[12cs] Phù thủy

Chương 18: Từng bước một, đến cạnh nhau



Đã là mùa xuân nhưng tiết trời vẫn không trở nên dễ chịu hơn chút nào.

Bầu trời u ám khiến Libra lạnh tóc gáy, gần đây Libra dường như trở nên nhạy cảm, cô hay nổi da gà khi vô tình chạm vào một thứ gì đó lạ lẫm. Chính vì thời tiết quái quỷ này nên Libra không muốn rời khỏi kí túc mỗi khi có giờ nghỉ, nhưng vì gần năm cuối, Libra dường như chẳng còn nhiều thời gian để thong thả, đằng này cô còn là huynh trưởng, lại càng thêm bận rộn.

Chẳng hạn như hôm nay là buổi hẹn tập gọi thần hộ mệnh với Capricorn, ngay sau khi hoàn toàn một đống bài tập của môn độc dược, Libra khoác vội chiếc áo choàng rồi chạy đến bãi sân sau, gần các nhà kính trồng thảo dược, nơi mà đám học sinh ít khi mò đến, vì sợ tiếng hét của mấy củ nhân sâm khiến chúng ngất xỉu. Nhưng cũng rất dễ đoán khi Capricorn lại hứng thú với những chỗ như thế này, tất nhiên là vì bộ sưu tầm vô giá của cậu ta rồi.

Khi Libra đến thì Capricorn đã ở đó, cậu ta cứ nhàn nhã đọc sách như thể đã ở đó từ lâu.

Nhưng Libra không tài nào biết, quả thực Capricorn đã ở đó sớm hơn hẳn 1 tiếng trước giờ hẹn. Vì cô nghĩ cậu chỉ đơn thuần là một kẻ luôn kè kè bên quyển sách, và không để một phút giây nào trở nên lãng phí.

Và chắc chắn rằng Libra cũng không thể nào biết được, đây là lần đầu tiên Capricorn có hẹn cùng một cô gái.

Như đã từng được nhắc đến, Capricorn rất giỏi bày ra cái dáng vẻ ngầu lòi.

Sự thật là, cậu ta đang căng thẳng đến chết đi được!

Hai tay Capricorn ẩm ướt vì mồ hôi trong khi tiết thời không hề nóng bức, cậu cố tình ngó lơ Libra đang từ xa tiến lại gần, như một phản xạ bản năng. Đến khi Libra đã ở ngay đằng sau, cậu mới ra vẻ như để ý đến cổ, cậu cởi mắt kính và gấp cuốn sách lại, ngước mắt lên nhìn Libra, và ánh mắt cả hai lặng lẽ chạm nhau.

Như cũng đã từng được đề cập đến, Libra là một trong những cô gái xinh đẹp nhất Hogwarts.

Không chàng trai nào có thể cưỡng lại sức hút tuyệt vời từ cô ấy, mái tóc mượt mà cùng khuôn mặt tinh tú, ánh mắt biết cười và gò má phớt hồng, làn da trắng trẻo như hoa tuyết.

Libra thực sự đẹp như một công chúa trong truyện cổ tích, thứ mà Capricorn chẳng bao giờ tin tưởng vào.

Nhưng giờ đây cậu lại thầm nghĩ, có lẽ như nàng công chúa kia thực sự tồn tại.

Vậy thì hoàng tử sẽ trông như thế nào nhỉ?

- Này... này Capricorn, cậu sao đấy!?

Libra huơ huơ tay trước khuôn mặt ngây ngốc của Capricorn, cậu ta sững người rồi di chuyển ánh mắt, thoát khỏi cái bẫy "hớp hồn" của Libra.

- Xin lỗi, tôi hơi buồn ngủ.

Libra có chút lo lắng, nếu sức khoẻ Capricorn không ổn thì liệu cậu có thể đủ sức gọi thần hộ mệnh hay không? Capricorn nhìn ra được suy nghĩ của Libra, cậu phẩy tay và vươn vai nhẹ một cái để khiến cổ an tâm là cậu hoàn toàn khoẻ mạnh và tỉnh táo như mọi khi.

Libra sau khi an tâm, cô từ từ rút đũa phép và gồng vai, khuôn mặt dần nhăn lại và ánh mắt hằm hằm quyết tâm, tư thế sẵn sàng như kiểu chuẩn bị đánh nhau đến nơi vậy. Capricorn thấy thế thì vội đưa tay lên không trung trấn áp Libra, vội giải thích:

- Đừng, cậu không nên căng thẳng như thế, cậu đang phạm sai lầm nghiêm trọng đấy!

Libra ngơ ngác, nghiêng đầu, lúc này, Capricorn mới chầm chậm giải thích, cậu lấy đũa trong túi áo một cách từ tốn.

- Chậm rãi thôi, nếu thần hộ mệnh của cậu xua đuổi những thứ "dơ bẩn" và thanh tẩy tâm hồn cậu, cậu phải thả lỏng tâm trí, lòng thì thoải mái...

Libra làm theo, cô hít một hơi sâu, sau đó thở nhẹ, cả cơ thể trùng xuống, trở nên nhẹ nhàng.

- Đúng rồi, sau khi cậu sẵn sàng gọi linh vật thuần khiết nhất đến đây, hãy đảm bảo tâm trí cậu không còn bóng tối.

- ...Nó như thế nào cơ?

Libra nhướn mày khó hiểu, cô không hình dung được lời nói của Capricorn. Cậu đặt nhẹ tay mình lên cổ tay Libra, nhẹ nhàng hạ tay đang cầm đũa của Libra xuống. Libra im lặng hạ ánh mắt, cô âm thầm quan sát hành động của Capricorn, nhưng cậu để ý đến sự cái nhìn đó, Capricorn buông tay, cậu không chạm vào Libra lâu, vì cậu sợ cô sẽ khó chịu vì điều ấy.

Libra hỏi thêm về bài giảng của Capricorn, để xua tan bầu không khí ngại ngùng giữa cả hai.

- Cậu có thể chỉ tôi cụ thể hơn không?

- Đúng thật là nó khá khó cho cậu... trong sách hướng dẫn, thật ra có hàng tá cách để cậu gọi thần hộ mệnh, nó ghi chép lại từ rất nhiều phù thuỷ, họ chỉ duy nhất có một điểm chung để gọi thần hộ mệnh đó là khi thực hiện, họ phải đang cảm thấy "hạnh phúc."

Libra có hơi kinh ngạc, Capricorn sau đó lại hỏi cô:

- Vậy nên là, Libra, khi nào cậu cảm thấy hạnh phúc?

Libra hơi bối rối trước câu hỏi của Capricorn, cô cố tập trung suy nghĩ trong một khoảng khắc, nhưng trong lòng lại càng trở nên hỗn loạn vì sự gấp gáp vô hình. Lần này cũng không ngoại lệ, Capricorn lại phải trấn an Libra, cậu thuyết phục Libra cùng ngồi xuống bãi cỏ, thật nhẹ nhàng và chậm rãi, đảm bảo khi cả hai đã có được sự thoải mái, Capricorn dùng chất giọng có chút bông đùa nói với Libra.

- Quên thần hộ mệnh đi, tôi nghĩ chúng ta cần một cuộc nói chuyện về những thứ vui vẻ, những thứ khiến cậu hạnh phúc ấy, Libra.

Libra không biết nên bắt đầu từ đâu, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời Capricorn nói.

- Có rất nhiều chuyện vui vẻ nhỉ? Nhưng tôi không biết nên nói về nó như nào... nên là, không biết... Capricorn, kể cho tôi nghe về cậu đi? Về những chuyện khiến cậu cảm thấy hạnh phúc ấy?

Capricorn cười nhẹ, cậu cởi chiếc mắt kính dày để đầu óc thoải mái dù tầm nhìn bị hạn chế, nhưng có khi nó lại là điều tốt, vì có khi cậu lỡ nói ra những gì ngớ ngẩn, thì cũng không thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của Libra.

Và như vậy, Capricorn cũng không cần phải sợ hãi khi mở lòng đón Libra vào thế giới của riêng cậu.

Capricorn chậm rãi kể hết mọi thứ, cậu không giấu diếm Libra về bất kì điều gì.

Trong khi đó Libra có chút bất ngờ về khuôn mặt sáng sủa của Capricorn khi cậu cởi mắt kính. Chà... cậu trai này cũng bảnh trai phết ấy chứ!

Capricorn bắt đầu với những câu chuyện khi cậu còn bé, khi cậu lần đầu tiên đến với triển lãm về những bộ sưu tầm cổ, Capricorn đã hoàn toàn đắm chìm vào nó. Dần dần, Capricorn dần để ý đến những món đồ quý giá và kì lạ xung quanh và bắt đầu sưu tầm chúng. Bộ sưu tầm đầu tiên khiến tên tuổi cậu nổi danh trong giới phủ thuỷ là những con tem cổ của con ga 9 3/4 của những ngày nó bắt đầu chạy những chuyến tàu đầu tiên. Càng kể, khuôn mặt Capricorn càng thêm vui vẻ, và dường như trong ánh mắt của Libra, đôi mắt của Capricorn như hai vì sao sáng rực rỡ, và vô tình, nó khiến Libra bất giác cảm thấy vui vẻ theo, cô khẽ nở một nụ cười xinh đẹp, ánh mắt cô dính chặt và cậu trai trẻ đang luyên thuyên về niềm vui của cậu ấy, không rời.

Libra từng nghĩ Capricorn là một chàng trai nhàm chán, nhưng thật ra cậu ấy lại cuốn hút hơn cô tưởng. Capricorn không chỉ để bản thân độc thoại, đôi khi cậu còn nhẹ nhàng kéo Libra vào câu chuyện của mình, ví dụ cậu kể về bộ sưu tầm thần thoại như tiên nữ, kì lân,... và khi Libra tò mò về một sinh vật hay một câu chuyện nào đó, Capricorn sẵn lòng kể hết những gì cậu biết về nó.

Đây là lần đầu tiên Capricorn nói nhiều đến vậy, chất giọng trầm của cậu không biết tự bao giờ đã khiến Libra cảm thấy quen tai.

Cuộc trò chuyện diễn ra lâu hơn cả hai tưởng tượng, từ sớm trưa đến tận chiều tà.

***

Ở một bụi cỏ xa xa, đằng sau những tảng đá lớn. Hai cặp mắt tò tò nhìn trộm, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ hí hửng. Còn ai khác ngoài Aries và Taurus, họ nhìn trộm Libra và Capricorn trò chuyện không chớp mắt, sau đó lại nhìn nhau cười hí ha hí hố.

- Merlin ơi, không biết họ nói gì với nhau mà cười vui vẻ dữ?

- Chưa bao giờ tớ thấy họ nói chuyện với nhau thân thiết đến thế.

Aries và Taurus không thể tránh khỏi sự tò mò, vì họ còn tưởng rằng chị Libra ghét huynh trưởng nhà họ lắm cơ. 

- Họ đang nói gì thế nhỉ?

Taurus rướn cổ lên, nhưng với khoảng cách đó thì việc nghe được gì đó là điều không thể. Nhưng cả hai cô bé hóng hớt say mê đến mức không nhận ra có hai bóng người cao lớn lù lù đằng sau, họ khoanh tay rồi nhìn nhau, vì chẳng hiểu Aries và Taurus lại đang làm gì mà chui vào bụi cỏ lén lút như thế này.

- Này Tau-

- ÔI TRỜI ĐẤT ƠI ĐỪNG NÓI LÀ HỌ ĐANG HẸN HÒ BÍ MẬT NHA??

Aries không kiềm được suy đoán trong đầu mà thét lên be bé, nhưng lại lấn át đi tiếng gọi của Scorpio, và làm bất ngờ cả anh chàng mà cổ ngày đêm mong nhớ, Saggitarius.

- Không đâu, họ chỉ đang luyện bùa chú cùng nhau thôi.

- Luyện bùa chú sao lại cười nói vui vẻ như vậy chứ... k- khoan!?

Saggitarius đáp lại tiếng của Aries, sau đó Taurus lại vô thức đáp lại, nhưng cả hai mãi hóng chuyện đến mức này mới thấy có gì đó sai sai, Taurus nhăn mặt, Aries... sao lại nói giọng đàn ông? Còn Aries cũng không nhớ là họ có đi cùng bạn nam nào cả...

Taurus và Aries từ từ quay đầu lại, hai cặp mắt tròn ngước lên như hai con mèo bị bắt đang ăn vụng. 

Nhưng khi nhận ra hai người đằng sau họ là ai, cả Aries và Taurus đều giật thót mình, tim vô thức hẫng đi một nhịp.

Aries và Saggitarius sau đó còn ngại ngùng đến mức lập tức lảng tránh ánh mắt vừa mới chạm nhau.

Taurus đứng phốc dậy một cách nhanh nhẹn, cô có chút luống cuống chỉnh lại quần áo, sau đó khẽ cúi chào Scorpio và Saggitarius thật lễ phép rồi cười xuề xòa, hỏi:

- Không biết có việc gì không ạ?

- Có đó, Taurus. 

Scorpio vừa đáp lời cô vừa nhìn qua Saggitarius một cách khó chịu, cậu huých vai cậu bạn đang lóng ngóng đứng đằng sau. Scorpio ra hiệu bằng ánh mắt, cậu lườm quýt Saggitarius một cái rõ đáng sợ khiến Taurus nhìn thấy còn cảm thấy lo lắng. Sau khi Saggitarius gật đầu, Scorpio lại quay sang Taurus, cậu bước lên một bước chân để tiến lại gần cô hơn, cúi người xuống nói nhỏ cho mình Taurus nghe.

- Chúng ta đi riêng với nhau một lúc nhé?

Taurus ngơ ra một lúc sau đó mới hiểu ra vấn đề, cô ồ khẽ một tiếng rồi nói với Aries rằng bản thân có chút việc riêng với Scorpio khiến Aries tròn xoe mắt vì khó hiểu. Taurus vỗ nhẹ vai Aries thay cho lời cổ vũ, trước khi rời đi còn không quên để lại cho cô bạn một cái nháy mắt ra hiệu.

Aries đơ luôn.

Cách đó không xa, Taurus hí hứng chạy lại nơi Scorpio đang đứng đợi, mỉm cười rồi thì thầm.

- Mình đi thôi.

***

Bây giờ trong đầu Aries còn phức tạp hơn cả hố đen vũ trụ.

- Aries, em có thể cho anh chút thời gian không?

Sao Aries có thể từ chối Saggitarius được cơ chứ!?? Nhưng từ nãy đến giờ, Aries còn chưa dám quay lưng lại nhìn ảnh. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cổ cũng không thể tránh mặt Saggitarius mãi như vậy được, Aries chầm chậm quay đầu, hai tay liền đan lại vì lo lắng. 

Saggitarius lại không muốn làm Aries lúng túng, cậu cố gắng không tỏ ra bối rối. Hít một hơi sâu, Saggitarius khẽ nở một nụ cười thường thấy, khuôn mặt lại tỏa ra một hào quang dịu dàng. 

Chính là dáng vẻ này!

Cái dáng vẻ Aries không thể cưỡng lại được!

Saggitarius hơi mở to mắt khi thấy Aries nhìn mình chằm chằm, hai mắt ẻm như bị hút hồn, ngây như phỗng.

- Aries?

- Ơ dạ? À à được ạ...

- Giờ cũng hơi trễ rồi, vừa đi vừa nói nhé?

Aries chầm chậm gật đầu. Hai bóng dáng chênh lệch cao thấp cùng đi song song, Aries hồi hộp đến mức không thể nói được gì thêm, còn phải nói, tim Aries đập bình bịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Về phía Saggitarius, ngoài mặt thì có vẻ bình tĩnh, nhưng bên trong hỗn loạn không kèm gì Aries. 

Cả hai đi cùng với nhau như thế, đằng sau cũng có một vài tiếng xì xầm.

- Anh xin lỗi, Aries.

Aries lúc này mới ngước mắt lên nhìn Saggitarius, cậu đang mỉm cười một cách ngượng nghịu, tay cậu vô thức nắm chặt lại. Nhìn dáng vẻ đó của anh, Aries tròn mắt, trong chốc lát, cô lại nhận ra một điều, ảnh phải cố gắng đến nhường nào để bước lại Aries, vậy mà Aries lại chỉ dậm chân tại chỗ, ngốc nghếch và sợ hãi không dám tiến lên. 

Aries mím môi, cô nhón chân, đưa tay lên, chạm vào hai gò má của Saggitarius, rồi nở một nụ cười nhẹ nhàng.

- Em mới phải là người xin lỗi...

Aries can đảm nhìn thẳng vào ánh mắt của Saggitarius, thành thật nhận lỗi.

Khuôn mặt bất ngờ của Saggitarius nhìn còn mắc cười hơn Aries gấp mười lần, nhưng Aries lại không thể cười lên nổi, cách cổ đối xử với Saggitarius thời gian qua thật ngớ ngẩn làm sao. Aries tự trách bản thân mình, cô buông tay khỏi mặt Saggitarius, rồi lại đan chúng lại với nhau.

Cả hai vẫn đi song song nhau, chậm rãi bước từng bước.

- ... Thời gian qua em đã cư xử rất kì cục, nhỉ?

Aries cười trừ, đuôi mắt trùng xuống đầy ủ rũ. Saggitarius nhíu mày, ...đột nhiên cậu cảm thấy trong lòng nhức nhối, khó chịu, cậu hơi gấp gáp như muốn nói gì đó, nhưng Saggitarius vẫn còn bị hết hồn vì cái chạm má ban nãy của Aries, mặt cả hai đã rất gần... và rồi, những từ ngữ tự nhiên lại xoay vòng vòng rồi trở thành một đống hỗn độn trong khi đầu Saggitarius vẫn còn bị choáng váng bởi khuôn mặt đầy khả ái của Aries. Một lúc sau, Saggitarius mới nghĩ ra được vài chữ, mặt cậu vẫn nghệch ra.

- Không phải do em, là lỗi của anh.

- ...Là lỗi của em.

- Lỗi của anh mới đúng.

- Ơ kìa, lỗi của em!

- Sao lại thế, để em giận là lỗi của anh chứ?

- Không mà, tại em tự nhiên giận nên là lỗi của em chứ?

- ...

- ...

Cả hai cãi cọ qua lại chỉ để giành lỗi về phía mình, rồi nhận ra có gì đó sai sai, cả hai trưng trưng mắt nhìn nhau.

Ôi Chúa, họ rõ bị là ngớ ngẩn!

- Phì... hahahahahahahahahahaha...

Aries và Saggitarius đều không kiềm được cười toáng lên, ngặt nghẽo giữa đám học sinh tập nập lướt qua nhau. 

Sau đó, cuối cùng họ cũng đã làm hòa.

Họ cứ tiếp tục đi quanh tòa lâu đài, họ trò chuyện rất nhiều, về mọi thứ xung quanh. Chỉ là, trên mặt cả hai đều không thể ngớt đi nụ cười. Saggitarius thì có một nụ cười ôn nhu trên khuôn mặt bảnh bao, còn Aries thì cười rất tươi, cùng khuôn mặt đáng yêu cứ ngỡ như một bông hoa hướng dương nở rộ.

Họ đi ngang qua rất nhiều người, và những người đó đều ngoái đầu lại nhìn họ, tự hỏi rằng...

Chà, họ là một cặp sao?

Cái cách họ nhìn nhau đó, không phải lấp lánh như một vì sao và ngọt ngào như một viên kẹo sao?

Ánh mắt ấy... xinh đẹp đến thế cơ mà.

____________________________________________________

Ra chương chậm nhưng không drop nha mn =)))))) 




Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật