[Đam mỹ - Cao H] Thôn đàn ông - Kiêm Chức Tự Dưỡng Viên

Chương 18



Chương 18

Lý Đại Trụ về quê, đến nhà vệ sinh công cộng, Khương Lộ cam tâm là phò non.

Edit: Yoha Suisen

Khi Lý Chí, Lý Đại Khoan và Lý Đại Trụ về nhà thì không thấy Dương Tề. Tiếng khóc của hai đứa con vang vọng từ phòng ngủ ra tới ngoài cổng, coi bộ vừa tờ mờ sáng là Dương Tề đã ra ngoài. Thế nhưng họ không hề có lập trường để trách cứ Dương Tề không chăm lo con cái.

Hai người Lý Chí và Lý Đại Khoan mong ngóng về nhà là được ôm người đẹp vào lòng nên họ nóng lòng khủng khiếp. Có điều khi Lý Đại Trụ cũng thể hiện thái độ khó chịu, họ bèn để gã ra ngoài tìm vợ mình về.

Sau cái hôm ở với Bạch Linh Đông, cả hai cùng đắm chìm trong khoái lạc ngoại tình, mãi không thoát ra được. Lý Đại Trụ được cha và anh cả bảo ra ngoài, gã lập tức mò tới nhà của Hoàng Trạch. Lúc này Hoàng Trạch chắc chắn đang ở ruộng cày bừa, đúng lúc gã và Bạch Linh Đông đã lâu không gặp nhau...

Lý Đại Trụ chạy một mạch đến nhà Hoàng Trạch. Quả nhiên, Bạch Linh Đông đang ở trong phòng khách. Y thấy gã tới bất ngờ thì lộ ra biểu cảm vừa sợ vừa hận. Tuy nhiên Lý Đại Trụ hiểu là con hàng này chỉ đang ra vẻ mà thôi, dù mình có nhào tới thì y cũng không đẩy ra. Cứ coi như là tình thú giữa hai người đi.

"Khà khà, vợ yêu có nhớ anh không đó?" Lý Đại Trụ ôm trọn Bạch Linh Đông vào lòng. Đúng là đối phương chỉ nhẹ nhàng huých nhẹ vào ngực gã, còn vùng vẫy một tẹo.

"Ai, ai là vợ yêu của anh..." Bạch Linh Đông tựa vào bờ ngực của Lý Đại Trụ, đỏ mặt líu ríu, "Đi mà tìm vợ của anh ý."

"Chẳng phải vợ yêu đang ở ngay đây à." Lý Đại Trụ vừa nói, tay chân không hề ngoan ngoãn mà luồn vào bên trong áo. Gã sờ soạng da thịt mềm mịn trên lưng của Bạch Linh Đông, trượt lên trượt xuống ma sát.

"Anh đừng có mà không biết đứng đắn!" Bạch Linh Đông không nén được mà cười khúc khích, lại còn đóng vai của một người không buông bỏ được hận thù.

Quan hệ với Lý Đại Trụ khiến Bạch Linh Đông như trở thành một con người khác. Có lẽ nội tâm ưa ngược đãi đã hoàn toàn bị kích hoạt. Trước mặt gã, Bạch Linh Đông cũng không còn duy trì nổi vẻ kiêu kỳ như xưa, trong đầu y luôn nhớ đến sung sướng tê dại và giải phóng mà tên lực lưỡng này đem đến cho mình.

"Tôi có việc muốn hỏi anh."

Lý Đại Trụ thấy vẻ mặt của Bạch Linh Đông nghiêm túc, gã không ngả ngớn với thiếu niên tươi xinh nữa, vội hỏi: "Chuyện gì?"

"Lúc nãy tôi đi đưa cơm cho Hoàng Trạch, trông thấy rất nhiều đàn ông chen chúc ở cửa nhà vệ sinh... Tôi đến nhìn thoáng qua, dường như có thấy, có thấy anh Dương Tề... không mặc quần áo."

Dù Bạch Linh Đông bảo là dường như, nhưng Lý Đại Trụ hiểu, nếu không thấy rõ thì y sẽ không nói với mình. Trong lòng cũng không rõ là cảm giác gì, cứ như sớm biết rằng sẽ có ngày này xảy ra.

Bất luận nói thế nào, lần này Lý Đại Trụ ra ngoài là đi tìm Dương Tề, giờ biết cậu đang ở đâu thì vẫn nên đưa người về. Đương nhiên trong lòng cũng có chút bí mật, một loại khát vọng lén lút nhìn trộm nào đó.

"Thế anh đi một chút!" Lý Đại Trụ dứt lời là biến mất nhanh như chớp. Bạch Linh Đông đứng trời trồng nhìn theo bóng lưng của gã, nói nhỏ, "Còn nói mình là vợ yêu. Đàn ông toàn là như thế. Hừ!"

Từ xa là Lý Đại Trụ đã nhìn thấy nhà vệ sinh công cộng đầy người ở trong ruộng. Có người ở vòng ngoài thấy gã chạy tới, bị dọa đến mức tè ra tại chỗ. Thế là Lý Đại Trụ vội giải thích: "Đừng gấp nào anh em. Tôi, tôi thích xem ba cái thứ này lắm. Tới để... xem xem."

Trước giờ nghe về nhiều loại gu, chưa từng nghe bảo có gu ai thích xem vợ mình giả làm bồn cầu!

Mấy kẻ gặp được Lý Đại Trụ còn do dự, gã bèn tranh thủ chỉ vào đũng quần của mình: "Anh em xem, tôi cứng tới mức này rồi. Thiệt sự nhịn không nổi nữa đâu."

"Ồ, thích vụ này thật đấy à!"

"Khó trách thằng nhóc như cậu lại lấy được mặt hàng hiếm như thế."

"Sau này Đại Trụ sẻ chia cho anh em nhiều nhiều đấy nhá!"

Lý Đại Trụ cười khổ, khoát tay một cái. Gã chen vào cửa, người bị gã chen ngang tức tối suýt chửi đổng, nhưng khi anh ta trông thấy khuôn mặt của Lý Đại Trụ thì im bặt. Nếu không phải quần gã đang cởi ra gần hết, ai đó còn tưởng gã tới để bắn gian không đó.

Đi lên phía trước là có thể thấy Dương Tề đang ngạo nghễ ưỡn cái mông đầy đặn. Cậu và một cậu nhóc gầy nhom đang quay lưng về phía cửa, nửa quỳ chổng mông. Khắp người bọn họ là chất lỏng vàng trắng lẫn lộn, mùi khai xộc thẳng vào mũi. Không cần hỏi cũng biết là thứ gì.

Đương nhiên là thân thể của Dương Tề bẩn hơn đứa nhóc kia nhiều. Lỗ đít của cậu nhiễu ra toàn là nước tiểu vàng nhạt, có vẻ là bị tè đầy bụng rồi. Đằng sau còn có người đang nâng cặc hướng về họ mà bắn, cả hai lẳng lơ rên rỉ, như một bài ca dâm đãng.

Lý Đại Trụ cương tới mức sắp nổ. Người tới lượt tính kêu người kia đi ra, chợt thấy Lý Đại Trụ giương kiếm đi đến nên nín thinh. Họ từ xa mò đến đây cũng chỉ vì muốn tè lên người Dương Tề. Nếu Lý Đại Trụ cho phép, thì đây là chuyện tốt.

Đằng sau Dương Tề có rất nhiều người đang xếp hàng, vẫn chưa tới lượt của Lý Đại Trụ. Gã nhìn cơ thể mà mình quen thuộc bị chà đạp nhục nhã nhường này, tâm trí hưng phấn tận nóc nhưng bên dưới lại không có chỗ phát tiết.

Thế là Lý Đại Trụ đành phải đi đến đằng sau Khương Lộ. Không có bất kỳ ai đi chọn vế sau, giữa một con hàng ngon nghẻ đã từng mang thai và một đứa nhóc gầy nhom, hơn nữa hàng hiếm lại còn là vợ của người khác, kích thích sẽ tăng thêm một phần.

Lý Đại Trụ suốt ngày nhìn da thịt trắng trẻo của Dương Tề rồi, ngay cả ham muốn tìm ai đó có dáng vẻ tương tự như vợ mình mà gã cũng chả có, đương nhiên là gã thích kiểu như Bạch Linh Đông nhất.

Dạo này Bạch Linh Đông bị Lý Đại Trụ chơi khá nhiều, bắt đầu có dấu hiệu phát dục, thịt mông đã đủ cho gã vùi mặt vào. Mặc dù gã rất có cảm giác thành tựu, nhưng ít nhiều cũng hơi ngán. Cái kiểu hơi thở mỹ thiếu niên gầy gò như Khương Lộ lại kích thích dục vọng của gã hơn.

Khương Lộ đang rạp ra nền nhà, ai oán dõi theo vô số dương vật tưng đợt chọc chọc đùi của Dương Tề, ma sát nách cậu, cọ cọ khóe miệng cậu. Thế mà cậu ta không có con cặc nào cả. Khốn lắm mới có người chịu bố thí cho Khương Lộ, đụng cặc cho cậu vài lần rồi rời đi. Vốn còn đang chìm trong cảm giác ngưỡng mộ, cậu ta chợt cảm nhận được một con cặc nóng bỏng như gậy sắt tiến vào huyệt nhỏ vắng vẻ của mình.

"A a, ư ư ư --- Cám ơn ba, cám ơn ba đã cắm cặc cho con trai..." Khương Lộ không dám nhìn xem là ai. Cậu ta vội vàng khẩu cầu.

"Ba đừng rút ra nhé, phò non không có cặc sẽ chết mất... Ư ưn, thoải mái quá, cặc lớn lắm ạ... Con trai muốn bị địt bay..."

Người đàn ông phía sau không nói chuyện, con cu hảo tâm kia cũng không bị rút ra. Khương Lộ lần đầu được cây hàng ngon cỡ này chịch lỗ đít, được cặc thọc tới nỗi quên luôn thân mình. Cậu ta chỉ cảm thấy chân nhũn ra, quỳ không được, eo tê dại, cứ như là bị chơi bay lên Thiên Đàng.

"Ưm ưm ưm m m m... Thoải mái ghê, sảng khoái... Ba mau cho con có em bé đi a a a... Cặc lớn mau đụ chết con phò này đi, mạnh hơn nữa, ưnnn mạnh hơn, không sao hết..."

Chỉ cần được con cặc ngon lành như thế này đụ mỗi ngày, Khương Lộ cũng chịu mất đi năm mươi năm tuổi thọ! Cậu ta ngấn nước mắt suy nghĩ, rồi muốn quay đầu nhìn người đàn ông tốt tính là ai. Cậu ta muốn nhớ kỹ mặt người này. Nếu phải làm trâu làm bò, làm một con phò, cậu ta cũng muốn ở cạnh gã.

Hết chương 18


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật