[Tổng] Tập hợp các Fanfic đồng nhân ngắn tự viết (Anime + Manhwa).

[Naruto] Đói khát (Tam sinh tam thế).



Ashura hệ hắc hóa hệ liệt.

Cảnh báo: Đề cập đến máu, tử vong...hảo đi, không nghĩ ra gì nữa, chỉ cần biết là hơi hắc ám hệ liệt là được.

----------------------------

Ashura không bao giờ nói một sự thật cho phụ thân và Indra.

Mỗi khi nhìn họ, cậu luôn sẽ có cảm giác đói khát nổi lên từ sâu bên trong.

Hảo đói.

Đói quá a.

Máu của họ sẽ có vị như thế nào?

Thịt của họ sẽ có vị thế nào?

Ashura muốn nếm thử, nếm thử xem vị của họ như thế nào.

Nhưng điều này là sai, sâu bên trong cậu kêu gào.

Thế nên Ashura nhịn xuống, bắt đầu tìm kiếm nguồn thay thế.

Tiên nhân thể có sức khôi phục rất mạnh.

Thế nên Ashura đã tìm ra nguồn thay thế của mình.

------------------------------------------------------------

"Ashura, em đây rồi!"

Indra chạy đến bên em trai mình, sau đó nhíu mày khi lại ngửi thấy mùi máu.

"Em lại bị thương sao Ashura? Thật là, anh nói rồi, em nên cẩn thận hơn đi!"

Ashura liếm hết vệt máu còn vươn bên miệng, khi quay đầu lại nháy mắt thay đổi sắc mặt, nước mắt lưng tròng nhìn Indra.

"Nii-sama, xin lỗi QAQ."

Nhìn vết thương nhanh chóng lành lại của Ashura, Indra thở dài, đưa tay xoa đầu đứa em vụng về của mình.

"Thật tình, anh bó tay với em luôn đó."

Ashura đáng thương cúi xuống hối lỗi.

------------------------------------------------------------

"Nột, ngươi là gì thế?"

Ashura bắt lấy cục đen tuyền, tò mò hỏi.

Kuro Zetsu chảy đầy mồ hôi lạnh, tại sao hắn sẽ nhanh chóng bị phát hiện chứ?!

Ashura: Thì còn không phải trên người ngươi tự tỏa ra một mùi thơm khiến ta thèm ăn sao? Không bị bắt mới lạ.

Ashura suy tư nhìn Hắc Tuyệt trên tay, tâm không cấm tính kế lên.

Đây là thứ đầu tiên ngoài gia đình cậu khiến cho cậu có cảm giác thèm ăn, thứ này lại không mang hình dáng gì của con người cho lắm.

Suy ra: Thứ này có thể ăn.

Ashura mắt sáng lên, lại cẩn thận dùng Charka 'yếu ớt' của mình kiểm tra cục than nắm này.

Tuy rằng xấu xấu, lại trông hơi khó có thể ăn xuống, nhưng lại yếu ớt thế này, nếu bị thương hay tiêu hao cậu có thể chữa lành....

Kuro Zetsu nhìn ánh mắt ngày sáng lên của Ashura, càng ngày càng thấy lạnh lẽo.

Thảo! Ánh mắt hung thú nhìn con mồi kia là sao?! Chẳng lẽ hắn bị coi như đồ ăn!?

Chúc mừng Kuro Zetsu đã đoán đúng, đạt được phần thưởng biến thành đồ ăn dự trữ của Ashura!

(Kuro Zetsu: Cũng không cần cảm ơn!!!)

------------------------------------------------------------

"Này Ashura, ngươi từng nghe về 『 Nguyệt chi mắt 』kế hoạch chưa?"

Kuro Zetsu nơn nớt lo sợ hỏi.

Ashura nuốt xuống bên miệng đồ ăn, tâm tình tốt nhìn đồ ăn dự trữ của cậu, đưa ra lắng nghe tư thái.

Kuro Zetsu cẩn thận kể ra『 Nguyệt chi mắt 』kế hoạch, liền sợ Ashura không hứng thú, hắn lại tiếp tục kiếp sống này.

Trời biết tại sao Ashura phong ấn chi thuật cường đến vậy lại thích giấu nghề a!

Từ khi bị thằng nhóc này bắt đến giờ, hắn đã bị nhốt ở đây bị Ashura chém xuống một miếng ăn, chữa lành, tiếp tục bị nhốt, bị chém xuống một miếng, bị chữa lành,... lặp lại liên hoàn địa ngục!

Hiện giờ Kuro Zetsu đã hoàn toàn bỏ xuống kế hoạch lừa dối Indra chấp hành kế hoạch này, chỉ có thể mong Ashura có hứng thú, thả hắn con đường sống để được gặp mẫu thân.

Lúc đầu, Ashura chỉ quyền đương coi như được kể chuyện mà nghe, nhưng theo những lời tẩy não của Kuro Zetsu được thả ra, thái độ của Ashura dần nghiêm túc ra.

Thế giới hoàn hảo? Mọi việc đều theo ý muốn?

Như vậy, căn bệnh này của cậu có thể được chữa khỏi sao?

Ashura tâm động.

Cậu muốn thoát khỏi căn bệnh này, muốn thoát khỏi cảm giác thèm ăn mỗi khi ở bên cạnh Indra.

------------------------------------------------------------

Ashura luôn sợ hãi, sẽ có ngày cậu nhịn không được, ăn luôn Indra.

Lúc đó a, Indra lúc đầu có lẽ là bao dung và nghi hoặc nhìn cậu khi cậu đột nhiên nhào vào anh, sau đó khi cậu đột diện dùng thuật phong ấn hoàn toàn phong ấn đi Charka của anh ấy, Indra lúc đó có thể là hoàn toàn biến đổi thái độ, bắt đầu vùng vẫy.

Nhưng tiên nhân thể luôn mạnh hơn thể chất người thường, cho dù là Indra cũng yếu hơn.

Lúc đó cậu sẽ làm thế nào?

Đúng rồi, hoàn toàn trói buộc anh ấy, sau đó bắt đầu bữa ăn.

Indra lúc ấy sẽ rất đau đớn đi? Đột nhiên bị thân đệ đệ cắn xuống một miếng thịt nói.

Sau đó....

Ashura đột nhiên vẫy vẫy đầu, ngăn cản chính mình tiếp tục nghĩ xuống.

Cậu đã nghĩ gì!?

Ashura sợ hãi nắm chặt tay mình, bản năng ngưng tụ Charka thành dao rồi cắt một đường trên tay, sau đó điên cuồng uống máu.

Kuro Zetsu sợ hãi nhìn Ashura như nổi điên tự cắt lấy tay rồi uống máu hành động, sau đó bị Ashura nhìn lấy liền nhịn không được lùi ra sau.

Ashura thả lỏng phong ấn, nắm lấy Kuro Zetsu.

"Nói đi, ta cần làm gì?"

------------------------------------------------------------

"Ashura...."

"Indra, ngươi thắng rồi...."

"Thực sự thật xin lỗi."

"Ta a, thích nhất ca ca."

Ta thề, Ashura, chúng ta sẽ luôn luân hồi chuyển thế, cho đến khi ta mang ngươi trở về nhà!

------------------------------------------------------------------

"Anija?"

Nghe bên tai trẻ con nhãi âm, Hashirama chợt bừng tỉnh, đưa mắt khỏi thi thể của đệ đệ, Hashirama dắt lấy tay Tobirama rời khỏi quan tài.

"Tobirama, anh sẽ luôn bảo vệ em, anh thề."

Đây là đệ đệ duy nhất còn lại của anh.

Thế nên anh phải bảo vệ đệ ấy, bất kể đại giới....

...

"Madara, cậu đúng là Thiên Khải do trời ban ân cho tớ!"

"Im, im đi, nói không biết ngượng sao?!"

"Tớ không nói sai a, Madara là duy nhất, không thể thay thế!"

Hashirama thống khổ che lại miệng, chặn đi những giọt nước dãi chảy dài, nước mắt chảy dài trên mặt.

Tại sao hắn lại muốn nếm thử mùi vị máu thịt của Tobirama khi nhìn thấy xác của em ấy?

Tại sao hắn lại cảm thấy đói khát khi nhìn Madara?

Chuyện gì đang xảy ra với hắn?!

"Xin chào, Senju Hashirama."

Hashirama ngửi thấy một mùi thơm lạ.

Đói.

Thức ăn, trước mặt thứ này là thức ăn!

Kuro Zetsu nhận lấy ánh mắt quen thuộc từ Hashirama, sợ hãi run lên, nhịn xuống lùi ra sau xúc động, bắt đầu lại kế hoạch lừa dối của hắn.

Ta trời ạ! Nếu không phải Ashura trước khi chết hạ cấm thuật, hắn đã chạy đi lừa dối Madara chứ không phải đối mặt với quái vật này!!!

------------------------------------------------------------

"Không...."

Nghe giọng nói thì thào lại mang lên tuyệt vọng cảm xúc, Hashirama ho ra ngụm máu, ôn nhu cười an ủi Madara.

"Đừng tự trách Madara."

"Ngươi thắng rồi."

Madara cảm xúc hỏng mất ôm chặt thân xác lạnh dần xuống của Hashirama.

Hắn không muốn mọi chuyện diễn ra thế này!

------------------------------------------------------------------

"Con tỉnh rồi a."

Obito mở mắt ra, cậu không phải...đã chết sao?

Cảm nhận được mình được xoa đầu, giọng nói ôn nhu lại cất lên.

"Con thật sự là kì tích."

"Được sinh ra từ dòng máu của ta với người ấy, sau đó sống sót dưới những tảnh đá đó."

"Ta a, vốn không muốn lôi con vô cuộc chiến này."

"Nhưng con đã đến rồi, xin lỗi, Obito."

Sau đó Obito mất đi ý thức, sau khi tỉnh lại đã quên mất giọng nói lúc trước.

"Uy, lão già, ngươi là ai vậy?"

"Hồn ma của Uchiha, Uchiha Madara."

------------------------------------------------------------

"Uy, để bảo trì tuổi trẻ là phải uống máu sao?"

Obito tò mò hỏi, nhìn 'lão nhân' bưng ly đựng máu của cậu uống.

"Tất nhiên không phải."

Chỉ là...ta thật sự quá đói thôi.

Nhưng tại sao uống máu rồi, ta vẫn cảm thấy đói khát?

Obito đầu dựa vào đùi 'lão nhân', đáng yêu nghiêng đầu, làm 'lão nhân' nhịn không được đưa tay trìu mến xoa xoa tạc mao được di truyền từ Madara.

------------------------------------------------------------

"Lão nhân! Đừng chết!"

Nhìn khuôn mặt chảy đầy nước mắt kia, Hashirama mơ màng nhớ tới hồi xưa 'chết' dưới tay Madara.

A, đừng lo, ta sẽ đến bồi ngươi liền, Madara.

Cuối cùng ôn nhu đưa tay đụng vào má thân ảnh dần mờ nhạt, Hashirama mãn nguyện nắm mắt lại.

Kuro Zetsu ngồi im một bên, không biết nên giả thương xuân u buồn cùng Obito hay nên chửi bậy lên.

Tại sao các ngươi Ashura hệ đều thích quẳng phong ấn hay cấm thuật lên người ta a!

Còn không được động Indra, không được động Obito!

Ta *****!!!

------------------------------------------------------------------

Uzumaki Naruto rất thích Uchiha Sasuke.

Bạch bạch nộn nộn rất đáng yêu.

Và trông rất ngon~.

Naruto liếm môi, lại luyến thuyến nhìn miếng mồi duy nhất trước mặt.

"Xin chào, tớ tên là Uchiha Sasuke, cậu tên gì?"

Naruto chớp mắt, con mồi không sợ cậu như những người khác?

Không ổn rồi, càng luyến thuyến ăn QAQ.

"Tên tớ là Uzumaki Naruto, rất vui được gặp bạn!"

Naruto vui vẻ cười, nắm lấy tay Sasuke.

Có lẽ, Sasuke sẽ đồng ý khi cậu muốn chỉ ít máu thôi nhỉ?

------------------------------------------------------------

"Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi."

Naruto ngửi trong không khí mùi thơm, nghi hoặc nhìn cái thứ đen tuyền mang hình dáng người trước mặt.

"Ngươi biết ta?"

"Tất nhiên, ta đã tìm ngươi rất nhiều năm rồi."

Nhìn bộ dáng vẫn còn nhỏ của Naruto, Kuro Zetsu quyết định nhanh chóng mang đi.

Trước kết hạ rành buộc đã, chứ lại như hai kiếp trước có sẵn rành buộc nên hoàn toàn coi hắn làm đồ ăn dự trữ thì quá thảm!!!

------------------------------------------------------------

"Naruto, muốn ăn ta không?"

"Không! Kuro là người nhà, không thể ăn!"

Ô, quả nhiên là nuôi từ bé mới là quan trọng nhất!

Kuro Zetsu từ ái xoa đầu Naruto, bắt đầu tiếp tục nuôi dưỡng lớn lên.

Chút nào không nhận ra trong bóng tối, Naruto nhìn chằm chằm Kuro Zetsu, trong mắt tràn đầy thèm khát.

(Naruto: Hảo muốn ăn....)

------------------------------------------------------------

"Lâu rồi không gặp, Madara!"

Hashirama vui vẻ cười với mới sống lại Thiên Khải.

Đồng thời càng hạnh phúc hơn khi với thân thể Uế thổ chuyển sinh, Madara không hề tản ra mùi thơm khiến hắn thèm khát nữa.

Madara biểu tình phức tạp nhìn Hashirama.

"Hashirama, tại sao ngươi...."

Tại sao lại nhường lại mũ Hokage cho hắn rồi rời đi, sau đó khi trở lại tấn công làng, rồi chết dưới tay hắn?

Nhớ lại cảm giác máu chảy dài trên tay, Madara nắm chặt lấy tay.

Đó là lần đầu hắn thắng Hashirama, nhưng hắn lại tình nguyện tiếp tục thua tiếp.

Hashirama đáng yêu nghiêng đầu.

"A lạp, Madara ngươi đang nói gì a?"

Madara thở dài.

"Nói đi, ngươi đang định làm gì?"

"Madara không cầm lo lắng, chỉ cần hưởng thụ trận chiến mà ta chuẩn bị cho ngươi là được rồi."

Hashirama ôn hòa nói, sau đó kéo lấy thiếu niên đằng sau ra.

"Xem, đây là hài tử của chúng ta a, đến, Obito, đây là baba ngươi nha~."

Khoan, ngươi đang nói gì vậy lão già!?

Obito và Madara hai mặt mộng bức.

Hashirama: Ai nha, Obito là đứa trẻ mà ta vất vả dùng máu của Madara và máu của ta tạo ra nha~.

Obito: Hỗn đản lão nhân! Đây là lí do lúc trước không có việc gì ngươi thích cắt tay ta lấy máu sao!?

------------------------------------------------------------

"Kuro, chúng ta sắp được gặp mẫu thân rồi."

Kuro xoa mái tóc vàng đang gối lên đùi hắn, Naruto dịu ngoan dựa vào.

Kuro Zetsu: Naruto quả nhiên là thiên sứ!

"Kuro Zetsu, công tác chuẩn bị thế nào rồi?"

Kuro Zetsu rùng mình, nhanh đứng lên, cẩn thận không làm Naruto bị ngã xuống.

"Đã xong rồi!"

Hashirama hài lòng gật đầu, nhìn đứa trẻ tóc vàng căm giận nhìn mình liền thấy hơi buồn cười, cũng đưa tay xoa đầu.

Naruto bực bội đập cái tay xuống, sau đó đi nhanh theo Kuro Zetsu.

Cậu ghét cái người xấu luôn cắt Kuro ra để ăn!

Lại còn không chừa miếng nào cho cậu!

Hashirama: Sao, không hổ là do Kuro Zetsu nhặt về sao?

------------------------------------------------------------------

"Madara, đến đây đi, đi xem thế giới mà ta xây dựng cho cậu."

Hashirama vươn tay ra, ôn nhu mời gọi khởi tử hồi sinh Thiên khải.

Ngửi bên mũi mùi hương, mắt Hashirama không cấm ám xuống.

Nhanh lên đi, trước khi hắn nhịn không được....

Madara phức tạp nhìn Hashirama, vươn tay đáp lại.

"Hảo."

Hắn sẽ luôn đi theo Hashirama, cho dù phía trước là vực sâu....

------------------------------------------------------------

Naruto tò mò quay quanh một bạch tuyệt kén, mũi tủm tủm, ngửi thấy mùi thơm quen thuộc liền tâm tình tốt ôm lấy kén.

"Kuro, ta có thể lấy cái này không?"

Naruto vui vẻ nói với Kuro Zetsu.

Nhưng Kuro Zetsu tâm tình lại không tốt lắm.

Chuyện gì xảy ra? Tại sao nhẫn thuật đã khai triển rồi nhưng lại không triệu hồi ra mẫu thân?!

Đột nhiên bị bóp lấy cắt đứt suy nghĩ của Kuro Zetsu.

"Giờ chỉ còn ngươi là cần giải quyết thôi."

Không ổn.

"Naruto, cứu..."

Đối mặt với ánh mắt lãnh đạm của Naruto, Kuro Zetsu đột nhiên mất tiếng.

Sau nó lại quên mất đâu.

Ashura một thế hệ chẳng bao giờ ra một thiên sứ cả.

Tất cả đều là quái vật mang lên mặt nạ để tiếp cận con mồi của chúng.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật