[ĐN Jujutsu Kaishen] Nghiệp Chướng hay Phước Lành

Chương 43: Chiếc pizza bị nguyền rủa



Itadori: "Bà chồn tỉnh rồi này!"

Đánh bay không khí ngượng ngùng của hai đứa trẻ ngốc như nhau, chàng hổ hồng hồn nhiên đẩy mạnh cửa, đi vào bên trong. Gương mặt tươi roi rói cùng nụ cười chan hòa, trên tay là hộp bánh pizza cỡ lớn vị hải sản sốt kem.

Fushiguro: "Đi thăm bệnh mà cậu cầm gì thế?"

Nhím nhìn thấy sự xuất hiện của Itadori cũng không mấy bất ngờ. Gương mặt chán nản, bất giác đưa tay lên thái dương, thở một hơi dài rồi đưa mắt liếc hộp bánh pizza trên tay hổ hồng.

Itadori: "Thì pizza! Sao thế?"

Megumi lần nữa thở dài. Ánh mắt mệt mỏi, cam chịu từ tốn giải thích.

Fushiguro: "Pizza không tốt cho người bệnh."

Kugisaki: "Nhưng nó ngon. Đúng chứ?"

Kugisaki từ bên ngoài cửa phòng y tế bước vào. Hệt như Itadori, cậu ta treo trên môi nụ cười vui vẻ, gật đầu đồng tình với suy nghĩ thiên tài của cậu bạn, thăm bệnh bằng bánh pizza kia.

Karuma cũng thầm đồng tình. Tay đưa ra, đón nhận chiếc bánh pizza vào lòng. Gương mặt thích thú vội vàng mở hộp bánh ấy rồi cầm lấy một miếng lớn, chuẩn bị đưa vào mồm nhăm nhi.

Itachi: "Mọi người ngon m_"

Fushiguro: "Cậu mà ăn chúng, tôi sẽ đem vứt hết số kẹo bí mật của cậu."

Megumi cau mày, gằn giọng lên tiếng đe doạ.

Itachi: "Này! Kugisaki! Itadori! Megumi ức hiếp tôi!"

Karuma buông miếng bánh pizza trên tay, quay lưng ôm gối giả vờ khóc. Giọng nói rưng rưng nài nỉ sự trợ giúp từ những người bạn xung quanh.

Kugisaki: "Tên nhím khó tính. Cậu ta ăn một miếng thì có sao đâu? Giống cậu lần trước thôi!"

Itadori: "Đúng đó! Lần trước cậu cũng ăn pizza đến no bụng, sao giờ lại cấm cản Itachi chứ?"

Itachi: "Đúng rồi!"

Bộ ba nhà báo cật lực lên tiếng bảo vệ quan điểm của bản thân. Như thể đang trên chiến trường, chiến đấu lật đổ chính quyền phong kiến và thuở xưa, cả ba người bọn họ ra sức chèn ép Fushiguro, dùng vô số các lý lẽ trẻ con, bất hợp lý ra đấu khẩu với cậu.

Fushiguro: "Được. Ăn đi."

Megumi bất lực buông xui. Cậu cầm vội miếng pizza đưa vô mồm. Từ lần này đến lần khác, từng miếng pizza đi nhanh vào bao tử.

Fushiguro: "Loại này ngon hơn loại lần trước ấy!"

Cậu khen đại một câu lấy lệ. Miệng tiếp tục ăn ngấu nghiến từng miếng pizza. Cho đến khi trên hộp còn để lại đúng cho bộ ba Itachi, Itadori, Kugisaki, mỗi người một miếng, Megumi mới dừng lại.

Itadori: "Này! Megumi! Nếu muốn đấu đá thì công bằng dùm cái đi!"

Itadori tức giận chề môi, ra vẻ phản đối.

Kugisaki thì đen mặt, không thèm nói một lời nào. Cậu dồn ánh mắt khinh bỉ, chán ghét của mình về phía cậu, như thể đang muốn ăn mòn lớp vỏ bọc dễ chịu nhưng vô cùng xấu xí kia.

Nhím nhỏ chả quan tâm. Cậu ta đắc ý quay sang phía Karuma, quan sát biểu cảm tức giận nhưng không thể làm được gì của cô, mà vui vẻ trong lòng.

"Không nghe lời thì chịu đi! Chồn ngốc."

Itachi: "Nhìn cái gì chứ? Cái tên đáng ghét!"

Karuma khó chịu cong chân, dồn lực đá mạnh thêm một cái vào lưng Megumi.

Dưới ánh nắng chan hoà của một buổi sáng trong lành, cả bốn đứa trẻ Năm Nhất hồn nhiên, vui vẻ vồ lấy nhau, mắng chửi nhau, đấu đá nhau rộn ràng cả căn phòng y tế vốn dĩ tĩnh lặng. Tiếng chim hót lảnh lót bên ngoài cũng vì bọn trẻ mà chịu thua, thu mình lại, nhường cho chúng toả sáng như bản chất của chúng.

Bầu không gian u tối ban đầu bỗng nhiên sáng trở lại. Các suy nghĩ âu lo, sợ hãi biến mất. Một nốt trầm an yên trước giông bão vồ vập.

*****


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật