sở, bảo vệ sẽ dùng tới khi khách lạ muốn gặp bọn mình. Để chị đi hỏi. - Trương Hân bỏ máy trên tay xuống chạy xuống tầng bước tới màn hình chuông cửa xem thử là ai đồng thời liên lạc với bảo vệ.

- " Có hai người muốn được vào trong trụ sở SNH, các cậu có quen họ không ? " - bảo vệ nhanh chóng bắt máy trả lời.

- Để tôi nhìn xem. - Trương Hân nhìn màn hình xem thử hai người đó là ai, đồng tử cậu đột nhiên mở to lập tức quay đầu lại nhìn mấy người vừa đi xuống cầu thang theo cậu. - Kha, là ba mẹ cậu.

- CÁI GÌ !? - không chỉ Trần Kha mà Ngải Giai, Hồng Tĩnh Văn, Viên Nhất Kỳ, Hách Tịnh Di, Đường Lỵ Giai và Hứa Dương đều ngạc nhiên thốt lên; còn lại Vương Dịch, Châu Thi Vũ, Đan Ny thì ngơ ngác không hiểu vì sao biểu cảm của họ lại bất ngờ như vậy.

- Không xong rồi. Hứa Dương cậu ở lại sắp xếp cho mấy em ấy, tớ đi kéo dài thời gian. - Trương Hân lật đật chạy ra cửa mang giày vào không quên cầm theo điện thoại chạy vụt đi.

- Dương Tỷ, sao mấy chị có vẻ lo lắng vậy ? - Đan Ny quay sang đã thấy Trần Kha chạy vọt lên phòng Đường Lỵ Giai cùng những người khác thì đang dọn dẹp mấy thứ lặt vặt mấy cậu để khắp nơi.

- Rất khó giải thích hết trong một lúc, quan trọng là em có thể tạm thời quay về YQCB không ? - Hứa Dương vịn hai vai Đan Ny nói như chuyện rất gấp rút. - Chị sẽ nhắn tin giải thích với em sau, nhớ là khi bọn chị chưa gọi TUYỆT ĐỐI đừng qua đây. - Hứa Dương cũng nhanh tay lấy điện thoại giúp Đan Ny rồi đẩy cô ra cửa.

- Vương Dịch, lúc ba mẹ Kha Kha đến đây em đừng gọi Châu Châu là công chúa hay những từ em hay gọi. - Vương Dịch bắt đầu thấy chuyện có vẻ nghiêm trọng liền hỏi Ngải Giai vừa dặn dò mình.

- Ba mẹ chị ấy rất khó sao ? - Châu Thi Vũ bên cạnh cũng bồn chồn.

- Rất khó, mẹ cậu ấy đặc biệt quan tâm đến vấn đề chỗ ở phải sạch không tì vết. Còn một chuyện quan trọng nữa... - Ngải Giai chần chừ, nhưng dù sao cũng phải nói để nhưng người chưa từng gặp hai vị trưởng bối này đề phòng, Đan Ny có thể tạm lánh nạn ở YQCB, Châu Châu thì đang ở đây nên cũng không thể lập tức thu dọn về nhà được. - ba mẹ Kha rất để ý đến chuyện tình cảm, không phải của mình Kha Kha mà là cả đội bọn mình. - Ngải Giai cũng không biết nên giải thích thế nào cho hai người kia hiểu.

- Trước khi làm tuyển thủ ba mẹ Kha tức nhiên là không đồng ý rồi, bọn chị phải năn nỉ rất lâu họ mới chấp nhận cho Kha theo đuổi công việc này với điều kiện là bọn chị phải chuyên tâm vào nó không được sao nhãn vào việc khác cụ thể là chuyện tình cảm. - Viên Nhất Kỳ sau khi dọn dẹp bàn máy của mình cũng chạy lại gì giải thích với Vương Dịch. - Nên là Châu Châu, nếu họ có hỏi chị phải nói mình là chị gái của Vương Dịch. - Viên Nhất Kỳ nhìn sang Châu Thi Vũ nói với vẻ mặt cầu xin.

- Sao chứ ? " Chị gái ". - cả hai đều quay lại nhìn đối phương tay chân luống cuống không biết nên thế nào.

- Chỉ cần hạn chế hành động thân mật, còn lại chỉ cần giữ im lặng bọn chị sẽ lo liệu. - Hứa Dương vỗ tay hai người để họ bình tĩnh, bản thân cũng nhanh chóng đi tới cửa chuẩn bị chào đón vị khách lớn này.

- Ra đó chuẩn bị đi. - Hách Tịnh Di vỗ lưng cả hai cùng đi ra cửa với mọi người, còn không quên đứng ở giữa để phòng hờ.

* Cạch *

Trương Hân mở cửa bước vào theo sau là hai vị trưởng bối.

- Chào hai bác ạ. - Tất cả đều cúi gập người lễ phép chào hai người trên tay ai cũng bắt đầu đổ mồ hôi.

- Từ khi nào chỗ các con lại nhiều người như vậy, lúc trước cũng đã đông rồi mà. - Baba Trần nhìn một lượt các cậu nếu là lần đầu gặp thật sự không thể nhớ được rõ mặt từng người.

- Baba, càng đông càng vui mà với lại họ đều là người nhà. - Trần Kha nhanh chân ra mỉm cười nói rồi đi tới chỗ Mama của cậu dắt tay đi vào phòng khách.

- Mời hai bác dùng trà. - Đường Lỵ Giai từ trong bưng ra hai tách trà ấm đặt lên bàn, rồi lặng lẽ ngồi xuống cùng các cậu.

Không khí căng thẳng không ai dám nói câu nào, chỉ có bà Trần từ từ nâng tách trà lên nhấp một chút.

- Ưm~ trà con pha vẫn thơm như lúc trước đó Hồng Lỵ Giai. - bà nhìn đến Đường Lỵ Giai ngồi bên kia mỉm cười hài lòng, bà còn biết cô biết nấu ăn còn là bảo mẫu của cả đội nên yên tâm vài phần.

- Vâng ạ. - Đường Lỵ Giai ngượng ngùng cười một cái đáp lời bà.

Vương Dịch và Châu Thi Vũ nghe đến cái tên " Hồng Lỵ Giai " đã ngạc nhiên ngẩng mặt lên không kiềm chế âm phát ra khi ngồi không yên trên ghế, may mắn được Hách Tịnh Di và Hứa Dương bên cạnh đặt tay lên lén trấn an.

Hách Tịnh Di không động khẽ nói nhỏ với hai người - Hai bác ấy nghĩ Liga với Nãi Cái là chị em ruột, A Hồng ở trong đội đương nhiên là họ tên đều được nhắc đến rồi, họ chỉ là không biết họ của Liga. - cậu lần nữa vỗ mu bàn tay Vương Dịch để cậu bình tĩnh.

- Đây là Vương Dịch thành viên tham gia sau cùng của các con đúng không ? - Ông Trần đột nhiên hỏi đến Vương Dịch.

- Vâng. - cậu cũng trấn an bản thân lễ phép gật đầu.

- Còn đây là... - Bà Trần cũng nhìn sang phía bên cậu lại bắt gặp thêm khuôn mặt mới bà chưa gặp trước đây.

- Dạ, chị ấy là Ch.. - Vương Dịch thấy hai người chuyển sự chú ý sang Châu Thi Vũ theo quán tính định trả lời thì bị ngăn lại.

- Vương Thi Vũ ạ, cháu là chị gái của tiểu Vương. - Châu Thi Vũ bắt đầu hiểu được tình hình phối hợp với các cậu, cười tươi trả lời một cách tuej nhiên nhất.

- Ừm, nét rất giống. - Bà Trần thấy cả hai có khuôn mặt khá giống nhau nên cũng không nghi ngờ gì thêm.

- Không phải là còn một người sao ? - câu hỏi tiếp theo của Mama Trần khiến không khí trở nên im lặng hơn, những người ngồi trên ghế cơ thể cứng ngắt.

- Mấy hôm trước mấy đứa bị đổ oan trên mạng là ức hiếp gì đó một cô gái mà ? Không phải là em gái của đội trưởng YQCB cũng ở đó bênh vực các con sao, chắc quan hệ cũng rất tốt. - Ba Trần hỏi như đây là chuyện hết sức bình thường, trên mạng đều đăng nhiều như vậy, ông còn quan tâm đến con gái mình sao có thể không xem qua.

- Dạ quan hệ cũng ổn ạ, em ấy đương nhiên là ở bên nhà YQCB rồi baba. - Trần Kha toát mồ hôi lạnh vẫn vui vẻ quay qua giải thích với ông.

- Bọn cháu vào bếp chuẩn bị cơm trưa ạ. - Hứa Dương ra ám hiệu với Đường Lỵ Giai và Châu Thi Vũ đi vào bếp để lại các cậu ứng phó với hai vị phụ huynh nhà Trần Kha.

- * phù * Không khí căng thẳng thật đấy, giờ thì em hiểu tại sao mấy chị lại sợ như vậy khi họ tới đây. - Châu Thi Vũ vuốt vuốt ngực thở phào nhìn hai người còn lại đồng cảm.

- Lần đầu tiên hai bác ấy tới đây Trương Hân cũng dẫn họ vào, nhưng lại quên để hai bác ấy bước vào trước. - Hứa Dương cũng lấy đồ ăn vừa nói chuyện tránh để ông bà Trần ngoài đó nhìn vào nghi ngờ.

- Có sự cố gì sao ? - Châu Thi Vũ biết không phải khi không Hứa Dương lại nhắc tới.

- Chị với Cái đang ở trên sofa cù lét nhau, vấn đề là tư thế có chút... - Đường Lỵ Giai trả lời câu hỏi thay Hứa Dương.

- Vậy mấy chị giải quyết thế nào ? - Châu Thi Vũ nghe đến đây chắc chắn cũng đoán được tình huống lúc đó.

- Thì chị xưng mình là chị gái của Nãi Cái, nhận luôn cái tên Hồng Lỵ Giai. - Đường Lỵ Giai cũng cột tóc lên bắt đầu công việc nấu nướng.

- Nói cách khác là giống em bây giờ, đổi thành Vương Thi Vũ. - cô cũng bắt tay vào phụ bếp, chắc chắn là biwax ăn phải tươm tất hơn mọi ngày rồi.

- Cảm giác bị xem là chị gái của Vương Dịch thế nào hả Châu Châu ? - Hứa Dương ở một bên quan sát vì nấu ăn không phải điểm mạnh của cô, tốt nhất không nên động vào.

- Dù biết là vì đại cuộc, nhưng thành thật thì có chút không thoải mái. - Châu Thi Vũ cũng chỉ biết nén sự khó chịu vào trong lén nhìn Vương Dịch ở phía phòng khách. - Vậy còn Liga, chị không cảm thấy gì à ? - Châu Thi Vũ tin trực giác của mình không sai, Đường Lỵ Giai và Hồng Tĩnh Văn không thể đơn giản chỉ là bạn quen nhau từ nhỏ được.

Đường Lỵ Giai bị hỏi tay cầm dao thái đồ cũng đột ngột dừng lại. - Chị cảm thấy thế nào thì có gì quan trọng... - cô không nhìn sang hai người tay tiếp tục công việc ban nãy. -... vốn dĩ từ trước tới giờ Hồng Tĩnh Văn vẫn luôn xem chị là " chị gái ". - vừa dứt lời đã mang đồ vừa chuẩn bị xong quay lưng đi đến bếp.

Châu Thi Vũ và Hứa Dương nghe câu nói vừa rồi cũng không biết nên xử sự thế nào.

- Chị đi nhắn tin với Ny Ny. - Hứa Dương nhớ đến còn một chuyện cần làm nên đi lại ghế trong góc bếp lấy điện thoại gửi tin nhắn giải thích mọi chuyện với Đan Ny.
_______

- Mình đúng là không nên về đó lúc này. - Đan Ny phía bên này đang nằm dài trên sofa sau khi đọc tin nhắn của Hứa Dương thì cũng hiểu được sự tình.

- Này Trịnh Đan Ny, sao hôm nay lại về đây ? Nhớ anh trai của em rồi à ? - Trịnh Dương nhìn em gái mình đang nằm dài ở kia thì đi lại quăng cho cô bịch snack rồi vừa ăn phần của mình trêu chọc cô.

- Trịnh Dương, anh nghĩ sao mà bảo là em nhớ anh vậy ? Anh không quan trọng với em vậy đâu. - Cô ngồi thẳng dậy mở bịch snack ra ăn không quên thở dài nghĩ tới tình hình bên Trần Kha.

- Yah! Con bé này . Có chuyện gì bên đó à ? - anh nghe cô phũ phàng như vậy muốn lao vào đánh một trận, xong lại thấy nét mặt suy tư của cô nên lại thôi.

- Haizz. Em cũng chưa biết ? Phải đợi tin từ mấy chị ấy đã.
- Cô bỏ thêm một miếng bánh vào miệng mà không cảm nhận được mùi vị gì, thở dài thêm một hơi.

#_ Nhị Vị Phụ Huynh _#

♒_: Nhân tiện muốn giới thiệu vs mn bộ truyện của bé em mình. Còn nếu ai thích đọc về Nãi Đường có thể theo dõi truyện của [ kyulkyung0808 ]. Có gì mn ủng hộ 2 em mình vs nha ❤️


https://www.wattpad.com/story/333320214?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=nai_cai&wp_originator=H1M77XeVRKXSpZNVKn6fhx1pF5XTx51DppbxnG3WNbzm8np3vWLY2P9a5DSuJg0ITVfRrxrneSRJj2UB9X86maUzl91AlMLiuajyRR6fGjWuOsN%2BVzbffFhLtdtHd%2Bk3

https://www.wattpad.com/user/kyulkyung0808?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_profile&wp_page=user_details&wp_uname=nai_cai&wp_originator=IKoZNbVWWID1UoartcZyRLCOTHXYwrfs5ZWXOEy7dXGmc9Ii78WDcZUScc5FPzqGlUvT027uxugjm30W4vnKnrfMHNXLekVhJbwkfdAi1FhrL2ruu72pp9EGlyn%2FVeXj


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật