[Tổng] Tập hợp các Fanfic đồng nhân ngắn tự viết (Anime + Manhwa).

[BSD] Đôi lúc, chỉ tình yêu là không đủ (BL).



Cp:
Nakahara Chuuya x Nakajima Atsushi.
Akutagawa Ryunosuke x Nakajima Atsushi.
Dazai Osamu x Nakahara Chuuya.
(Hơi) Dazai Osamu x Nakajima Atsushi.

_________________________________________

Nakajima Atsushi và Akutagawa Ryunosuke đang hẹn hò với nhau.

Mọi người đều chúc phúc cho mối quan hệ này.

Nakajima Atsushi cũng biết mình nên hạnh phúc với mối quan hệ này.

Nakajima Atsushi yêu Akutagawa Ryunosuke, điều đó là chắc chắn...đúng?

Mối quan hệ của họ là sự an ủi lẫn nhau, lại cũng là một mối quan hệ bị lạm dụng.

Atsushi tự hỏi tại sao mình lại yêu Akutagawa, khi trái tim cậu đã từng bị chính Akutagawa đâm xuyên qua đó.

Nakahara Chuuya và Dazai Osamu là một cặp đôi.

Rất nhiều người biết điều đó.

Chuuya biết mình nên hài lòng với điều này, với việc Dazai quyết định trở lại với anh.

Mối quan hệ của họ là yêu và ghét, họ không thể sống nếu thiếu đối phương.

Điều đó là đúng, lại cũng có vẻ sai với Chuuya.

Chuuya đã sống sót khi Dazai không có ở đó trong mấy năm tên đó mất tích, tại sao không phải bây giờ?

------------------------------------------------------------

Atsushi nhìn Akutagawa lại lần nữa lắp bắp khi thấy Dazai, hạnh phúc và vui vẻ khi được Dazai chú ý đến.

Atsushi biết về sự chấp nhất của bạn trai mình về việc được Dazai-san công nhận, cũng ủng hộ điều đó.

Nhưng khi họ nằm cạnh nhau vào mỗi đêm, Atsushi sẽ lại lần nữa tự hỏi.

Liệu Akutagawa có thật sự yêu cậu?

Atsushi biết Akutagawa có thể vì cậu mà tử vong, hi sinh tính mạng của hắn cho cậu.

Nhưng liệu đó có thật sự là cảm xúc thật sự của Akutagawa Ryunosuke? Mà không phải theo yêu cầu của Dazai-san?

Atsushi nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng thở nhẹ bên cạnh, cảm nhận được lớp áo kề lên da cậu từ đằng sau.

Thậm chí khi ngủ, Akutagawa vẫn lựa chọn mặc thêm một lớp áo, không có cảm giác an toàn khi phải trần truồng, cho dù là ở bên Atsushi.

Atsushi biết chính mình không nên nghĩ nhiều về điều đó, nên cậu lựa chọn ngủ.

Atsushi đã mơ về lần đầu họ gặp nhau, ánh mắt sắc bén của Akutagawa khi nhìn cậu lúc đó, cảm giác khi chân bị chặt đứt, cùng với đó lại là cảnh tượng trái tim của cậu bị đâm thủng bằng Rasshomon.

Atsushi thức dậy, trái tim cậu đau đớn, sức nặng và đau nhói ở ngực cậu khiến Atsushi khó thở.

Hơi thở hơi thở hơi thở, tại sao cậu không thể thở-

Atsushi cố gắng thở đều ra, trong đầu bắt đầu lặp lại bài tập thở mà Yosano đã hướng dẫn.

Một hai ba, hít vào, bốn năm sáu, thở ra, rồi lặp lại điều đó.

Hít vào, giữ lại, thở ra.

Cứ chậm rãi hít thở, rồi nó sẽ ổn định....

Atsushi cảm nhận được một bàn tay chạm vào lưng cậu, xoa đều một vòng tròn nhẹ nhành, và Atsushi bám vào nhịp điệu của điều đó.

Cho đến khi Atsushi cảm giác mình có thể thở bình thường khi, cậu cẩn thận nhìn qua bên cạnh.

Akutagawa đã mở mắt ra, nhìn cậu với sự quan tâm.

Atsushi cười nhẹ với điều đó, lắc đầu nhẹ với Akutagawa rồi rúc vào lòng anh, nén xuống sự sợ hãi của mình mà nhắm mắt ngủ tiếp.

Nakajima Atsushi khát cầu tình yêu, nhưng cậu cũng lại sợ hãi bởi vì điều đó.

------------------------------------------------------------

Nakahara Chuuya thức dậy, nhìn về phía bên cạnh.

Tấm chăn đã lạnh đi, chỉ có mỗi nhiệt độ của Chuuya ở đó, báo hiệu cho người đã ở qua đêm của hắn đã rời đi rất lâu.

Chuuya thở ra, hơi thất vọng với cảm giác lạnh lẽo này.

Từ khi họ bên nhau trở lại, Dazai đã bắt đầu qua đêm mỗi ngày ở nhà Chuuya.

Nhưng trong khi những đêm đó ngọt ngào tới đâu, khi thức dậy, bên cạnh Chuuya chỉ có mỗi không khí lạnh lẽo của phòng.

Đôi lúc, Chuuya sẽ tự hỏi liệu tất cả chỉ hắn tượng tưởng?

Hắn có thể nhìn thấy cách Dazai bày tỏ "tình yêu" với những cô gái khác nhau, và tên đó cũng từng nói về việc không có hứng thú với đàn ông?

Vì sao Chuuya là ngoại lệ?

Chuuya nhìn chính mình trong gương, nhìn thân thể thấp bé, những đặc điểm nữ tính hóa trên cơ thể, gương mặt xinh đẹp khó phân nam nữ, và thấy ghê tởm.

Ban ngày, họ cãi nhau với sự căm ghét đối với đối phương.

Ban đêm, họ lại bên nhau trên giường, khát cầu sự ấm áp từ đối phương, rồi lại tách ra nhanh chóng khi một bên ngủ say.

Mối quan hệ giữa hắn và Dazai là gì? Chuuya tự hỏi.

Nhưng anh bắt đầu chán ghét mối quan hệ này, rồi lại không thể tìm ra cách để vứt bỏ mối quan hệ này.

Nakahara Chuuya chán ghét sự cô đơn, thế nên hắn không thể bỏ đi mối quan hệ này.

------------------------------------------------------------

Họ gặp nhau chỉ đơn thuần là từ sự tình cờ, đụng nhau trong một nhà hàng khi đi cùng đồng sự của họ.

Atsushi cẩn thận đến bên cạnh Akutagawa, quan sát Dazai và người đàn ông tóc cam cãi nhau, thấy được một người tràn đầy sức cuốn hút và đáng tin cậy, tuy rằng cũng dễ bị Dazai chọc đến tạc mao là được.

Chuuya nhìn về phía Atsushi, và thấy được một thiếu niên đáng yêu, ngây thơ với tình yêu lại đang đứng cạnh với Akutagawa, không hiểu tại sao lúc ban đầu ấn tượng của Akutagawa đối thiếu niên lại tệ vậy.

Họ thậm chí không hề tương tác, chỉ là quan sát cách đối phương đối xử với người khác rồi lại rời đi.

Chuuya nhìn cách Dazai thoải mái hướng Atsushi đáp lời, tự hỏi đứa nhóc đó đã làm gì để khiến tên cá thu có thể thư giãn như vậy.

Atsushi nhìn Akutagawa ngoan ngoãn đi theo Chuuya, bất ngờ với việc Akutagawa có thể yên lặng với ai khác ngoài Dazai.

Chỉ liếc mắt một cái, rồi họ lại dời mắt, tiếp tục cùng đồng sự của họ bước đi.

------------------------------------------------------------

Việc bị mắc kẹp trong thanh máy với đồng sự của bạn trai mình thật sự không tính là một điều tốt.

Atsushi cẩn thận quan sát Chuuya, người đang có vẻ muốn phá hỏng thanh máy để rời đi.

Thật ra, nếu họ dùng dị năng của họ để làm, điều đó thật sự rất dễ dàng.

Nhưng cả hai đều cảm thấy điều này sẽ gây phiền đến các hành khách khác sau đó, nên họ đã không làm thế.

Điều đó dẫn đến việc họ bị mắc kẹt tại đây, chờ đợi người ngoài đến cứu họ.

Atsushi ngồi xuống ngẩng ngơ nghĩ, sau đó liền cảm giác bên cạnh ngồi xuống một người.

"Nhóc, nhóc có thể nói cho ta Dazai bên nhóc như thế nào không?"

Atsushi chớp mắt hơi ngạc nhiên với yêu cầu của Chuuya, cẩn thận mà mở miệng kể ra ấn tượng của cậu về Dazai-san.

Khi lắng nghe xong, Chuuya thở dài, vươn tay xoa đầu Atsushi.

"Xem ra tên đó thật sự thay đổi...Nhóc cũng vất vả khi phải đối phó với tên đó nhỉ?"

"Cũng không hoàn toàn vất vả....Nakahara-san có thể kể cho tôi về Akutagawa ở bên đó thế nào không?"

Chuuya nghiêng đầu suy nghĩ, có vẻ là đang chọn lọc điều gì để nói, cuối cùng cũng mở miệng ra.

Họ bắt đầu nói chuyện với nhau, trong khi chờ đợi sự giúp đỡ từ bên ngoài.

Trong khi họ không chú ý, tay họ bất tri bất giác chạm vào nhau, hấp thu ấm áp từ đối phương.

Sự tồn tại ẩn trong họ ngâm nga với sự hài lòng với tương tác này, chờ mong việc họ gần gũi hơn trong tương lai.

------------------------------------------------------------

Mối quan hệ tình yêu này đang dần đi hướng sai trái.

Atsushi lại lần nữa cùng Akutagawa cãi nhau, vào lúc tức giận, Akutagawa buột miệng thốt ra.

"Tại sao tại hạ lại chấp nhận làm người yêu của ngươi chứ!!!"

Atsushi chợt yên lặng, nhìn chằm chằm vẫn đang giận dữ nhìn cậu Akutagawa, trong đầu tự hỏi câu nói lúc nãy của Akutagawa.

Đúng vậy, tại sao Akutagawa lại đồng ý?

Hoặc đúng hơn, ai trong số bọn họ từ lúc ban đầu đã thông báo? Ai là người chủ động bắt đầu tình yêu này?

Atsushi không thể nhớ ra được.

Giống như mối quan hệ này một ngày nào đó đột ngột xuất hiện, họ coi đây là bình thường, tiếp nhận mối quan hệ đó và tiếp tục cuộc sống của họ.

Cuối cùng, khi cậu mở miệng, trong giọng nói lạnh lẽo làm Akutagawa bừng tỉnh, hắn hoảng sợ nhìn thiếu niên tóc bạc, lại phát hiện đôi mắt đó đã mất đi ánh sáng, giống một cái vực sâu giống nhau.

"Nếu vậy, chúng ta chia tay đi, Akutagawa Ryunosuke."

Nói xong, Atsushi liền chạy nhanh rời đi khỏi nhà, Akutagawa lại không có đuổi theo.

Hắn sợ hãi đứng yên ở đó, cơ thể như trụy động băng, đôi tay không nhịn xuống run rẩy, nắm chặt lấy trước ngực vạt áo.

Ánh mắt đó của Atsushi đối với Akutagawa Ryunosuke quá quen thuộc.

Hồi xưa Akutagawa đã phải đối mặt với ánh mắt đó mỗi ngày, lạnh nhạt mà nhìn về phía hắn, trong mắt vực sâu quay cuồng bùn đen giống như muốn chết chìm hắn....

Akutagawa che miệng lại, điên cuồng ho lên.

Đó là ánh mắt của Dazai Osamu.

------------------------------------------------------------

Nakajima Atsushi bước chậm trên đường, ngơ ngẩn nhìn mọi người đi qua bộ dáng, ánh đèn lấp lánh sáng lên trong đêm tối.

Hiện giờ cậu phải làm sao?

Trong cơn giận, Atsushi đã rời khỏi đó mà chỉ mang theo điện thoại và ví tiền.

Nhưng Atsushi không thể đi khách sạn ở được, điều đó sẽ tốn quá nhiều tiền.

Atsushi cũng không thể đi Trinh thám xã ký túc xá được, điều đó sẽ làm phiền đến mọi người, nhất là khi Kyouka-chan giờ đã là thiếu nữ đang lớn lên....

Atsushi nghĩ tới Dazai, sau đó lại bị tự động hiện lên Akutagawa làm tâm tình càng kém hơn.

Cậu không muốn làm phiền vị tiền bối đã luôn quan tâm chăm sóc cậu bao lâu nay, hơn nữa cũng là nguyên nhân chính khiến cậu và Akutagawa cãi nhau trong đa số thời gian.

Tối nay cậu nên ở đâu qua đêm?

Hoặc đúng hơn, cậu nên làm gì tiếp theo?

Atsushi lại lần nữa thở dài, sau đó mắt đã bị thu hút bởi một màu sắc sáng qua khóe mắt.

Hướng nơi đó nhìn lại, một thân ảnh màu cam đen đang đi vào trong quán nào đó.

Đó là, Nakahara Chuuya?

Atsushi lại nhìn nhìn quán, đó là một quán rượu....

Hình như những người mới chia tay xong thường sẽ đi uống rượu?

Atsushi suy tư, cất bước về phía quán.

------------------------------------------------------------

Nakahara Chuuya bực bội mà kêu một ly, ly rượu mới được đưa lên liền cầm lấy uống cạn nửa ly.

Khi cảm giác mơ hồ của cồn tác dụng lên đại não, cơn giận của Chuuya mới giảm bớt chút.

Lúc nãy anh và Dazai lại đánh nhau, trong lúc đánh nhau khi Dazai cứ nhắc mãi "Chuuya là ta cẩu cẩu" thật sự làm Chuuya tức giận.

Cải gì mà tên đó cả đời cẩu cẩu chứ!? Tên thanh hoa cá đó thật sự đáng giận!!!

Chuuya vươn tay đụng vào choker, giật giật ngón tay chút, cuối cùng vẫn là không cởi ra.

Nhưng lời tên đó lại bằng cách nào đó lại không sai.

Trong khoảng thời gian Dazai Osamu trốn chạy Port Mafia và mất tích, Chuuya nhanh chóng đắm chìm vào công việc, cố quên đi cảm giác đau đớn khi bị bỏ rơi.

Điều đó thành công, nhưng cũng đồng nghĩa với việc Chuuya cũng không lên giường với ai cả trong khoảng thời gian đó.

Nhớ ánh mắt kinh hỉ hiếm thấy của tên đó vào lần đầu của họ sau nhiều năm xa cách, Chuuya lại sách một tiếng.

Mối quan hệ của Nakahara Chuuya và Dazai Osamu là gì?

Kẻ thù? Cộng sự? Người yêu? Bạn giường?

Nakahara Chuuya đến giờ vẫn phân không rõ được mối quan hệ này, nhưng hắn đang dần chán ghét mối quan hệ này.

Có lẽ nếu hắn nếm thử cùng một người khác qua đêm?

Mắt Chuuya đảo qua quán, sau đó dừng lại ở thiếu niên tóc bạc đang đi vào quán.

Mái tóc bạc như bị cẩu gặm qua nổi bật đó khiến Chuuya khóe mắt giật giật.

Tại sao nhóc hổ đó lại ở đây!?

------------------------------------------------------------

"Tại sao nhóc lại ở đây?"

Mới vào đã bị Chuuya phát hiện lại bị kéo ngồi chung Atsushi ngoan ngoãn đắp tay trên đùi, đôi mắt lại nhìn về phía Chuuya nắm ly rượu tay.

Chuuya nhận thấy ánh mắt của Atsushi, nhíu mày kéo ly rượu xa khỏi tầm với của Atsushi, tiếp tục dò hỏi.

"Đừng giả ngu, sao nhóc lại ở đây?"

Atsushi lúc này nhìn về phía Chuuya, và Chuuya mày càng nhíu sâu hơn.

Cái ánh mắt vô hồn này chỉ chớp mắt liền làm Chuuya nhớ tới Dazai, tâm tình liền bực bội lên.

Cái tên cá thu đó, lại đi tai hại thêm một người nữa-!?

"Em bữa nay cùng Akutagawa chia tay."

Suy nghĩ của Chuuya dừng lại, anh kinh ngạc nhìn thiếu niên, tử kim sắc đôi mắt vô hồn mà nhìn anh, sự buồn bã và mệt mỏi chiếm đầy đôi mắt đó, làm màu sắc tuyệt đẹp cũng ảm đạm không ít.

Chuuya chán ghét loại ánh mắt đó.

Và hắn hiểu lí do tại sao thằng nhóc lại vào đây.

Chuuya thở dài, giơ tay gọi thêm một ly, rồi để ở trước mặt thiếu niên.

Thiếu niên cầm lấy ly rượu, hơi tò mò ngửi ngửi, sau đó nhấp một ngụm, ánh mắt hơi sáng lên.

Điều đó làm tâm tình Chuuya tốt hơn chút, anh nhấp ngụm rượu, hướng Atsushi giơ giơ ly rượu.

"Tới, cùng ta nói toàn bộ sự việc đi."

------------------------------------------------------------

Thế nên làm sao mọi chuyện lại thành thế này?

Nakahara Chuuya tỉnh dậy, nhìn trong lòng tóc trắng, lâm vào hoài nghi nhân sinh.

Để xem nào, hôm qua anh đã lắng nghe nhóc hổ thổ lộ tiếng lòng, sau đó càng nghe càng giận vì Akutagawa và việc mối quan hệ của hai đứa khiến anh nghĩ đến tên khốn cá thu, sau đó càng nhiều....

Chuuya không thể nhớ chuyện sau đó, chỉ có một vết mơ hồ về nước mắt, ôm ấp, tiếng khóc mềm mại cùng màu xanh....

Màu xanh?

Trong đầu Chuuya nhanh chóng thoáng hiện lên một hình ảnh.

"Chuu..ya..san..."

Đứt quãng giọng nói, sương mù tử kim sắc đôi mắt, nước mắt chảy xuống gương mặt, cùng trên làn da xuất hiện ẩn ẩn sáng lên lam sắc hoa văn.

Một bàn tay ôn nhu lau đi thiếu niên nước mắt, màu đỏ hoa văn bao trùm bàn tay, cùng thiếu niên hoa văn tạo ra một loại nổi bật màu sắc.

Chuuya đau đầu đỡ trán, hình ảnh thoáng hiện rồi lại biến mất.

Cái quái gì đã xảy ra hôm qua?

Chuuya nhìn thiếu niên bạch ngọc làn da, cực kì hoang mang.

Bất quá cảm giác một nhiệt độ cơ thể khác xuất hiện bên cạnh khi tỉnh dậy...không tệ.

Chuuya nghĩ, vươn tay nhẹ xoa đầu thiếu niên, sau đó lại cứng lại.

Khoan, hôm qua nhóc hổ mới cùng chính mình cấp dưới chia tay, đêm qua mình cũng cùng thanh hoa cá cãi nhau, sau đó chính mình liền đem cấp dưới bạn trai ngủ???

Nhóc hổ cũng là thanh hoa cá cực kì yêu quý đồ đệ....

Chuuya vẻ mặt phức tạp lên, sau đó khi phát hiện cơ thể trong lòng run rẩy, giống lâm vào ác mộng liền vứt suy nghĩ đó đi.

------------------------------------------------------------

Atsushi từ ác mộng tỉnh dậy, ngay lập tức cảm giác đến có bàn tay đang trấn an xoa đầu cậu, cùng đằng sau lưng truyền đến quen thuộc xoa đều nhịp độ.

Là Akutagawa? Không, cảm giác không giống....

Bàn tay đó quá ấm áp, ấm áp đến nỗi khiến Atsushi dần thả lỏng lại, hơi thở cũng dần trở nên bình thường lại.

Đưa mắt nhìn lên, đại dương cùng hoàng hôn màu sắc ánh vào tầm nhìn của cậu.

Khi nhận thấy người đang ôm mình là ai, Atsushi cứng người lại.

"Chuu, Chuuya-san!?"

Chuuya ập ừm đáp lại, một tay xoa đầu Atsushi, một tay xoa đều vòng tròn trên lưng cậu.

"Nhóc bình tĩnh lại chưa?"

Atsushi bản năng gật đầu, sau đó lại nhận thấy tình hình hiện giờ mình đang ở.

Hai cơ thể không mặc quần áo, ở trên giường, eo còn tê dại,...

Tất cả đều đang kể ra sự việc đã diễn ra trước khi cậu tỉnh dậy.

"Chúng ta đã...sao?"

Atsushi gần như không nói thành tiếng, nhưng Chuuya hiểu biết thiếu niên này đang nói gì.

"Ân, anh xin lỗi, nhóc mới chia tay mà đã...."

Atsushi nhớ về tối hôm qua, cảm giác đau buồn lại nổi lên, nhưng với sự ấm áp mà Chuuya đang trao cho cậu, nó lại bớt đau hơn nhiều.

"Không sao, dù sao đó cũng là do rượu."

Atsushi nói vậy, nhưng không có thái độ rời khỏi giường mà rời đi, tay vươn ra ôm lấy Chuuya.

"Chuuya-san thì sao, em nhớ Dazai-"

"Anh và tên đó mối quan hệ không giống em và Akutagawa, đừng lo về việc đó."

Đúng không?

------------------------------------------------------------

Nakajima Atsushi có yêu Akutagawa Ryunosuke?

Đáp án là khẳng định.

Atsushi biết chính mình đã yêu Akutagawa, biết chính mình đã yêu con người yếu ớt lại kiên cường đó.

Nhưng sự đau đớn trong tình yêu này, Atsushi không thể chịu đựng hết tất cả chúng.

Quá khứ đau khổ luôn ảnh hưởng đến cậu, và Atsushi khát cầu sự an toàn và quan tâm.

Akutagawa có thể trao cho cậu sao? Có lẽ.

Nhưng mối quan hệ từ ban đầu là bịa đặt không thể tồn tại lâu dài.

Nakahara Chuuya yêu Dazai Osamu sao?

Không biết.

Có lẽ hồi xưa họ đã từng yêu nhau, sự ăn ý và lén quan tâm đối phương sinh mạng sự tình vẫn còn đó.

Nhưng mối tình này đã có vết nứt từ khi Dazai Osamu quyết định lựa chọn đi về phía quang minh, còn Nakahara Chuuya bị kéo về phía bóng tối vẫn còn lưu tại đó.

Nếu cấp đủ tương lai, có lẽ Chuuya sẽ hoàn toàn chấp nhận mối quan hệ này, sẽ nghiêm túc mà yêu Dazai trở lại, dùng sự ấm áp của chính mình che nhiệt mối quan hệ này.

Nhưng một sự ấm áp khác tiến đến cạnh anh, và đôi mắt của Chuuya hướng về ánh sáng nhỏ đó.

Thế giới này quy định rằng họ không nên thuộc về nhau.

Có lẽ mối quan hệ và sự ấm áp họ có chỉ là tạm thời, nhưng sự tồn tại bên trong họ hài lòng với sự gần gũi hiện tại.

------------------------------------------------------------

Hai người yên lặng ôm nhau, hấp thu sự ấm áp từ đối phương, sau đó lại lần nữa ngủ say đi xuống.

Ngoài cửa sổ, Dazai đùa nghịch với sợi dây thừng, ngước mắt nhìn về phía ánh trăng vẫn đang treo cao.

Hắn nên cảm thấy đau đớn sao? Khi Chuuya thật sự lên giường với người khác?

Nhưng đối với Atsushi, Dazai lại không thể giận được.

Đó là ánh sáng nhỏ độc nhất của hắn, là ngoại lệ tiếp nhận tất cả sự ôn nhu của hắn.

Chuuya hiểu biết về hắc ám từ hắn, nhưng Atsushi luôn nhìn thấy ánh sáng từ hắn.

Dazai thở dài, nhảy xuống khỏi cửa sổ, cất bước rời đi.

Xét về thằng đồ đệ không tiền đồ khác của hắn mới vừa chia tay cùng Atsushi-kun, có lẽ hắn nên đi kiểm tra thằng nhóc đó.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật