Một Đêm Say |KN×SN| - |MEOSTE|

CHƯƠNG 45: NGUYỄN TRẦN KHẢ HÂN



Sau ngày vui hôm đó, họ vẫn vui vẻ, hạnh phúc, quấn quít nhau sau những giờ làm việc căng thẳng. Anh là Chủ Tịch, cô thì vẫn phải lo cho BLINQ, hầu như thời gian bên nhau đều chỉ là khi trời đã tối. Đã có nhiều lúc, anh muốn cô bỏ bớt việc ở BLINQ, giao lại cho Nikki, để toàn tâm toàn ý lo cho em bé đang từng ngày lớn lên trong bụng cô, cùng tình yêu của anh và cô, nhưng lại nghĩ đến đó là tâm huyết, lại nhún nhường, chiều chuộng cô. Chỉ là, từ đó, anh không nhận những chuyến công tác xa nhà, thậm chí, bỏ cả việc cuối tuần, chấp nhận trì trệ dự án, chỉ để về nhà ăn cơm cùng cô, lắp nôi cho con, trang trí phòng cho con. Hằng ngày, cô đều được ăn uống theo chế độ dinh dưỡng của bác sĩ mà anh đặt sẵn. Cuối tuần thì cùng anh và hội bạn đi du lịch ở đâu đó, cuộc sống của cô chỉ xoay quanh việc phải vui vẻ, và tận hưởng, khó khăn ngoài kia đã có anh lo.

Sau biến cố đó, cổ phiếu của cả BLINQ, Trường Giang, hay Nguyễn Hoàng, đều đạt đến một cột mốc mới, cô và anh trở thành một trong những cặp đôi doanh nhân thành công nhất, nhưng vẫn chưa một lần nhận lời phỏng vấn cùng nhau. Cho đến hôm nay, ngày cô ra mắt dòng sản phẩm cho Mẹ và bé, là tâm huyết của cô dành cho cô công chúa trong bụng. Cô yêu dự án này đến mức, chấp nhận chụp bộ ảnh đầu tiên dưới tư cách là người đại diện, chấp nhận công khai giới tính của con, chấp nhận một lần công khai cùng anh trên mặt báo, họ là vợ chồng hợp pháp.

Trong hậu trường,

"Ăn ít thôi, em lên 5kg rồi đó." Hiếu không thể kiểm soát được Nikki nữa, cô mới bước vào tháng thứ 3 thôi mà đã tăng quá nhanh rồi.

"Đi chậm thôi em, khó khăn lắm đó." là Hảo, haizz, cũng đuổi kịp anh em rồi..

"Chị Như giỏi ghê, sắp sinh rồi còn cho ra mắt sản phẩm mới." Đăng vừa nói, vừa xoa lưng cho Kim Anh, cô cũng đã có tin vui.

"Ủa rồi, ông bà Chủ Tịch đâu?" Nhi thắc mắc, Cherry đã được 9 tháng, bụ bẫm đáng yêu.

"Kìa, đang tư vấn cho ông Gin bà Thơ kìa, mới cấn mà sợ cái gì á, hỏi hoài." Sún chỉ qua phía bên kia.

"Em hồi hộp ghê." Như lần đầu xuất hiện trước công chúng, cùng anh, sự mạnh mẽ trên thương trường của cô, dạo gần đây, trôi đi đâu rồi.

"Có anh đây mà." Anh luôn bên cạnh, che chở, bảo vệ cô "Em làm được mà."

"Con cái, là điều tuyệt vời nhất, là niềm hạnh phúc lớn nhất của ba mẹ. Vậy nên, những gì tốt đẹp nhất mà chúng ta cố gắng trong cuộc đời này, cũng chỉ để dành cho các thiên thần nhỏ. Hiểu được tâm lý đó, BLINQ cho ra mắt dòng sản phẩm này, một phần là cảm ơn các bạn đã luôn đồng hành cùng công ty trong suốt nhiều năm qua, cũng như là tri ân sự khó khăn, vất vả của các bà mẹ bỉm ngoài kia." Như, lần đầu tiên không cần nhờ Nikki đại diện.

"Lời đầu tiên, cho em được chúc mừng anh chị, sau tất cả mọi khó khăn vừa qua. Tiếp theo, cho em xin hỏi, tại sao anh Steven lại quyết định quay lại làm nhà đại diện?" một bạn phóng viên không kiềm chế được sự phấn khích khi nhìn thấy hai người tay trong tay trên sân khấu, những cử chỉ của hai người khiến ai cũng muốn chết ngất trong sự ngọt ngào.

"Anh nói đi." cô đưa mic cho anh.

"Đã lâu lắm rồi, Huy, à cứ gọi là Ste đi nhỉ, mới nhận lời làm người đại diện cho một dòng sản phẩm nào đó. Nhớ lúc trước, Ste có nói là chỉ nhận khi mà sản phẩm phù hợp với mình, nhưng trong lần này là không có một cái gì dành riêng cho mình hết. Nhưng mà đây là tâm huyết của Như, cô ấy đã cố gắng hết mức, để vừa làm mẹ, vừa làm việc. Cũng như là đây là món quà cả hai muốn dành cho con gái nhỏ, nên thôi, vì nhà phải có nóc, với cả, anh cũng muốn, một lần công khai giới thiệu với mọi người, người phụ nữ đã chọn Steven." Anh cười, vẫn là nụ cười tỏa nắng đó.

"Vậy anh chị có thể bật mí một tí xíu cho mọi người là vì sao hai người đến với nhau, và vì sao dòng sản phẩm này có tên là Khả Hân không ạ?" lại là một câu hỏi khác.

"Thật ra thì cái này chắc phải để Như, cô ấy chọn anh, chứ anh lần đầu gặp, đã không muốn yêu thêm một ai khác." Anh cười với cô, thế giới như chỉ có hai người.

"Kì ghê, thật ra thì với câu hỏi đầu tiên, chính bản thân Như cũng không có câu trả lời. Lần đầu gặp anh, chị ghét anh lắm, vì anh đa tình, nhưng sau này thì nhận ra, anh ấm áp, tình cảm hơn những gì mà vẻ bề ngoài của anh thể hiện. Với lại, anh là một người chồng, người cha tốt." Lần đầu, cô cho mọi người thấy một hình ảnh khác của anh, chàng trai 6 múi khiến các cô gái mê đắm một thời, một vị chủ tịch cương nghị trên thương trường, là một người cha vô cùng tốt khi tự tay đóng nôi cho con, tự tay giặt đồ cho con, tự tay trang trí phòng cho con. "Còn về Khả Hân, Khả Hân, là tên mà anh và chị quyết định sẽ đặt cho con gái, với mong muốn con là cô gái xinh đẹp, luôn vui vẻ, yêu đời trong cuộc sống, tương lai rộng mở, gặp được nhiều điều may mắn."

Kết thúc buổi ra mắt, cũng là lúc cô dẹp bỏ tất cả, về nhà làm mẹ, chờ ngày gặp cô công chúa nhỏ. Anh cũng không còn lên văn phòng, mọi công việc đều chuyển về nhà, mỗi sáng nấu cơm, ăn sáng cùng cô, đọc truyện cho con, trò chuyện cùng con, cứ như thế, ngày qua ngày, họ chuẩn bị cho ngày cô công chúa nhỏ chào đời.

10h tối, "ANH, ANH ƠI." cô la lên, anh thì đang có cuộc họp bên phòng làm việc, liền bỏ hết, chạy về phòng thì thấy sàn gỗ lên láng nước.

"Em, làm sao vâỵ?" anh hốt hoảng, "Để anh gọi cho Toàn."

"Chị Như vỡ ối rồi." Anh nói, rồi nhanh chóng đưa cô vào viện. Lúc đến nơi, tất cả mọi người đều tập trung ở đây. Anh Giang chị Phương từ lúc nhận được tin, đã cùng bà Trần từ Đà Nẵng bay về, Destiny thì vui mừng không chịu ngủ. Ông bà Nguyễn cũng lập tức thu xếp bay về trong đêm, vì Như có dấu hiệu sinh sớm hơn dự tính tận 3 ngày.

"Anh xin lỗi mà, đau thì em phải la lên chứ." Anh nhìn cô cắn chặt răng, lòng lo lắng không yên.

"Chị ơi, hít thở." Nhi là có kinh nghiệm nhất, lại gần động viên cô "Hét lên đi chị, người nhà không thôi."

Cô bấu chặt tay vào giường "tại anh hết, ai kêu anh không bảo vệ đi." cô nhìn anh trách móc mà ai cũng phải bật cười.

"Đúng rồi chị, cào cấu nó đi chị, tại nó hết." Hảo cũng tranh thủ thời cơ.

"Cũng tới mày bây giờ." Đăng cười

"Em bé ngoan, đừng làm cô Như đau nữa." Destiny đặt bàn tay nhỏ bé lên bụng cô, vuốt ve.

"Anh Huy, chị Như phải mổ." Toàn gọi anh ra phòng riêng "chứ 10h rồi, nguy hiểm lắm."

Mắt anh đỏ hoe, anh đã khóc rất nhiều khi thấy cô đau, đã ước có thể chịu đau thay cô, mà giờ còn bảo phải mổ "Có rủi ro không?"

"Không sao đâu anh, em sẽ trực tiếp mổ mà. Chỉ vì bé con không chịu quay đầu thôi, không biết sau này sẽ giống ba hay mẹ đây." Toàn cười "Anh vẫn được vào với chị mà."

30 phút sau, đèn phòng mổ sáng lên, ngoài này, mọi người cùng cầu nguyện cho cô mẹ tròn con vuông. Anh vẫn luôn ở bên, nắm lấy bàn tay cô, dỗ dành, "Sẽ không sao đâu, có anh đây." Đây là những trải nghiệm đáng nhớ nhất, hạnh phúc nhất, hơn cả khi anh và cô thành công, trúng được những cuộc đấu thầu lớn, hơn cả khi cổ phiếu của công ty chạm đỉnh, hơn cả khi trở thành tỷ phú đô la, tất cả chỉ gói gọn ở khoảnh khắc "OE OE" cô bé con cất tiếng khóc chào đời.

"Em giỏi lắm." cả hai cùng rơi nước mắt khi lần đầu bé con được Toàn đặt lên ngực cô, lần đầu tiên cô bé tự đi tìm ti mẹ, lần đầu tiên cả hai được nhìn thấy kết quả tình yêu của mình, lần đầu tiên... "Anh yêu cả hai mẹ con em. Cảm ơn em."

4h sau, cô cũng được ra phòng bình thường, mọi người xếp hàng để đợi được gặp mặt công chúa nhỏ..

"Cho bế cái đi Huy, mày ôm hoài, còn ôm cả đời đó." Hảo đứng nhìn trộm, mà lòng nôn nóng.

"Im đi, để con bé ngủ." Anh ôm con suốt, dù cho ba mẹ anh có nhã ý muốn bế một lần, anh cũng không buông...

"Anh, cho ba mẹ ẵm một chút thôi." Cô nhắc, nhìn anh nâng niu con trong tay, cô lại thấy ấm áp lắm..

"Cái thằng này, giờ mà nó nhớ gì ai." Bà Nguyễn lắc đầu "Rồi tự lo cho con nha, đừng nhờ tới bà già này."

"Ảnh không có ý đó đâu mẹ.." Như nói đỡ giúp anh "Anh.."

"Nhưng mà.." Anh đưa con cho mẹ bế, mà ánh mắt vẫn không thể rời khỏi..

"Bé con, con ai mà xấu xí quá vậy hả? Ghét ghê, không có thương đâu, xấu xí quá." Bà Nguyễn nhìn cháu nội, mà vui hơn hẳn..

"Mẹ, con con xinh như vậy, mẹ nhìn đi, xấu chỗ nào.." Anh khó chịu..

"Anh, không có, mẹ nói vậy, là phong tục thôi, nói vậy, để không bị bà mụ quở.." Cô nép vào lòng anh.. "Nói vậy, con sẽ dễ nuôi, không có bị quở."

"Oh." Mọi người như được mở mang tầm mắt.

"Da em bé mịn quá." Destiny đưa tay vuốt má em rồi chạy về với mẹ "Mẹ, mẹ sinh em cho con đi."

"Đúng rồi anh chị, làm đứa nữa đi chứ." Mọi người hùa vào..

"Em mệt lắm không?" Anh nhìn cô, thương lắm..

"Không sao, con khỏe là được rồi." Đó luôn là điều cô mong nhất..

Mọi người chưa lúc nào hạnh phúc như bây giờ, cả căn phòng tràn đầy sự vui vẻ, ấm áp.

Công chúa nhỏ cũng có vẻ rất yêu thích sự nhộn nhịp này, trộm vía rất ít quấy, chỉ khi đói sẽ hơi khó chịu một chút, cho ti mẹ sẽ lại ngoan ngoãn ngủ say ngay.

Huy cũng phải nhờ ba về quản lý công ty vài tháng trong lúc Hùng phải chăm vợ bên Anh, và anh cũng đầu tắt mặt tối với Khả Hân công chúa này.

"Anh à, em đã nói rồi, 70 độ thôi, nóng lắm sao con uống được." Cô khó chịu, trộm vía bé con ăn khỏe quá thì phải, lúc nào cô cũng phải trữ sữa đông, rồi cho con bé dùng dần, nhưng anh thì luôn có nỗi lo nào đó, mà lúc nào cũng chỉnh nhiệt độ của máy hâm sữa cao hơn.

"Nhưng mà lạnh con bệnh thì sao?" Anh ơi là anh..

"Mệt ghê á, nói rồi, để em làm cho." Cô bực bội, đặt con con vào nôi, rồi tự ra pha sữa..

"Anh xin lỗi, anh chỉ sợ em mệt." Anh đi đến, ôm cô từ phía sau "Pha sữa xong em ngủ đi, anh trông Khả Hân cho, thức khuya không tốt."

"Con bé cũng không quấy, anh ngủ một chút đi." Từ ngày về nhà, đêm nào anh cũng sẽ chăm con giúp cô, vừa chăm con vừa làm việc, anh sợ cô ngủ trái giờ sẽ mệt, rồi còn canh con cho cô tập thể dục với huấn luyện viên để mau về dáng còn đi làm.. cái gì làm được anh cũng đều muốn làm lo cô và con.

Thật ra là nhà có giúp việc, Khả Hân cũng có bà vú chăm mỗi khi hai người phải ra ngoài, nhưng mà đêm, thì vẫn chỉ ngủ với ba mẹ, vì không nỡ xa con..

Cô công chúa nhỏ được 4 tháng, thì thay phiên ba mẹ đem lên công ty vừa làm vừa chơi cùng. Anh có thể chuyển cả BLINQ về tòa nhà của Nguyễn Hoàng, chỉ để dời phòng làm việc của anh và cô làm một, để không phải xa vợ xa con một phút một giây nào cả..

Vậy nên các cô các chú cũng được nhờ, Cherry, rồi các em bé con của hội bạn này, đều được ở trong căn phòng Chủ Tịch nguy nga này, cùng Khả Hân, khi ba mẹ phải làm việc..

4 năm sau đó,

"Chị Destiny, chờ em...Cherry, chờ chị với." giọng nói ngọt ngào của một cô bé tóc dài, xinh xắn trong chiếc đầm, chạy loanh quanh.

"Destiny, Cherry, Khả Hân, lại đây, chào cô chú đi." Mọi người lại tập trung sang nhà party cuối tuần

"Dạ, con chào mọi người, con là Destiny, con ba Giang, mẹ Phương, cháu cô Như, cháu chú Huy, chị của Khả Hân"

"Dạ, con là Cherry, con bố Tú, mẹ Nhi."

"Dạ, con chào mọi người, con là Nguyễn Trần Khả Hân, con ba Huy, mẹ Như, còn cô chú bác con nhiều quá, cảm phiền mọi người bữa sau con nhớ con nói nha."

"Mấy cái đứa này.." Như đứng trong bếp cùng với nụ cười xinh đẹp.

"Cũng do em dạy con chứ ai." Anh ôm cô từ phía sau, vuốt ve chiếc bụng 8 tháng của cô "Cảm ơn em, sau tất cả. Anh yêu em."

"Em và con cũng yêu anh.." Như cười, nhìn các con của mình, lớn lên mỗi ngày..

HẾT

---------------------------------------------------------------
Mới đó mà hết truyện rồi 😭😭.

Hẹn mọi người ở những bộ sau..

Cảm ơn đã luôn ủng hộ ad trong thời gian qua..

Một ngày cuối tuần tốt lành nha

Love you - SaiGon99


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật