[TR•Mitake] Những ngày tháng làm người yêu của tổng trưởng

#13



#13 Lễ hội pháo hoa Sumidagawa
Lễ hội pháo hoa Sumidagawa thường được tổ chức vào thứ 7 cuối cùng của tháng 7. Lễ hội này rất được người Nhật công nhận và xem một phần là buổi lễ hẹn hò hay dùng để tỏ tình trong các bộ shoujo manga và mấy bộ anime có tag đời thường, romantic, school-life
-----------------------------------------------------------

- Takemichi, đi lễ hội pháo hoa không? -

- Mày đang rủ tao đấy à. -

- Ừm ừm. -

- Ừ đi. -

- Vậy nha, không thất hứa, 16 giờ ở ngay cổng lễ hội nha. -

- Ừ. -

——————————————————
Trước đó một ngày, người con trai với EQ thấp gần như là bằng một loài động vật, một người không biết hẹn hò thật sự định nghĩa là gì đã hẹn Takemichi cùng đi lễ hội với anh ta.

Chỉ bằng vài câu nói nhạt nhẽo, anh ta đã thành công rủ Takemichi cùng đi nhưng bị một cái anh ta quá ngu ngốc với việc nghĩ đồ đi chơi cho lễ hội và anh ta chọn mặc đồ thường.

Takemichi thì không, với kinh nghiệm của một thằng trai tân đã nhiều năm, với kinh nghiệm nghe từ lời cộng sự của mình. Takemichi đã nhờ Hinata chọn giúp mình một chiếc yukata đẹp đi chơi lễ hội.

Hinata quả nhiên rất có mắt nhìn, nhờ cô mà cậu đã chọn được cho mình chiếc yukata phù hợp. Cậu ấp ủ nó, giặt sạch đem đi phơi ở một nơi có thể hấp thụ hoàn toàn ánh mặt trời và gió.

Ngồi trên đó nhìn ngắm nó cả buổi và mong chờ buổi hẹn hò sẽ diễn ra vào ngày mai của hai người.

Khổ nỗi cái đứa hẹn cậu đi chơi thì vẫn còn đang bận nằm ngủ trương l*n, vô tư vô lo mơ về những chiếc bánh Taiyaki và Dorayaki.

Ema nhìn hình ảnh người anh quý giá của mình như vậy, cô buồn thay cho Takemichi vì đã yêu phải một thằng EQ thấp.

Shinichirou cũng tiếc cho Takemichi không kém cạnh gì với Ema.

Cả hai người đều thở dài nhìn Mikey đối xử với ân nhân đã chăm sóc anh ta lúc bị bệnh. Có người yêu như Takemichi mà không biết hưởng thụ gì cả. Tên ngu ngốc cấp bậc cao.

Quay lại với Takemichi, cậu đang vừa ăn kem vừa nhìn điện thoại chờ đợi tin nhắn của anh. Ít nhất thì anh cũng phải nhắn cho cậu một tin gì đó chứ từ lúc hẹn tới giờ cậu chẳng thấy anh ngoi lên nói chuyện với cậu thêm một lần nào nữa.

Takemichi thiết nghĩ có lẽ anh cũng như cậu, bận rộn tìm kiếm đồ đi chơi cùng cậu, hoặc là bận rộn chuẩn bị một thứ gì đó tặng cậu nên cậu không dám nhắn trước sợ phiền anh.

Thế nên cả ngày hôm đó hai người chẳng nhắn câu nào.

Cho đến sáng hôm sau. Mikey lái xe tới nhà Takemichi, lên thẳng phòng cậu không chờ sự cho phép từ cậu.

Anh lục lọi một hồi, lấy lại cái hộp đựng hai cái đầu gấu bông mà lúc trước anh tặng cho Takemichi nhân dịp hai người mới quen nhau.

Takemichi tiếc nuối nhìn anh quăng hai cái đầu xuống đất, ôm cái hộp rời đi không nói lời nào.

Trong đầu Takemichi lúc đó : Tôi đã đặt ra rất nhiều dấu chấm hỏi cho cuộc đời mình.

Nhưng Mikey vẫn nhất quyết rời đi mà không trả lời câu hỏi của cậu. Takemichi tức điên lên dự định bùm kèo cho anh leo cây nhưng tấm lòng lương thiện của cậu không cho phép điều đó.

Tấm lòng lương thiện của Takemichi bảo rằng : Anh ta là người yêu mày, anh ta là tổng trưởng, anh ta là Mikey bất bại. Mày phải tha lỗi cho anh ta.

Và vâng, như các bạn đã biết, tối đó Takemichi vẫn đến đúng hẹn.

Takemichi mặc yukata từ từ chậm rãi bước lên cầu thang, tên ngốc kia đứng dựa vào cổng chờ cậu.

Ít nhất thì anh ta biết rằng nên đến sớm trước vài phút chứ không thể để người yêu nhỏ của mình tới sớm hơn.

Takemichi nhìn thấy trang phục bình thường của anh ta cùng với hai bàn tay trống không mà hụt hẫng không tả được.

Anh ta dành ra nguyên ngày không nhắn tin với cậu chả để làm gì cả, anh ta không hề chuẩn bị một thứ gì và cứ như anh ta không quan tâm đến cậu vậy.

Tim Takemichi đau như cắt.

Ấy thế mà anh ta lại vừa nhìn thấy cậu liền xoay lưng bỏ đi trước mà không thèm quan tâm cậu mặc yukata có đẹp hay không hay là việc cậu mặc yukata phải đi chậm hơn bình thường anh ta cũng không quan tâm.

Takemichi đau lòng, cố gắng đuổi theo anh ta.

Cậu cứ tưởng rằng hai người sẽ nắm tay nhau cùng đi, cũng nhau chọn một chỗ ngồi và rồi cậu sẽ nói cậu yêu anh ta rất nhiều.

Nhưng tiếc thật đấy, anh ta còn chẳng nhớ ra cậu.

Nhìn đống người đông kẹt đằng trước. Takemichi ngồi thụp xuống, mất dấu anh rồi, mệt quá, mặc yukata phiền phức thật đấy, biết thế chẳng mặc làm gì. Takemichi muốn về, cậu không muốn xem pháo hoa nữa, không muốn tham gia lễ hội nữa.

Bỗng một lực nhấc bổng cậu lên, cậu theo bản năng ôm lấy cổ người kia ngẩng đầu nhìn.

Mikey quay lại rồi, ở cổ anh còn chảy mồ hôi nữa.

Tim Takemichi đập mạnh, nhìn từ góc này anh đẹp trai thật đấy, ngầu, rất ngầu luôn.

- Xin lỗi, tao hồi hộp quá. Xin lỗi vì đã bỏ rơi mày nhé Takemichi. tao xin lỗi, đừng khóc. - Anh ta hôn lên khoé mắt của Takemichi, Takemichi mắt rưng rưng úp đầu vào trong lòng ngực anh ta lắc đầu.

Anh không quên cậu.

Trong khoảnh khắc anh ta xuất hiện, Takemichi thật sự đã cảm thấy hạnh phúc.

May thật, cậu đã không bỏ về, may mắn rằng đã có một thứ gì đó níu kéo cậu ở lại để cậu được đón nhận sự dịu dàng của anh.

Anh ôm cậu bước tới chỗ đã dành sẵn cho hai người. Chỗ này được các thành viên của Touman chọn trước, một nơi cao có thể nhìn rõ pháo hoa và vắng người.

Mikey thả nhẹ Takemichi xuống tấm thảm, ngồi bên cạnh xoa đầu cậu rồi lấy nước cho cậu uống.

Cậu khá bất ngờ với sự chuẩn bị trước này.

Hoá ra anh cũng có chuẩn bị cho cuộc hẹn này. Takemichi ấm lòng cầm ly nước. Ly nước vì được rót từ bình giữ nhiệt nên vẫn còn ấm. Trời cũng không quá lạnh nhưng vẫn có gió se se thổi.

Mikey không cởi áo ra cho cậu mà ngồi ở đằng sau ôm lấy cậu vào trong lòng sưởi ấm cho cả hai người.

Đầu Mikey đặt lên vai Takemichi, anh nhắm mặt hưởng thụ hương thơm ngọt ngào đặc trưng của cậu.

Hai người ngồi đợi đó cả một khoảng thời gian thật dài, thật dài cuối cùng cũng tới lúc bắn pháo hoa.

Mikey nhỏ giọng nói vào tai Takemichi

- Tao yêu mày -

Takemichi hạnh phúc cười vui vẻ.

Mikey lại còn lấy ra từ trong cái hộp đựng hai cái đầu gấu bông một đôi nhẫn.

Takemichi ngạc nhiên. Mikey dụi đầu vào vai cậu nói bằng chất giọng mũi.

- Xin lỗi, từ hôm qua tới giờ tao ít để ý mày nhỉ? Tao xin lỗi, cũng tại vì lo nghĩ vì đôi nhẫn quá mà quên mất cảm xúc của mày. Tha lỗi cho tao bằng cách đeo nhẫn được chứ? -

- Mikey... mày đã luôn để nó ở trong đấy à? -

- Ừm, tao muốn mày giữ nó. Mày là người cẩn thận mà. Nào đưa tay phải đây. -

Takemichi nghe lời anh đưa tay phải ra, anh không đeo ngay vô ngón áp út mà lại đeo vào ngón trỏ.

Takemichi cũng cầm lấy tay phải của anh, giật chiếc nhẫn trên tay anh đeo vô cho anh.

Hai chiếc nhẫn vừa in với nhau. Takemichi hạnh phúc ngắm mãi.

Mikey nhìn cậu hạnh phúc thế này anh cũng an tâm. Anh đã sợ cậu sẽ không chấp nhận đeo nhẫn trên tay nên trong túi anh đã chuẩn bị sẵn dây chuyền nếu cậu muốn nhưng nhìn tình hình này có lẽ là không cần dây chuyền nữa rồi.

Takemichi đưa tay hai người lên đối diện với pháo hoa, cậu ngã người ra đằng sau tức là chui gần vô lòng Mikey hơn.

Takemichi cười lên, đôi mắt mở to sáng long lanh.

" Manjirou, tao yêu mày. "

Pháo hoa bắn lên, Mikey cùng Takemichi trao nhau một nụ hôn nhẹ nhàng.

Cảnh đêm nay đẹp thật đấy.

——————————————————
Một góc nào đó :
Takemichi : Tao mặc Yukata phiền lắm đúng không.
Manjirou : Không, mày mặc đẹp lắm. Lần sau nhớ mặc tới nhà tao chơi.
Takemichi : Mặc tới nhà mày làm quái gì?
Manjirou : Have s*x bằng yukata thú vị lắm đó, Takemicchi.
Takemichi : Khốn nạn, cút!!

——————————————————

Vì cả hai bé đều là nam nên mình chọn tay phải đó mọi người. Đánh dấu chủ quyền nhé.

Tuy rằng truyện có phân top bot rõ ràng nhưng mình vẫn không muốn phải khiến Takemichi bị lệch giới tính ở trong truyện của mình nên mình để hai bé tay phải cho chắc.

Dạo này đăng truyện lệch quá. Mình vẫn giữ nguyên lịch đăng vào Thứ 6 và ta sẽ bắt đầu lại từ tuần sau nhé.

Có một cái dự định viết Takemichi x Reader đấyyyyyy


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật