[Yandere] Tôi Đánh Mất Sợi Dây Xích Của Nam Chính Yandere

CHƯƠNG 46.1



Đợi đã. Đừng đi, chị.

Một ngày nắng. Một ngày khi mặt trời chói chang. Một ngày khi mây đen bao phủ bầu trời như sắp mưa.

Cậu bé đã túm chặt lấy chị của mình.

- Em cảm thấy có điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra. Hôm nay đừng đi ra ngoài và ở lại với em. Nhé?

Cậu bé tuyệt vọng níu kéo chị mình.

Cậu bé đã gặp một cơn ác mộng.

Một giấc mơ mà chị cậu bị một con quái vật nghiền nát.

Đó không chỉ là một cơn ác mộng.

Da cậu bé nhạy cảm với cả không khí.

Cô ấy đã nói gì trước lời khẩn cầu thiết tha của cậu bé ấy?

Cô ấy chỉ mỉm cười thật tươi. Vuốt ve đầu của cậu bé chỉ đến thắt lưng của cô.

- Em chắc hẳn đã gặp ác mộng rồi, Eton.

Eton. Đó là biệt danh và tên thứ hai của cậu bé.

Cơn gió gào thét.

Mái tóc bạch kim lòa xòa trước mặt như sắp tan thành cát bụi.

- Đó không chỉ là một cơn ác mộng! Không! Hôm nay chị không được đi! Đừng đi...... hãy ở lại với em để được an toàn.

- Không. Chị đã hứa sẽ gặp người đó hôm nay.

- Hứa ư? Chị có thể hủy nó mà! Hôm nay chị không được rời đi?

Đó là sự ép buộc.

Cậu bé đủ tuyệt vọng để cố gắng và níu kéo cô, mặc dù cậu thường tỏ ra chững chạc.

Mình sẽ không bao giờ để chị đi.

Sự chần chừ thoáng qua trên khuôn mặt cô khi nhìn vào đôi mắt xanh lục tuyệt vọng của đứa em trai nhỏ bé của mình.

Nhưng cô ấy đã quyết định.

- Dừng lại, Eaton. Chị có một cuộc hẹn quan trọng hôm nay. Chị không thể hủy bỏ nó chỉ vì một cơn ác mộng nhảm nhí.

- Chị, chị định đi gặp hoàng tử à?

Cô ấy không trả lời. Cậu bé ước cô sẽ phủ nhận nó, nhưng cô đã không làm vậy.

Cô ấy như vậy.

Đó là điều cậu bé sợ nhất.

- Chị! Chị hãy gặp người khác đi.

Chỉ không phải là hắn ta.

- Eton....

- Tên đó thậm chí còn không thích chị mà! Hắn chỉ đang cố gắng lợi dụng chị thôi......!

- Dừng lại, Igelto!

- Dừng lại? Dừng lại cái gì.......

Cậu bé muốn ngăn cô lại, ngay cả khi cậu phải gào lên hoặc làm tổn thương chính cô.

Vì cô là gia đình của cậu bé. Vì cậu yêu quý cô.

Dẫu vậy, cô đã nổi giận.

Nhưng lại có chuyện khác khiến cậu bé càng thêm tức giận.

Cậu nhìn thấy một cuốn sách trong tay cô.

Cô giấu cuốn sách sau thắt lưng, cậu ngạc nhiên vì cô cũng để ý đến ánh mắt của cậu.

- Chị... ... ... . Cái đó... ... .

Nó là sách cấm. Tại sao chị lại có nó?

Cậu bé không thể tiếp tục lời của mình.

Cậu bé nhìn chị mình với ánh mắt kinh ngạc và lắc đầu như một tên ngốc.

- Đây là lệnh của hoàng tử.........?

- Thật ư... ... ... ?

- Không phải như vậy..........

Chị gái của cậu bé thiếu kinh nghiệm trong việc che giấu biểu cảm của mình.

Đặc biệt là khi cô ấy rơi vào những tình huống khó khăn.

- Mau...... đưa nó cho em đi. Em sẽ bí mật trả lại nó.

- Chị không thể.......

- Chị không thể ư? Điều đó bị cấm đấy! Chị ăn trộm nó để làm cái quái gì vậy!

- Chị không ăn trộm nó! Nhìn kỹ lại đi

Chị sẽ trả nó lại....

- Đừng ngu ngốc nữa! Đưa nó đây!

Cậu chạy đến chỗ cô và cố gắng giành lại cuốn sách mà cô đã giấu.

Túm chặt quần áo và giữ cổ tay cô ấy để không thể đẩy cậu ra.

Mình phải lấy cuốn sách đó.

- Argh!

Cậu bé quá nhỏ nên chẳng thể địch lại chị của mình.

Sau khi thô bạo đẩy cậu ra, cô chạy một mạch mà chẳng quay đầu và thoát khỏi cậu bé.

Tách

Những giọt nước từ trên trời rơi xuống.

Tách! Tách

Mưa ngày càng nặng hạt và giáng xuống cậu bé một cách cay nghiệt.

Đó là lần cuối cùng cậu nhìn thấy cô.

Igelto tỉnh dậy vì tiếng nước sôi.

Đó không chỉ là một giấc mơ kinh hoàng.

Một cơn ác mộng sẽ theo anh đến hết cuộc đời, cho dù anh có cố gắng quên nó đi chăng nữa.

Dù không muốn, anh cũng phải lưu giữ kỷ niệm này đến hết đời.

Giống như anh luôn vậy

Yêu tinh có tuổi thọ dài. Đến mức cuộc sống của con người đối với họ thật vô vị và nhàm chán.

Từ quan điểm của một con người, Igelto đã sống rất lâu. Nhưng trong số các yêu tinh, anh ấy vẫn còn trẻ.

Anh vuốt ngược mái tóc che khuất tầm nhìn của mình.

Anh ấy cắt tóc sau khi đến đây cũng được một thời gian, tóc anh ngày càng xù xì.

Anh kiểm tra phần tóc mái đã mọc của mình và nghĩ rằng mình nên cắt chúng đi.

Anh nhìn chằm chằm vào chiếc cốc được đốt nóng bằng đèn cồn.

Ah?

Anh dụi mắt, nghi ngờ về những gì mình đã thấy.

...... thuốc đã hoàn thành.

***


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật