[ChiLi] Nhân Ngư Nằm Trên Sao??

XXXIV



Đôi mắt hắn bỗng nhiên xuất hiện thấp thoáng hình ảnh của đại dương thăm thẳm được rọi sáng bởi ánh dương, của làn bọt biển trắng đang vồ lấy bờ cát vàng, rồi lại bắt gặp được thuỷ cung nơi vốn phải quen thuộc với hắn nhưng giờ lại có chút xa lạ.

Bên tai lại nghe thấy một giọng nói vang vọng trong đầu...

=============================

Sau cuộc nói chuyện ấy là một cơn mưa tầm tã, từng giọt mưa rơi trên Liyue như đang tượng trưng cho cảm xúc của dân chúng.

Có lẽ đó là sự nuối tiếc của các bậc cao tầng sống trong nhục dục ở Liyue, hay cũng là giọt lệ mừng rỡ của những nhân ngư mong ngóng được tự do bấy lâu nay.

Anh không cần biết việc mình đang là đúng hay sai, bởi vì tước đoạt đi tự do của một người luôn là điều sai trái nhất. Dù cho mình mua bằng tiền, bằng tình đi nữa, linh hồn bên trong họ vẫn là thứ ta không có quyền nắm giữ.

Thật nặng nề khi nhìn đến chữ 'trói buộc', Zhongli thở dài nhìn ra ô cửa sổ của ô tô, lại nghiêng người nhìn Childe đang lái xe.

Hắn này đang dần trưởng thành hơn, cách nói chuyện cũng nhiều phần đổi khác đi. Có một chút làm nũng hơn chứ không hẳn là mạnh mẽ hơn. Zhongli nhớ lại lần đầu tiên gặp Childe, tính cách của Đại hoàng tử Snezhaya lúc ấy mang đậm sự ngạo mạn và lạnh lẽo.

Hiện tại thì khác rồi, một nhân ngư đang chuẩn bị chăm con nhưng vẫn có thể mè nheo cho bằng được, lẽ ra anh nên tách hắn ra cái đống tiểu thuyết mạng đó.

"Anh nhìn em nữa em sẽ lao xe xuống núi luôn đó"

"..."_Ý là đang nói anh nhìn hắn hắn sẽ căng thẳng sao?

Zhongli cười nhẹ với câu trêu chọc của Childe, mặc kệ đi, trẻ con hơn chút nào có vấn đề gì. Cuộc sống vốn muôn màu muôn vẻ, Childe như thế nào cũng được miễn là tình yêu của hai người vẫn đầy nhiệt như ban đầu là được.

Cũng đâu phải ai khi trưởng thành hơn sẽ trầm tĩnh hơn đâu, vì thamh xuân vẫn còn đó ta vẫn có thể hết mình vì nó. Sống dưới ánh nắng chói rọi của bầu trời ban trưa là khoảng khắc bùng lửa nhất trong một đời, cứ thoải mái với bản thân, không gò bó không ràng buộc.

"Em cứ việc lao xuống, chúng ta thi xem ai là người bị thương"

Gương mặt Zhongli rất điềm tĩnh, giọng nói gần như chẳng có dấu hiệu gì là nói chơi nên khiến Childe không khỏi rùng mình. Anh ấy hiện tại thật biết đùa giỡn, lao xuống đó thì dù cho cả tổ tiên nhân ngư độ hắn đi nữa cũng không có cách nào cứu được hắn.

"Anh cũng đọc tiểu thuyết mạng mà thôi, khác gì em đâu mà anh cứ cản"

"Thứ anh đọc không phải mấy thứ thiếu não như của em"

Đến cung đường quen thuộc ánh mắt Zhongli dịu lại thả lỏng.

Công việc này đúng thật là khiến anh phải tự ngẫm lại nhiều thứ trong cuộc đời, có vài mối tình dẫu có biết là sai trái là không đúng nhưng đã là yêu rồi. Mấy ai sẽ còn giữ lí trí của bản thân?

Ngoài những nhân ngư với tâm hồn bị chà đạp, giẫm nát rồi sinh thành hận thù mọc rễ cấy sâu vào trái tim.

Zhongli thấy những người mang cảm xúc chân thành của mình trao cho những người đã và đang khinh thường họ. Đáng thương thay cho một mảnh tình đầy chắp vá, hơn cả hận thù, đó chính là yêu nhưng bị vứt đi.

Vì lòng hận thù ta có thể chịu đựng để một ngày hoàn trả vốn lời, nhưng tình yêu một khi đã trao cũng không biết khi nào mới được trả.

Ta có chờ đợi được trao trả một con dao sắc nhọn đâu, ta lại mong chờ gì ở một kẻ không còn nhân tính.

Chỉ có điều trên đời có vài người như vậy, không vì cái gì cả. Dù cho đối xử như thế nào với họ, họ vẫn cam tâm bước theo người kia. Dẫu cho thân thể này sẽ gục ngã trong cơn mưa đẫm lệ.

Anh biết, anh không có tư cách để dạy bảo gì họ, nhưng thực sự nhìn những mảnh tình như vậy Zhongli lại cảm thấy bấy lâu nay anh đã không thể giúp ai được gì cả.

Đường đường là Nham Quân Đế vương, đường đường là truyền nhân duy nhất của Nham Long tộc, đường đường là một thú nhân mà người dân mến mộ. Lúc họ cần anh đã lại ở đâu, nếu không phải có việc kia chẳng nhẽ đến khi mọi thứ muộn màng rồi bản thân mới nhận ra.

...

..

.

Những ngày tiếp theo là chuỗi ngày mà toàn thể dân chúng nhìn thấy Nham Vương Đế quân dễ dàng nhất, người gần như xuất hiện ở bất cứ nơi nào có xung đột giữa Nhân ngư và người dân Liyue, đương nhiên bên cạnh người vẫn là hình bóng quen thuộc ấy.

Dù không nói gì nhưng chỉ cần bất cứ ai có hành động gì đáng ngờ, vị nhân ngư lãnh nhẫn kia sẽ trong tư thế sẵn sàng, không cần những lời đe doạ hay gầm gừ chỉ với một ánh mắt sắc bén mang theo hàn khí bất định cũng đã khiến người ta có cảm giác không rét mà run.

Cơ mà dường như Nham Vương Đế quân lại không... hài lòng với việc này lắm nên đã nhíu mày nhìn lại hướng bên Đại hoàng tử Snezhaya, vậy mà giống như đoán trước được việc này vị hoàng tử đã dùng ánh mắt ngây ngô nhìn lại Đế quân. Nếu không phải là người bị hoàng tử lườm thì sẽ tưởng ban nãy nhìn lầm.

Câu chuyện cứ thế kéo dài cho đến gần hết một tháng hạn định, mọi vấn đề gần như đã được Zhongli giải quyết cặn kẽ.

Nhưng Childe nhìn căn phòng tràn ngập trong đống giấy tờ bày biện khắp nơi, hắn bỗng nhiên lại có dự cảm chẳng lành, ngước lên trời, từ khung cửa sổ tù túng ngắm nhìn bầu trời mây tự do uốn lượn trên đó.

Đôi mắt hắn bỗng nhiên xuất hiện thấp thoáng hình ảnh của đại dương thăm thẳm được rọi sáng bởi ánh dương, của làn bọt biển trắng đang vồ lấy bờ cát vàng, rồi lại bắt gặp được thuỷ cung nơi vốn phải quen thuộc với hắn nhưng giờ lại có chút xa lạ.

Bên tai lại nghe thấy một giọng nói vang vọng trong đầu...

"Dù cho quê hương này có nhuộm đỏ! Dù cho thân này có tàn phế, xác này có vỡ vụn! Snezhaya này là của ta, vĩnh viễn... LÀ CỦA TA"

Đó là mái tóc cam sáng giống ba hắn, là mái tóc để nhận biết nhân ngư vương qua từng thế hệ, nhưng người kia lại không phải của ba hắn.

"Vương... ngài liệu có hay... dù ngài có chăng tàn độc, độc tài thì chúng thần vẫn nguyện bên ngài... xin đừng buông tay"

"Thiên kỉ thứ II của thời đại Snezhaya, Nhân ngư vương đầu tiên băng hà..."

Childe nhìn gương mặt mờ ảo hiện trước mắt mình, là vị Nhân ngư vương mọi người đang nhắc đến, người này bước từng bước thật chậm đến gần Childe, mái tóc cam dài như áo choàng lướt trên mặt đất, cơ thể gầy gò khoác trên mình vương bào mỉm cười nhìn hắn.

"Childe, đứa con của cháu ta, ta biết con lớn đến thế này hẳn đã vượt qua rất nhiều chông gai khó khăn, thời gian của chúng ta chẳng nhiều nhưng sẽ rất hữu ích đấy"

Hắn ngỡ ngàng nhìn không gian trắng xoá xung quanh rồi nhìn người trước mắt rồi chẳng thể nào mở lời nổi, hắn không thể phân biệt đây là hiện thực hay mơ nhưng người là người đứng đầu vương quốc đầu tiên thì không phủ nhận được. Vì hắn đã từng thấy hình của ông trên bàn của ba mình.

"Thế hệ đi trước có lẽ đã để lại khá nhiều vết tích cho thế hệ phía sau, nhưng thật đáng tiếc... ta thân là Nhân ngư vương lại chẳng để lại gì cả, chỉ có thể nhìn quê hương dần tàn lụi... Childe con đừng sợ, sức mạnh của con cháu chúng ta vốn không chỉ có bấy nhiêu, ngọn lửa con đang nắm giữ có thể sẽ là mồi lửa của chiến tranh nhưng cũng có thể là mồi lửa cho hoà bình... Chúng ta làm Nhân ngư vương không chỉ vì có công với nơi này"

Còn chưa kịp đưa ra câu hỏi gì thì Childe đã bị kéo về hiện thực bởi Zhongli, anh còn đang tự hỏi vì sao hắn lại đứng đó ngắm trời trăng thì thấy văn kiện Childe dưới chân hắn là một văn kiện rất quan trọng nên anh thất kinh đem Childe sang chỗ khác để nhặt lên, phủi phủi.

"Sao vậy Childe?"_Thấy bị đẩy ra như thế mà còn thất thần được, Zhongli liền nghi hoặc hỏi.

Childe vuốt mũi, gương mặt hơi cúi xuống miệng lẩm bẩm gì đó rồi ngước lên nhìn anh. Đối diện với đôi mắt sâu thẳm của biển ấy, Zhongli bình thản lại gần hắn xoa xoa đầu, dù chẳng biết có chuyện gì nhưng trước hết hãy cứ làm dịu lại tâm trạng người này đã.

"Zhongli... anh... đã từng nói em không giống nhân ngư bình thường đúng chứ?"

Đôi bàn tay đầy vết thương choàng qua ôm lấy cơ thể ấm áp của anh vào lòng mình, hơi thở dồn dập cuối cùng cũng đã quay lại nhịp bình thường, Zhongli chớp mắt nhẹ giọng đồng ý.

"Có lẽ là thế thật, chẳng nhân ngư nào có thể thôi miên người khác như em cả, cũng chẳng có nhân ngư nào có năng lực của lôi như em cả..."

Trong lúc Childe còn ậm ừ, Zhongli đã cười nhẹ giành nói trước.

"Anh tìm thấy trong trang sách cổ mà cha anh đã đánh dấu lại, có lẽ ông ấy đã cùng ba em tìm hiểu về việc này... quả nhiên Childe, em không phải là Nhân ngư"

....

"Arachne, có chuyện này tôi và Osial cần anh tư vấn"

Ở thời điểm mà nhà nhà đi ngủ, người người say giấc thì Arachne lại nhận được một cuộc gọi từ một người không thể quen thuộc hơn, dù rất muốn mặc kệ nhưng cũng phải nể mặt Osial nên đành bò dậy nhấc máy.

"Có việc gì... Chờ đã... Tại sao bạn tôi lại ở cùng anh"_ Vào giờ này?

"Cứ mở cửa trước đã rồi tính"

Lúc này Arachne mới phát hiện có ánh đèn rọi vào sân nhà mình, đỡ lấy cái thân già mệt mỏi của mình Arachne lê bước đi mở cửa, vì đây là nhà riêng tư nên chỉ có mình Arachne sống ở nơi này. Bởi vì lí do đó Osial mới lựa chọn nơi này để cầu cứu.

Vừa mở cửa đã thấy con rồng ôm hai quả trứng rối loạn vô cùng, không còn tìm thấy được dáng vẻ uy nghiêm thường thấy của Thuỷ Long. Đuôi còn không ngừng quét bụi tứ tung.

"Zhongli vừa nhờ tớ giữ một hôm thì trứng đã nứt hết rồi"

"..."_Đây không phải là dấu hiệu của nở sao? Arachne nhìn sang vẻ mặt của Azhdaha vừa bước ra từ ghế lái, từ đầu đến cuối trong mắt gã chỉ có Osial...

Haha... thế mà lại bị gọi dậy bởi cái lí do củ cải thế này sao, Arachne biết Osial không tận mắt chứng kiến Zhongli nở trứng nên không biết nhưng ít ra cũng phải... biết chút ít chứ.

Đem theo quầng thâm trên mắt Arachne leo lên xe Azhdaha cùng Osial phóng đến biệt thự của Zhongli.

Giống như Arachne ban đầu Childe với mái đầu tổ quạ bước ra tiếp khách với vẻ mặt đầy quạu quọ, từ góc độ của bọn họ đương nhiên thấy được vài vết hồng ngân trên cổ hắn nhưng cũng chẳng ai nói gì vì dù sao hai tụi nhỏ đã kết hôn rồi. Người ta không ngại thì mình còn gì phải lo lắng.

"Nhóc nhân ngư, trứng sắp nở rồi"

Childe ban đầu còn có chút lùng bùng nhưng khi đã kịp hiểu vấn đề, hắn há hốc quay đầu lại lao như tên bắn vào nhà, để mặc cho bọn họ đứng ở ngoài cổng nhìn.

Thật tội nghiệp cho hai đứa nhóc, chưa nở đã biết vị trí bản thân nằm ở đâu trong lòng của ba nó rồi.


============================

Lớp 12 căng cực các bồ ạ, dù không thi môn chính nhưng tui vẫn không có thời gian rảnh được nên khi nào rảnh tui mới đăng chap được QAQ, tui thật sự rất cảm ơn mấy bồ vẫn còn chờ được tui, delay lâu vậy cơ mà.

Truyện cũng dần đi đến hồi kết rồi, hy vọng mọi người sẽ thích thêm các cp phụ về con của Zhongli và Childe sau này nha. (Đừng lo là nó không ảnh hưởng đến truyện đâu, tui sẽ làm từng phần Phiên Ngoại nhỏ riêng cho từng cp)

13/1/2023


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật