Treasure Stories Station

Stop losing weight, hyung - YoshiSuk



Giai đoạn comeback gần kề cũng là lúc tất cả idol phải quản lý cân nặng thật tốt, họ thường có xu hướng bỏ bữa tối để tránh nạp thêm năng lượng dư thừa. Thế nên việc tối nay Yoshi bỗng dưng mua đồ về ký túc xá nấu ăn khiến ai cũng bất ngờ.

Hôm nay Yoshi đã tranh thủ về ký túc xá thật sớm, cậu cũng đã note lại công thức và nguyên liệu món lẩu nabe của Mashiho nhung cậu vẫn làm hỏng tận 2 lần. Thật ra, không phải Yoshi không biết nấu ăn, chỉ là hơi vụng về một chút thôi.

Yoshi lần nữa ra siêu thị ở gần ký túc xá, lần thứ hai đi mua nguyên liệu cho món này nhưng cậu vẫn chưa thuộc, vẫn phải dò theo danh sách của Mashiho. Đến khi tính tiền thì thấy mấy cái bánh hamburger ở gần đó, cậu liền mua 2 cái. Ngẫm nghĩ dù sao thì nồi lẩu nabe này làm xong cũng chưa chắc ăn được.

Khi quay về ký túc xá thì thấy mọi thứ im lìm, đoán chừng Junkyu và Yedam đã sang ký túc xá của người khác chơi rồi ngủ lại ở đó luôn. Còn người anh trưởng yêu quý Hyunsuk của cậu thì chắc chắn vẫn còn ở công ty làm việc, đời nào anh chịu về nghỉ ngơi vào giờ này. Yoshi cũng không bận tâm nhiều vì đây là chuyện như cơm bữa ở ký túc xá của họ. Cậu thở dài đi đến căn bếp đã bị tàn phá, mất đi vẻ ngăn nắp vốn có, tiếp tục công cuộc nấu nướng của mình.

Khi cậu đang hoàn thành những bước cuối cùng để nấu xong nồi lẩu nabe thì nghe được tiếng mở cửa.

"Anh về rồi à?"

"Yoshi? Sao em chưa ngủ? Đang làm gì đó?"

Mùi đồ ăn thơm phức quanh quẩn bên cánh mũi của Hyunsuk ngay lúc anh bước vào ký túc xá đã thành công khiến cái bụng đang đói meo của anh réo lên từng hồi. Anh cũng hơi bất ngờ khi nhìn đến căn bếp bừa bộn và thấy Yoshi đang đeo tạp dề nấu ăn.

"Anh chưa ăn tối phải không ạ? Mình cùng ăn đi. Junkyu và Yedam lúc nãy đã ăn rồi."

"Nhưng anh đang giảm cân mà. Chúng ta sắp comeback đó."

Yoshi không nói gì, chỉ nhìn anh mình với cặp mắt long lanh. Và Hyunsuk thì chưa bao giờ thắng nổi ánh mắt đó của mấy đứa em mình. Anh cười xoà, xoa xoa lưng của Yoshi, bày ra giọng điệu cưng chiều mà anh vẫn hay dùng để dỗ ngọt mấy đứa nhỏ:

"Okay okay ăn chứ. Nhưng mà anh phải đi thay đồ đã."

Hyunsuk nhìn lướt qua cũng biết Yoshi đã dốc toàn tâm ý vào nồi lẩu này, sao anh nỡ từ chối chứ. Thôi thì cứ ăn đi rồi mai tập thể dục cũng được.

Hyunsuk lần nữa xuất hiện ở căn bếp với bộ đồ ngủ đơn giản. Trông anh chẳng còn dáng vẻ xa vời trong bộ cánh đắt tiền và thời thượng khi nãy, mà thay vào đó là dáng vẻ của một người anh giản dị và gần gũi.

Anh thấy hơi ngại khi Yoshi cứ nhìn mình với nét mặt mong chờ. Tự dưng, anh nổi hứng muốn trêu chọc cậu một chút. Khi nuốt xuống muỗng súp đầu tiên, Hyunsuk giả vờ nhăn mặt. Hành động đó thành công khiến Yoshi bối rối, cậu vội ngăn cản khi anh có ý định đưa muỗng tiếp theo vào miệng.

"Không cần ăn nữa. Lúc nãy em có mua hamburger, để em đi lấy."

Yoshi vốn cũng không tin vào món ăn mình làm. Anh Hyunsuk đã rất vất vả vì phải đảm nhiệm nhiều vai trò trong nhóm nên cậu cũng không muốn người anh yêu quý của mình phải ăn những món không ngon. Khi cậu toan đứng dậy, thì Hyunsuk nhanh chóng đẩy cậu ngồi xuống. Anh ôm bụng cười ngặt nghẽo khi thấy dáng vẻ tiu nghỉu của cậu. Trông rất dễ thương.

"Anh chỉ đùa thôi."

"Ngon lắm, thật đấy. Em cũng mau ăn đi."

Hai anh em ngồi ăn với nhau, vừa ăn vừa nói đủ chuyện trên trời dưới đất.

"Anh, đừng giảm cân nữa."

Hyunsuk ngưng đũa khi nghe Yoshi nói. Anh nhìn thấy Yoshi nói xong thì ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác, né tránh ánh mắt của anh.

À thì ra, Yoshi nấu ăn không phải là ngẫu hứng mà là có lí do. Mà lí do của cậu chính là anh. Có lẽ hôm qua khi nghe anh vô tình tiết lộ bản thân đã giảm 13kg cho đợt comeback này đã khiến cậu lo lắng.

"Anh không sao."

"Hại sức khỏe lắm anh ạ."

Anh biết chứ, nhưng đây là nguyên tắc chung mà bất kể idol nào cũng phải tuân theo. Họ buộc phải ép cân để hợp với tiêu chuẩn của Hàn Quốc, để có diện mạo đẹp nhất khi xuất hiện trước công chúng.

"Anh thật sự đã gầy lắm rồi."

Lần này Yoshi không né tránh ánh mắt của anh nữa. Cậu nhìn anh, nói với anh một cách chân thành, hy vọng anh có thể bớt hà khắc với chính mình.

Anh của họ là vậy. Luôn lo lắng cho các em, miệng thì dặn các em giảm cân theo lời của công ty, sau đó thì lén lút mua đồ ăn về trữ sẵn trong ký túc xá vì sợ mấy đứa nhỏ đói bụng hay bị mất sức. Nhưng lại không chịu chăm sóc bản thân.

Nhìn thấy sự chân thành của Yoshi, Hyunsuk đành phải đồng ý thoả hiệp. Anh vừa nói vừa gắp miếng thịt vào chén của Yoshi.

"Được rồi. Anh biết rồi. Mau ăn đi."

Yoshi biết, anh Hyunsuk đáp ứng với cậu là một chuyện, còn anh có thực hiện không lại là chuyện khác. Nhưng Yoshi cũng không tiện nói nữa. Chỉ hy vọng anh có thể hiểu mọi người rất lo lắng khi thấy anh ngày càng gầy đi. Và đối với fan, hơn bất cứ thứ gì, họ chỉ mong anh khoẻ mạnh thôi.

Có vẻ như anh Hyunsuk đã nhìn thấu tâm tư và suy nghĩ của cậu. Anh nở nụ cười nhìn cậu, đôi mắt cong cong lộ rõ sự cưng chiều. Dù hai người chỉ cách nhau có 1 tuổi, nhưng sao anh cảm thấy đứa trẻ này thật sự đáng yêu quá.

Đợi khi Yoshi đưa miếng thịt lên miệng, Hyunsuk nhanh chóng chồm người qua cắn trọn, còn lưu manh đặt lên môi của cậu một nụ hôn thoáng qua. Trong khi Yoshi vẫn còn ngẩn người vì hành động vừa rồi của Hyunsuk, thì anh đã ngồi lại đúng vị trí, tiếp tục ăn như bình thường, và đương nhiên không quên đưa mắt ngắm nhìn người vẫn còn đang đỏ mặt bên cạnh.











Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật